麟王嘿嘿的一笑,点点虽然小,也许真的很想要知道自己的亲爹是谁,但他相信点点定然会选择和小小在一起。别看点点平时嫌小小笨啊傻啊的,其实呢,点点 dịch - 麟王嘿嘿的一笑,点点虽然小,也许真的很想要知道自己的亲爹是谁,但他相信点点定然会选择和小小在一起。别看点点平时嫌小小笨啊傻啊的,其实呢,点点 Việt làm thế nào để nói

麟王嘿嘿的一笑,点点虽然小,也许真的很想要知道自己的亲爹是谁,但他相信




















麟王嘿嘿的一笑,点点虽然小,也许真的很想要知道自己的亲爹是谁,但他相信点点定然会选择和小小在一起。别看点点平时嫌小小笨啊傻啊的,其实呢,点点还是很喜欢小小的。

看着麟王那一点也不紧张的样子,点点的脸上有点不高兴,爹就这么的不关心自己吗?他坏坏的笑了下:

“我说了,当然是跟着我的亲爹了。也不知道谁是点点的亲爹,但点点真的是很想知道谁是亲爹呢?”

麟王的脸色暗了下来,其实他早该想到的,点点会想要亲爹的,那个孩子不希望知道?何况是聪明如点点?

“哦……”

尽量让自己的声音平静一些,但敏感的点点的也感觉到了,他开心的笑了起来:

“爹,刚刚是骗你的哦。点点才不会那么做呢?点点喜欢爹,喜欢娘,肯定是跟着你们在一起的了。”

看到爹爹为自己担心,真好!点点开心的笑着,而麟王也了然的一笑,这个点点啊,刚刚是在怪自己忽略了他呢?

~~~~~~

翌日的天气很好,太阳高高的挂在天上,照的哪里都暖洋洋的。小小醒来时,阳光顺着床纱射了进来,而小小的身边也空空的,麟王和点点早已不知去向。

“王妃,您醒了?”

一个十七八岁的宫女走了进来,看小小坐起身子忙走到床前,拿起一边放好的衣服,认真的帮小小穿着。

“你是……”

昨天临睡下之前,好像并没有看到有宫女在一边伺候着啊?小小不解的看着她,那个姑娘笑道:

“王妃,奴婢是麟王府的丫头,名唤绿儿,奉王爷之命过来伺候王妃的。”

绿儿,小小对她没有多少的印象,不过的麟王府的人,应该没有错吧?小小轻笑道:

“有劳绿儿了!”

昨天来的时候,倒是忘了原来临仙宫的那些人了,徐嬷嬷,兰儿她们不知道好不好?还有华沅,也很久没有见过她了,不知道她现在在做什么,过的怎么样?

“谢谢王妃……”

第一次有人对她说话这么的客气,绿儿的眼中润盈盈的,和府里的公主相比,王妃真是……

“呵呵,我要谢谢你才对啊。王爷呢?还有点点,他们怎么都不在这儿?”

小小淡笑着,眼中闪现出一丝的急色。他们最好在一起啊,小小可不想让点点再闯祸了。

~~~~~~~~

麟王一早,便被朔王来喊着上早朝了,虽然他很不想去,不想面对皇上,不想面对众位大臣们那猜疑的目光。但朔王来喊了,他又这么长时间没有来早朝了,现在他怎么能拒绝呢?

而点点,醒的也就是比麟王晚了一点而已。点点原来跟着麟王睡习惯了。如今想要找个嬷嬷领着他睡上一晚也是难事。他赖着想要和麟王一起睡,一家人也就挤到了一张床上。

伸个小懒腰,看着还在睡得不知道今夕何夕的娘,点点咧着嘴开心的笑了起来。手偷偷的摸到小小的肚子上,这圆鼓鼓的肚子里真的有妹妹吗?为什么他就是看不到?

“妹妹……”

对着肚子,点点期待的喊了一声,可肚子依然是肚子,没有人答应哦。

“星星……”

点点不死心的再喊了一次。星星,是他给妹妹起的名字。娘听了说很好,爹听了脸上有点奇怪,但最终也说好了。可好听不就是好听吗?爹脸上的表情为什么要那么的复杂?大人的心事就是难猜,还是当个小孩子好啊。

“嗵”

有力的小腿一蹬,点点放在小小肚子上的手动了下,他格格的笑道:

“妹妹不乖了,竟然敢踢哥哥,看一会哥哥不打你的小屁股。”

“点点,王妃还在睡觉呢?王爷交代,让王妃随便睡就好。点点不要打扰王妃了,随奴婢出去吧?”

一个漂亮的宫女走了进来,点点想想也有理,便听话的穿好衣服出去了。管家等在外面,看到点点他的眼中竟微微的湿润起来:

“于叔……”

“点点……”

两个人一同喊了起来,于叔抱住点点,嘴里喃喃道:

“点点,回来就好,回来就好!”

王爷消沉了这么久,也失踪了这么久,只要……只要他们娘俩回来就好了,他相信,有小小在,王爷的一切都会好起来的。

“于叔,点点想你了呢?”

开心的抱着管家的脖子,这个管家啊,给点点的印象就像是自己的爷爷一样,可亲切了。

“于叔也想点点了……”

在王爷的面前,他从来都是自称奴才的,但点点就不同意,一口一个于叔的喊着,喊得他想要不疼点点都难。

“于叔,我饿了……”

看到于叔眼里的激动,点点抱着可怜的小肚肚,而于叔不好意思的一笑:

“怪于叔了,刚刚忘了点点醒来还没有用膳了……”

“于叔,我想吃粽子……”

吃饱喝足,点点想到原来在王府吃过的拔丝蜜枣粽子,嘴里的口水就开始泛滥。而于叔只是宠爱的笑着,

“一会让他们给点点做就好了。”

“于叔,你现在去和他们说不好吗?中午我们就能吃了……”

现在去说?于叔的眼中闪过一丝的狐疑,但看到点点眼中的期盼,他终是不忍心让点点失望,只好亲自出去吩咐一声了。

“我现在要撒尿去,你不要跟着啊!”

看于叔走远,点点忙对身后的小宫女说道。

“可是,王爷说……”

宫女迟疑着,王爷和管家都说过,要好好的照顾点点的,至少要寸步不离吧?但刚刚点点有说……

“我是男人啊,你是女人,我要撒尿你怎么能跟着呢?在这儿等等吧,我接着就回来!”

点点狡猾的一笑,你跟着出去了,我还上哪儿玩去?原来的时候没有好好的逛逛宫里,这次啊,说什么也要逛回本来了。反正现在他有皇上和王爷罩着,还真不信谁敢把他怎么样呢?

“那……要快点回来啊……”

点点眼中的一抹厉色,让宫女颤抖了起来。天啊,这么小的孩子,怎么会有这样的眼神呢?她不敢反驳点点,而点点就这么大摇大摆的出去了。

~~~~~~

“娘娘,娘娘……”

小小正在用膳,一个不太熟悉的宫女慌慌张张的跑了进来。小小不悦的皱皱眉,身边伺候着的绿儿怒道:

“没看到娘娘在用膳吗?你吵什么?懂不懂宫里的规矩?”

小小满意的笑了笑,又不是天塌下来了,这个宫女用的着这么的慌张吗?

“娘娘,是云妃娘娘过来了……”

宫女吓得跪到地上,嘴里连忙解释道。

“以后啊,喊我王妃就好。这个娘娘我就不敢担当了。云妃过来了不就过来了吗?她又不会吃了你,你怕成这个样子做什么”

喝上口水,小小继续享用着身前的美食,地上的宫女抬起头,不解的问道:

“可是娘娘,云妃是抓着点点一起来的……”

岂止是点点,还有管家,几个着王府来的丫头都跟在后面,当然,里面还有云妃两岁多的儿子。

“点点?云妃怎么会和点点在一起呢?”

听到点点,小小忙停下筷子。这个点点啊,才这么一会儿功夫就闯祸了吗?小小不悦的向外走去,正好看到一伙人浩浩荡荡的进了院子。

“哟,是云妃娘娘过来了。这是怎么了?脸色这么不好?”

小小淡笑的看着她,再看看她的身后被两个宫女牢牢地架住的点点,点点的脸上带着点委屈之色,而云妃身后的嬷嬷手里,还抱着一个浑身湿透的男孩——这个应该是她的儿子,诺儿吧?还真是有缘了,原来她就救过诺儿一命,没想到今天还能看到这个孩子,不过这个云妃也是啊,有什么事是不是也该先给孩子换身衣服?这么**的,虽然是天气比较暖和,但小孩子的身体一般都是比较弱的,她就不害怕孩子生病吗?

眼光从孩子的身上移开,小小定定的的看着她的点点,只见点点的眼中有些委屈,泪花在眼里打转,但他却没有哭出来,只是固执的看着小小。

“哼,诺儿被害成这个样子,我是他的母妃,能高兴的起来吗?”

云妃恨恨的看着小小,小小再次打量了云妃一眼,淡笑道:

“是吗?因为你是他的母妃,所以你就这样带着他过来了。如果是我的话,自己的孩子身上湿成这个样子,我在带着他来找人之前,会先给他换上干衣服,因为那才是做娘的首先要做的!”

“你……”

她这是变相的骂自己不够格吗?云妃恨恨的看着小小,想要反驳点什么,却一句话也说不出来。对啊,刚刚她只顾着要来找小小算账,都忘了自己的诺儿,这么长时间了,他也该冷了吧?

“诺儿?”

回头看向嬷嬷怀中的孩子,诺儿睁着大眼看了云妃一眼,然后看向点点,伸着小手道:

“哥哥,陪诺儿玩……”

点点不悦的别过头去,诺儿委屈的撇下小嘴,好像随时要哭出来似的。

“你们几个奴才,也真够大胆的。竟然敢抓着点点?还不快点松手?”

小小知道点点是惹祸了,但他们这些人都这么长时间了,怎么还不放了点点?她恼怒的看着那抓着点点的大手,而点点则是了然的看着小小,只是那两个宫女的胆子也很大,她们直接的无视小小的话,手抓的依然很紧。

“哼,一个个都耳背了吗?”

手里的筷子飞了出去,点点高兴的眉开眼笑,而两个宫女则吓得闭上眼睛,只是感到虎口一痛,大手不自觉的松开。点点获得自由,赶紧跑到小小的身边,得意的看着两个呆呆的宫女。

“小小,点点害的诺儿落水,这算不算刻意伤害皇嗣?你是不是该给本宫一个交代呢?”

云妃看点点逃脱,刚刚脸上的不舍霎时不见,她双眼凌厉的看着小小和小小怀里的点点。不过是一个从牢里逃出的逃犯,还和麟王不清不白,原来害的自己失宠,这次,她定然不会放过她。

“哦,是吗?”

小小淡笑着,抱起点点走到诺儿的身边,抱着诺儿的嬷嬷害怕的后退了下,小小笑道:

“我又不会吃了你,你害怕什么?诺儿,你说说看,刚刚你为什么会落水啊?”

“哼,还不是这个野孩子,小小年纪就有如此的心机!他故意让诺儿到湖边玩,把诺儿推到湖中的……”

云妃愤恨的说着,不应该带着他们来找这个女人评评理的,应该直接的去找皇上。自己的孩子被人推到湖里差点淹死了,她还真不信皇上能不管不罚!

野孩子?说的是点点吗?看到点点眼中的一抹伤色,小小的眼光凌厉起来:好,很好,竟然敢明目张胆的骂点点是野孩子了,这不是摆明了说小小不洁吗?哼,不为别的,但为了这个野字她也不会放过她。

“是吗?云妃,我可就不明白了。点点是麟王的孩子,喊麟王爹的,麟王都没有说什么,你倒是好,却说他是野孩子。那云妃的意思就是说,麟王是……

你先别着急,这个我可以暂时不和你理论,我们说第二点吧,你说点点把你的诺儿给骗到湖边,要推诺儿到湖里,那当时你在哪里?诺儿身边的嬷嬷在哪里?还有随行的宫女,她们又在哪里?有这么多的奴才跟在身边,能任由我的点点胡闹吗?莫不是,她们都死光了吗?还是说,云妃就在一边,看着等着自己的孩子被推到湖里?这我可就觉得奇怪了啊,当娘的有这么做的吗?或者,云妃等的就是这点?”

“小小,你不要强词夺理!这么多人都亲眼看到的事,你再怎么说也是枉然。一会我就去请皇上明断,我倒要看看,皇上会怎么处置这个意图谋害皇嗣的野……”

不待云妃的话说完,一个巴掌就啪的一声落了下去,云妃怒道:

“你们都死光了吗?就让这个女人这么打本宫?”

“她们没有死光,但只是她们不敢动而已。云妃,你怎么还是学不乖呢?惹我对你来说没有任何的好处,嗨!找皇上也好,不找皇上也罢,但以后你说话可要给我注意点……呵呵,不用找了,他们好像是过来了……”

小小哈哈的笑了起来,而云妃本来是背着皇上的。刚刚她也不知道皇上来了,此时听小小一说,眼中的泪水就毫不迟疑的落了下来。泪流满面的转过脸去,脸上刚刚的巴掌印还红得厉害。小小轻叹一声,这个云妃啊,今天估计是讨不到什么好果子了,先不说点点有没有做错事,单是麟王在这儿,他就不会允许任何人来伤害自己和点点的。

“点点,哭……”

很小声的在点点的耳边说着,点点今天本来就委屈的很。看到麟王的时候,眼中的泪本就在打转了,现在听小小一说,泪也就顺着胖嘟嘟的小脸流了下来,等麟王走的近了点,他干脆挣开小小怀抱,哇哇的哭着跑到麟王的身边,伸出胖嘟嘟的小手让麟王抱!

“点点,你这是怎么了?不哭,不哭……”

看到点点哭成这个样子,麟王的眼中闪过一丝的惊慌之色,一只手抱起他来,另一只手帮点点擦着脸上的泪,眼光则是凌厉的扫向云妃,还有自己千交代万嘱咐的管家。管家心虚的低下头,早就该知道点点是闲不住的,他还被点点给支走了,是他的失误!

“皇上……”

院里的众人都跪了下来,除了云妃和小小之外。云妃扭着屁股走到皇上的身边,而小小则是冷冷的看着云妃,她倒要听听,云妃会怎么诬陷一个五六岁的孩子。

“皇上,我们的诺儿啊……”

伤心的从嬷嬷的手里接过孩子,皇上不悦的皱皱眉头,看着小衣服**的贴在身上的诺儿,不悦的道:

“你们这是在做什么?”

“皇上,是他把诺儿推到……”

云妃
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Lin Wang Hey nụ cười chút nhỏ, có lẽ họ thực sự muốn biết cha mình là ai, nhưng ông tin rằng ít sẽ chọn và nhỏ với nhau. Mặc dù thường quá ít ngu ngốc Ah ngớ ngẩn, trong thực tế, ít điểm là rất nhỏ. Xem Lin Wang nhìn không lo lắng, chút chút lên trên khuôn mặt, cha chỉ cần không quan tâm về bản thân bạn? Ông tỏ mật dưới: "Tôi nói, tất nhiên, tôi đã đi với cha tôi. Không biết ai là cha, nhưng thực sự muốn biết ai là cha? ” Lin Wang mặt đã được tối tăm, nhưng ông nên có suy nghĩ, ít sẽ muốn cha, con không muốn biết? Hãy để một mình thông minh chấm? “哦……” Cố gắng giữ bình tĩnh giọng nói của tôi, nhưng cảm giác nhạy cảm, ông cười: "Dad, chỉ kéo chân của bạn. Dot sẽ không làm điều đó? Chút như cha, như mẹ, phải với bạn. ” Xem cha lo sợ cho chính mình, thực sự tốt! chút nụ cười, Lin Wang cũng biết của một nụ cười, các dấu chấm, chỉ cần đổ lỗi cho bản thân mình bỏ qua anh ta? ~~~~~~ Ngày hôm sau thời tiết đã tốt, mặt trời là cao trên bầu trời, như ấm ở khắp mọi nơi. Ít dậy, bắn đến trong mặt trời cùng sợi và nhỏ bên rỗng, Lin Wang và dấu chấm đã biến mất. "Công chúa, bạn tỉnh táo? ” Một maid 88 - năm tuổi đến trong, ngồi lên bận rộn chút đi ngủ, chọn lên phía bỏ quần áo, nghiêm trọng giúp ít mặc. "Bạn đang......" Trước khi đi ngủ vào ngày hôm nay, không có vẻ để có nhìn thấy người phục vụ Phòng chờ một bên? Nhỏ tự hỏi vào cô ấy, cô gái cười: "Công chúa, nô lệ là Lin Wang của cô gái, được gọi là cuộc sống màu xanh lá cây, và có chủ quyền của ministering đến công chúa. ” Màu xanh lá cây, một nhỏ ít ấn tượng về cô ấy, nhưng Lin Wang người đàn ông, không nên có không có sai lầm, bên phải? Nụ cười nhẹ nhỏ: "Lao động màu xanh lá cây!" Đến vào ngày hôm qua, khi những người quên em gái Asgard, Xu, ban đầu laner họ biết rằng, OK? Hua nhân dân tệ đó, đã không nhìn thấy cô ấy trong một thời gian dài, không biết những gì cô đã làm, làm thế nào là cuộc sống? "Cảm ơn bạn công chúa......" Ai đó nói chuyện với cô ấy để loại lần đầu tiên, chạy trong màu xanh lá cây mắt lấp lánh, và so với của công chúa nhà, công Chúa đã...... "Ồ, tôi muốn cảm ơn bạn cho nó. Báo cáo nó? Có là, làm thế nào là họ không ở đây? ” Nụ cười ít ánh sáng, mắt màu sắc trong pháo sáng. Tốt nhất của họ với nhau, ít không muốn làm cho rắc rối một lần nữa. ~~~~~~~~ Lin Wang, Shuo-vua khóc ra, đầu vào, mặc dù ông không muốn đi, không muốn đối mặt với hoàng đế, không muốn đối mặt với mắt lắp ráp bộ trưởng đáng ngờ. Nhưng vị vua mới hét lên, ông không đến sớm trong một thời gian dài, vì vậy, làm thế nào ông có thể từ chối? Chút, wake là một chút muộn hơn Lin Wang. Thói quen ngủ Lin King nhỏ. Bây giờ muốn tìm thấy một người mẹ đã đưa ông một đêm ngon giấc ngủ là khó khăn. Anh ta muốn ngủ với gia đình Lin Wang Lai đông đúc vào một giường. Căng ra một chút kéo dài, xem xét vẫn còn ngủ không biết ingale Niang, ít grinning cười hạnh phúc. Tay bí mật cảm thấy ít bụng, phồng lên bụng thực sự có một em gái? Tại sao ông không nhận thấy? "Chị..." Đói, ít trông mong được kêu la một lớn, bụng vẫn là bụng, không ai trả lời. "Các ngôi sao..." Ít không cho và hét lên một lần nữa. Sao, là em gái của mình tên. Mẹ nghe nói tốt, cha đã nghe một chút lạ trên mặt, nhưng kết thúc tốt. Bạn không nghe là tốt? Cha phải đối mặt với lý do tại sao như vậy phức tạp? Trung tâm dành cho người lớn là khó khăn để đoán, hoặc khi một đứa trẻ tốt. "Thất bại" Mạnh chân đá, chỉ vào bụng nhỏ theo hướng dẫn sử dụng, ông cười khúc khích nói với nụ cười: "Chị là xấu, dám chơi anh, tìm một em trai để chơi với ass của bạn ít. ” "Chúa ít vẫn còn ngủ được? Tài khoản có chủ quyền đã cho công chúa tự do ngủ rồi. Công chúa nhỏ không bận tâm với nô lệ đi? ” Trong đến một cô hầu gái xinh đẹp, suy nghĩ rất ít là hợp lý, tốt áo và đi ra ngoài. Butler đến, nhìn thấy đôi mắt của mình hơi ướt: "Trong chú......" "..." Cả hai người trong số họ khóc với nhau, Yu Shu giữ ít, miệng muttered: "Chút, đến trở lại tốt và đến trở lại chỉ tốt đẹp!" Ye xuống cho nên dài, cũng biến mất như vậy một thời gian dài, miễn là...... Miễn là cả hai mẹ của họ đã trở lại rồi, ông tin rằng nhỏ, có chủ quyền của tất cả mọi thứ sẽ là OK. "Trong chú, ít nhớ anh? ” Hạnh phúc giữ Butler cổ, quản lý, cho ít ấn tượng rằng họ thích ông nội của ông, nhưng loại. "Yu Shu cũng muốn chỉ ra......" Ở phía trước của vua, ông luôn luôn là tuyên bố để là nô lệ, nhưng một số điểm tôi không đồng ý với, một chú shout, reo hò ông muốn làm tổn thương ít là khó khăn. "Chú, tôi đói..." Thấy hứng thú trong Yu Shu mắt, ít giữ người nghèo ít bụng, và Yu Shu xấu hổ nụ cười: "Đổ lỗi cho chú, chỉ cần quên để thức dậy tôi không có bữa ăn nghỉ việc..." "Chú, tôi muốn ăn cơm bánh bao......" Ăn và uống, ít nghĩ ở nhà ăn caramelized prune bánh bao, nước bọt ở miệng bắt đầu ngập nước. Và Yu Shu chỉ yêu cười, "Hãy để họ làm điều đó vào vấn đề. ” "Trong chú, bây giờ bạn đi và làm họ nói chuyện xấu? Lúc giữa trưa chúng tôi có thể ăn..." Để nói bây giờ? Yu Shu mắt nhảy một chút đáng ngờ, nhưng thấy rất ít hy vọng trong mắt của mình, ông sẽ không để lại thất vọng, đã phải đi ra ngoài để đặt giá thầu. "Tôi đã phải pee bây giờ, và bạn không làm theo!" Yu Thục chạy đi, ít bận rộn phía sau người giúp việc ít nói. "Tuy nhiên, báo cáo cho biết..." Maid lưỡng lự, có chủ quyền và Butler cho biết, để chăm sóc cho ít, ít giữ nó? Nhưng ít nói...... "Tôi là một người đàn ông, bạn là một người phụ nữ, tôi muốn để làm thế nào có thể bạn đi tắm với nó? Chờ đợi ở đây, tôi sẽ trở lại sau đó!" Nụ cười sly ít, bạn đi ra ngoài, nơi nào tôi đi? Khi không xung quanh cung điện, Oh, nói không có gì để trở lại với bản gốc. Dù sao, bây giờ ông có Thiên hoàng và hoàng tử trở lại túi, những người đã không dám ông như thế nào? "Đó...... Bạn muốn nhanh lên và trở lại...... " Dấu chấm trong mắt một countenance vẻ khắc nghiệt, người phục vụ Phòng bắt đầu run sợ. Oh, như vậy là một đứa trẻ nhỏ, làm thế nào có thể trông giống như điều này? Cô không thể bác bỏ dấu chấm, dấu chấm chỉ nên swaggering ra. ~~~~~~ "Hoàng hậu Hoàng hậu..." Bữa ăn nhỏ, không quen thuộc với một cô hầu gái vội vội vàng trong. Ít không hài lòng frowns, chờ đợi xung quanh đường màu xanh lá cây Fury: "Không bạn xem hoàng hậu vào các thời điểm bữa ăn? Bạn quarreling là gì? Biết bất cứ điều gì về nguyên tắc căn nhà? ” Tiny hài lòng cười, không phải quái vật, này giúp việc một hoảng loạn như thế này? "Hoàng hậu là Yun Fei hoàng hậu ở đây..." Maid đã quỳ trên mặt đất, miệng của mình một cách nhanh chóng giải thích. "Oh, gọi cho tôi công Chúa như. Hoàng hậu và tôi không dám đi. Công chúa đám mây đã không đến được? Cô sẽ không ăn bạn, điều gì làm bạn sợ hãi theo cách này " Uống nước, tiếp tục thưởng thức ở phía trước của ít thực phẩm, người giúp việc trên sàn nhìn bối rối và yêu cầu: "Nhưng Empress, công Chúa bắt gặp một chút của một đám mây lên..." Là nhiều hơn một chút bit, và Butler, một cô gái nô lệ Palace ở gót, tất nhiên, đó là điện toán đám mây cũng công chúa con trai hai tuổi. "Bit? Làm thế nào Yun Fei và dấu chấm với nhau? ” Nghe thấy ít, ít bận rộn dừng đũa. Thời điểm này, bạn đã gặp rắc rối sớm như vậy? Chút không hài lòng để đi ra ngoài chỉ trong thời gian để xem một nhóm người đàn ông vào xưởng. "Yo, Yun Fei là hoàng hậu. Chuyện gì vậy? Nhìn xấu như vậy? ” Ít ánh sáng nụ cười của cô, nhìn vào mình chắc chắn bởi hai người giúp việc sống đằng sau các dấu chấm, chấm điểm sai màu sắc trên khuôn mặt, Yun Fei sau cái chết của Mẹ Teresa trong bàn tay của mình, vẫn còn giữ ẩm ướt một cậu bé--đây là con trai của cô, Lora, quyền? Nó s mệnh rằng cô ấy đã cứu cuộc sống của Lora, nhưng vào ngày hôm nay bạn vẫn có thể nhìn thấy con, nhưng công Chúa là, những gì đang có những điều để thay đổi quần áo? ** Vì vậy, mặc dù thời tiết ấm hơn, nhưng cơ thể của trẻ em là tương đối yếu, cô là không sợ của trẻ em bị bệnh? Nhìn ra khỏi cơ thể của trẻ em, đã xem xét của cô tại chỗ nhỏ, thấy ít trong mắt của một số than phiền, nước mắt trong mắt của vòng, nhưng ông đã không khóc ra, chỉ khó nhìn nhỏ. "Vâng, Lora đã bị giết bằng cách này, tôi là người mẹ của mình, hầu như hạnh phúc một lần nữa? ” Đám mây công Chúa ghét nhìn nhỏ, ít nghiên cứu Yun phí y của mắt một lần nữa, ánh sáng cười: "Is it? Vì mẹ công chúa bạn, do đó, bạn chỉ cần lấy anh ta. Nếu nó đã là tôi, ướt như thế này để con em mình, trước khi tôi lấy anh ta để có được, và sẽ cung cấp cho anh ta thay đổi vào quần áo khô, bởi vì đó là mẹ của điều đầu tiên cần làm! " “你……” Cô scolded mình trong ngụy trang là không đủ tốt được? Công Chúa ghét xem những đám mây và nhỏ, muốn bác bỏ một cái gì đó, nhưng không nói một từ. Có, chỉ cần cô chỉ để có được ngay cả với nhỏ, quên Lora của tôi, cho một thời gian dài, ông đã lạnh, bên phải? "Lora? ” Nhìn qua vai của bạn để cánh tay của trẻ em Mother Teresa, Lora mở đám mây công chúa trong mắt, và sau đó xem xét các dấu chấm, với tay dang ra đường: "Anh bạn, chơi với Lora..." Một số không hài lòng đầu điểm đến Lora bất công nên rời khỏi miệng, có vẻ đã sẵn sàng để kêu gào. "Một số tay sai của bạn, thực sự táo bạo. Dare để bắt một chút? Không buông? ” Little biết ít trong rắc rối, nhưng họ đã là một thời gian dài tới, tại sao không đặt một chút? Cô nhìn giận dữ khi đang nắm giữ một số tay lớn, trong khi ít là rõ ràng để xem nhỏ, nhưng hai người phục vụ phòng của ruột cũng là rất lớn, họ bỏ qua các từ ít trực tiếp, bàn tay vẫn còn chặt chẽ. "Vâng, tất cả tai được? ” Đũa trong bàn tay của mình bay ra, nụ cười hạnh phúc ít, và hai người phục vụ Phòng sợ hãi để nhắm mắt của tôi, chỉ cảm thấy đau đớn của Tiger, lớn tay vô thức phát hành. Tại chỗ miễn phí, chạy sang một bên nhỏ, đã xem với niềm tự hào chỉ có hai người phục vụ Phòng. "Nhỏ, ít Lora nạn nhân chết đuối, hiện tính này là cố ý làm tổn thương người thừa kế của vua? Bạn nên cho cung điện lớn? ” Đám mây xem công chúa thoát, chỉ trên khuôn mặt của nỗi buồn đi ngay lập tức, đôi mắt của cô đã khốc liệt tìm dấu chấm nhỏ và súng. Nhưng là một người phạm tội fugitive người trốn thoát từ nhà tù, và Lin Wang không phải là màu trắng tinh khiết, các nạn nhân của riêng mình rơi từ ân huệ, thời gian này, cô sẽ không cho phép cô ấy. "Oh, là nó? ” Nụ cười ít ánh sáng, Giữ điểm khởi đầu đến gần Connaught, đang nắm giữ của Lora mẹ là sợ trở lại tiếp theo, ít nụ cười: "Tôi sẽ không ăn bạn, những gì là bạn sợ? Lora, bạn nói, chỉ tại sao làm bạn rơi? ” "Vâng, không phải là đứa trẻ hoang dã này, trẻ tuổi vì vậy sketchy! ông Laurent jeanneau Lake, Lake Lora đẩy để..." Yun fei nói cáu giận không nên chọn một xương với họ để tìm người phụ nữ, và đã đi đến Thiên hoàng trực tiếp. Con em của họ đẩy gần như bị chết đuối trong hồ, cô vẫn không thể tin rằng hoàng đế có thể không tốt! Hoang dã con? Nói là một chút? Xem dấu chấm màu trong mắt của một chấn thương, nhỏ mắt sắc nét: tốt, tốt, dám brazenly gọi bé hoang dã, và đó là rõ ràng mà ít bẩn, phải không? Vâng, không cho người khác, nhưng để hoang dã từ cô ấy sẽ không để cho cô ấy. "Is it? Yun fei, tôi không biết. Ít là con Lin Wang, cha Lin Wang, Lin Wang không nói bất cứ điều gì, bạn là tốt, nhưng nói rằng ông là một đứa trẻ hoang dã. Rằng có nghĩa là điện toán đám mây công chúa, Lin Wang là...... Bạn không nhận được trong một vội vàng, tôi không thể và lý thuyết của bạn, chúng tôi nói rằng 2, bạn nói Lora để của bạn cheat dấu chấm để hồ, để đẩy Bắc vào hồ, sau đó ở đâu? Lora nơi bà mẹ xung quanh thành phố? Có được tháp tùng bởi phụ nữ, họ đang ở đâu? Có rất nhiều nô lệ ở phía bên, hãy để tôi làm chút chút nghịch ngợm? Có nghĩa là, họ là tất cả chết? Cũng là để nói, đám mây công Chúa một bên, và theo dõi con cái của họ bị đẩy vào trong hồ? Tôi tự hỏi, khi mẹ đã làm được nó? Ngoài ra, Yun Fei, là nó? ” "Em bé, bạn thay vì sử dụng sai đường logic! rất nhiều người nhìn thấy những điều bạn không thể nói vô ích. Tiếp theo, tôi đã đi cho Thiên hoàng và ngắn gọn và tôi muốn xem, hoàng đế sẽ làm với mục đích giết vua hoang dã nói..." Đám mây công chúa ra khỏi của nó đã là một bàn tay gãy thác xuống, công chúa fury đường: "Đã chết hết? Hãy để những người phụ nữ chơi cung điện? ” "Chúng không phải chết, nhưng họ không dám di chuyển. Yun fei, làm thế nào có thể bạn vẫn không tốt? Tôi sẽ không làm bạn bất kỳ tốt, hurrah! tìm kiếm cho hoàng đế, không phải là vị hoàng đế, nhưng sau khi bạn nói chuyện với sự chú ý của tôi...... Vâng, bạn có thể tiếp tục tính phí, họ dường như đến..." 小小哈哈的笑了起来,而云妃本来是背着皇上的。刚刚她也不知道皇上来了,此时听小小一说,眼中的泪水就毫不迟疑的落了下来。泪流满面的转过脸去,脸上刚刚的巴掌印还红得厉害。小小轻叹一声,这个云妃啊,今天估计是讨不到什么好果子了,先不说点点有没有做错事,单是麟王在这儿,他就不会允许任何人来伤害自己和点点的。 “点点,哭……” 很小声的在点点的耳边说着,点点今天本来就委屈的很。看到麟王的时候,眼中的泪本就在打转了,现在听小小一说,泪也就顺着胖嘟嘟的小脸流了下来,等麟王走的近了点,他干脆挣开小小怀抱,哇哇的哭着跑到麟王的身边,伸出胖嘟嘟的小手让麟王抱! “点点,你这是怎么了?不哭,不哭……” 看到点点哭成这个样子,麟王的眼中闪过一丝的惊慌之色,一只手抱起他来,另一只手帮点点擦着脸上的泪,眼光则是凌厉的扫向云妃,还有自己千交代万嘱咐的管家。管家心虚的低下头,早就该知道点点是闲不住的,他还被点点给支走了,是他的失误! “皇上……” 院里的众人都跪了下来,除了云妃和小小之外。云妃扭着屁股走到皇上的身边,而小小则是冷冷的看着云妃,她倒要听听,云妃会怎么诬陷一个五六岁的孩子。 “皇上,我们的诺儿啊……” 伤心的从嬷嬷的手里接过孩子,皇上不悦的皱皱眉头,看着小衣服**的贴在身上的诺儿,不悦的道: “你们这是在做什么?” “皇上,是他把诺儿推到……” 云妃
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: