黄子韬扯了扯领带,低头回了条短信:我没关系的。抬起头的时候包厢的门就被推开了,吴妈先走进来,身后跟着一个个子高挑的女孩子,他站起来,扯了个微 dịch - 黄子韬扯了扯领带,低头回了条短信:我没关系的。抬起头的时候包厢的门就被推开了,吴妈先走进来,身后跟着一个个子高挑的女孩子,他站起来,扯了个微 Việt làm thế nào để nói

黄子韬扯了扯领带,低头回了条短信:我没关系的。抬起头的时候包厢的门就被

黄子韬扯了扯领带,低头回了条短信:我没关系的。
抬起头的时候包厢的门就被推开了,吴妈先走进来,身后跟着一个个子高挑的女孩子,他站起来,扯了个微笑,定睛一看才发现吴世勋手上拿着手机跟在女孩子身后走了进来。
他有些惊讶,手里的手机震了一下,点开,是刚刚收到的短信,来自吴世勋:但是我有关系。
他看过去,吴世勋冲着他笑了笑。
吴妈朝着黄子韬招招手,黄子韬把手机扔进裤兜里,两步走过去,“阿姨你们来了。”
“嗯,来给你介绍下,这是我老朋友的女儿,长得漂亮工作也很好,性格又爽朗,我觉得很适合你,今天就把她带来了,你不介意吧?”吴妈微笑着拍了拍黄子韬和女孩子的手臂,“来来来不要站着,都坐吧。”
这是一场显而易见的相亲。
虽然表面上看起来是吴妈要请黄子韬吃饭以表达对他的感谢然后临时带了一个女孩子过来,但是有些事不必说破也是各自都心知肚明的。
十分钟以前黄子韬坐在饭店的包厢里收到吴世勋的短信,内容是告知他吴妈会带上一个女孩子过来和他一块儿吃饭,他纠结了很久才回复过去一句没有关系,他可以坦然接受。
但是吴世勋不可以。
黄子韬坐在吴世勋的对面,左手边是连名字都没有记住的女孩子,右手边是一直带着微笑的吴妈,他一边往嘴巴里塞了一口青菜一边觉得这场景恍然有些像在做梦。
明明不到36小时以前他还在一时冲动之下去了美国。
他只在吴世勋家的客房睡了一个晚上,不到六个小时的时间,然后提着那个基本上是原样的背包又和吴世勋吴妈一起回了国。
然后就有了这一场荒唐的相亲。
可是黄子韬无法拒绝。
吴世勋捂着嘴巴冲出去的时候这场饭局刚刚过去二十分钟,几乎是条件反射般的,黄子韬站起来拔腿就想追出去,撑着桌子站起来的时候看了一眼表情平静的吴妈,犹豫了一会儿,还是小声说了句“不好意思”,就跟着追出了包厢。
卫生间在走廊的尽头,边伯贤关上水龙头甩了甩手上的水,抬起头看着镜子拨了拨遮到了眼睛的刘海儿,然后透过镜子看见了一个冲进来的人影。
他被吓了一跳,下意识地觉得应该是哪个喝醉了的客人吧,下一秒却反应过来那不是吴世勋吗。
边伯贤和吴世勋只见过几次面,勉强算是认识根本算不上熟悉,但是却因为黄子韬的关系他对吴世勋的印象非常深刻。
他有些疑惑地跟着吴世勋走进了角落里的隔间,吴世勋正撑着马桶在干呕。
“你怎么了?”边伯贤有些担心,他伸手过去想帮着顺顺后背,犹豫了一会儿又把手收了回去,“喝醉了吗?可是我没闻到酒味儿啊,还是吃坏了肚子?”
“...我没事。”吴世勋抽空回了个头,从喉咙管里挤出了一句回答,只匆匆瞥了边伯贤一眼,复又继续干呕了起来。
“你到底怎么了?要不要给黄子韬打个电话?”边伯贤有些急了,吴世勋的脸涨得通红,看起来难受得不得了。
“我真没事,你不用打。”吴世勋停下了干呕,撑着隔间的墙壁站直了身子,深呼吸了几口,“我没事了,可能是心里太恶心了传染到了生理。”
边伯贤听见这个解释有些哭笑不得,“你真不用给黄子韬打个电话?”
“真不用,”虽然什么都没有吐出来,但是吴世勋还是摁了冲水的按钮,哗啦啦的水声差点把他不大的声音盖过去,“他正跟人漂亮姑娘相亲,哪有空接我的电话。”
“什么?”边伯贤以为自己听错了。
“没事儿啦,我走了。”吴世勋转过身子,苍白着脸冲着边伯贤笑了笑,“谢谢你。再见。”
“诶?”边伯贤看着吴世勋的背影还是没有追,在原地困惑了好一会儿,才也出了卫生间,看见站在门边不远处的黄子韬的时候他又被吓了一跳,“你搞什么啊!”
“世勋没事吧?”黄子韬笑笑。
“没事。”边伯贤翻了个白眼没好气地回话。
“那行。”黄子韬点点头转身朝着电梯走。
“你去哪儿?”
“去找他啊,然后...”黄子韬摁了摁电梯,回头又笑笑,然后电梯门开了,他走进去,“告别。”
电梯门关上了。
黄子韬到家的时候发现门没有关,他抿抿嘴,推开虚掩着的门,里头是一阵乒乒乓乓的声音。
他走进卧室,果然是吴世勋不知道在抽屉里翻些什么,各种衣服杂物扔了一地。
“你在干嘛?”他靠在门框上问。
“没看我收拾行李呢吗?”吴世勋没回头,手下的动作也没停,顺道把手边的不知道什么东西扔到了地上,动静还不小。
黄子韬走过去捡起来,是一个相框。
里头是吴世勋高中毕业典礼上他们两个人的合照,黄子韬揽着吴世勋的肩膀,两个人都笑得很灿烂。
“为什么要把这些都扔到地上?”黄子韬在吴世勋的身边蹲下,看着对方有些红起来的耳廓。
吴世勋没有立即回答,过了一会儿他才说:“因为要扔掉。还有...”他边说边又把手边的一件T恤给扔到了地上,“谁知道你晚上会不会带那个女孩子回家,我要把你家弄得很乱,让她觉得你就是这么的不会过生活然后把她吓跑。”
说话的语气理直气壮的。
可是黄子韬分明从里头听出了鼻音。
他低头笑笑,“你这也弄得太夸张了,哪里像是不会过生活,明明就是被打劫过了样子好吗?”伸手搭上吴世勋的肩膀,把人转过来,“而且,我怎么可能会带女孩子回家?”
他伸手摸了摸吴世勋眼眶红红的眼睛。
“你不会带女孩子回家,可是你也不会和我在一起对不对?”
吴世勋坐在地上,仰脸看着半蹲着的黄子韬,眼睛里头有明知道不应该有的期待。
“我...你明知道不可以。”黄子韬的脸上写满了不舍和难过。
“我知道,”吴世勋低下了头,“而且我也答应了我妈妈,不会再想着要和你在一起的这件事情。”他抬起头,伸手摸了摸黄子韬的脸。
“不过,还是谢谢你曾经试图努力过。”

qsYuan_520 12
239楼2015-4-23
操作
C34·尾声
吴世勋冲着黄子韬笑了起来,还红着的眼睛眯了起来,弯成了漂亮的月牙的形状。
“虽然,和你在一起的那段日子我也挺提心吊胆的。”吴世勋拿起了被黄子韬放到床上了的那个相框,“你知道吗,最让我觉得害怕的不是我明明知道总有一天我会失去你,而是我明明知道我会失去你却又不知道这一天什么时候会来,我有时候会很害怕我哪一天一睡醒,你就不在我身边了。”
黄子韬侧过脸。
吴世勋有些不舍地把相框放到床头柜上去,坐到了床上,他低头看着仍旧蹲在原地的黄子韬。
吴世勋对黄子韬说,其实我什么都知道的。他一边说一边把头转向了别处,黄子韬没有答话,片刻后他把头转回来,冲着黄子韬笑了笑,接着说,我知道天下没有不散的宴席,这些事总有一天会结束,我一直都是这么跟我自己说的,可是,可是我还是抑制不住地想在宴席散了以后,和你一起走。
黄子韬站起来,弯下腰捧起吴世勋脸亲了亲他的嘴角,“对不起...对不起...”
他说了很多个对不起,说到最后他的声音终于带上了哭腔。
“为什么要说对不起?”吴世勋抬手抱住了黄子韬的脖子,把脸埋在他的肩膀,然后闭上了眼睛,“那是我的妈妈诶,不是你的,应该是我说对不起吧。”
“对不起,还有,谢谢你。”
“还有...再见。”
黄子韬坐在房间里没有动,随着门被咔哒一声阖上的声音,他觉得整个世界好像都安静了。
他闭上眼,有些难过,还觉得有些遗憾。
他是不是一次都没有说过那句最简单的话,可是好像来不及了。他想。
我爱你。
他说。
- FIN -

qsYuan_520 12
240楼2015-4-23
操作
一共6w9k字,我没有想到会被我拖了半年。
但是很高兴,它完结了。
我现在真的不太在乎这个结局有没有人能看到,但至少我善始善终了,我觉得还算对得起我自己。
虽然我并没有想到我会在这种情况之下完结得如此仓促,有很多我前面提到过的细节都没有写,作为结局这粗糙的几千字实在是有些不合格,但是我也的确只能停在这里了。
不知道我这段话会有多少人看到,总之看到这段话的人,谢谢你。
这六个月,谢谢你。
就这样吧,后会有期。
金钟熊的白: 后会有期 我一直爱的写文的作者 且一直追到现在 一切都会好的 2015-4-24
rebecca_thy: 谢谢你 是收结得有点快 但我喜欢这个结局 就像是为现实加上一段适当的完结 2015-4-24
还有2条回复…

qsYuan_520 12
241楼2015-4-24
操作
虽然微博放过了,但是还是想在帖子里也补放一下亲爱哒梦梦给我做的海报@一千万里长梦 么么哒
一千万里长梦: 么么哒,辛苦啦,完结粗卡~ 2015-4-29

爱韬all 12
242楼2015-4-24
操作
哇哦 棒棒哒 结尾结的很干脆 但总希望可以回转……

勋桃_桃色真爱 8
244楼2015-7-25
操作
亲古,我很喜欢你的文,可以改到girlsday和exo恋爱基地吧吗
上一页

下一页

382
L
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Huang Zitao kéo tie bow đến tin nhắn văn bản: tôi là tốt.Nhìn lên khi cửa hộp đẩy mở, mẹ ngô đến đầu tiên, tiếp theo là một cô gái cao, ông đứng dậy, kéo một nụ cười, một địa điểm gần nhất nhìn chỉ để tìm thấy Oh se Hoon, điện thoại di động trong tay, sau đó là cô gái đến.Ông ngạc nhiên khi điện thoại bị sốc một chút thời gian, lái xe thư bạn vừa nhận được từ Oh se Hoon: nhưng tôi có một mối quan hệ.Ông nhìn vào trong quá khứ, Oh se-Hoon, cười lúc anh ta.Wu Ma Hoàng Zitao beckoned, Huang Zitao ném điện thoại vào túi của mình, hai bước trong quá khứ, "dì bạn đến. ”"Vâng, để giới thiệu cho bạn tiếp theo, và đây là con gái người bạn của tôi, khá tốt, rõ ràng, tôi cảm thấy cho bạn, hôm nay đã mang cô ấy, bạn không nhớ? "Mẹ cười và patted Huang Zitao NG và cánh tay của một cô gái" đến không đứng, ngồi xuống. ”Đây là một ngày mù rõ ràng.Wu Ma Huang Zitao, mặc dù họ xuất hiện để ăn để cảm ơn của mình và sau đó tạm thời mang lại cho một cô gái ở đây, nhưng một số điều không cần phải phá vỡ trái tim của họ biết.Huang Zitao ngồi ở Ban công khách sạn mười phút trước khi Oh se-Hoon đã nhận được tin nhắn văn bản, được kể rằng mẹ ông Wu sẽ đưa một cô gái đã đi để ăn cơm trưa với anh ta, và ông đã đấu tranh trong một thời gian dài thời gian để trở lại cũ không có vấn đề, ông có thể chấp nhận.Tuy nhiên, Oh se Hoon có thể không.Huang Zitao ngồi đối diện với Oh se Hoon, bên tay trái là các cô gái thậm chí không có một tên trong tâm trí, mẹ vũ phía bên tay phải là luôn luôn với một nụ cười, như ông nhồi một miếng rau vào miệng của mình, ông cảm thấy bất ngờ giống như này cảnh trong mơ.Ít hơn 36 giờ trước khi ông khuyến khích của Hoa Kỳ.Ông chỉ Oh se-Hoon của phòng ngủ một đêm, ít hơn sáu giờ sau đó, và sau đó thực hiện về cơ bản là cùng một ba lô và Oh se Hoon Ng mẹ quay lại đất nước.Và sau đó đã có điều này một ngày mù điên.Nhưng hoàng Zitao không thể từ chối.Oh se Hoon trong khi ôm miệng rửa sạch tối vừa qua 20 phút, gần như giống như một phản xạ có điều kiện, Huang Zitao đứng dậy và bắt đầu để bắt kịp với ra đang nắm giữ bàn đứng, nhìn thanh thản Wu Ma, ngập ngừng một chút thời gian, còn thì thầm những lời "xin lỗi," theo đuổi ra khỏi hộp.Phòng tắm ở cuối hành lang Bian Boxian tap đổ nước trên cánh tay swing, nhìn lên lúc quay gương được bao phủ đến rìa của mắt, và sau đó thông qua gương và nhìn thấy một bóng vội vàng.Ông là giật mình, subconsciously nghĩ rằng những gì khách say rượu, làm tiếp theo, nhưng một trong đó là không, Oh se Hoon.Oh se Hoon và Bian Boxian chỉ gặp một vài lần, hầu như không biết không phải là quen thuộc ở tất cả, nhưng vì hoàng Zitao ông Ấn tượng nhất Oh se Hoon.Ông là một chút nhầm lẫn với Oh se Hoon đã đi vào góc của khoang, Oh se Hoon đã nắm giữ một nhà vệ sinh ở retching."Những gì xảy ra vậy? "Biện Boxian lo lắng, ông đạt trên để giúp ổn định trở lại, do dự một chút thời gian và nắm tay lại," say rượu chưa? Nhưng tôi không ngửi thấy mùi, hoặc dạ dày xấu? ”“... Tôi là tất cả các quyền. "Oh se Hoon đã dành lại đầu, vắt từ cổ họng ống một câu trả lời, chỉ một thoáng hurried Bian Boxian một mắt, một lần nữa tiếp tục retch."Có chuyện gì với bạn? Bạn có muốn gọi hoàng Zitao? "Biện Boxian một số nasty, Oh se-Hoon mặt đỏ ửng, trông vô cùng khó chịu."Tôi không sao, bạn không có để chơi. "Oh se-Hoon ngừng retching, đang nắm giữ những bức tường ngăn đứng lên thẳng, hít thở sâu một vài vết cắn," tôi không sao, có lẽ đã quá bị bệnh với bệnh nhiễm trùng với vật chất. ”Bian Boxian nghe lời giải thích này là một ít cười, "bạn thực sự cần phải gọi hoàng Zitao? ”"Không," mặc dù không có gì nhổ nó ra, nhưng oh se Hoon là tuôn ra nút được nhấn, kêu xèo xèo âm thanh của nước ông đã nghe nói trong quá khứ, "ông đang hẹn hò với cô gái xinh đẹp, có thời gian để chọn lên điện thoại. ”"Cái gì?" "Biện Boxian nghĩ rằng ông có misheard."Đừng lo, tôi sẽ tắt. "Oh se Hoon, quay, cadaverous mặt hét lên để Bian Boxian cười," cảm ơn bạn. Tạm biệt. ”"Hả? "Bian Boxian theo dõi Oh se Hoon trở lại là không có Chase, nơi tôi đã nhầm lẫn cho một thời điểm, cũng ra khỏi phòng tắm, thấy đứng ở cửa gần Huang Zitao khi ông giật mình," bạn đã làm những gì! ”"Chiến tranh OK? "Hoàng Zitao cười."Đó là tất cả các quyền. "Biện Boxian cán snap đôi mắt của mình trở lại."Dòng. "Hoàng Zitao gật đầu và quay theo hướng Thang máy."Đi đâu? ”"Để tìm anh ta, và sau đó..." Huang Zitao, ép Thang máy báo chí, nhìn lại và cười, và sau đó mở cửa Thang máy và ông đi, "farewell. ”Cửa Thang máy đóng.Hoàng Zitao trở về nhà tôi thấy rằng cánh cửa không đóng, ông sipped ví của mình, đẩy mở cửa mở khóa, đó là một tiếng ồn đập.他走进卧室,果然是吴世勋不知道在抽屉里翻些什么,各种衣服杂物扔了一地。“你在干嘛?”他靠在门框上问。“没看我收拾行李呢吗?”吴世勋没回头,手下的动作也没停,顺道把手边的不知道什么东西扔到了地上,动静还不小。黄子韬走过去捡起来,是一个相框。里头是吴世勋高中毕业典礼上他们两个人的合照,黄子韬揽着吴世勋的肩膀,两个人都笑得很灿烂。“为什么要把这些都扔到地上?”黄子韬在吴世勋的身边蹲下,看着对方有些红起来的耳廓。吴世勋没有立即回答,过了一会儿他才说:“因为要扔掉。还有...”他边说边又把手边的一件T恤给扔到了地上,“谁知道你晚上会不会带那个女孩子回家,我要把你家弄得很乱,让她觉得你就是这么的不会过生活然后把她吓跑。”说话的语气理直气壮的。可是黄子韬分明从里头听出了鼻音。他低头笑笑,“你这也弄得太夸张了,哪里像是不会过生活,明明就是被打劫过了样子好吗?”伸手搭上吴世勋的肩膀,把人转过来,“而且,我怎么可能会带女孩子回家?”他伸手摸了摸吴世勋眼眶红红的眼睛。“你不会带女孩子回家,可是你也不会和我在一起对不对?”吴世勋坐在地上,仰脸看着半蹲着的黄子韬,眼睛里头有明知道不应该有的期待。“我...你明知道不可以。”黄子韬的脸上写满了不舍和难过。“我知道,”吴世勋低下了头,“而且我也答应了我妈妈,不会再想着要和你在一起的这件事情。”他抬起头,伸手摸了摸黄子韬的脸。“不过,还是谢谢你曾经试图努力过。”qsYuan_520 12 239楼2015-4-23操作C34·尾声吴世勋冲着黄子韬笑了起来,还红着的眼睛眯了起来,弯成了漂亮的月牙的形状。“虽然,和你在一起的那段日子我也挺提心吊胆的。”吴世勋拿起了被黄子韬放到床上了的那个相框,“你知道吗,最让我觉得害怕的不是我明明知道总有一天我会失去你,而是我明明知道我会失去你却又不知道这一天什么时候会来,我有时候会很害怕我哪一天一睡醒,你就不在我身边了。”黄子韬侧过脸。吴世勋有些不舍地把相框放到床头柜上去,坐到了床上,他低头看着仍旧蹲在原地的黄子韬。吴世勋对黄子韬说,其实我什么都知道的。他一边说一边把头转向了别处,黄子韬没有答话,片刻后他把头转回来,冲着黄子韬笑了笑,接着说,我知道天下没有不散的宴席,这些事总有一天会结束,我一直都是这么跟我自己说的,可是,可是我还是抑制不住地想在宴席散了以后,和你一起走。黄子韬站起来,弯下腰捧起吴世勋脸亲了亲他的嘴角,“对不起...对不起...”他说了很多个对不起,说到最后他的声音终于带上了哭腔。
“为什么要说对不起?”吴世勋抬手抱住了黄子韬的脖子,把脸埋在他的肩膀,然后闭上了眼睛,“那是我的妈妈诶,不是你的,应该是我说对不起吧。”
“对不起,还有,谢谢你。”
“还有...再见。”
黄子韬坐在房间里没有动,随着门被咔哒一声阖上的声音,他觉得整个世界好像都安静了。
他闭上眼,有些难过,还觉得有些遗憾。
他是不是一次都没有说过那句最简单的话,可是好像来不及了。他想。
我爱你。
他说。
- FIN -

qsYuan_520 12
240楼2015-4-23
操作
一共6w9k字,我没有想到会被我拖了半年。
但是很高兴,它完结了。
我现在真的不太在乎这个结局有没有人能看到,但至少我善始善终了,我觉得还算对得起我自己。
虽然我并没有想到我会在这种情况之下完结得如此仓促,有很多我前面提到过的细节都没有写,作为结局这粗糙的几千字实在是有些不合格,但是我也的确只能停在这里了。
不知道我这段话会有多少人看到,总之看到这段话的人,谢谢你。
这六个月,谢谢你。
就这样吧,后会有期。
金钟熊的白: 后会有期 我一直爱的写文的作者 且一直追到现在 一切都会好的 2015-4-24
rebecca_thy: 谢谢你 是收结得有点快 但我喜欢这个结局 就像是为现实加上一段适当的完结 2015-4-24
还有2条回复…

qsYuan_520 12
241楼2015-4-24
操作
虽然微博放过了,但是还是想在帖子里也补放一下亲爱哒梦梦给我做的海报@一千万里长梦 么么哒
一千万里长梦: 么么哒,辛苦啦,完结粗卡~ 2015-4-29

爱韬all 12
242楼2015-4-24
操作
哇哦 棒棒哒 结尾结的很干脆 但总希望可以回转……

勋桃_桃色真爱 8
244楼2015-7-25
操作
亲古,我很喜欢你的文,可以改到girlsday和exo恋爱基地吧吗
上一页

下一页

382
L
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Hoàng Tử Thao kéo cà vạt, nơ trở lại một tin nhắn văn bản: Tôi không sao.
Ngẩng đầu lên khi cánh cửa ban công bị đẩy mở, Wu Ma đi đầu tiên bước vào, theo sau một người cao lớn, cô gái cao lớn, anh đứng lên, kéo một nụ cười, một gần hơn nhìn chỉ để tìm Oh Se-hoon tay cầm một điện thoại di động với các cô gái đứng sau.
Ông là một chút ngạc nhiên, đưa điện thoại một cú sốc nhỏ, điểm để mở, vừa nhận được một tin nhắn văn bản từ Oh Se-hoon: Nhưng tôi có một mối quan hệ.
Anh nhìn qua nhìn anh và mỉm cười Oh Se-hoon.
Wu Ma Hoàng Tử Thao hướng vẫy tay ​​ra hiệu, Hoàng Tử Thao điện thoại vào túi quần của mình, đi qua hai bước, "Dì đã đến."
"Ah, giới thiệu với bạn, đây là con gái người bạn cũ của tôi, công việc khá tốt, nhân vật nồng nhiệt và tôi nghĩ rằng nó phù hợp với bạn, hôm nay đưa cô mang lại, bạn không phiền chứ? ", Wu Ma Hoàng Tử Thao mỉm cười và vỗ nhẹ vào cánh tay của cô gái," Hãy đến không đứng, tất cả ngồi xuống. "
đây là một ngày mù rõ ràng.
Mặc dù trên bề mặt có vẻ mời Wu Ma Hoàng Tử Thao bữa ăn tối để bày tỏ cảm ơn và sau đó là một cô gái đã đưa ra một tạm thời, nhưng một số điều không cần phải nói nó là của riêng của họ, họ cũng nhận thức được.
Mười phút trước hộp Hoàng Tử Thao ngồi trong khách sạn đã nhận được thông điệp Oh Se-hoon, nội dung là Wu Ma nói với ông sẽ mang lại một cô gái đến với nhau với anh ta để ăn, ông rối một thời gian dài để trả lời cuối cùng không quan trọng, anh ta có thể sẵn sàng chấp nhận .
Oh Se-hoon, nhưng không thể.
Hoàng Tử Thao ngồi đối diện Oh Se-hoon, bên trái thậm chí còn không nhớ tên của các cô gái, đã được phía bên tay phải là Wu Ma với một nụ cười, trong khi miệng của mình để phía Bariset một miếng rau cảnh này đột nhiên cảm thấy một chút giống như trong một giấc mơ.
Rõ ràng là ông vẫn còn ít hơn 36 giờ trước sự thúc đẩy để đi Hoa Kỳ.
Oh Se-hoon trong phòng gia đình duy nhất của mình ngủ một đêm, ít hơn sáu giờ, và sau đó mang ba lô về cơ bản là nguyên vẹn Oh Se-hoon Wu Ma nhau một lần nữa, và trở về quê hương của họ.
Sau đó, đây là một ngày mù vô lý.
Nhưng Hoàng Tử Thao không thể từ chối.
Oh Se-hoon bịt miệng khi đi ăn tối vừa qua hai mươi phút là gần giống như một phản xạ có điều kiện, Hoàng Tử Thao đứng lên Batui muốn đi ra ngoài, khi dựng lên bảng đứng mặt nhìn bình tĩnh Wu Ma, sự do dự trong một thời gian, hoặc lặng lẽ nói lời "xin lỗi", theo đuổi ra khỏi hộp.
Nhà vệ sinh cuối hành lang, trong khi Bo Yin tắt vòi nước và lắc tay, nhìn lên gương chọc mắt bangs của mình để che con, và sau đó qua gương thấy một con vội vã.
Ông đã bị sốc, trong tiềm thức tôi nghĩ rằng nó nên được uống khách mà bây giờ, nhưng chỉ một giây sau bạn phản ứng nó không phải là Oh Se-hoon.
Oh Se-hoon và Hyun phía sơ cấp chỉ gặp một vài lần, hầu như không được công nhận hầu như không quen thuộc, nhưng vì ấn tượng của ông về mối quan hệ giữa Hoàng Tử Thao Oh Se-hoon là rất sâu sắc.
Ông đã theo một số nghi ngờ Oh Se-hoon vào góc khoang, Oh Se-hoon khăng khăng là trong buồn nôn vệ sinh.
"Làm thế nào bạn?" Bo Yin bên một chút lo lắng, anh đưa tay ra và giúp Shun nghĩ lại, do dự một lúc, xử lý đưa trở lại, "say không? Nhưng tôi không có mùi cồn Sơn, hoặc ăn dạ dày xấu? ""
... tôi ổn. "Oh Se-hoon để có được trở lại vào đầu, ra khỏi ống từ cổ họng một câu trả lời, chỉ một thời gian ngắn liếc nhìn phía sơ cấp của một Yin, phức tạp và tiếp tục nôn khan nữa.
"Bạn cuối cùng như thế nào? Bạn có muốn thực hiện một cuộc gọi điện thoại cho Hoàng Tử Thao?" Bo Yin bên một chút lo lắng, Oh Se-hoon đỏ mặt và nhìn rất, rất khó chịu.
"Tôi không sao, bạn không chơi." Oh Se-hoon ngừng nôn khan, Ngăn vách dựng đứng thẳng người lên, hít một hơi thở sâu một vài lần uống, "Tôi là tất cả, đó có thể là quá bệnh ở tim để lây nhiễm các sinh lý."
Cạnh Bo Yin nghe lời giải thích này một số dumbfounding ", bạn thực sự không cung cấp cho Hoàng Tử Thao gọi?"
"tôi làm được", mặc dù không có gì nhổ nó ra, nhưng Oh Se-hoon, hoặc nhấn nút xả nước, những âm thanh của nước bị rơi gần như đưa anh ta không âm thanh tuyệt vời bìa trong quá khứ, "ông là một ngày mù với một cô gái xinh đẹp người, làm thế nào có sản phẩm nào cuộc gọi của tôi."
"Cái gì?" Bo Yin bên nghĩ rằng ông đã nhận nó sai.
"Không có gì vấn đề, ​​tôi ra đi." Oh Se-hoon quay lại và Cangbaizhelian hướng vào phía sơ Yin mỉm cười, "Cảm ơn bạn. Tạm biệt."
"Hả?" Bo Yin bên nhìn lại Oh Se-hoon là không đuổi theo, tại chỗ bối rối một lúc, ông cũng là ra khỏi phòng tắm và thấy đứng ở cửa không xa Hoàng Tử Thao khi ông sửng sốt, "anh đã làm gì ah!"
"Shixun được không?" Hoàng Tử Thao nụ cười .
"Không có gì." Edge Yin Bo đảo mắt trả lời snappily.
"Được rồi." Hoàng Tử Thao gật đầu và quay đi về phía thang máy.
"Anh đi đâu?"
"Đi với anh, ah, sau đó ..." Hoàng Tử Thao reo thang máy báo chí, trở lại và mỉm cười, và rồi cánh cửa thang máy mở ra, anh bước vào, "Tạm biệt."
Thang cửa.
Hoàng Tử Thao đến nhà và thấy cửa không liên quan, ông Minzui nhâm nhi, đẩy khép hờ cửa, vỡ bên trong đập âm thanh.
Ông đi vào phòng ngủ, nó thực sự là Oh Se-hoon không biết những gì lần lượt trong các ngăn kéo, các loại quần áo và các mảnh vỡ trên sàn nhà.
"Anh đang làm gì thế?" Anh hỏi, tựa người vào khung cửa.
"Tôi không thấy bạn đóng gói chưa?" Oh Se-hoon đã không nhìn lại, người đàn ông của hành động không dừng lại, mất cơ hội để tay không biết những gì được ném xuống đất, phong trào không phải là nhỏ.
Hoàng Tử Thao đi nhặt nó lên, nó là một khung ảnh.
Oh Se-hoon là bên trong ảnh tốt nghiệp trung học của hai người họ, Hoàng Tử Thao chợt ôm vai Oh Se-hoon, hai người có nụ cười trên khuôn mặt của họ.
"Tại sao chúng được ném trên mặt đất?" Hoàng Tử Thao Oh Se-hoon quanh ngồi xổm, nhìn nhau một số tai đỏ.
Oh Se-hoon đã không trả lời ngay lập tức, sau khi một đứa trẻ, ông nói :. "Bởi vì bạn muốn vứt bỏ ở đó ...", ông nói, một lần nữa trên tay để cung cấp cho một T-shirt ném xuống đất, "Ai biết được, bạn sẽ không mang lại cho buổi tối nhà cô gái, tôi sẽ gặp rắc rối ngôi nhà của bạn, hãy để cô ấy cảm thấy cuộc sống của bạn là như vậy thì cô ấy sẽ không được quá sợ hãi. "
giọng nói của người công bình.
Nhưng Hoàng Tử Thao riêng biệt từ bên trong nghe thấy giọng mui.
Anh nhìn xuống và mỉm cười, "Bạn có thể làm cho nó quá phóng đại, không phải sống một cuộc sống như ở đâu, rõ ràng là để được cướp đường, được không?" Đạt sẽ tìm bắt những vai Oh Se-hoon, người dân quay lại, "và tôi như thế nào có thể mang lại cho các cô gái về nhà? "
anh đưa tay ra và chạm vào mắt Oh Se-hoon mắt đỏ.
"Bạn không mang lại một nhà cô gái, nhưng bạn sẽ không được ở với tôi, phải không?"
Oh Se-hoon ngồi trên mặt đất, quay mặt nhìn ngồi xổm của Hoàng Tử Thao mắt bên trong có biết rằng không nên có những kỳ vọng.
"Bạn có biết ... Tôi không thể." Hoàng Tử Thao khuôn mặt đầy thất vọng và buồn bã.
"Tôi biết," Oh Se-hoon cúi đầu xuống, "và tôi đã hứa với mẹ tôi không còn nghĩ đến được với bạn trong vấn đề này." Anh nhìn lên, bàn tay chạm vào khuôn mặt của Hoàng Tử Thao.
"Nhưng cảm ơn bạn đã bao giờ thử cố gắng." QsYuan_520 12 239 F 2015/04/23 hoạt động C34 · cuối Oh Se-hoon đạo diễn Hoàng Tử Thao cười, vẫn đỏ mắt nheo mắt lên, cong hình lưỡi liềm đẹp . "Mặc dù, những ngày với bạn tôi cũng rất lo lắng." Oh Se-hoon chọn của Hoàng Tử Thao vào khung giường, "Bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng hầu hết không sợ tôi biết một ngày nào đó tôi sẽ mất em, nhưng tôi biết tôi sẽ mất, nhưng bạn không biết khi ngày đó sẽ đến, tôi sợ đôi khi tôi thức dậy một ngày, bạn sẽ không được ở bên cạnh tôi. " Hoàng Tử Thao nhìn sang một bên. Oh Se-hoon để quên đặt những khung ảnh vào đầu giường để đi ngồi trên giường, ông nhìn xuống vẫn ngồi xổm tại chỗ Hoàng Tử Thao. Oh Se-hoon tới Hoàng Tử Thao cho biết, trên thực tế, tôi biết tất cả mọi thứ. Ông vừa nói vừa quay đầu đi, Hoàng Tử Thao không trả lời, sau một lúc cậu quay đầu lại, đạo diễn Hoàng Tử Thao mỉm cười, sau đó nói, tôi biết thế giới không kết thúc bữa tiệc, những điều này sẽ có một ngày kết thúc, tôi đã được tôi rất tự nói với mình, nhưng, nhưng tôi vẫn không thể ngăn chặn muốn bữa cơm rải rác sau, đi với bạn. Hoàng Tử Thao đứng lên, cúi xuống và hôn lên khuôn mặt của mình, Oh Se-hoon giành miệng, "Tôi xin lỗi ... Tôi xin lỗi ..." , ông nói rất nhiều lời xin lỗi, nói rằng cuối cùng ông cuối cùng đã đưa vào một giọng nói đầy nước mắt. "Tại sao tôi nói rằng tôi xin lỗi?" Oh Se-hoon, nâng cao tay của mình và ôm chầm lấy Hoàng Tử Thao cổ, vùi mặt vào vai anh, sau đó nhắm mắt lại, "Đó là mẹ tôi Oh, không phải bạn, nên tôi nói xin lỗi nó. "" tôi xin lỗi, và cảm ơn bạn. "" và ... tạm biệt. " Hoàng Tử Thao ngồi trong phòng không di chuyển, như các nhấp chuột cánh cửa đóng lại giọng nói của mình, ông cảm thấy cả thế giới dường như yên tĩnh. Cậu nhắm mắt lại, một chút buồn, nhưng cũng cảm thấy hối tiếc. Ông không nói không phải là một cụm từ đơn giản nhất, nhưng nó có vẻ quá muộn. Ông nghĩ. Tôi yêu em. Ông nói. - Các FIN - qsYuan_520 12 240 F 2015/04/23 hoạt động hoàn toàn 6w9k từ, tôi không nghĩ rằng tôi sẽ được kéo dài trong sáu tháng. Đó là một niềm vui, nó là hơn. Tôi thực sự không quan tâm đến kết quả không ai có thể nhìn thấy, nhưng ít nhất tôi bắt đầu đến khi kết thúc, và tôi nghĩ rằng vẫn còn xứng đáng của riêng tôi. Mặc dù tôi không nghĩ rằng tôi sẽ ở trong hoàn cảnh như vậy là một kết luận vội vàng như vậy, có rất nhiều chi tiết tôi đã đề cập trước đó không được viết, như một kết quả của việc này thô ngàn lời nói là một chút thất bại, nhưng tôi thực sự chỉ bạn có thể dừng lại ở đây. Tôi không biết có bao nhiêu người sẽ thấy những lời này, trong ngắn hạn, nếu mọi người thấy điều này, cảm ơn bạn. Sáu tháng, cảm ơn bạn. Thế cũng được, cho đến khi chúng ta gặp lại nhau. Admiralty White Bear: Cho đến thời gian tiếp theo, tôi luôn luôn thích viết văn bản và tác giả đã được theo dõi và bây giờ tất cả mọi thứ sẽ ổn 2015/04/24 rebecca_thy: Cảm ơn bạn đã tuyên bố đóng cửa của bạn là một chút nhanh, nhưng tôi muốn kết thúc giống như thực tế cộng với một số 2015/04/24 cuối thích hợp có hai trả lời ... qsYuan_520 12 241 F 2015/04/24 hoạt động mặc dù microblogging cho đi, nhưng vẫn muốn để điền vào các bài viết cũng đưa về thân da Renee đã cho tôi một tấm poster @ một ngàn dặm Meme giấc mơ dài da một ngàn dặm giấc mơ dài: kêu vang Meme, vấn đề khó khăn, thô thẻ kết thúc ~ 2015/04/29 tình yêu Towers 12 Tất cả 242 nhà 2015/04/24 hành wow oh Bang Bang da kết thúc hôn rất đơn giản nhưng luôn luôn muốn có thể để swing ...... Hoon đào đào _ tình yêu. 8 244 F 2015/07/25 hoạt động chủ pro xưa, tôi thực sự như văn bản của bạn, bạn có thể thay đổi để girlsday tình yêu và exo cơ sở huh trước tiếp theo một Giống như 382 L
























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: