Tôi không định rời Hội An, nơi mà tôi muốn gắn bó suốt đời. Hội An tro dịch - Tôi không định rời Hội An, nơi mà tôi muốn gắn bó suốt đời. Hội An tro Anh làm thế nào để nói

Tôi không định rời Hội An, nơi mà t

Tôi không định rời Hội An, nơi mà tôi muốn gắn bó suốt đời. Hội An trong tôi không chỉ là thành phố mà là quê hơng thứ hai. Hơn thế nữa, đây cũnglà nơi Rebecca và tôi gặp nhau và chúng tôi yêu thương nhau trên chính mảnh đất thân thương này…
Đó là khoảng thời gian đẹp mà chúng tôi không bao giờ quên. Tháng 7, 2014, Hội An bao giờ cũng đẹp, nhất là vào thu. Bây giờ trời đang vào thu sắp sửa. Khách du lịch mùa này vắng thật, không hiểu sao. Văn phòng nơi tôi làm việc xem như ế ẩm hơn mọi năm. Chắc là do khủng hoảng kinh tế. Khách du lịch đến Hội An cũng thưa. Sao mà nó chán. Như mọi khi ăn trưa xong, tôi và nhóm bạn rủ nhau ra vỉa hè ngồi vì phòng trọ nóng quá không thể ngủ trưa được…
Trước mắt tôi là 1 thiếu nữ với bộ váy trắng giống như người Hàn Quốc. Càng lại gần, cô ấy hình như không phải người Hàn. Nhưng chắc một điều không phải là người Việt Nam, tôi nghĩ. Không như mọi khi, không biết tại sao tôi lại “chào” cô ấy bằng “hello”. Tôi không nhớ cô ấy có đáp lại không nữa, nhưng sau đó tôi níu chân được cô ấy và chúng tôi đứng nói chuyện bên vệ đường. Nhóm bạn tôi xung quanh không biết gì vì không ai biết tiếng Anh. Rebecca cũng như bao người nước ngoài khác, người mà tôi muốn làm bạn để rèn luyện kic năng tiếng Anh của tôi. Với tôi, một ngày nào đó, tôi muốn làm một hướng dẫn viên Du lịch tiếng Anh. Đó là tương lai xa, nhưng đến khi nào tiếng Anh của tôi tốt cơ. Tôi luôn nghĩ như vậy. Tôi bạo dạn mời cô ấy uống cà phê tối nay. Cô ấy nhận lời. Tôi vui không thể nào tả được. Thế là mình sắp có thêm người bạn nước ngoài để giao tiếp bằng tiếng Anh. Tôi vui thầm trong bụng. Tối đến tôi đến đón Rebbeca nhưng chúng tôi đi ăn tối cùng đám bạn của tôi thay vì cà phê như đã nói lúc chiều. Tôi ngường ngượng vì mình “nói một đàng, làm một nẻo”…
Chúng tôi thấy một ngôi sao băng trên đường về. Tôi không biết cô ấy thích ngắm sao băng, nhưng cũng ngỏ lời sẽ dẫn cô ấy ra biển An Bàng để ngắm sao băng, nhất là những đêm giữa tháng trong âm lịch, trăng tròn, nhiều sao, và thỉnh thoảng có những ngôi sao đổi ngôi. Chúng tôi chia tay nhau và kèm theo một lời hẹn nữa rằng chúng tôi sẽ đi Mĩ Sơn ngày mai. Tôi phải chuẩn bị về Mĩ Sơn để nói cho Rebecca nghe, chí ít cũng được dăm ba câu về lịch sử, văn hóa của người Chăm…
Tôi thích Rebecca, ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cô ấy hiền và nhìn thoáng có nét gì đó như người Châu Á. Tôi thích cô ấy. Nhưng, tôi không đủ tự tin để nói lên điều đó. Tôi luôn tự ti trước những người nước ngoài, những người mà tôi luôn ngưỡng mộ họ. Rebecca là người trong số đó. Nhưng cô ấy đặc biệt. Chúng tôi dành cho nhau những khoảng thời gian đặc biệt, những phút giây đặc biệt bên nhau…
Tôi ngỏ lời muốn cô ấy về thăm gia đình tôi. Cô ấy đồng ý làm tôi hạnh phúc biết bao. Tôi hạnh phúc vì được gặp cô ấy, hạnh phúc được yêu cô ấy, và càng hạnh phúc khi cô ấy cũng yêu tôi. Tôi giới thiệu những người trong gia đình tôi với cô ấy: ba tôi, mẹ tôi, em trai Vũ của tôi…, và cả những người thân: cô, cậu, dì, trong họ hàng tôi nữa…
Điều mà tôi ấp ủ bấy lâu là tôi muốn cầu hôn cô ấy. Thật khó. Tôi sợ! Vì tôi không biết phải bằng cách nào. Và không hiểu về văn hóa của Rebecca. Nhưng điều mà tôi đã làm được là đã trao cho cô ấy chiêc nhẫn. Ở Việt Nam, nếu những đôi trai gái muốn gắn bó trọn đời với nhau, họ sẽ trao nhau những chiếc nhẫn. Tôi muốn trao cho cô ấy, nhưng tôi ngại vì ở Mĩ, những chàng trai trao người yêu họ những chiếc nhẫn kim cương…Tôi quá đỗi hạnh phúc những gì đáp lại tình cảm của tôi. Cô ấy nhận chiếc nhẫn từ tôi. Tôi vui sướng quá mức không thể nào tả siết được…
Tôi đồng ý du lịch với cô ấy. Chúng tôi đi Hà Nội, Sapa, Ninh Bình, Băng Cốc, Chiang Mai, Pai, Siêm Riệp. Trong suốt thời gian bên nhau, chúng tôi trải qua nhiều đoạn khó khan, những vui buồn, và kể cả những bất đồng… Nhưng trên hết, chúng tôi đều vượt qua một cách dễ dàng bởi chúng tôi biết rõ rằng tình yêu chúng tôi dành cho nhau là lớn nhất, không gì có thể ngăn cản được…
Ngày 15, tháng 11, 2014 là một ngày định mệnh với chúng tôi. Chúng tôi sắp sẽ làm cha, làm mẹ trong hơn chín tháng tới. Mọi cảm xúc dường như vỡ òa từ đây. Tôi e ngại, e ngại vì không biết mình nên làm cha như thế nào cho tốt, làm chồng như thế nào cho tốt, rồi như thế nào đểm chăm sóc vợ và con chúng tôi. Nhưng, niềm hạnh phúc của tôi lấn át đi niềm lo lắng. Tôi sẽ là một người cha, người chồng. Đấy là điều vô cùng thiêng liêng tôi nghĩ được. Tôi sẽ yêu con vợ con của tôi hơn cả yêu bản thân tôi. Thật đấy. Cảm ơn trời, cảm ơn phật, cảm ơn cả chúa nữa! Các người đã đem đến cho con tình yêu, gia đình, và tất cả. Cảm ơn em, Rebecca!
Khi tôi nhận thức được mình là cha, là chồng thì cũng là lúc tôi cảm thấy có lỗi với cô ấy. Tôi có lỗi với Rebecca! Tôi đã ngăn cản ước mơ du lịch của cô ấy. Cô ấy muốn du lịch Ấn Độ, Châu Âu, Nam Mĩ, và còn nhiều hơn thế nữa. Tôi đã ngăn cô ấy bằng tình yêu của tôi, bằng đứa con chưa chào đời của chúng tôi. Tôi xin lỗi em, Rebbeca. Nhưng tôi quá đỗi hạnh phúc khi biết rằng đối với chúng tôi: tình yêu, gia đình là tất cả mà mọi thứ khác không thể đánh đổi được.
Một ngày không xa, chúng tôi sẽ tổ chức hai đám cưới: một bên Mĩ, một bên Việt Nam. Điều ấy không còn xa nữa đâu Rebecca à! Tết 2016 em nhé! Anh yêu em!


0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tôi không định rời Hội An, nơi mà tôi muốn gắn bó suốt đời. Hội An trong tôi không chỉ là thành phố mà là quê hơng thứ hai. Hơn thế nữa, đây cũnglà nơi Rebecca và tôi gặp nhau và chúng tôi yêu thương nhau trên chính mảnh đất thân thương này... Đó là khoảng thời gian đẹp mà chúng tôi không bao giờ quên. Tháng 7, 2014, Hội An bao giờ cũng đẹp, nhất là vào thu. Bây giờ trời đang vào thu sắp sửa. Khách du lịch mùa này vắng thật, không hiểu sao. Văn phòng nơi tôi làm việc xem như ế ẩm hơn mọi năm. Chắc là do khủng hoảng kinh tế. Khách du lịch đến Hội An cũng thưa. Sao mà nó chán. Như mọi khi ăn trưa xong, tôi và nhóm bạn rủ nhau ra vỉa hè ngồi vì phòng trọ nóng quá không thể ngủ trưa được... Trước mắt tôi là 1 thiếu nữ với bộ váy trắng giống như người Hàn Quốc. Càng lại gần, cô ấy hình như không phải người Hàn. Nhưng chắc một điều không phải là người Việt Nam, tôi nghĩ. Không như mọi khi, không biết tại sao tôi lại "chào" cô ấy bằng "hello". Tôi không nhớ cô ấy có đáp lại không nữa, nhưng sau đó tôi níu chân được cô ấy và chúng tôi đứng nói chuyện bên vệ đường. Nhóm bạn tôi xung quanh không biết gì vì không ai biết tiếng Anh. Rebecca cũng như bao người nước ngoài khác, người mà tôi muốn làm bạn để rèn luyện kic năng tiếng Anh của tôi. Với tôi, một ngày nào đó, tôi muốn làm một hướng dẫn viên Du lịch tiếng Anh. Đó là tương lai xa, nhưng đến khi nào tiếng Anh của tôi tốt cơ. Tôi luôn nghĩ như vậy. Tôi bạo dạn mời cô ấy uống cà phê tối nay. Cô ấy nhận lời. Tôi vui không thể nào tả được. Thế là mình sắp có thêm người bạn nước ngoài để giao tiếp bằng tiếng Anh. Tôi vui thầm trong bụng. Tối đến tôi đến đón Rebbeca nhưng chúng tôi đi ăn tối cùng đám bạn của tôi thay vì cà phê như đã nói lúc chiều. Tôi ngường ngượng vì mình "nói một đàng, làm một nẻo"...Chúng tôi thấy một ngôi sao băng trên đường về. Tôi không biết cô ấy thích ngắm sao băng, nhưng cũng ngỏ lời sẽ dẫn cô ấy ra biển An Bàng để ngắm sao băng, nhất là những đêm giữa tháng trong âm lịch, trăng tròn, nhiều sao, và thỉnh thoảng có những ngôi sao đổi ngôi. Chúng tôi chia tay nhau và kèm theo một lời hẹn nữa rằng chúng tôi sẽ đi Mĩ Sơn ngày mai. Tôi phải chuẩn bị về Mĩ Sơn để nói cho Rebecca nghe, chí ít cũng được dăm ba câu về lịch sử, văn hóa của người Chăm... Tôi thích Rebecca, ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cô ấy hiền và nhìn thoáng có nét gì đó như người Châu Á. Tôi thích cô ấy. Nhưng, tôi không đủ tự tin để nói lên điều đó. Tôi luôn tự ti trước những người nước ngoài, những người mà tôi luôn ngưỡng mộ họ. Rebecca là người trong số đó. Nhưng cô ấy đặc biệt. Chúng tôi dành cho nhau những khoảng thời gian đặc biệt, những phút giây đặc biệt bên nhau... Tôi ngỏ lời muốn cô ấy về thăm gia đình tôi. Cô ấy đồng ý làm tôi hạnh phúc biết bao. Tôi hạnh phúc vì được gặp cô ấy, hạnh phúc được yêu cô ấy, và càng hạnh phúc khi cô ấy cũng yêu tôi. Tôi giới thiệu những người trong gia đình tôi với cô ấy: ba tôi, mẹ tôi, em trai Vũ của tôi..., và cả những người thân: cô, cậu, dì, trong họ hàng tôi nữa... Điều mà tôi ấp ủ bấy lâu là tôi muốn cầu hôn cô ấy. Thật khó. Tôi sợ! Vì tôi không biết phải bằng cách nào. Và không hiểu về văn hóa của Rebecca. Nhưng điều mà tôi đã làm được là đã trao cho cô ấy chiêc nhẫn. Ở Việt Nam, nếu những đôi trai gái muốn gắn bó trọn đời với nhau, họ sẽ trao nhau những chiếc nhẫn. Tôi muốn trao cho cô ấy, nhưng tôi ngại vì ở Mĩ, những chàng trai trao người yêu họ những chiếc nhẫn kim cương... Tôi quá đỗi hạnh phúc những gì đáp lại tình cảm của tôi. Cô ấy nhận chiếc nhẫn từ tôi. Tôi vui sướng quá mức không thể nào tả siết được... Tôi đồng ý du lịch với cô ấy. Chúng tôi đi Hà Nội, Sapa, Ninh Bình, Băng Cốc, Chiang Mai, Pai, Siêm Riệp. Trong suốt thời gian bên nhau, chúng tôi trải qua nhiều đoạn khó khan, những vui buồn, và kể cả những bất đồng... Nhưng trên hết, chúng tôi đều vượt qua một cách dễ dàng bởi chúng tôi biết rõ rằng tình yêu chúng tôi dành cho nhau là lớn nhất, không gì có thể ngăn cản được... Ngày 15, tháng 11, 2014 là một ngày định mệnh với chúng tôi. Chúng tôi sắp sẽ làm cha, làm mẹ trong hơn chín tháng tới. Mọi cảm xúc dường như vỡ òa từ đây. Tôi e ngại, e ngại vì không biết mình nên làm cha như thế nào cho tốt, làm chồng như thế nào cho tốt, rồi như thế nào đểm chăm sóc vợ và con chúng tôi. Nhưng, niềm hạnh phúc của tôi lấn át đi niềm lo lắng. Tôi sẽ là một người cha, người chồng. Đấy là điều vô cùng thiêng liêng tôi nghĩ được. Tôi sẽ yêu con vợ con của tôi hơn cả yêu bản thân tôi. Thật đấy. Cảm ơn trời, cảm ơn phật, cảm ơn cả chúa nữa! Các người đã đem đến cho con tình yêu, gia đình, và tất cả. Cảm ơn em, Rebecca! Khi tôi nhận thức được mình là cha, là chồng thì cũng là lúc tôi cảm thấy có lỗi với cô ấy. Tôi có lỗi với Rebecca! Tôi đã ngăn cản ước mơ du lịch của cô ấy. Cô ấy muốn du lịch Ấn Độ, Châu Âu, Nam Mĩ, và còn nhiều hơn thế nữa. Tôi đã ngăn cô ấy bằng tình yêu của tôi, bằng đứa con chưa chào đời của chúng tôi. Tôi xin lỗi em, Rebbeca. Nhưng tôi quá đỗi hạnh phúc khi biết rằng đối với chúng tôi: tình yêu, gia đình là tất cả mà mọi thứ khác không thể đánh đổi được. Một ngày không xa, chúng tôi sẽ tổ chức hai đám cưới: một bên Mĩ, một bên Việt Nam. Điều ấy không còn xa nữa đâu Rebecca à! Tết 2016 em nhé! Anh yêu em!
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tôi không định rời Hội An, nơi mà tôi muốn gắn bó suốt đời. Hội An trong tôi không chỉ là thành phố mà là quê hơng thứ hai. Hơn thế nữa, đây cũnglà nơi Rebecca và tôi gặp nhau và chúng tôi yêu thương nhau trên Chính mảnh đất thân thương này ...
Đó là khoảng thời Gian đẹp mà chúng tôi không BaO giờ quên. Tháng 7, 2014, Hội An BaO giờ cũng đẹp, nhất là vào thu. Bây giờ trời đang vào thu sắp sửa. Khách du lịch mùa này vắng thật, không hiểu sao. Văn phòng nơi tôi làm việc xem như ế ẩm hơn mọi năm. Chắc là do khủng hoảng kinh tế. Khách du lịch đến Hội An cũng thưa. Sao mà nó chán. Như mọi khi ăn trưa Xong, tôi và bạn rủ Nhau nhóm ra vỉa hè ngồi vì Phòng trọ nóng quá không thể ngủ trưa được ...
Trước mắt tôi là 1 thiếu nữ với bộ váy trắng giống như người Hàn quốc. Càng lại gần, Cô ấy Hình như không phải người Hàn. Nhưng chắc một điều không phải là người Việt Nam, tôi nghĩ. Không như mọi khi, không biết tại sao tôi lại "chào" cô ấy bằng "hello". Tôi không nhớ cô ấy có đáp lại không nữa, nhưng sau đó tôi níu chân được cô ấy và chúng tôi đứng nói chuyện bên vệ đường. Nhóm bạn tôi xung quanh không biết gì vì không ai biết tiếng Anh. Rebecca cũng như bao người nước ngoài khác, người mà tôi muốn làm bạn để rèn luyện kic năng tiếng Anh của tôi. Với tôi, một ngày nào đó, tôi muốn làm một hướng dẫn viên Du lịch tiếng Anh. Đó là tương lai xa, nhưng đến khi nào tiếng Anh của tôi tốt cơ. Tôi luôn nghĩ như vậy. Tôi bạo dạn mời cô ấy uống cà phê tối nay. Cô ấy nhận lời. Tôi vui không thể nào tả được. Thế là mình sắp có thêm người bạn nước ngoài để giao tiếp bằng tiếng Anh. Tôi vui thầm trong bụng. Tối đến tôi đến đón Rebbeca nhưng chúng tôi đi Ăn tối cùng đám bạn của tôi Thay vì Cà phê như đã nói lúc chiều. Tôi ngường ngượng vì mình "nói một đàng, làm một nẻo" ...
Chúng tôi thấy một Ngôi Sao băng trên đường về. Tôi không biết cô ấy thích ngắm sao băng, nhưng cũng ngỏ lời sẽ dẫn cô ấy ra biển An Bàng để ngắm sao băng, nhất là những đêm giữa tháng trong âm lịch, trăng tròn, nhiều sao, và thỉnh thoảng có những ngôi sao đổi ngôi. Chúng tôi chia tay nhau và kèm theo một lời hẹn nữa rằng chúng tôi sẽ đi Mĩ Sơn ngày mai. Tôi phải chuẩn bị về Mĩ Sơn để nói cho Rebecca nghe, chí ít cũng được dăm ba câu về lịch sử, văn Hóa của người Chăm ...
Tôi thích Rebecca, Ngay từ cái nhìn đầu Tiên. Cô ấy hiền và nhìn thoáng Có nét gì đó như người Châu Á. Tôi thích Cô ấy. Nhưng, tôi không đủ tự tin để nói lên điều đó. Tôi luôn tự ti trước những người nước ngoài, những người mà tôi luôn ngưỡng mộ họ. Rebecca là người trong số đó. Nhưng cô ấy đặc biệt. Chúng tôi dành cho nhau những khoảng thời gian đặc biệt, những phút giây đặc biệt bên Nhau ...
Tôi ngỏ lời muốn Cô ấy về thăm GIA Đình tôi. Cô ấy đồng Ý làm tôi hạnh Phúc biết BaO. Tôi hạnh Phúc vì được gặp Cô ấy, hạnh Phúc được yêu Cô ấy, và càng hạnh Phúc KHI Cô ấy cũng yêu tôi Tôi Giới thiệu những người Trong GIA Đình tôi với Cô ấy:. ba tôi, mẹ tôi, Vũ của tôi em trai ..., và cả những người thân: Cô, cậu, dì, Trong họ hàng tôi nữa ...
Điều mà tôi ấp ủ bấy lâu là tôi muốn cầu hôn cô ấy. Thật khó. Tôi sợ! Vì tôi không biết phải bằng cách nào. Và không hiểu về văn hóa của Rebecca. Nhưng điều mà tôi đã làm được là đã trao cho cô ấy chiêc nhẫn. Ở Việt Nam, nếu những đôi trai gái muốn gắn bó trọn đời với nhau, họ sẽ trao nhau những chiếc nhẫn. Tôi muốn trao cho cô ấy, nhưng tôi ngại vì ở Mĩ, những chàng trai trao người yêu họ những chiếc nhẫn Kim cương ... Tôi quá đỗi hạnh Phúc những gì đáp lại tình cảm của tôi. Cô ấy nhận chiếc nhẫn từ tôi. Tôi vui sướng quá mức không thể nào tả siết được ...
Tôi đồng Ý du lịch với Cô ấy. Chúng tôi đi Hà Nội, Sapa, Ninh Bình, Băng Cốc, Chiang Mai, Pai, Siêm Riệp. Trong suốt thời gian bên nhau, chúng tôi trải qua nhiều đoạn khó khan, những vui buồn, và kể cả những bất đồng ... Nhưng trên hết , chúng tôi đều vượt qua một cách dễ dàng bởi chúng tôi biết rõ rằng tình yêu chúng tôi dành cho Nhau là lớn nhất, không gì Có thể ngăn cản được ...
Ngày 15, tháng 11, 2014 là một ngày Định mệnh với chúng tôi . Chúng tôi sắp sẽ làm cha, làm mẹ trong hơn chín tháng tới. Mọi cảm xúc dường như vỡ òa từ đây. Tôi e ngại, e ngại vì không biết mình nên làm cha như thế nào cho tốt, làm chồng như thế nào cho tốt, rồi như thế nào đểm chăm sóc vợ và con chúng tôi. Nhưng, niềm hạnh phúc của tôi lấn át đi niềm lo lắng. Tôi sẽ là một người cha, người chồng. Đấy là điều vô cùng thiêng liêng tôi nghĩ được . Tôi sẽ yêu con vợ con của tôi hơn cả yêu bản thân tôi. Thật đấy. Cảm ơn trời, cảm ơn phật, cảm ơn cả chúa nữa! Các người đã đem đến cho con tình yêu, gia đình, và tất cả. Cảm ơn em, Rebecca!
Khi tôi nhận thức được mình Cha là, là là chồng thì cũng lúc tôi cảm thấy Có lỗi với Cô ấy. Tôi Có lỗi với Rebecca! Tôi đã ngăn cản ước mơ du lịch của Cô ấy. Cô ấy muốn du lịch Ấn Độ, Châu Âu, Nam Mĩ, và còn nhiều hơn thế nữa. Tôi đã ngăn cô ấy bằng tình yêu của tôi, bằng đứa con chưa chào đời của chúng tôi. Tôi xin lỗi em, Rebbeca. Nhưng tôi quá đỗi hạnh Phúc KHI biết rằng đối với chúng tôi: tình yêu, GIA Đình là tất cả mà mọi thứ khác không thể đánh đổi được.
Một ngày không XA, chúng tôi sẽ tổ chức Hai đám cưới: một bên Mĩ, một bên Việt Nam. Điều ấy không còn xa nữa đâu Rebecca à! Tết 2016 em nhé! Anh yêu em!


đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 3:[Sao chép]
Sao chép!
Who I KH ng T who NH R I H I An, I m, t n who I mu n g n b Su t I. H I An Trong t who I KH ng ch L, who th, NH, l, Qu, m PH the H ng th hai. H n th n a, "Y C NGL, n I Rebecca V, t I G P nhau V who, ch ng t I y the case who u th ng nhau tr of N ch NH m NH t th" n th ng n, y...
DJ l Kho ng th I gian p m, ch ng t who I KH case Bao GI Qu 'who ng n. Th ng 7, H 2014, I An Bao GI C ng p,NH t l, V, O thu. B "Y GI tr I ang V, O thu s p s a. Kh ch Du l ch m a connected n, y v ng th t KH, who ng hi u sao. V n PH o ng n i t I l m VI, who c xem NH m h n m i n M. Ch C L, do KH ng ho ng Kinh t. Kh ch Du l ch n H I An C ng th a. Sao m, n ch n. Nh M I khi n a tr xong, t I V, who NH M B N R nhau RA v a h ng i v. PH o ng tr n ng Qu KH who ng th ng tr a c...
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: