TOPIC 10GDP: Một chuẩn đo lỗi thờiGDP là một thước đo gây ngộ nhận khi được dùng để đánh giá thành công của một quốc gia. Do đó, đã tới lúc cần tìm cách áp dụng những thước đo khác.Chỉ số GDP được hình thành từ những thập niên 1930 – 1940, trong bối cảnh rối loạn của cuộc Đại Khủng hoảng và chiến tranh thế giới. GDP chủ yếu đánh giá các giao dịch thị trường mà bỏ qua các tổn thất về mặt xã hội, các tác động tới môi trường, và sự bất bình đẳng trong thu nhập. Tuy nhiên, kể từ sau khi kết thúc Chiến tranh Thế giới II, việc thúc đẩy chỉ số tăng trưởng GDP vẫn là một mục tiêu lớn trong chính sách quốc gia của hầu hết các nước.Rất nhiều thử nghiệm đã diễn ra, giới thiệu những chuẩn đo mới thay thế cho GDP giúp đánh giá tiến trình phát triển của xã hội.Những hạn chế của chuẩn đo GDPKhi chuẩn đo GDP được thiết lập cách đây bảy thập kỷ, nó được xem là một chỉ số hợp lý để đánh giá sự phát triển bởi lúc đó, sự gia tăng các họat động kinh tế được coi là nguyên nhân chính đem lại công ăn việc làm.Nhưng, thế giới ngày nay đã khác xa cái thế giới của những nhà lãnh đạo toàn cầu từng gặp gỡ nhau để bàn định về nền kinh tế thời hậu chiến năm 1944 tại Bretton Woods, New Hampshire.Hơn 200 năm trước, nhà triết học John Stuart Mill đã chỉ ra rằng, sau khi đảm bảo được một mức sống phù hợp, con người cần hướng tới theo đuổi những tiến bộ về xã hội, đạo đức và giải trí , thay vì vật lộn giành giật những tài sản vật chất.Những hạn chế của chuẩn đo GDP đã trở nên rõ ràng. Tỉ lệ phạm tội gia tăng không giúp nâng cao đời sống cho người dân, nhưng chúng có thể làm tăng chỉ số GDP bằng cách đẩy cao các khoản chi phí đầu tư vào các hệ thống an ninh. Mặc dù vụ tràn dầu của dàn khoan dầu Deepwater Horizon năm 2010 và cơn bão Sandy năm 2012 đã gây ra những thiệt hại nghiêm trọng, song cả hai sự kiện trên đều góp phần nâng cao chỉ số GDP của nước Mỹ bởi chúng thúc đẩy hoạt động tái xây dựng.Các chuẩn đo thay thếCó thể chia các chuẩn đo phát triển thay thế thành ba nhóm lớn như sau:Các chuẩn đo kinh tế sửa đổi. Các chuẩn đo này được thể hiện dưới dạng các đơn vị tiền tệ, do đó, có thể dễ dàng so sánh với chỉ số GDP hơn. Đây là các chỉ số về mức thu nhập hằng năm, số tiền tiết kiệm được, và số lượng tài sản; ngoài ra, các tổn thất cũng như lợi ích về mặt môi trường cũng có thể được tính vào. Một ví dụ của chuẩn đo này là chỉ số phát triển đích thực (GPI). Chỉ số GPI được tính bằng cách lấy số lượng chi dùng cá nhân (vốn là một chuẩn đo chi tiêu cá nhân và là một hợp phần lớn trong chỉ số GDP) rồi đem cộng trừ với hơn 20 yếu tố khác , chẳng hạn như giá trị của các việc làm tình nguyện, tổn thất về ly dị, phạm tội, và ô nhiễm môi trường...Khác với các chuẩn đo khác trong nhóm, GPI có tính tới tác động do mức độ bất bình đẳng thu nhập. Một đô la tăng thêm trong thu thập của một người nghèo sẽ được coi trọng hơn so với một đô la thêm vào trong thu nhập của một người giàu. Bất bình đẳng thu nhập là vấn đề rất được quan tâm ngày nay, bởi sự chênh lệch giàu -nghèo tại một quốc gia, dễ thấy như ở Mỹ, Trung Quốc, Ấn Độ, thường gắn với những bất ổn xã hội.Trong 3 năm qua, hai bang của Mỹ là Vermont và Maryland đã sử dụng GPI làm chuẩn đo phát triển, và họ đã thực thi nhiều chính sách cụ thể để nâng cao chỉ số này.
đang được dịch, vui lòng đợi..