阅读底色淡蓝海洋红袖淡蓝书吧淡蓝幻剑蓝灰艺书淡绿红粉淡意黄金明黄鲜鲜白雪灰色世界黑色底蕴字体大小默认中等稍小行间距离特大大中小特小保存注:如 dịch - 阅读底色淡蓝海洋红袖淡蓝书吧淡蓝幻剑蓝灰艺书淡绿红粉淡意黄金明黄鲜鲜白雪灰色世界黑色底蕴字体大小默认中等稍小行间距离特大大中小特小保存注:如 Việt làm thế nào để nói

阅读底色淡蓝海洋红袖淡蓝书吧淡蓝幻剑蓝灰艺书淡绿红粉淡意黄金明黄鲜鲜白




阅读底色淡蓝海洋红袖淡蓝书吧淡蓝幻剑蓝灰艺书淡绿红粉淡意黄金明黄鲜鲜白雪灰色世界黑色底蕴字体大小默认中等稍小行间距离特大大中小特小保存



注:如你看到本章节内容是防盗错误内容、本书断更等问题请登录后→→点我报错,我会尽快回复!


正式启用手机版http://m.lwxs520.com

    顾初是学医的不假,但有时候在骨子里的那些传统思想还会时不时作祟一下,例如她在琼州医院工作的时候,得知妇科和普外科室都是男大夫坐镇下时,她每年的例行体检都定在了其他医院。@樂@文@小@说|在大学时她曾笑问过北深,你有考虑做妇科或产科大夫吗?北深便伸手给她看,阳光下,他的手指漂亮而又素净,他说,我这双手早就给了神外。

    衬衫的一角被陆北辰拉到腰上时,她赶忙说,“我自己来。”

    陆北辰便收了手。

    顾初微微侧脸,目光能及他的腰身,还有戴着一次性手套的大手,为什么,不管他是拿针还是拿镊子,她怎么总是觉得自己在被他解剖?将贴身衣物往下拉了拉,就听头顶上的男人懒洋洋说了句,“再往下点。”

    她觉得丢脸,转过头,又往下拉了一点。

    “还不够。”他又说。

    有点故意之嫌。

    顾初扭头盯着他,美丽的眼因不悦染了华彩,如同一小撮的火苗在静静绽放。陆北辰唇稍含笑,与她对视,嗓音低沉,“脱了最好。”

    “我不扎了。”说着她就要起身。

    “行行行,躺好。”陆北辰见她是真害羞了,腾出只手压住她。

    顾初涨红着脸,抗议,“那你不带这么恶作剧的。”

    “好。”陆北辰好心应允。

    她这才重新趴好。

    一针下去,倒是不痛不痒的,扎进去的时候没太大感觉,等陆北辰的手掌贴上她的肌肤时,她才愕然察觉他早就摘了手套,刚刚还一本正经的手指现在开始变得不安分。她恍悟,忙侧身躲闪,抬眼瞪他。

    陆北辰却笑问,“诈尸了?”

    顾初小脸憋得通红,盯着他的手指,联想到他刚才的行径,心就跟兔子似的乱扑腾,抿了抿唇,半晌后控诉,“幸好你每当医生,否则一定就是个*医生!”

    “投诉也要有理有据。”陆北辰双手撑在了餐桌上,将她圈起,脸颊近乎贴上她,“我对你做什么了?”

    “你自己做了什么你最清楚。”

    他一靠近,身上明明就是拒人于千里的消毒药水味,可她觉得他的气息压过来时会让人心慌,甚至,脸红心跳。她不该这样,就是明明知道他不是北深她才离开的,不是吗?她已经想得很清楚了,这是一种不对等不公平的相处方式,她不要这样,也不想他这样。

    可今天看见了他,当他搂她入怀的那一刻,为什么她就觉得,这个男人就是属于她的?

    她会心甘情愿地上了他的摩托车,会任由他来处理自己的伤口。

    不,顾初你醒醒,不要再误入歧途了。

    心在大声呐喊,身子却无法动弹,他的眼在含笑时,是迷了人的深邃蛊惑。

    “我难得的治病救人有什么不妥?”陆北辰的嗓音低低的,似讲述事实又似*,唇息离得她极近,“小丫头,能让我出手是你的荣幸。”

    她心窝缩了下,推开了他,“讨厌。”

    怨怼之言,从唇瓣一旦游离开来就成了打情骂俏的灾。

    陆北辰淡淡地笑,顺势按住了她,“别扯了伤口。”

    她没理他,打算从餐桌下来。

    脚尖还没点地,陆北辰就上前将她拦腰抱起,朝着卧室方向过去。

    “放我下来。”她心里惶惶。

    陆北辰只是笑而不语。

    她推搡了他两下,奈何他的手臂孔武有力,圈得她无法直接跳走逃离。直到回了卧室,他将她轻放在了*上,垫了枕头,让她靠在了*头,“伤口这几天不能沾水,想洗澡跟我说一声。”

    “想洗澡为什么要跟你说一声?”她敏感地看着他。

    他正给她扯了薄毯盖上,侧脸对着她,棱角外捉,她看得总会心生砰然。

    “因为,我可以代劳。”

    顾初的心就“咚”地狂跳一下,嗓子又干又紧的,“我才不需要。”

    他转脸看她,离得她很近,低笑,“你的命也算是被我捡回来的,要乖乖听话。”

    “你得意什么呀。”顾初觉得他呼落的气息很烫,撇开脸。

    陆北辰笑了,坐了*边,伸手捏了她的下巴,“从严格意义上来说,你跟我的关系是有了夫妻之实,你有需要我首当其冲,这也无可厚非。”

    “你瞎说什么?”顾初的脸又冲血了。

    他收了手指,眼里的光熠熠生辉,“我的观察力尚算不错,很能轻易知道你喜欢什么不喜欢什么。”说到这儿,他的唇角有一点点的上扬,补了句,“尤其是男女情爱这种事上。”

    “*!”顾初脱口而出。

    却更是逗笑了陆北辰。

    顾初不理他了,脸扭到了一边,不看他的脸,不看他揶揄的笑,总能稍稍平复心脏的小小躁动,这次见面令她不安,她总觉得,这颗心脏快要关押不住了。坐在*边的男人半晌没动静,她又好奇了,扭头去看。

    岂料他始终在看着她,眼中带笑,见她悄悄扭头打量,眸底深处的笑洋溢开来。

    顾初呼吸急促,觉得他是有心戏弄,又觉得他眼睛格外地亮,瞅得她心慌意乱的,就又是敛眼,不看他了。

    如果是平常,两个不说话的人共处一室会很尴尬。

    但此时此刻感觉不同,两人之间流窜着一丝丝说不清道不明的*,男人虽说安静而坐,可那双眼里有着关不住的强势,如猎人,在耐性地等着她的冷静分崩离析。事实上,顾初就觉得自己像是掉进坑里的猎物,被他带着回酒店的那一刻,她已经逃不出他设下的网。

    她会感到无端的紧张和不知所措。

    不过总算陆北辰还没丧心病狂到让她太不自在,起了身,放平了枕头,说,“先休息一下吧。”

    历经了担惊受怕,再怎么故作冷静,眼睛里还会泄露秘密。

    他知道她害怕了。

    在雨中找到她的那一刻,他读懂了她眼睛里的所有情绪,突然之间就会觉得,只要人是安全的,其他的似乎都不重要了。

    勒着顾初的那根皮筋突然就松了,连带的,她也松了一口气,在他的搀扶下一点点蹭躺了下来。她的确是累了,再者*榻柔软舒适,脸黏上枕头时真就想好好睡一觉。窗外依旧如同妖魔现身似的风雨张扬,陆北辰走到窗前,遮了窗帘,将一份视觉的安宁还给了她。

    顾初睁着眼,看着他又走过来。

    她没动。

    他上前,探身,在她额上亲吻一下,说,“睡吧。”

    吻轻轻痒痒的,的确让人昏昏欲睡。

    等他转身到了门口,顾初忍不住开口,“哎,你……”

    陆北辰顿步,转身看她。

    她轻轻舔了舔唇,小声问了句,“你现在不烧了吗?”

    风雨兼程,他从上海到厦门,他的身体能否吃得消?她还记得离开上海的那一天,他还在病*上烧得昏迷,现在,他是站在她面前,可就算她有多么想忽略,他的脸色还是略有苍白,刚刚他的手贴着她的身体时,他的掌心还有一点点的烫。

    没人会知道她内心的十字架有多沉重,那些柳橙,这么多年她吃得最多买的最多的水果,她所心心念念的执着,只是因为被赋予了北深的喜欢。在离开上海的那天她就彻底地明白了,一直以来她都没放开。

    她没有放开北深,他喜欢的点点滴滴,他说过的话,他做过的事,甚至他的每一句的承诺,她都不曾忘记;

    她没有放开自己,这五年来她以为自己活得很好,其实,她一直都活在北深的影子里。

    她更没放开陆北辰,因为从相见的那一天起,她已经自私地将他看作陆北深,继而害得他高烧持续不退。

    现在,她终于可以承认,她是个无能的人,没有保护好自己,更没有让他人安心。

    陆北辰站在门口,看着她时,面色柔和,他问,“你在关心我?”

    “我……”顾初张了张嘴,“是我害得你发了烧,我不知道你吃柳橙会过敏。”

    陆北辰看了她久久,然后折回来,坐了下来。

    她轻轻敛眼。

    “我还好。”他说。

    她抬眼看他,眼波微颤,“你应该告诉我,或者,明知道后果就应该拒绝。”

    那句“为什么”却始终没有问出口,她怕听到一些她不敢去承受的答案,她就是这么地不负责任,所以,无力去承担一些后果。

    陆北辰伸手,手指轻穿她的发丝,再开口时神情认真,“我很清楚自己在做什么,也清楚知道自己即将要承受什么样的后果。”

    顾初怔怔地看着他。

    “如果我想,没人能阻得住,如果我不想,也没人能勉强得来。”陆北辰的手掌擦过她的脸颊,凝着她,“顾初,你明白我的意思吗?”

    她始终没有开口。

    可这一刻,心里是明镜的。

    她明白,他要表达什么意思。

    *

    翌日,台风离境。

    经过了*的肆虐,当阳光再次恩*这片土地时,一切又都安静如常,就像是将全城被台风侵袭的记忆抹掉似的,重还了这里的文艺气息。各个店铺开始整理残余,被雨水和海水冲蔓的街道,到了午后又恢复了旧颜。

    顾初在酒店醒来的时候竟已是午后了,当时卧室的光线很暗,她误以为外面还受台风侵袭就懒得动弹。像是将这五年的觉全都补回来了似的,躺在*上,全身只剩下舒坦。*边不知何时多了一个枕头,她转身正好瞧见。偌大的*,那只枕头与她紧挨。

    恍惚中有一点记忆冒出。

    昨晚她梦见了一片海,她置身其中却倍感安全。那片海轻轻地将她包围,温热的,轻柔却又强壮,令她的睡意更沉。盯着身边的枕头,手指攀上去,微凉,毯子的另一头也没了体温,可他的气息还在。

    那片海的气息。

    顾初就明白了,不是她做了什么的梦,昨晚应该是他搂她入怀,她是腻在他的怀里足足睡了一场饱觉。

    她小心翼翼坐起,身上还是他的衬衫,他的气息也揉了她的体香。

    身边的男人不在卧室,外面也没什么动静,她侧耳听了很久,只能听见钟表在滴答走动的声响,提醒了她的睡眠时间有多夸张。

    扶着*沿下了*,她发现小腿的纱布换了,捆得更紧实了些。

    她抬腿看了一眼,不由惊叹这陆北辰的包扎手法也极为专业。

    瞟见窗帘的时候,顾初更加肯定昨晚上是陆北辰腻在了这张*,这世上也只有他才这么*地将窗帘拉到不留一点光。她扯开了厚厚的窗帘,瞬间,像是有人撒了一把金子入屋,光芒耀眼。她下意识抬手遮住了眼,好半天才睁眼看了窗外。

    依旧是安静悠闲的厦门,商业气氛虽浓,但还是不忘用各种方式来提醒大家这里真正的文艺属性。

    顾初惊奇地看着外面,远远的,海平线静谧而优雅,蔚蓝色的天空倒了海面,也映干净了沙滩。午后的沙滩会有点懒洋洋,因为在沙滩上的人在懒洋洋地晒着太阳,偶尔会有几个孩子嬉笑打闹,却更是显得海边的悠哉。

    如果不是小腿上的伤口,她一定会认为昨天所经历的是场梦,这里,哪有被台风侵袭过的痕迹呢。

    出卧室进客厅,将窗帘全都打开,她便找回了阳光度假的感觉。

    也是奇了怪,在岛上的时候也是这般金灿,可她总会从光艳般的白日读出一抹悲伤,可今天完全不同,窗外的阳光绚得喜人,她很想伸个懒腰,然后朝着天空大喊一声,hi,你好!

    顾初便真就这么做了,长长地伸个懒腰,只是没朝着天空大喊。

    陆北辰不在房间,留了张字条在茶几上,她拿过看了一眼,他说要她在酒店等他回来。

    她不知道他去了哪里,就像,她一直没敢揣摩他来这里的目的。

    门铃响了,与窗外的阳光一样慵懒。

    在这样一个午后,门铃响起总会让人身心愉悦,顾初以为是陆北辰回来了,一蹦一跳地上前开门。

    门打开,门外站着熟悉的身影,还有,那抹熟悉的笑。

    顾初却愣住。
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Đọc nền màu xanh Blue Ocean trà sách màu xanh ánh sáng kỳ diệu xanh màu xanh lá cây nghệ thuật màu hồng màu xám cuốn sách ánh sáng vàng màu vàng màu xám đen di sản thế giới của tuyết tươi hơi nhỏ hơn mặc định phông kích thước trung bình khoảng cách giữa đường cực lớn lớn vừa nhỏ nhỏ tiết kiệmLưu ý: Nếu bạn thấy phần của chương này là một nội dung lỗi bảo mật, đọc thêm, xin vui lòng đăng nhập để → → tôi phàn nàn, tôi sẽ trả lời càng sớm càng tốt!Mở phiên bản điện thoại di động http://m.lwxs520.com Gu Chu không phải là giả mạo, nhưng đôi khi trong xương của những truyền thống sẽ cũng nghịch ngợm bây giờ và sau đó, chẳng hạn như khi cô làm việc tại bệnh viện Quỳnh Châu, đã học được rằng Gynecologic và phẫu thuật tổng quát là bác sĩ người đàn ông ngồi xuống, cô kiểm tra hàng năm tại các bệnh viện khác. @ Park @ văn bản @ nhỏ | @ cho biết trong khi tại trường đại học, cô đùa đã yêu cầu phía bắc, bạn phải suy nghĩ về bác sĩ phụ khoa hoặc sản khoa? Bắc đã đạt ra cho cô ấy, mặt trời, ngón tay của mình tốt đẹp và yên tĩnh, ông cho biết, bàn tay của tôi sẽ có một Thiên Chúa bên ngoài. Một góc của áo là Lu thần kéo trên eo, cô nhanh chóng nói, "tôi bản thân mình. ” Lu thần nắm tay của mình. Gu Chu ít phải đối mặt, mắt và eo của mình, và đeo tay găng tay dùng một lần, tại sao, không có vấn đề ông là một cây kim và kẹp, cô luôn luôn cảm thấy bởi giải phẫu của mình? Close-fitting quần áo kéo xuống, nghe người đàn ông trong đầu lazily sử dụng cụm từ, "tiếp tục xuống. ” Cô là hạ nhục, chuyển xuống một chút. "Là không đủ. "Ông cũng cho biết. Nghi ngờ của cố ý. Gu Chu quay sang nhìn chằm chằm vào anh ta, thuốc nhuộm đẹp mắt khó chịu họng, như một số đám cháy trong nở lặng lẽ. Lu thần môi hơi mỉm cười với đôi mắt của cô, giọng nói sâu sắc, "cất cánh tốt nhất. ” "Tôi không mặc. "Nói cô ấy sẽ. "OK, nói dối. "Lu thần nhìn thấy cô ấy thực sự nhút nhát, miễn phí tay xung quanh cô. Gu Chu với một khuôn mặt đỏ ửng, kháng nghị, "rằng bạn không có một prank. ” "Càng tốt. "Lu thần vui lòng trả lời. Cô chỉ đẻ tốt một lần nữa. Một cây kim xuống, anodyne, giấu cảm thấy không quá nhiều, Lu thần Palm chống lại làn da của mình, cô choáng váng nhận thức được rằng ông nào đã chọn lên găng tay, ngón tay chỉ nghiêm trọng bây giờ bắt đầu nhận được bồn chồn. Cô huangwu, bận rộn né tránh sang một bên, đôi mắt stared lúc anh ta. Lu thần nhưng yêu cầu, "của xác chết đến? ” Gu Chu tổ chức của mình ít khuôn mặt là rất đỏ, nhìn chằm chằm ngón tay của mình, gợi nhớ của hành vi của mình trước đó, vào flailing như thỏ, pursed đôi môi của mình và sau khi đơn khiếu nại thời gian dài, "may mắn bạn bất cứ khi nào một bác sĩ, hoặc phải là một * bác sĩ! ” "Các khiếu nại đã được chứng minh. "Lu thần tay propped lên trên bàn, má của mình gần như có nhãn của cô," những gì có tôi thực hiện cho bạn? ” "Bạn làm những gì bạn biết tốt nhất. ” Ông tiếp cận, hàng nghìn người đàn ông/phụ nữ rõ ràng từ chối để mùi thuốc khử trùng, nhưng cô cảm thấy áp lực hơi thở của mình khi người hoảng loạn ngay cả đỏ mặt. Cô không nên là như vậy, biết ông không phải là Bắc trước khi Catherine đi về, không phải là nó? Cô đã rất rõ ràng, đây không phải là không công bằng cách này, cô không làm điều này, không muốn thích anh ta. Thấy anh ta vào ngày hôm nay khi ông giữ cô trong cánh tay của mình tại thời điểm tại sao cô ấy cảm thấy, người đàn ông thuộc về cô ấy? Cô sẽ chờ đợi cho mặt đất để xe gắn máy của mình, để lại anh ta để đối phó với vết thương của họ. Không, và bạn dậy sớm, không đi lạc lối một lần nữa. Trái tim đã reo hò, nhưng không thể di chuyển, và khi mắt mỉm cười, sâu Bewitched mất một. "Tôi hiếm khi chữa lành những gì là sai? "Lu thần thoại thấp, nó có vẻ như để cho biết sự thật và *, quan tâm môi là cô ấy đóng," cô gái, tôi có thể bán là danh dự của bạn. ” Theo thu hẹp Dạ dày của mình, đẩy anh ta, "gây phiền nhiễu. ” Những từ đó, từ môi một lần miễn phí trở thành tán tỉnh với thiên tai. Lu thần cười dismissively, vi lượng đồng căn và giữ cô ấy, "Đừng kéo vết thương. ” Cô bỏ qua anh ta, và xuống từ bảng. Chân không phải là điểm, Lu thần đến và nhặt thắt lưng của cô, qua đối với phòng ngủ. "Đưa cho tôi. "Cô là ngày tenterhooks. Lu thần cười mà không có một từ. Cô ấy đã đẩy anh ta hai lần, nhưng cánh tay của mình là vững chắc, vòng cô không có thể nhảy trực tiếp để chạy trốn. Cho đến khi quay lại phòng ngủ, ông xử lý của cô trên *, đệm gối, cho cô ấy vào * đầu, "vết thương những ngày này không thể chạm vào nước, để có một bồn tắm, cho tôi biết. ” "Để có một bồn tắm, tại sao tôi nên để cho bạn biết? "Cô ấy nhìn vào anh ta với độ nhạy cảm. Ông đã kéo cô bìa mỏng chăn, bên, bên ngoài cạnh để bắt, cô luôn luôn có thể tim THUMP. "Bởi vì tôi có thể làm điều đó cho họ. ” Gu Chu tim là "bùng nổ" điên cuồng, giọng nói của ông là khô và chặt chẽ, "tôi không cần. ” Ông quay sang nhìn vào cô ấy, rất gần với cô, cười, "cuộc sống của bạn sẽ được chọn của tôi, và để tuân theo. ” "Tại sao bạn có rất tự hào. "Gu Chu nghĩ rằng ông hít hơi thở tôi đang nóng, ngoài mặt. Lu thần cười, ngồi *, đã đạt ra và vắt cằm của mình, "theo nghĩa của thuật ngữ, mối quan hệ giữa bạn và tôi là một số thực sự, bạn có cần tôi phải chịu đựng gánh nặng, đó là dễ hiểu. ” "Những gì là bạn điên? "Gu Chu khuôn mặt và đỏ máu. Ông mất ngón tay của mình và ánh sáng chiếu trong đôi mắt của mình, "quan sát của tôi là khá tốt, rất dễ dàng để biết những gì bạn thích không thích gì. "Nói trong đó, ông môi một gia tăng nhỏ, lấp đầy câu" đặc biệt là người đàn ông và phụ nữ yêu loại của sự vật. ” “*! "Gu Chu blurted ra. Nhưng cười Lu thần. Gu Chu bỏ qua anh ta, khuôn mặt của mình xoắn sang một bên, không nhìn vào khuôn mặt của mình, không tìm, teasing nụ cười, làm dịu luôn hơi bồn chồn tim và nhỏ, điều này làm phiền cô ấy, cô luôn luôn cảm thấy rằng trái tim được tổ chức trực tiếp. Ngồi * người đàn ông một thời gian dài không hoạt động, nó là tò mò, biến đi. Tuy nhiên, ông đã xem xét cô, đôi mắt của ông mỉm cười, cô đã chuyển sang nhìn, đôi mắt sâu nụ cười đầy đủ. Gu Chu khó thở, nghĩ rằng ông chọc ghẹo và đôi mắt của mình bất thường sáng, nhìn vào đôi mắt của cô quẫn, lấy một lần nữa, đừng nhìn vào anh ta. Như thường lệ, nói chuyện với hai người trong phòng sẽ là rất khó khăn. Nhưng tại thời điểm này cảm thấy khác nhau, chảy giữa hai với một dấu vết của không thể miêu tả *, người đàn ông ngồi trên một yên tĩnh, nhưng mà mắt tôi lồng trong một mạnh mẽ, chẳng hạn như thợ săn, kiên nhẫn chờ đợi cho cô ấy để bình tĩnh ngoài. Trong thực tế, Gu bắt đầu cảm thấy như mùa thu vào các mỏ đá hố, là thời điểm ông quay trở lại khách sạn, cô đã chạy ra khỏi mạng của mình. Cô sẽ là tùy tiện căng thẳng và sự nhầm lẫn. Nhưng Lu thần không điên để cuối cùng của cô gối quá khó chịu, đã được bằng phẳng, nói, "để nghỉ ngơi. ” Sau khi nỗi sợ hãi, giả vờ để được bình tĩnh một lần nữa, đôi mắt của ông sẽ tiết lộ bí mật. Ông biết rằng cô ấy sợ. Tìm cô ta trong mưa tại thời điểm này, ông có thể đọc tất cả những cảm xúc trong đôi mắt của cô đột nhiên cảm thấy, miễn là những người được an toàn, những người khác có vẻ là không quan trọng. Gu Chu trên một dải đột nhiên nới lỏng, chịu trách nhiệm chung và riêng biệt, cô cho ra một sigh, ông đã giúp một chút để có được và nằm xuống. Cô là mệt mỏi, và * mềm và thoải mái giường, khuôn mặt của cô dán trên một gối thực sự muốn có một đêm tốt còn lại. Cửa sổ là vẫn như quỷ xuất hiện trong gió và mưa làm cho công chúng, Lu thần đi vào cửa sổ, bao gồm bức màn, một tầm nhìn của hòa bình về cô ấy. Gu Chu mắt nhìn anh ta và đã đi qua. Cô ấy không di chuyển. Ông bước về phía trước, nạc hơn, hôn trên trán của cô, nói, "ngủ. ” Nụ hôn nhẹ nhàng ngứa, đưa mọi người vào giấc ngủ. Ông đã chuyển sang cửa, Gu Chu không thể giúp nhưng nói, "Ồ, bạn..." Lu thần, quay sang nhìn vào mình. Nó nhẹ nhàng licked đôi môi của mình, và thì thầm, "bạn đang không đốt nó? ” Thử nghiệm và khó khăn gian khổ, ông đã đi đến Xiamen từ Thượng Hải, cơ thể của mình có thể đối phó với? Cô cũng nhớ đến ngày ra khỏi Shanghai, ông vẫn còn đốt cháy trên * hôn mê, bây giờ ông đang đứng ở phía trước của cô, ngay cả khi cô có muốn bỏ qua, ông cũng là hơi nhạt, chỉ khi ông tay chống lại cơ thể của mình, bàn tay của mình và một chút nóng. Không ai sẽ biết làm thế nào nặng cô qua, Orange, trong nhiều năm qua rất nhiều bà ăn lên để mua trái cây, trái tim của sự cống hiến của mình, chỉ vì họ đã được đưa ra thích của Bắc. Điều ngày dân số Shanghai để lại cô hoàn toàn hiểu, tất cả cùng, cô không thả ra đâu. Cô đã không buông bỏ Bắc, bit và miếng ông thích, ông cho biết, một cái gì đó mà ông đã làm, thậm chí mỗi từ ông đã hứa, cô sẽ không bao giờ quên; Cô đã không để cho đi của cô ấy, cô nghĩ rằng ông sống những năm năm là rất tốt, trong thực tế, cô đã sống trong bóng tối của miền bắc. Cô đã không để cho đi của Lu thần, bởi vì từ đó ngày ngày, cô có selfishly đất Bắc, xem ông là một sâu, sau đó thực hiện của mình sốt cao là không hoàn lại. Bây giờ, cô cuối cùng đã thừa nhận rằng cô ấy là một không đủ năng lực người, không bảo vệ mình, không phải để làm cho người khác cảm thấy thoải mái. Lu thần đứng ở cửa, xem cô ấy, nhạt và mềm, ông hỏi, "làm bạn chăm sóc về tôi? ” "Tôi..." Gu Chu miệng, "tôi cho bạn có một cơn sốt, tôi không biết những gì bạn đang ăn cam có thể bị dị ứng. ” Lu thần nhìn cô ấy trong một thời gian dài, sau đó trở lại và ngồi xuống. Nó nhẹ nhàng gấp của mắt. "I 'm okay. "Ông nói. Cô nhìn anh ta mắt rung, "bạn nên có nói với tôi, hoặc, biết hậu quả nên bị từ chối. ” Cụm từ "tại sao" không hỏi, cô nghe một cái gì đó cô dám không chấp nhận câu trả lời, cô là vô trách nhiệm như vậy, vì vậy không thể chịu hậu quả. Lu thần tay và ngón tay để mặc mái tóc của cô đã không xem xét nghiêm túc một lần nữa, "tôi biết chính xác những gì tôi đang làm, và rõ ràng biết những gì họ sẽ chịu hậu quả. ” Gu Chu nhớ để nhìn vào anh ta. "Nếu tôi muốn trả lời, không ai có thể ngăn chặn nó, nếu tôi không muốn, và không ai có thể chỉ đến. "Lu thần Palm trên má của mình, và cô ấy," Gu Chu, để bạn biết những gì tôi có nghĩa là? ” Cô ấy không nói. Tại thời điểm này, là nhân bản của trái tim. Cô hiểu rằng ông đã cố gắng để nói những gì mà có nghĩa là.    * Ngày hôm sau, cơn bão để lại đất nước. Sau khi *, và khi mặt trời en một lần nữa * này mảnh đất, tất cả mọi thứ đã được yên tĩnh như bình thường, giống như toàn bộ thị trấn bị xóa bởi Typhoon những ký ức, các tác phẩm văn học. Cửa hàng bắt đầu tổ chức các dấu tích còn lại, được rửa sạch bằng đường phố mưa và cây nho, và khôi phục lại yên cũ vào buổi chiều. Gu Chu dậy ở khách sạn khi ông vào buổi chiều, khi ánh sáng phòng ngủ là tối, bị ảnh hưởng bởi các cơn bão, cô nhầm lẫn bên ngoài không cần phải di chuyển. Như thế này năm năm của giấc ngủ, tất cả lên, nằm trên các * cơ thể để lại chỉ Sultan. * Tôi không biết khi một gối, cô quay lại để xem. Lớn *, gối với cô ấy ngay lập tức. Những kỷ niệm trance nổi lên. Tối qua cô ấy mơ ước về biển, cô đã có một ý nghĩa lớn hơn của an ninh. Bao quanh bởi biển nhẹ nhàng vào ấm áp của cô, mềm được mạnh mẽ, thực hiện giấc ngủ của mình nhiều hơn. Nhìn chằm chằm vào mặt của gối, ngón tay để leo lên, lạnh, cũng như đầu kia của nhiệt độ chăn của mình hơi thở trong. Những hương thơm của biển. Gu Chu biết, không những ước mơ của mình, tối qua ông đã yêu cầu để giữ cô trong cánh tay của tôi, chị ấy buồn chán với cánh tay của mình hoàn toàn vào giấc ngủ ngủ một đêm đầy đủ. Cô ngồi lên, vẫn là áo sơ mi của mình, mùi của ông cũng chà tay trên cơ thể của mình. 身边的男人不在卧室,外面也没什么动静,她侧耳听了很久,只能听见钟表在滴答走动的声响,提醒了她的睡眠时间有多夸张。 扶着*沿下了*,她发现小腿的纱布换了,捆得更紧实了些。 她抬腿看了一眼,不由惊叹这陆北辰的包扎手法也极为专业。 瞟见窗帘的时候,顾初更加肯定昨晚上是陆北辰腻在了这张*,这世上也只有他才这么*地将窗帘拉到不留一点光。她扯开了厚厚的窗帘,瞬间,像是有人撒了一把金子入屋,光芒耀眼。她下意识抬手遮住了眼,好半天才睁眼看了窗外。 依旧是安静悠闲的厦门,商业气氛虽浓,但还是不忘用各种方式来提醒大家这里真正的文艺属性。 顾初惊奇地看着外面,远远的,海平线静谧而优雅,蔚蓝色的天空倒了海面,也映干净了沙滩。午后的沙滩会有点懒洋洋,因为在沙滩上的人在懒洋洋地晒着太阳,偶尔会有几个孩子嬉笑打闹,却更是显得海边的悠哉。 如果不是小腿上的伤口,她一定会认为昨天所经历的是场梦,这里,哪有被台风侵袭过的痕迹呢。 出卧室进客厅,将窗帘全都打开,她便找回了阳光度假的感觉。 也是奇了怪,在岛上的时候也是这般金灿,可她总会从光艳般的白日读出一抹悲伤,可今天完全不同,窗外的阳光绚得喜人,她很想伸个懒腰,然后朝着天空大喊一声,hi,你好! Gu Chu thực sự đã làm, dài căng ra một, chỉ cần la lên hướng về bầu trời. Lu thần không phải là trong phòng, để lại một lưu ý trên bàn uống cà phê, cô đã lấy một nghe này, ông nói với cô trong một khách sạn cho đến khi ông trở lại. Cô không biết nơi ông, cũng giống như cô có dám để tìm ra mục đích của mình cho đến đây. Chuông cửa rang, và lười biếng ánh nắng mặt trời qua cửa sổ. Trong một buổi chiều, các vòng chuông cửa luôn luôn làm cho người hạnh phúc, Gu Chu nghĩ Lu thần trở lại, nhảy nhảy về phía trước để mở cửa. Cửa ra vào mở, quen thuộc con số đứng bên ngoài cửa, cũng, là quen thuộc với nụ cười. Gu Chu đã bị mắc kẹt.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!



Băng tay màu xanh ánh sáng nền màu xanh ánh sáng đọc sách về các màu xanh-xám ánh sáng màu xanh kỳ diệu cuốn sách thanh kiếm thuật đại dương màu hồng nhạt vàng lục tươi tươi kích thước Ý黄金明đen tuyết thế giới màu xám font chữ mặc định di sản khoảng cách trung bình hàng nhỏ giữa King Xinhuanet Extrasmall lưu Lưu ý: Như bạn có thể xem nội dung của chương này là trộm cắp nội dung sai trái, và cuốn sách khác ra thêm nhiều câu hỏi, vui lòng truy cập →→ điểm sau khi được đưa cho tôi, tôi sẽ trả lời càng sớm càng tốt! Mobile http://m.lwxs520.com chính thức khai trương     dịch vụ chăm sóc sớm không phải sinh viên y khoa sai, nhưng đôi khi ám ảnh cái nhìn tại các xương của những suy nghĩ truyền thống sẽ theo thời gian, chẳng hạn như khi cô đang làm việc tại các bệnh viện Qiongzhou, mà phụ khoa và phòng phẫu thuật nói chung là khi bác sĩ nam ngồi xuống, khám sức khỏe hàng năm thường xuyên của cô được đặt tại các bệnh viện khác. @ Lê @ @ nhỏ @ Wen nói | cô đã cười vào các trường đại học yêu cầu Bắc sâu, bạn phải xem xét bác sĩ phụ khoa hay sản khoa làm gì? Bắc sâu giơ tay ra với cô ấy, mặt trời, những ngón tay xinh đẹp và tỉnh táo, ông nói, bàn tay của tôi, Thiên Chúa đã cho đi.     Khi một chiếc áo sơ mi góc Beichen Lu kéo thắt lưng, cô nhanh chóng nói, "Tôi phải."     Hoa hậu North Star sẽ nhận được một bàn tay.     Gu hơi sớm bắn từ phía bên, và đôi mắt có thể thắt lưng, và đeo găng tay dùng một lần, bàn tay lớn, tại sao, cho dù ông là để có một cây kim hoặc kẹp để mất, làm thế nào cô luôn cảm thấy mình là giải phẫu học của mình? Các đồ lót kéo xuống, nghe một người đàn ông cho biết một cái gì đó uể oải trên không ", và sau đó xuống điểm."     Cô cảm thấy xấu hổ, quay đầu lại, và đã đi, thả xuống một chút.     "Là không đủ." Ông nói.     Hơi cố ý quá.     Gu quay sang nhìn chằm chằm vào đầu đôi mắt đẹp của anh nhuộm với CLS vì sự không hài lòng, như một số các ngọn lửa lặng lẽ nở. Môi Beichen Lu hơi mỉm cười, với cô ấy trong mắt, giọng nói của anh thấp, "off là tốt nhất."     "Tôi không bị phải. "Rồi cô sẽ dậy.     "Đi bộ chuyến đi, một lời nói dối tốt." Miss North Star để thấy rằng cô ấy thực sự nhút nhát, giải phóng tay ép đối với cô.     Gu đầu đỏ mặt, phản đối, "mà bạn không mất một trò đùa như vậy."     "Tốt." Beichen Lu vui lòng trả lời.     Cô chỉ nằm lại tốt.     Một kim tiêm xuống, chạm bề ngoài, buộc vào thời gian không có nhiều cảm giác, và đất lòng bàn tay Beichen khác gắn liền với làn da của mình, cô đã bị sốc khi thông báo rằng ông sẽ có nhặt găng tay, nhưng cũng có những mức độ của ngón tay chỉ doanh nghiệp trở nên bồn chồn. Bà Huang Wu, bận rộn né sang một bên, nhìn lên và nhìn anh trừng trừng.     Beichen Lu cười và hỏi, "gian lận thi thể?"     Gu đầu khuôn mặt nhỏ đỏ lên, nhìn chằm chằm vào ngón tay của mình, nghĩ rằng ông chỉ hoạt động, giống như một con thỏ đập tim như hỗn loạn, nhâm nhi một Minchun, sau một thời gian dài khiếu nại "May mắn thay bạn bất cứ khi nào một bác sĩ, hoặc nhất thiết là một * Bác sĩ!" "     đã có cơ sở khiếu nại. "Lu Beichen tay lên bàn, khoanh má cô gắn liền gần cô," Tôi đã nói với bạn để làm nó là gì? "     "Những gì bạn cho mình biết rõ nhất. "     Ông là gần với cơ thể mình và tuyên bố chống lại một ngàn dặm của mùi thuốc khử trùng, nó có thể làm cho mọi người bối rối khi cô cảm thấy áp lực hơi thở của mình hơn, và thậm chí còn đỏ mặt. Cô không cần phải có, là biết rằng anh không sâu và cô đã ra đi về phía bắc, có phải không? Cô đã nghĩ rất rõ ràng, đây là một bất bình đẳng công bằng để có được cùng, cô không thích điều này, tôi không muốn anh ta.     Nhưng hôm nay nhìn thấy anh, khi anh ôm cô ấy trong vòng tay của tôi lúc này, tại sao cô ấy sẽ nghĩ rằng người đàn ông này là của cô ấy?     Cô ấy sẽ sẵn sàng trên mặt đất của xe máy của mình, sẽ để cho anh ta xử lý các vết thương của họ.     Không, Gu sớm bạn thức dậy, không lạc lối.     Ông hét lên tim, cơ thể không thể di chuyển, mắt của ông khi cười, bị mất người nhầm lẫn sâu của mình.     "Tôi là một cuộc sống tiết kiệm những gì là sai hiếm?" Miss Beichen giọng nghèn nghẹn, như về thực tế là cũng có vẻ * nhận được sự quan tâm môi cô từ rất gần "Little girl, hãy để tôi đưa cho bạn tôn vinh."     ngực của cô thu nhỏ xuống, đẩy anh ta, "kinh tởm."     oán giận của các từ, từ môi để lại một khi các tour du lịch đã trở thành một thảm họa lăng nhăng.     Beichen Lu nụ cười yếu ớt, vi lượng đồng căn giữ cô ấy, "bạn đang vỡ vết thương."     Cô không quan tâm cho anh ta, sẽ bàn xuống.     Không chỉ các ngón chân, đất Beichen eo cô và ném anh về phía trước, theo hướng phòng ngủ trong quá khứ.     "Đặt tôi xuống." Hoảng loạn tim cô.     Beichen Lu chỉ cười tiếng.     Cô đẩy anh ta hai lần, nhưng vì cánh tay của mình Kongwuyouli vòng tròn đó là cô không thể đi trực tiếp để nhảy để trốn thoát. Cho đến khi trở lại phòng ngủ, ông đặt ánh sáng của mình * trên gối pad, cô tựa vào * đầu, "vết thương không được làm ướt những ngày này, như khi tắm với tôi để nói."     "Tại sao giữ như khi tắm bạn nói không? "Cô nhìn anh nhạy cảm.     Ông đã kéo đến che phủ tấm chăn mỏng của cô, bị bắn từ phía trước mặt cô, các cạnh bên ngoài để nắm bắt, luôn luôn nhìn thấy slam trái tim cô.     "Bởi vì tôi có thể làm điều đó."     Gu tim sớm "bùng nổ" đua nhìn, giọng nói của anh khô và chặt chẽ, "Tôi không cần."     Anh quay lại nhìn cô, đưa cô ấy đi từ mức đóng cửa, cười thấp. " Cuộc sống của bạn có thể được xem xét bởi lấy tôi, và vâng phục. "     "Những gì bạn đang tự hào về nó. "Gu sớm mà ông gọi tắt bầu không khí rất nóng, đặt sang một bên mặt.     Beichen Lu mỉm cười, ngồi * bên, tay véo cằm cô, "theo nghĩa hẹp, bạn có một mối quan hệ với chồng thật của tôi và vợ, bạn cần tôi để chịu đựng gánh nặng, điều này là dễ hiểu."     "Bạn nói chuyện vô nghĩa gì? "Khuôn mặt của Gu và vội vã máu sớm.     Ông đã nhận được một ngón tay, đôi mắt tỏa sáng ánh sáng, "Quan sát của tôi khá tốt, nó có thể dễ dàng biết những gì bạn thích và không thích bất cứ điều gì." Phát biểu trong đó, đôi môi của mình một chút lên, tạo nên câu, "đặc biệt là trên những người đàn ông và phụ nữ tình yêu điều này."     "*!" Gu đầu buột miệng nói ra.     Nhưng nhiều hơn là thích thú Beichen Lu.     Gu bắt đầu bỏ qua anh, mặt xoắn sang một bên, không nhìn thấy khuôn mặt của mình, không nhìn thấy nụ cười trêu chọc mình, luôn luôn bình tĩnh lại một chút bồn chồn trái tim bé nhỏ, cuộc họp này làm cho khó chịu, cô luôn cảm thấy, Fengyun tim cô về bị giam cầm lâu hơn. * Side của người đàn ông ngồi trong một thời gian dài mà không có chuyển động, bà tò mò, và quay lại nhìn.     Thật bất ngờ, ông luôn luôn nhìn vào đôi mắt của cô với một nụ cười, cô lặng lẽ quay lại và nhìn thấy, tiếng cười sâu sắc đầy mắt dưới mở.     Gu hụt đầu thở, rằng ông được xác định để trêu chọc, và cảm thấy mình là đôi mắt đặc biệt sáng, cô ấy đã nhìn quẫn trí, nó được lấy mắt, không nhìn anh.     Nếu nó là bình thường, hai người không nói chuyện cùng phòng sẽ rất lúng túng.     Nhưng vào lúc này cảm giác là khác nhau giữa hai người đàn ông chạy trốn với một dấu vết * không rõ ràng, mặc dù người đàn ông ngồi lặng lẽ, mắt có thể có một cặp lồng mạnh, chẳng hạn như thợ săn, trong kiên nhẫn chờ đợi cho cô bình tĩnh ngoài. Trong thực tế, bắt đầu cảm thấy như Gu rơi vào một cái hố của con mồi, mà ông đã trở về khách sạn vào thời điểm đó, cô đã đặt một thoát khỏi lưới của mình.     Cô ấy sẽ cảm thấy căng thẳng vô tận và mất mát.     Nhưng cuối cùng đất Beichen không quá điên cuồng để làm cho khó chịu của cô, từ cơ thể, gối phẳng và nói, "nghỉ ngơi nó."     Sau khi sự sợ hãi, sau đó giả vờ làm thế nào để được bình tĩnh, đôi mắt của mình sẽ tiết lộ bí mật.     Anh biết cô rất sợ.     Tìm thời điểm mình trong mưa, ông đọc đôi mắt của cô tất cả những cảm xúc, tất cả của một đột ngột sẽ cảm thấy, miễn là mọi người được an toàn, những người khác dường như không quan trọng.     Bắt đầu với ban nhạc cao su Gu Lê Flanagan đột nhiên lỏng lẻo, doanh, và cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm, trong ít chà tiếp theo cánh tay của mình và nằm xuống. Cô ấy thực sự mệt mỏi Hơn nữa * văng mềm mại và thoải mái, mặt dính khi thực sự muốn có một giấc ngủ ngon trên một chiếc gối. Vẫn ra khỏi cửa sổ như một cơn bão của công khai như quỷ, Beichen Lu đi đến cửa sổ, rèm che tầm nhìn của một hòa bình trở lại của cô.     Gu bắt đầu mở mắt, nhìn anh ta đã đưa ra một lần nữa.     Cô đã không di chuyển.     Anh bước về phía trước, cúi xuống và hôn lên trán cô, và nói, "Sleep".     hôn nhẹ nhàng ngứa, không làm cho mọi người buồn ngủ.     Và do đó, ông quay ra cửa, không thể cưỡng mở chăm sóc sớm, "hey, bạn ......"     Lu North Star Dayton bước, anh quay lại nhìn cô.     Cô nhẹ nhàng liếm môi và thì thầm câu, "Bạn không đốt nó?"     thử thách và khó khăn, ông từ Thượng Hải đến Hạ Môn, cơ thể của mình có thể có thể đứng? Cô cũng nhớ lại rời Thượng Hải ngày hôm đó, khi ấy ông vẫn ốm * đốt hôn mê, và bây giờ anh đang đứng trước mặt cô, thậm chí nếu cô muốn bỏ qua như thế nào khuôn mặt của ông là một chút nhạt, chỉ tay gần Khi cơ thể của mình, lòng bàn tay có một chút nóng.     Không ai biết làm thế nào nặng chéo trái tim cô, những quả cam, vì vậy nhiều năm, cô đã ăn lên nhất mua trái cây, bị ám ảnh với những trái tim tận tụy của cô, chỉ là do họ đã có một tình yêu sâu về phía bắc. Vào ngày cô rời Thượng Hải hoàn toàn hiểu, vì cô chưa bao giờ cho đi.     Cô ấy không buông phía bắc sâu, chút yêu thích của mình từng chút một, ông nói, và ông đã làm, thậm chí mỗi một trong những lời hứa của mình, cô không phải quên,     cô ấy không cho đi của riêng mình, mà cô nghĩ rằng cô đã được năm năm và sống tốt, trên thực tế, cô đã sống trong bóng tối sâu của miền Bắc.     Beichen Lu cô không cho đi, bởi vì từ ngày hôm đó gặp nhau, cô đã ích kỷ đất bắc anh như sâu, và sau đó đưa anh ta sốt cao dai dẳng.     Bây giờ, cuối cùng cô cũng thừa nhận rằng cô đã không đủ năng lực, không tự bảo vệ mình, nhưng đã không để cho người khác cảm thấy thoải mái.     Beichen Lu đứng ở cửa, nhìn cô, nhìn mềm mại, anh hỏi, "Bạn có chăm sóc về tôi?" "     Tôi ...... "Gu Đầu tiên mở miệng," Tôi đã lấy đi bạn đã thực hiện một đám cháy, tôi không biết những gì bạn ăn cam dị ứng. "     Beichen Lu nhìn cô ấy trong một thời gian dài, sau đó trở lại và ngồi xuống.     Cô nhẹ nhàng nắm lấy mắt.     "Tôi không sao." Ông nói.     Cô ngước nhìn anh, đầu sóng run rẩy, "Bạn nên nói với tôi, hay, biết rằng hậu quả nên bị từ chối."     Các cụm từ ổ cắm "tại sao" chưa bao giờ hỏi, cô sợ cô không dám chịu nghe một số câu trả lời, cô Nó là như vậy vô trách nhiệm, vì vậy, không thể chịu một số hậu quả.     Beichen Lu tay, nhẹ ngón tay qua mái tóc của mình, sau đó xem xét cẩn thận tại lễ khai mạc, "Tôi biết những gì họ đang làm cũng nhận thức rõ về những gì bạn sẽ phải chịu hậu quả."     Gu đầu nhìn chằm chằm vào anh.     "Nếu tôi muốn, không ai có thể kháng được duy trì, nếu tôi không làm, không có ai chỉ có thể có được." Mặt Beichen Lu chăn thả má cô, đổ cô ấy, "Gu đầu, bạn biết những gì tôi có ý nghĩa? "     Cô ấy không bao giờ nói chuyện.     Nhưng thời điểm này, trái tim tôi là Der Spiegel.     Cô hiểu những gì ông có nghĩa là để thể hiện.     *     Ngày hôm sau, sự ra đi bão.     * Sau khi sự tàn phá của ân sủng khi mặt trời một lần nữa * đất này, mọi thứ đều yên tĩnh như bình thường, giống như toàn bộ thành phố giống như cuộc xâm lược của bão xóa đi kí ức, nhưng còn trọng lượng của bộ phim truyền hình ở đây. Mỗi cửa hàng bắt đầu tổ chức những tàn tích của mưa và nước biển đổ xô đường nho, đến chiều lại tiếp tục các màu cũ.     Gu thức dậy sớm rách tại khách sạn vào buổi chiều, khi phòng ngủ là bóng tối, cô nhầm tưởng ra cũng bởi cơn bão hit quá lười biếng để di chuyển. Tôi cảm thấy giống như tất cả những năm năm để làm cho nó ra khỏi cô, nói dối *, cơ thể chỉ thoải mái. * Side không biết khi nào một cái gối, cô rẽ chỉ thấy. * Huge, gối chim với cô ấy ngay lập tức.     Trance ra một bộ nhớ nhỏ.     Đêm qua cô mơ về một biển, tiếp xúc của mình mà họ cảm thấy an toàn. Cô nhẹ nhàng tối, được bao quanh bởi ấm áp, nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ, làm nặng hơn buồn ngủ của cô. Nhìn chằm chằm vào mặt bên của gối, ngón tay leo lên, tính mát, đầu kia của tấm chăn đã làm cơ thể, nhưng hơi thở của anh vẫn còn.     Dark, bầu không khí.     Gu bắt đầu hiểu, những gì cô không mơ đêm qua, anh phải ôm cô ấy trong vòng tay của tôi, cô ấy đã quá mệt mỏi ngủ trong vòng tay của mình đầy đủ của một cảm giác no.     Cô ngồi dậy rón rén, người áo anh, hơi thở của anh cũng xoa hương thơm cơ thể của mình.     Không người đàn ông xung quanh phòng ngủ, bên ngoài không có gì xảy ra, cô nghe một thời gian dài, chỉ để nghe những âm thanh của đồng hồ hẹn giờ di chuyển, để nhắc nhở bà ngủ trong cách phóng đại.     * * Cùng cúi xuống, cô thấy con bê cho gạc, gắn liền với một chút vững chắc hơn.     Cô nhìn vào chân, không thể không tự hỏi đất kỹ thuật băng bó Beichen này cũng rất chuyên nghiệp.     Hiện rèm Piaojian, sớm đêm qua chắc chắn đã được quan tâm nhiều mệt mỏi ở vùng đất này Beichen *, chỉ có thế giới này anh ấy rất * được kéo mà không để lại một bức màn ánh sáng. Cô xé mở rèm cửa dày, những khoảnh khắc, như ai đó rắc một số ít các vụ trộm vàng, sáng chói. Cô vô thức nâng cao tay che mắt, khá một thời gian để mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.     Hạ Môn vẫn nhẹ nhàng và thoải mái, môi trường kinh doanh, mặc dù dày, nhưng vẫn không quên sử dụng nhiều cách khác nhau để nhắc nhở tất cả mọi người ở đây sở hữu thực sự văn học.     Gu đã ngạc nhiên khi nhìn ra ngoài vào đầu, tốt, mực nước biển yên tĩnh và thanh lịch, bầu trời xanh xuống biển, nhưng cũng phản ánh những bãi biển sạch. Một buổi chiều lười biếng chút trên bãi biển, bởi vì mọi người trên bãi biển ở uể oải phơi dưới ánh nắng mặt trời, thỉnh thoảng sẽ có nhiều trẻ em nô đùa, nhưng nhiều hơn là nhìn biển vô tư.     Nếu vết thương không phải là một con bê, cô ấy sẽ nghĩ rằng kinh nghiệm đó là một giấc mơ ngày hôm qua, ở đây, như thế nào là cơn bão nhấn cảnh nào.     Ra khỏi phòng ngủ vào phòng khách, màn cửa đều mở, cô đã khám phá cảm giác kỳ nghỉ nắng.     Cũng tự hỏi rằng kỳ lạ, khi hòn đảo như vậy là Jincan, cô luôn luôn đọc từ ngày Guangyan như một liên lạc của nỗi buồn, có thể hoàn toàn khác nhau ngày hôm nay, ánh nắng mặt trời Xuân là hài lòng, cô muốn Shengelanyao sau đó hét lên về phía bầu trời, hi, xin chào!     Đầu tiên họ thực sự quan tâm để làm, dài cách Shengelanyao, nhưng không phải về phía bầu trời la hét.     Beichen Lu ra khỏi phòng, để lại một ghi chú trên bàn cà phê, cô đã nhìn, ông nói với cô ấy ở khách sạn chờ đợi cho anh ta để trở lại.     Cô không biết nơi ông đã đi, như thế, cô đã dám thử để tìm ra mục đích của mình ở đây.     Tiếng chuông cửa vang lên, như là lười biếng và ngoài của mặt trời.     Trong đó một buổi chiều, chuông cửa reo luôn luôn làm cho mọi người thư giãn và nghĩ rằng nó là sự khởi đầu của Lu Gu North Star trở lại, tập tễnh xuống đất trước cửa.     Cánh cửa mở ra, cánh cửa đứng một nhân vật quen thuộc, và, Nama cười quen thuộc.     Gu đã bị sốc đầu.

























































































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: