上午最后一堂是班主任的英语课,大概是因为怒气憋了太长时间,先是抓着一些鸡毛蒜皮的班级小事发了半天火才进入正题,最后因为教学任务没完成就以理所 dịch - 上午最后一堂是班主任的英语课,大概是因为怒气憋了太长时间,先是抓着一些鸡毛蒜皮的班级小事发了半天火才进入正题,最后因为教学任务没完成就以理所 Việt làm thế nào để nói

上午最后一堂是班主任的英语课,大概是因为怒气憋了太长时间,先是抓着一些

上午最后一堂是班主任的英语课,大概是因为怒气憋了太长时间,先是抓着一些鸡毛蒜皮的班级小事发了半天火才进入正题,最后因为教学任务没完成就以理所应当的态度一拖再拖,惹得教室里不少人很张扬地就显露出不耐烦的情绪。



最终的一句下课迅速散在正午的躁动因子里,同桌把笔一扔就跟着一大群迅速背起书包就要遁走的人涌出教室,啪嗒一声算是宣泄怨气。王源这天正好轮到做值日生,按照惯例要留下来把满黑板板书擦干净才能离开,所以收拾课桌的动作也不太着急。教室里的人呼啦啦就散去了一大半,难得地显出几分空空荡荡。



王俊凯又被班主任叫到讲台边,隔着一段距离王源隐约听见什么“影响恶劣”“故意滋事”之类的词语,之前那些琐碎的揣测语句在脑子里晃了晃,也没往心里去。只是收拾好东西准备到讲台上去的时候才发现王俊凯挡住了这条本来就窄小的通道,王源有些尴尬,但是开口讲好像……更尴尬吧?



他的外套被随意搭在讲台上,即使背对着自己也能想象出那么一副懒懒散散的神色。王源犹豫片刻后终于开口叫他,问你能不能让开一点?







王俊凯转过身来看他,在他尽量保持诚恳的眉眼间扫了几眼,果然侧过了身,留出一边让他上去。王源穿过那么一段狭小距离时几乎要贴近他呼吸,而他对自己那声道谢也置若罔闻,好像只是在漫不经心等班主任这场训话的结束。



王源朝他瞥一眼,发现他果然脸上没什么多余的表情。打着哈欠把挤挤挨挨的板书悉数擦干净后差点被粉笔灰呛到,王源不得不一边咳嗽一边在讲台边缘处把黑板擦上所有的彩色粉笔灰抖落干净。只是还有更不巧的,王俊凯的校服外套成功在粉笔灰满天飘的这么一刻被沾染了一大片,浅底色搭配上乱七八糟粉笔印显得滑稽。王源张开嘴却说不出一个音节,最终凝成最简单的一句对不起后就跳脱出了打了结的喉音。





班主任的这次训话进行到这里也差不多了。王俊凯的视线落在那件外套上,停留几秒后又抬头看了看他,面无表情,把外套搭在左手手臂上后就单肩背上书包出了教室门,好像对这件事根本不在意。



可谁能说清楚他确实是不在意还是懒得在意——







闷了一整个夏天的雨终于滂沱落下,湿热气息蒸腾得厉害。王源做完值日后才发觉自己没带伞,硬着头皮走到教学楼下,抱了最后的一点希望来等雨停。



空气里湿气太重,连同他眼前都氤氲出几分雾气。模糊间他看到王俊凯站在不远处,撑着伞,好整以暇地望着自己。





他不喜欢这么一种眼神。也没有想过要走上去。





王源用手掌象征性地挡住头顶,从他身边走过去。雨水落在皮肤上,就势渗入血液掀起滚烫热流,只是脸色不由自主地泛白,王源差点也要觉得自己已经被这么一场雨磨出了戾气。



王俊凯的神情他看不清,大约又是在很懒散地看一出笑话而已?王源觉得没来由的烦躁,反正印象里王俊凯永远都是那么一幅表情。





虽然他很难想象到,下午王俊凯跟班主任提出要跟他坐同桌时,很难得地不再是这么一幅他最讨厌却又印象最深刻的表情。





3.



此时此刻他站在这里有些尴尬。



王俊凯斜靠在走廊栏杆上,右脚鞋尖抵地,难得地褪去周身棱角露出一个乖顺的笑,虽然面朝班主任但接下来说出的话明显就是在说给他听。





“那就要看王源同学愿不愿意了。”





王源抬起眼看他,周身浸润在雨后暖黄色日光里的男孩子笑得温柔无公害,与之前的校霸名声相去甚远。尾音落下后王俊凯维持笑容弧度转过头来与他对视,错觉间被柔化了的眉目具有太大的欺骗性,轻松给他切断所有退路。



——愿不愿意呢?



是敢不敢的意思吧。







时间倒溯回二十分钟前。



与过去的千百个午后一样,王源在午休结束后准点背着书包从家里回到学校。下午第一节课是自习课,一篇冗长的阅读题还没来得及看完原文就被班主任叫到了外面去。刚走出教室门王源就看见走廊上王俊凯就在离自己相隔不到两米远的地方站着,心里忽然咯噔一下。



在班主任道明意图后所有的疑惑被归拢成一个答案。王源错愕地瞪大了眼。



不用多加思考他就能想象出王俊凯在提出这个要求时语气有多么稀松平常。王源想不出他目的所在,只是看到他当下的样子后陡生反感——报复还是恶作剧?



可能两者同时都在他心里有了计划雏形。王源在心里冷哼一声,当然也知道自己说出拒绝连班主任都不会同意。





“那就这样吧。”





他直接这样答。班主任很满意,挥挥手让他们都回教室。王源跟着他从后门进了教室,看着他伸手捞过座位上的书包,往前走了几步后又回过头来。白衬衫的领口不再像之前一样不修边幅地卷起,轮廓褪去柔软假象,似笑非笑地盯着面色不善的王源。



眼神是见到剧本翻开崭新一页后的餍足与继续窥探的意图。



所有的烦躁情绪都可以在这种炎热又抑郁的天气里翻滚出细密的气泡,混乱地挤挨在心底。王源卷起半边衣袖,自始至终不往旁边看一眼。



物理老师在讲台上唾沫横飞地比对市面上比较有名的几本教辅书,他心不在焉地听了几句。讲到一半时有一个他经常听说的书名被提及,有点感兴趣的时候又听物理老师说了句,这本有点难买到,你们可以考虑下前面几本。王源有些遗憾,嘟囔了一句如果能买到就好了。



自己都觉得这种语气傻兮兮。嘟囔完以后王源才意识到自己的同桌已经不是之前那个,幸好身边的人好像有着永远补不完的觉,直接避免了这场尴尬。



大概算是整个学期他们之间说过的第一句话吧,虽然他并没有听见。







同桌的第一个下午就这么平淡过去。而他们之间说过的第二句话,换做王俊凯对王源说起。



班主任例行总结过后就放了学,一片吵闹声中王源背起书包准备离开的时候被他叫住,王源比起上午找他催交作业时还要来得面无表情。王俊凯在吵嚷一片中朝他走近,说我晚自习要请个假,没问题吧?



值日生同样也有着记录晚自习出勤情况的职责,王源心说你对这个倒是了解。伸手从抽屉里翻出传到自己这里来的出勤记录本,指着原因那一栏看着他,等他说出点什么冠冕堂皇的理由。





“去找女朋友。”





这就是第三句话了。王俊凯又露出白天时的那么一种笑容,问这个理由,你要不要写上去?







4.



晚自习的时候王俊凯果然没有出现。



王源写完一张英语试卷后有点发困地揉了揉眼。前几排就自己这里空了个座位,估计也不能更显眼了。从抽屉里翻找课本时不小心抽出了记录本的一角,王源顿了一下重新把它塞进去。



原因那一栏他直接空缺没写。把真实原因写上去实在过于滑稽,他也不想刻意花心思给王俊凯编造个什么理由。晚自习眼看着接近尾声,但是身边这人的书包明明还没有拿走——


0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
上午最后一堂是班主任的英语课,大概是因为怒气憋了太长时间,先是抓着一些鸡毛蒜皮的班级小事发了半天火才进入正题,最后因为教学任务没完成就以理所应当的态度一拖再拖,惹得教室里不少人很张扬地就显露出不耐烦的情绪。 最终的一句下课迅速散在正午的躁动因子里,同桌把笔一扔就跟着一大群迅速背起书包就要遁走的人涌出教室,啪嗒一声算是宣泄怨气。王源这天正好轮到做值日生,按照惯例要留下来把满黑板板书擦干净才能离开,所以收拾课桌的动作也不太着急。教室里的人呼啦啦就散去了一大半,难得地显出几分空空荡荡。 王俊凯又被班主任叫到讲台边,隔着一段距离王源隐约听见什么“影响恶劣”“故意滋事”之类的词语,之前那些琐碎的揣测语句在脑子里晃了晃,也没往心里去。只是收拾好东西准备到讲台上去的时候才发现王俊凯挡住了这条本来就窄小的通道,王源有些尴尬,但是开口讲好像……更尴尬吧? 他的外套被随意搭在讲台上,即使背对着自己也能想象出那么一副懒懒散散的神色。王源犹豫片刻后终于开口叫他,问你能不能让开一点? 王俊凯转过身来看他,在他尽量保持诚恳的眉眼间扫了几眼,果然侧过了身,留出一边让他上去。王源穿过那么一段狭小距离时几乎要贴近他呼吸,而他对自己那声道谢也置若罔闻,好像只是在漫不经心等班主任这场训话的结束。 王源朝他瞥一眼,发现他果然脸上没什么多余的表情。打着哈欠把挤挤挨挨的板书悉数擦干净后差点被粉笔灰呛到,王源不得不一边咳嗽一边在讲台边缘处把黑板擦上所有的彩色粉笔灰抖落干净。只是还有更不巧的,王俊凯的校服外套成功在粉笔灰满天飘的这么一刻被沾染了一大片,浅底色搭配上乱七八糟粉笔印显得滑稽。王源张开嘴却说不出一个音节,最终凝成最简单的一句对不起后就跳脱出了打了结的喉音。 班主任的这次训话进行到这里也差不多了。王俊凯的视线落在那件外套上,停留几秒后又抬头看了看他,面无表情,把外套搭在左手手臂上后就单肩背上书包出了教室门,好像对这件事根本不在意。 可谁能说清楚他确实是不在意还是懒得在意—— 闷了一整个夏天的雨终于滂沱落下,湿热气息蒸腾得厉害。王源做完值日后才发觉自己没带伞,硬着头皮走到教学楼下,抱了最后的一点希望来等雨停。 空气里湿气太重,连同他眼前都氤氲出几分雾气。模糊间他看到王俊凯站在不远处,撑着伞,好整以暇地望着自己。 他不喜欢这么一种眼神。也没有想过要走上去。 王源用手掌象征性地挡住头顶,从他身边走过去。雨水落在皮肤上,就势渗入血液掀起滚烫热流,只是脸色不由自主地泛白,王源差点也要觉得自己已经被这么一场雨磨出了戾气。 王俊凯的神情他看不清,大约又是在很懒散地看一出笑话而已?王源觉得没来由的烦躁,反正印象里王俊凯永远都是那么一幅表情。 虽然他很难想象到,下午王俊凯跟班主任提出要跟他坐同桌时,很难得地不再是这么一幅他最讨厌却又印象最深刻的表情。 3. 此时此刻他站在这里有些尴尬。 王俊凯斜靠在走廊栏杆上,右脚鞋尖抵地,难得地褪去周身棱角露出一个乖顺的笑,虽然面朝班主任但接下来说出的话明显就是在说给他听。 “那就要看王源同学愿不愿意了。” 王源抬起眼看他,周身浸润在雨后暖黄色日光里的男孩子笑得温柔无公害,与之前的校霸名声相去甚远。尾音落下后王俊凯维持笑容弧度转过头来与他对视,错觉间被柔化了的眉目具有太大的欺骗性,轻松给他切断所有退路。 ——愿不愿意呢? 是敢不敢的意思吧。 时间倒溯回二十分钟前。 与过去的千百个午后一样,王源在午休结束后准点背着书包从家里回到学校。下午第一节课是自习课,一篇冗长的阅读题还没来得及看完原文就被班主任叫到了外面去。刚走出教室门王源就看见走廊上王俊凯就在离自己相隔不到两米远的地方站着,心里忽然咯噔一下。 在班主任道明意图后所有的疑惑被归拢成一个答案。王源错愕地瞪大了眼。 不用多加思考他就能想象出王俊凯在提出这个要求时语气有多么稀松平常。王源想不出他目的所在,只是看到他当下的样子后陡生反感——报复还是恶作剧? 可能两者同时都在他心里有了计划雏形。王源在心里冷哼一声,当然也知道自己说出拒绝连班主任都不会同意。 “那就这样吧。” 他直接这样答。班主任很满意,挥挥手让他们都回教室。王源跟着他从后门进了教室,看着他伸手捞过座位上的书包,往前走了几步后又回过头来。白衬衫的领口不再像之前一样不修边幅地卷起,轮廓褪去柔软假象,似笑非笑地盯着面色不善的王源。 眼神是见到剧本翻开崭新一页后的餍足与继续窥探的意图。 所有的烦躁情绪都可以在这种炎热又抑郁的天气里翻滚出细密的气泡,混乱地挤挨在心底。王源卷起半边衣袖,自始至终不往旁边看一眼。 物理老师在讲台上唾沫横飞地比对市面上比较有名的几本教辅书,他心不在焉地听了几句。讲到一半时有一个他经常听说的书名被提及,有点感兴趣的时候又听物理老师说了句,这本有点难买到,你们可以考虑下前面几本。王源有些遗憾,嘟囔了一句如果能买到就好了。 自己都觉得这种语气傻兮兮。嘟囔完以后王源才意识到自己的同桌已经不是之前那个,幸好身边的人好像有着永远补不完的觉,直接避免了这场尴尬。 大概算是整个学期他们之间说过的第一句话吧,虽然他并没有听见。 同桌的第一个下午就这么平淡过去。而他们之间说过的第二句话,换做王俊凯对王源说起。 班主任例行总结过后就放了学,一片吵闹声中王源背起书包准备离开的时候被他叫住,王源比起上午找他催交作业时还要来得面无表情。王俊凯在吵嚷一片中朝他走近,说我晚自习要请个假,没问题吧? 值日生同样也有着记录晚自习出勤情况的职责,王源心说你对这个倒是了解。伸手从抽屉里翻出传到自己这里来的出勤记录本,指着原因那一栏看着他,等他说出点什么冠冕堂皇的理由。 “去找女朋友。” 这就是第三句话了。王俊凯又露出白天时的那么一种笑容,问这个理由,你要不要写上去?






4.



晚自习的时候王俊凯果然没有出现。



王源写完一张英语试卷后有点发困地揉了揉眼。前几排就自己这里空了个座位,估计也不能更显眼了。从抽屉里翻找课本时不小心抽出了记录本的一角,王源顿了一下重新把它塞进去。



原因那一栏他直接空缺没写。把真实原因写上去实在过于滑稽,他也不想刻意花心思给王俊凯编造个什么理由。晚自习眼看着接近尾声,但是身边这人的书包明明还没有拿走——


đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Buổi sáng cuối cùng là một giáo viên của các lớp học tiếng Anh, có lẽ vì sự tức giận sôi quá lâu, lần đầu tiên nắm lấy một số lớp học tầm thường những điều nhỏ làm một thời gian dài trước khi ngọn lửa đã được nhập vào, và cuối cùng là vì nhiệm vụ giảng dạy đã được hoàn Tham xứng đáng thái độ trì hoãn một lần nữa kéo, khiến lớp học rất nhiều người dân cách rất khiêm tốn để lộ sự thiếu kiên nhẫn. Các lớp học cuối cùng là nhanh chóng nằm rải rác trong một bồn chồn trưa vì sân ở cùng một bảng để quăng bút đi theo một nhóm lớn của mọi người nhanh chóng Beiqishubao sẽ Dunzou lớp học khí thải, xả được cơn giận của họ được chụp. Wang Yuan biến để làm việc ngày hôm đó làm nhiệm vụ, phù hợp với các quy ước để ở lại bảng đen đầy đủ bảng đen sạch sẽ để lại, do đó, các hành động này là không bàn rất gọn gàng lo lắng. Lớp học người vỗ trong gió để giải tán một nửa, một hiển thị hiếm một chút trống rỗng. Wangjun Kai đã được gọi là cạnh thầy của nền tảng này, tại một nguồn vua khoảng cách mơ hồ nghe thấy gì "ảnh hưởng xấu", "cố ý gây rắc rối" của các từ loại, trước những đồn đoán tầm thường lắc tuyên bố trong tâm trí, không cá nhân. Chỉ cần đóng gói mọi thứ đã sẵn sàng để đi đến bục khi nó tìm thấy Wang Junkai chặn các kênh đã được thu hẹp này, Wang Yuan một chút bối rối, nhưng nó có vẻ ...... và nói chuyện đáng xấu hổ hơn, phải không? áo khoác của ông là đi xe miễn phí trên bục giảng, mặc dù trở lại của mình để tôi có thể tưởng tượng ra một cái nhìn Lanlansansan. Wang Yuan cuối cùng đã nói sau khi do dự một chút thời gian để gọi cho anh và hỏi nếu bạn có thể nhận ra nó? Wangjun Kai quay sang nhìn anh, ông đã cố gắng để duy trì thân mật giữa các tính năng trên khuôn mặt những cái nhìn sâu rộng, thực sự Ceguo cơ thể, bỏ qua một bên để cho anh ta đi. Vì vậy, khi Wang Yuan qua một khoảng cách nhỏ gần như gần hơi thở của mình, và của chính mình rằng kênh Xie cũng biến một tai điếc, giống như các giáo viên và kết thúc bình thường khác của bài giảng này. Wang Yuan liếc nhìn anh, thấy khuôn mặt của mình thực sự không có gì biểu hiện thừa. Ngáp lương đông đông để trả tất cả phấn bảng đen sạch sẽ sau khi gần như nghẹt thở, Wang Yuan đã ho ở bục giảng ở rìa của tẩy trên tất cả các màu phấn Lắc tắt. Nhưng có nhiều hơn không may, Wang Junkai thành công trong trường học đồng phục áo khoác nổi bầu trời phấn nên thời điểm này đã bị nhiễm một nền nông lớn với dấu phấn trên mớ hỗn độn vẻ buồn cười. Wang Yuan mở miệng nhưng không thể nói một âm tiết, đã tự xây một lối thoát dễ nhất xin lỗi sau khi một giọng cổ thắt nút. Bài giảng của giáo viên tiến hành để ở đây về nó. Wang Junkai mắt rơi trên áo, cho một vài giây và sau đó nhìn lên nhìn anh, khuôn mặt biểu lộ cảm xúc, những chiếc áo khoác trên mặt sau của cánh tay trái của mình sau vai túi ra khỏi cửa lớp học, như vấn đề đơn giản tôi không quan tâm. Ai có thể nói rõ rằng ông không quan tâm hoặc quá lười biếng để quan tâm - chán cho mưa xối xả toàn bộ một mùa hè cuối cùng rơi, nóng và ẩm không khí hơi nặng. Wang Yuan thực hiện trước khi làm nhiệm vụ phát hiện mình không có ô, cắn đạn và đi xuống cầu thang giảng dạy, giữ các bit cuối cùng của niềm hy vọng để chờ đợi cho mưa. Quá nhiều độ ẩm trong không khí, với đôi mắt của ông là một loại sương mù dày đặc. phòng mờ ông thấy Wang Junkai đứng gần đó, cầm một chiếc ô, ngồi và chờ đợi, nhìn vào bản thân mình. Anh ấy không thích một cái nhìn như vậy. Không có suy nghĩ để đi lên. Wang Yuan với lòng bàn tay tượng trưng chặn đầu, đi qua từ phía ông. Mưa trên da, trên dòng chảy tiềm năng nóng nhiệt vào ra máu, nhưng khuôn mặt anh vô tình làm trắng, Wang Yuan gần như phải cảm thấy rằng họ có được như vậy mưa xay thù địch. Wang Junkai trông ông không thể nhìn thấy, nhưng cũng trong một rất lười biếng về xem một trò đùa? Wang Yuan cảm thấy khó chịu cho không, dù sao ấn tượng Wangjun Kai luôn luôn một biểu thức. Mặc dù ông là khó tưởng tượng rằng, với các giáo viên lớp buổi chiều Wang Junkai khi được hỏi đến ngồi cùng bàn với anh ta, không còn quá khó khăn để đi đến ghét anh ta nhưng là một biểu hiện ấn tượng nhất. 3. Tại thời điểm này, ông đang đứng ở đây một chút xấu hổ. Wang Junkai tựa vào lan can hiên nhà, ngay chân chân đến, toàn bộ cơ thể góc hiếm nhạt dần để lộ một nụ cười hiền lành, mặc dù phải đối mặt với các giáo viên nhưng những lời tiếp theo mà rõ ràng là nói chuyện với anh ta. "Điều đó phụ thuộc vào những người bạn cùng lớp sẵn sàng Wang Yuan." Wang Yuan ngước lên nhìn anh, toàn thân ướt đẫm trong mưa trong vàng ấm bé trai ánh sáng mặt trời nhẹ nhàng ô nhiễm nụ cười, và khóc một xa danh tiếng bắt nạt học trước. Wang Junkai duy trì đuôi sau rad rơi nụ cười biến thành đôi mắt của mình, được làm mềm giữa ảo tưởng sẽ có vẻ quá lừa đảo dễ dàng cho anh ta cắt đứt tất cả các khóa tu. - Sẵn sàng để làm gì? Tôi dám có ý nghĩa. Truy trở lại thời điểm giảm hai mươi phút trước. Giống như buổi chiều hàng trăm qua, Wang Yuan sau khi đúng giờ ăn trưa mang theo một túi từ nhà trở lại trường học. PM là lớp học đầu tiên khóa học tự nghiên cứu, một vấn đề đọc dài không có thời gian để đọc các lớp học ban đầu được gọi là đi ra ngoài. Chỉ cần ra khỏi cửa lớp để xem Wang Yuan Wang Junkai trong hành lang xa tách của họ ít hơn hai mét, đi đứng một trái tim đột ngột đập. Sau giờ học Đa Minh ý định tất cả những nghi ngờ được GuiLong vào một câu trả lời. Wang Yuan nhìn choáng váng. Tôi không suy nghĩ nhiều hơn anh có thể tưởng tượng Wang Junkai Khi đưa ra giai điệu yêu cầu này như thế nào phổ biến. Wang Yuan không thể nghĩ về mục đích của những lời nói dối của mình, chỉ để xem thời điểm ông trông chán ghét Dousheng - trả đũa hay trò đùa? Cả hai đều có khả năng để có một kế hoạch trong hình dạng trái tim của mình. Wang Yuan ở trung tâm Leng Heng, tất nhiên, biết rằng họ thậm chí còn từ chối nói cho các giáo viên sẽ không đồng ý. "Sau đó, như vậy đi." Câu trả lời của ông rất trực tiếp. Thầy rất hài lòng, vẫy tay ​​chào họ tất cả trở lại lớp học. Wang Yuan theo anh ra cửa sau vào lớp học, xem tay lên túi cá trên ghế, đi vài bước và sau đó quay trở lại. Áo sơ mi trắng cổ áo không còn như trước cẩu thả lăn, đường nét mềm ảo ảnh mờ nhạt, nụ cười nhạt nhìn chằm chằm vào Vua tìm nguồn xấu. Đôi mắt là gặp gỡ và tiếp tục đáp ứng ý định tò mò mở ra một trang mới sau khi kịch bản. Tất cả có thể được tâm trạng cáu kỉnh và trầm cảm ở đó cuộn thời tiết nóng bong bóng ra tốt đẹp, hỗn loạn đông đúc đau khổ trong trái tim tôi. Wang Yuan tay áo nửa cuộn lại, không liếc ngang từ đầu đến cuối. giáo viên vật lý Tuomohengfei trên bục giảng trên thị trường hơn là nổi tiếng hơn một vài cuốn sách bổ sung, anh lơ đãng nghe một vài. Ông thường nghe nói rằng có một tiêu đề được đề cập, khi một chút quan tâm đến giáo viên vật lý cho biết một cái gì đó hơn và hơn nữa, khi bạn nói về điều này một chút khó khăn để mua một nửa, bạn có thể xem xét một vài trong số các mặt trận. Wang Yuan một số hối tiếc, lẩm bẩm những cụm từ nếu bạn có thể mua đủ. Tôi nghĩ đó là một tâm trạng ngớ ngẩn như vậy. Sau khi Wang Yuan sau khi lẩm bẩm nhận ra người bạn cùng lớp của mình, ông không có trước đó, nhưng may mắn thay những người xung quanh dường như có một bất tận không bao giờ có ý nghĩa, trực tiếp ngăn chặn sự bối rối. Có lẽ là giữa họ trong suốt học kỳ nói câu đầu tiên, mặc dù anh ta không nghe thấy. Buổi chiều đầu tiên của bảng tương tự như vậy buồn tẻ trong quá khứ. Câu thứ hai được cho là giữa chúng, để làm nguồn Wangjun Kai nói chuyện với nhà vua. Sau khi tóm tắt lớp trên clerking thói quen, một nguồn tiếng ồn Beiqishubao Wang đã sẵn sàng để lại khi ông đã được ngừng lại, Wang Yuan tìm cho anh một công việc khi so sánh với tôi nhắc nhở cũng đến khuôn mặt biểu lộ cảm xúc. Wang Junkai trong một vợt Trung-Triều Tiên, ông đến gần, tôi nói, đi đến các lớp học ban đêm để xin phép, không có vấn đề, ​​phải không? Proctor cũng có một tham dự kỷ lục của nhiệm vụ nghiên cứu lên, Wang Yuan trái tim mà bạn muốn hiểu điều này. ngăn kéo tay kéo trở lại để tham dự kỷ lục của chính mình ở đây, chỉ vào những lý do cho cột nhìn anh, chờ đợi anh nói gì nghe có vẻ lý do điểm. "Để tìm một người bạn gái." Đây là thứ ba của câu. Wang Junkai và sau đó phơi bày một loại cười ngày, khi được hỏi lý do, bạn có muốn để viết lên? 4. lớp học ban đêm khi Wang Junkai thực sự đã không xảy ra. Một chút buồn ngủ vua một nguồn viết bằng giấy tờ tiếng Anh sau khi dụi mắt. Trên vài hàng đầu tiên của ghế trống ở đây của mình, tôi nghĩ là chúng ta không thể dễ thấy hơn. Khi các ngăn kéo và lục lọi sách giáo khoa vô tình kéo ra khỏi góc của hồ sơ, Wang Yuan dừng lại nhét nó vào. Nguyên nhân cột ông không viết trực tiếp đến vị trí tuyển dụng. Lý do thực sự để viết lên là quá vui, anh không muốn làm phiền đến Wang Junkai cố tình bịa ra lý do gì. Thấy nghiên cứu đến gần, nhưng xung quanh túi của người đàn ông này rõ ràng đã không lấy đi -
















































































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: