.. Tại Thượng Hải, những cơn mưa tháng tám trong buổi chiều, về nhà.
Anh dừng lại tay lái ô dùng để lắc ra mưa, ô dù, khi không chú ý đến những chiếc ô để thọc vào bụng. Trong suốt thời gian đó sẽ có dạ dày không thoải mái, không gọi ra khỏi khóc.
Trong mở cốp để có được tổ vật nuôi khi nhìn thấy anh chọc mình, nói rằng thời gian đang và sặc cười và đau khổ.
Sau đó, sau một tuần và trời mưa, treo trên ban công để xem nhà của ô là khô, và hành lý đưa cho, là để mang lại cùng dù đóng cửa.
Việc đầu tiên để mất mặt ô, một chút sợ hãi, và hỏi những gì ông đã lo lắng ah.
Ông nói, mà bạn nhận được, đừng chọc mình với bản thân mình.
Nghe này, anh cảm thấy đau dạ dày, suy nghĩ một lúc nghĩ rằng điều ngớ ngẩn.
Mình quên, anh sẽ nhớ.
"Mùa đông đã mạnh tay của bạn để
bạn chỉ nên giữ một người thân yêu của bạn
trong năm nay, được ẩn vào túi áo khoác."
[Moon]
đang được dịch, vui lòng đợi..
