第一卷 53 整你没商量 “娘…你说什么?你要我去给江氏那个贱人请安?娘你是不是老糊涂了!”司徒青在听了吴氏的建议之后,突然从椅子里蹦了起来 dịch - 第一卷 53 整你没商量 “娘…你说什么?你要我去给江氏那个贱人请安?娘你是不是老糊涂了!”司徒青在听了吴氏的建议之后,突然从椅子里蹦了起来 Việt làm thế nào để nói

第一卷 53 整你没商量 “娘…你说什么?你要我去给江氏那个贱人请安?

第一卷 53 整你没商量

“娘…你说什么?你要我去给江氏那个贱人请安?娘你是不是老糊涂了!”司徒青在听了吴氏的建议之后,突然从椅子里蹦了起来。

被儿子骂成是老糊涂了,吴氏心里实在是堵得慌。她刚才的辛苦劝谏,看来是白费功夫了。她辛辛苦苦养大的这个儿子,什么时候变得如此固执了?居然连她这个娘的话都听不进去了!长此以往下去,那还了得?万一将来娶了媳妇儿,那还不把她这个做娘的抛到脑后去了。

不行,她一定要先沉住气,稳住他再说。

打定了主意,吴氏便又苦口婆心的说道:“青儿啊…难道我这个做娘的,还会害了你不成?眼下你爹爹将江氏捧在手心里疼着,你以为娘心里会好过?可是儿啊,你要知道孰轻孰重。娘叫你去给江氏请安,并不是真的要你去讨好于她,只是做做样子,至少让你爹爹觉得,你是个懂事孝顺的孩子。如此一来,你日后才能重新获得他的喜爱,还会是那个风光无限的四少爷。你懂不懂娘的苦心啊?”

司徒青耐着性子听吴氏讲完这一番话,这才消了消气。“原来娘是要我去做做样子,怎么不早说?害我误会了你!”

吴氏纵使有一张巧舌如簧的三寸不烂之舌,但对于儿子这不经意吐露出来的话,还是觉得有些承受不住。

“青儿,娘以后只能靠你了!”吴氏拉着宝贝儿子的手,泫然欲泣。

看到她那楚楚可怜的模样,司徒青也心软了。“好了好了,儿子一切都听您的,还不行吗?快别哭了…”

吴氏这才破涕为笑,收了眼泪。

在江氏的门口站了一炷香的时辰,司徒青就再也呆不住了。娘亲不是说江氏那妇人最是心软,最好对付的吗?他都已经委屈自己,在门外站了这么久了,也不见她叫人来请他进去,这算怎么回事!

他堂堂太师府的少爷,居然要如此受气,他哪里受得了!

“你,进去再通报一声,就说本少爷来了!”由于男女有别,司徒青还是没有直接闯进江氏的屋子去,而是让一个路过的丫鬟进去禀报。

结果那丫鬟进去之后,半天没出来,而里面也没啥动静。这可把司徒青仅有的那么一点儿耐心给耗完了,不管三七二之一就要往里面闯。

“你们敢拦着我?小心你们的皮!”司徒青刚要往江氏的屋子里闯,就被丫鬟婆子给挡住了去路,少爷脾气一上来,就开始发飙了。

江氏在屋子里听到外面的动静,不免有些担心。“锦儿,这么对你四弟,会不会太过分了?”

“娘以为,他真的是来给您请安的么?十多年都没有踏进过您的院子,这会儿倒是急着上门来了,难道娘还看不透么?”不是她打击江氏,这司徒青突然变得殷勤起来,绝对不是什么好事。

江氏抿了抿嘴,便不再说话了。

锦儿说的不错,吴氏从未将她当过自家姐妹,向来喜欢对她们母女冷嘲热讽,又怎么会好心的过来给她请安呢,恐怕这里面有猫腻吧?

外面正闹得起劲儿呢,司徒长风便踏着愉快的步子过来了。瞧见那个逆子居然闹到了江氏这边,脸色就有些难看了。“你不在屋子里好好反省,到这里来作甚?”

司徒青见到司徒长风,忽然想起吴氏的叮嘱,立马低下头去,装出一副恭顺的模样道:“孩儿…孩儿这几天在屋子里反思,已经知道错了。所以…所以今儿个就过来给二娘请安,顺便请求二姐姐的原谅。”

听他如此说,司徒长风的神色稍微缓和了一些。“你还不算笨,能够想到给你二姐姐道歉。可是一大清早的,你在这儿吵吵嚷嚷的,像什么话?万一打扰到了你二娘养胎,你担当的起吗?”

被司徒长风这么一顿训斥,司徒青的脸色很是难堪。

他原本不过是想过来做做样子的,但没想到江氏却先给了他一个下马威,让他白白等候了这么些时辰,现在爹爹又说他太吵了,打扰到了江氏的休息。这样吃力不讨好的事情,他实在是受够了。

江氏在屋子里也听到了司徒长风的声音,正打算出声,却被司徒锦抢了先。“娘…快去床上躺着去。”

“为何?我刚穿好衣衫。”江氏有些不解。

司徒锦牵着她的手,走到床榻跟前,三下五除二就将江氏推进了被褥里,吩咐丫鬟们管好了自己的嘴之后,这才说道。“娘亲只管睡觉,其他的交给我。”

江氏虽然疑惑,但是女儿的安排,还是言听计从。

“咦,是爹爹过来了?”司徒锦从门内探出头来,见到司徒长风的时候,竟是满脸的笑意。

看到女儿那张越来越娇艳的小脸和不同以往的态度,司徒长风的怒气也渐渐的平息了下去。“锦儿也在?你娘可起身了?”

司徒锦笑着走上前,微微行了个礼后道:“女儿来的早了些,娘亲还未醒。不过刚才听到外面的响声,娘亲的眼皮子动了动,似乎是要醒了。”

司徒青见她睁着眼睛说瞎话,就有些忍不住呛声了。“怎么可能?我刚才来的时候,不是说已经起身了吗?”

“四弟恐怕是听差了。丫鬟们说的是快要起身了,这一点二姐姐我可以作证。”停顿了一下,她又继续说道。“四弟要是不信,大可进去瞧瞧,看看二姐姐可有骗你?”

“二姐姐说谎,也要找个好点儿理由。这都日上三竿了,二娘怎么可能还没起来?”司徒青不服气的说道。

司徒锦淡淡一笑,说道:“四弟恐怕不知道,这怀了身子的人,瞌睡比起常人的确是多了些。”

司徒长风也不断地点头,这一点他也是知道的。

怀了身子的妇人,的确是经常犯困。

“你还敢大声叫嚷?还不给我闭嘴!”

司徒青被迫住了嘴,但是心中却愈发的对司徒锦母女俩怨恨了起来。他这一大早从温暖的被窝里爬起来是为了什么?结果一番殷勤下来,居然落得被爹爹训斥的下场,他哪能甘心?

跟随着司徒长风进了江氏的屋子,司徒青就被屋子里暖烘烘的气流给包围了。享受着舒适的环境的同时,他心里又不痛快了。想他的娘亲在府里得宠了十几年,也不见爹爹如此大的恩宠,这个江氏不过是靠着司徒锦的婚事,不但爬上了平妻的位子,还享受着正室才能有的待遇,她凭什么!

好歹吴姨娘还生了他这个儿子,那江氏不过是生了个赔钱的丫头,她有什么资格爬到他的头上去!

看着他那副不甘的模样,司徒锦心中已经了然。

这司徒青,果然不是真心悔过的!既然如此,那就不要怪她不客气,是时候给他一些教训了。

“爹爹…娘亲醒了…”

司徒长风原本还坐在椅子里喝茶的,听到司徒锦这么一说,立马放下手里的茶盏,往内室去了。

司徒锦得意的笑了笑,然后挑起帘子,也跟着进去了。司徒青因为是男儿身,所以不便入内,只好一个人逗留在花厅里。

虽然不甘心,但既然已经过来了,司徒青还是想把戏演足了,好重新博得司徒长风的好感,也不枉费了他一大早爬起来。

缎儿悄悄地注意着他的一举一动,偷偷地在司徒锦耳边汇报道:“小姐,四少爷果然坐不住了…”

司徒锦点了点头,走到江氏的身边,体贴地帮着她穿戴起来。“娘亲可算是醒了,叫爹爹好等!”

接触到司徒长风投来的关怀眼神,江氏假意低下头去,害羞的说道:“怎么老爷来了,你们也不叫醒我?”

身旁服侍的丫鬟收到二小姐的眼神示意,机灵的答道:“是奴婢的不是。奴婢心想,夫人怀着身子,需要多休息,所以没敢吵醒…”

“好了,你也不要怪罪她们了。她们也是为了你的身子着想!怎么样,今日可有任何不舒服?”司徒长风放下家主的身份,温和的走到江氏的床前,亲自扶起了她。

江氏羞红了脸,眼波流转间尽是无限风情。

司徒锦见到这场景,不由自主的转过头去,望向一边。虽然知道这是虚情假意,但司徒锦还是觉得脸颊微微发烫,有些无所是从。这场景让她想起那日在沐王府,龙隐也是如此深情款款的抱着她,对她诉说着一些令人脸红心跳的话。

他说,他从来不向任何人低头!

他说,这门婚事是他向皇上求来的!

他还说,他这一生只会有一个妻子!

想到那些萦绕在她耳旁久久不肯散去的誓言,司徒锦就忍不住羞赧。龙隐的个性她很是清楚,这样的男人是不会轻易表露自己的真实情绪,花言巧语的!所以,当他说出那些话的时候,她信了!

即使有前世的那些遭遇,但她还是忍不住信了!

司徒锦正沉浸在美好的回忆当中时,突然外间的一声脆响,拉回了她的思绪。

“发生了何事?”司徒长风耳朵非常灵敏,听到这声响皱了皱眉,似乎对打断他们夫妻柔情蜜意的响动很是反感。

这时,一个丫鬟慌慌张张的跑进来,吓得双腿发软,不住的跪在地上磕头道:“不好了…不好了…四少爷他…”

“四少爷怎么了?”司徒长风一听到这个名字,眉头皱得就更紧了。

“四少爷…四少爷将老爷送给二夫人的送子观音…打碎了…”那丫鬟越说越小声,生怕主子们一个生气将气撒在她的身上。

“什么?”司徒长风轰的一下从床榻之上站了起来,大步的垮了出去。

不一会儿,前厅传来大声的怒吼以及痛苦的求饶之声。

“你这个逆子,真是死性不改!你…你居然打碎了送子观音!你怎么能这么歹毒呢?你这是咒你的弟弟啊!”

“我没有!孩儿…孩儿不过是一时好奇,没想到…孩儿真的不是故意的…”

“我打死你这个逆子!”

“啊。爹爹饶命,我真的不是有意的…”

司徒锦听着前面的好戏,嘴角不由自主的向上扬。

江氏看到女儿嘴角的笑意,不由得蹙了蹙眉。“锦儿,这一切都是你安排的?”

司徒锦回过神来,朝着自己的娘亲走去。“娘,女儿不过是未雨绸缪。司徒青,是不得不除去的一个障碍。”

江氏看着女儿如此轻松的讲述着,忽然觉得有些看不懂这个女儿了。

她的锦儿才十四岁啊!小小年纪,居然就有了算计别人的本事。她该高兴还是悲哀呢?她本该是个无忧无虑的孩子,可是为了她有个立足之地,却要背负起这么重的重担。她这个做母亲的,实在是太差劲了!

“锦儿…”

“母亲切莫如此…”正说着呢,发完火的司徒长风进来了。

看到江氏饱含眼泪的模样,司徒长风心疼不已。“怎么好好儿的就哭起来了呢?不过是个观音像罢了,改日我再去寺庙求一个回来,咱们的孩儿一定会没事的!”

江氏知道他误会了,但也没有去揭穿,只是一个人黯然神伤。

司徒锦见江氏渐渐稳住了情绪,便没有顾虑,跟司徒长风告了个辞,就回梅园去了。

而另一个院子里,原本等着儿子好消息的吴氏,一大清早也起身了。她坐立不安的在屋子里走来走去,心里一直在打鼓。

“娘啊…呜呜…你可要为孩儿做主…”

吴氏还没看清楚怎么回事呢,一个人影就扑进了她的怀里。当看清儿子身上那些淤青和血痕之时,吴氏便忍不住尖叫了起来。

“呀,青儿,你这是怎么了?谁这么狠心,打了你?”

她的心肝宝贝她自己都舍不得碰一下,哪个该死的居然对她的儿子下这么重的手,简直是不知死活!

“儿啊,你告诉娘,是谁把你打成这样的?是不是江氏那个贱妇?”心疼儿子的吴氏胡乱的猜测道。

她的青儿一大早就去了江氏那边,这身上的伤肯定是她叫人打的!

司徒青捂着脸,身上的伤痛怎么都不比心里的痛来的锐利而厚重。那是一向最疼他的爹爹下的手啊,这叫他如何能够接受的了?

他不过是打破了一件东西而已,又损失不了多少钱。爹爹为何生那么大的气,还亲手痛打他一顿?

越想越委屈的司徒青此时顾不了什么少爷的面子和做派了,像个小孩子一样哭了起来。“娘啊…孩儿真的很委屈…为什么爹爹变得跟以前不一样了?爹爹不是最疼孩儿的,不舍得孩儿吃一点儿苦头的吗?为何他会为了这么点儿小事,就动手打孩儿…呜呜…”

吴氏听完他断断续续的叙述,总算是明白了。儿子原来是被老爷给打了!可是无缘无故的
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tập 53 full bạn không thảo luận "Mẹ... Bạn đã nói gì? Bạn có muốn tôi đi đến chào Giang wretch? Mẹ bạn đang nhầm lẫn! "Thanh, sau khi nghe đề xuất của Wu, đột nhiên tăng lên từ ghế của mình. Con trai được gọi là vào một lừa cũ ngớ ngẩn, Wu được một trái tim là một lời nói dối. Cô ấy là khó khăn để khuyên can, dường như là vô ích. Cô đã làm việc chăm chỉ để nâng cao con trai, khi bạn đã trở nên rất bướng bỉnh? Ngay cả mẹ của cô sẽ không lắng nghe! Theo thời gian, sau đó? Tương lai cưới vợ ông, đó không phải là một người mẹ cô lại phía sau. Không, cô ấy trước tiên phải giữ bình tĩnh, Giữ anh ta. Thực hiện lên tâm trí của bạn, vũ cũng tha thiết và nói: "con trai trẻ... Mẹ tôi, làm hại bạn? Daddy của bạn ngay bây giờ Giang Trạch dân trong bàn tay của tôi trong đau đớn, bạn nghĩ rằng mẹ sẽ cảm thấy tốt hơn? Tuy nhiên, con trai, bạn cần phải biết đó là quan trọng hơn. Mẹ sẽ yêu cầu bạn chào hỏi Giang Trạch dân, không thực sự muốn bạn để xin vui lòng cô ấy, nó đã chỉ cho hiển thị, hoặc ít nhất làm cho cha của bạn cảm thấy bạn là một con hiếu thảo hợp lý. Kết quả là, bạn có thể lấy lại tình yêu của mình, cũng sẽ có phong cảnh vô hạn của bốn trẻ. Bạn biết mẹ? ” Thanh kiên nhẫn chờ nghe Wu đã hoàn thành bài phát biểu của mình, điều này chỉ làm cho sự tức giận. "Mẹ muốn tôi, tại sao không nói như vậy? Tôi hiểu lầm bạn! ” Ngô thậm chí có một bạc tinh vi lưỡi, là con trai nhưng tâm sự giản dị, vẫn còn cảm thấy một con gấu nhỏ. "Màu xanh lá cây, sau khi mẹ chỉ của bạn! "Wu lấy con trai của mình bằng tay, có thể nghĩ rằng một khối u. Thấy cô xuất hiện tinh tế, thanh nhượng. "Tất cả quyền, con trai, tất cả mọi thứ bạn, chứ? Đừng khóc..." Ngô thì tiếng cười và nước mắt của bạn. Của Giang Trạch dân đứng ở cửa một thanh joss đốt khi nhà thanh ở lại nữa. Mẹ nói Giang Trạch dân nhất là phụ nữ, làm mềm, tốt nhất đối phó với nó? Ông có wronged mình, đứng bên ngoài cửa một thời gian dài, nhìn thấy cô ấy để có được một ai đó để yêu cầu ông, đây là những gì đang xảy ra! Taishi dinh thự của ông chủ, như vậy loại, nơi ông đặt lên với nó! "Bạn, thông báo cho một, cho biết các thầy ở đây! "Khi người đàn ông, thanh đã không trực tiếp vào nhà của Giang Trạch dân, nhưng đã được báo cáo bởi một cô gái đi qua. Hóa ra đó là cô gái bên trong, thời gian dài đã không đi ra, và đó cũng không có gì đã xảy ra. Thanh chỉ một chút kiên nhẫn để qua tiêu dùng, bất kể 372 vội vàng bên trong. "Có thể ngăn chặn tôi? Chăm sóc làn da của bạn! "Thanh Giang House, là về để đi vào, đã là người phụ nữ cô gái công chức cấm, Agha temper bắt đầu freak. Giang Trạch Dân nghe phong trào ra trong ngôi nhà, có xu hướng lo lắng về. "Kim, như vậy bốn người em của bạn, là nó quá nhiều? ” "Mẹ, ông thực sự đã đến để chào đón bạn? Đối với hơn 10 năm đã không bước chân vào sân của bạn, và lo lắng đến đây lúc này, Niang vẫn không nhìn thấy nó? "Không phải là cuộc chiến của cô chống lại Giang Trạch dân, nhà thanh đột nhiên trở thành chu đáo, chắc chắn không phải là một điều tốt. Chữ ký của Giang Trạch Dân túi, sau đó không nói chuyện. Kam nói tốt, Wu đã không bao giờ coi cô ấy là chị em của họ, luôn luôn như cynicism về họ, làm thế nào sẽ được loại với cô ta, tôi e là tanh? Semple bạo lực đang ở đây, Chang gió sẽ đi vào một Merry tốc độ ở đây. Nhìn thấy con trai unfilial đã đi đến bên của Giang Trạch dân, nhìn một chút xấu xí. "Anh không trong phòng để phản ánh trên đây à? ” Xem Chang thanh phong, chợt nghĩ ngô thúc giục, ngay lập tức hạ xuống đầu và giả định một cách submissive: "trẻ em... Trẻ em trong nhà những ngày này để phản ánh trên và đã biết là sai. Vì vậy... Vì vậy hôm nay đến để chào đón er Niang, yêu cầu sự tha thứ hai của chị. ” Ông nói Chang nhìn gió nới lỏng ra một chút. "Bạn vẫn còn khá stupid, xin lỗi chị. Nhưng một buổi sáng, bạn ồn ào ở đây, giống như những gì? Nên làm phiền con trai thứ hai của bạn, bạn chơi? ” Là Chang gió như vậy bị khiển trách, khuôn mặt của nhà thanh là rất xấu hổ. Ông ban đầu muốn làm, nhưng không mong đợi của con sông đã cho anh ta một mã lực, Giữ anh ta chờ đợi trong vô vọng cho nhiều giờ, và bây giờ cha nói rằng ông là quá ồn ào và phần còn lại của Giang Trạch dân làm phiền. Đó là một điều vông ân, và ông chán. Giang Chang cũng đã được nghe những âm thanh của gió trong nhà, đang có kế hoạch để làm cho một âm thanh, nhưng bị cướp bởi Jin. "Mẹ... Đi đến nằm trong giường. ” "Sao phải thế? Tôi chỉ cần đặt trên quần áo của tôi. "Giang Trạch dân là một chút bối rối. Jin do bàn tay của mình và đi đến giường, gọn gàng và của Giang Trạch Dân tiến trong giường, sau khi chỉ huy các cô gái công chức quản lý của miệng, nó nói. "Mẹ ngủ, khác với tôi. ” Mặc dù nghi ngờ của Giang Trạch dân, nhưng sự sắp xếp của con gái, cũng đã nói với. "Hey, cha? "Jin peeped qua cánh cửa, gặp Chang khi gió, mặt mỉm cười. Thấy khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của cô nhiều hơn và nhiều hơn nữa và Thái độ khác nhau, và Chang cơn thịnh nộ của gió dần dần bình tĩnh lại. "Kam? Mẹ dậy? ” Jin bước về phía trước với một nụ cười, đã cho một nghi lễ một chút: "con gái đến sớm, và mẹ vẫn không thức dậy. Nhưng chỉ cần bây giờ nghe tiếng ồn bên ngoài, đôi mắt của mẹ di chuyển, và dường như được tỉnh táo. ” Thanh cô là mù, một số có thể không giúp đỡ audibles. "Làm thế nào là điều này có thể? Khi tôi đến đây, không nói lên? ” "Bốn anh em có lẽ là trang. Cô gái nói là đi để có được, tôi có thể làm chứng này chị 1,2. "Một tạm dừng, cô vẫn tiếp tục. "Bốn anh em nếu bạn không tin tôi, bạn có thể nhìn thấy hai chị em có thể đã nói dối với bạn? ” "Hai chị em nói dối, cũng đang tìm kiếm một lý do tốt. Này muộn, và mẹ có thể không có? "Thanh statisfied cho biết. Jin mỉm cười và nói: "bốn người em trai không biết cơ quan này, buồn ngủ hơn so với người bình thường thực sự là nhiều hơn một chút. ” Chang gió tiếp tục gật đầu, mà ông là nhận thức của nó. Phụ nữ mang thai thường buồn ngủ. "Không bạn có dám kêu la? Không chỉ im đi! ” Nhà thanh đã bị buộc phải sống trong miệng, nhưng cái tâm là ngày càng chống Jin và cô con gái lên oán hận. Ông đứng dậy buổi sáng này từ ấm áp giường là gì? Gây sự chú ý, đến bố scolding dứt, làm thế nào ông có thể đối chiếu? Theo Chang vào gió sông Phòng, thanh được bao quanh bởi không khí nóng trong phòng. Tận hưởng một môi trường thoải mái cùng một lúc, ông đã không được hạnh phúc. Muốn ủng hộ mẹ trong nhà cho hơn 10 năm và không có bố rất nhiều ân sủng, Shi Giang Trạch dân là nhưng do đám cưới của kim, không chỉ có thể leo lên đến chỗ ngồi của vợ, vẫn hưởng vợ để có được một số điều trị, những gì làm cho cô ấy! Dì ngô bằng cách nào đó đã sinh ra con trai mình, và rằng Giang mất tiền chỉ sinh ra một cô gái, cô leo lên đầu mình vào nó! Xem không muốn xuất hiện của mình, Jin đã được rõ ràng. Thanh, nó thực sự không phải là thật sự ăn năn hối cải! Trong trường hợp đó, sau đó không đổ lỗi cho cô ấy không phải ở tất cả, nó là thời gian để cung cấp cho anh ta một số bài học. "Cha... Người mẹ thức dậy..." Chang phong đã ngồi trong một chiếc ghế uống trà và nghe nói Jin cho biết, và ngay lập tức đặt xuống trà của ông, và đi ra vào phòng. Jin cười tự hào, và khuấy động màn, cũng đi theo. Nhà thanh là một cậu bé, vì vậy bất tiện để nhập, lưu trú tại Hua Ting. Mặc dù không muốn, nhưng bây giờ mà tôi đã đi, thanh đã có đủ để vẫn muốn chơi, vì vậy, một lần nữa giành sự ưu ái của Chang phong, ông đứng dậy sớm vào buổi sáng không bị lãng phí. Satin lặng lẽ theo dõi của mình mỗi bước di chuyển, bí mật báo cáo của Jin bên tai: "Hoa hậu, bốn trẻ và chắc chắn, đủ để ngồi..." Kim gật đầu, đi đến bên của Giang Trạch dân, tenderly giúp cô ăn mặc. "Mẹ là tỉnh táo, gọi cha, xin vui lòng! ” Liên hệ với Chang VCs chăm sóc mắt, đạo đức giả của Giang Trạch dân hạ xuống đầu, nhút nhát đã nói: "làm thế nào cũ bạn không thức dậy tôi? ” Phục vụ bên cạnh cô gái nhận được hai mắt beckoned, thông minh đã trả lời: "nô lệ không. Nô lệ nghĩ, vợ ông, và cần nghỉ ngơi nhiều hơn, do đó, tôi không dám đánh thức..." "Vâng, bạn không nên đổ lỗi cho họ. Họ là để cơ thể tốt nhất của bạn! Vâng, hôm nay đã có bất kỳ cảm giác khó chịu? "Gió xuống là bậc thầy của nhà Chang, nhẹ nhàng đi ngủ của Giang Trạch dân, cá nhân đã giúp cô. Giang đỏ mặt khuôn mặt, mắt chảy giữa phong cách vô hạn. Jin đã thấy cảnh này, không tự nguyện quay lại, nhìn sang một bên. Biết đó là giả, nhưng Jin cũng nghĩ đó má hơi nóng, một số không từ. Trong bối cảnh đó nhắc nhở cô ấy ngày hôm đó vẫn Palace, dài âm là vì vậy tình cảm với cô ấy, nói với cô ấy một số đỏ. Ông nói rằng ông không bao giờ cung cho bất cứ ai! Ông nói rằng cuộc hôn nhân mà ông yêu cầu hoàng đế đến! Ông cũng nói rằng ông sẽ chỉ có một người vợ trong cuộc sống này! Suy nghĩ của những người bị mắc kẹt trong tai của cô một thời gian dài đã từ chối để giải tán những lời tuyên thệ, Jin không thể giúp nhưng blush. Dài âm tính cách cô ấy là rất rõ ràng rằng một người đàn ông sẽ không dễ dàng che giấu cảm xúc thật sự của cậu, công bằng! Vì vậy, như khi ông thốt lên những từ đó, và cô ấy tin tưởng! Ngay cả với trước gặp, nhưng cô vẫn không thể tin nó! Khi Jin đã suy nghĩ về những kỷ niệm tuyệt vời, bỗng nhiên bên ngoài chụp, quay lại tâm trí của mình. "Những gì đang xảy ra? "Chang tai rất nhạy cảm gió, nghe này tiếng ồn, dường như chẳng gián đoạn của ring có đường cho một người chồng và vợ là disgusted. Sau đó, một cô gái thần kinh đến, chân trong sợ hãi, quỳ trên mặt đất mà không kowtow: "Vâng... Không tốt... Bốn trẻ anh ta... " "Những gì đã xảy ra với bốn trẻ? "Nghe tên Chang phong và frowns trên chặt chẽ hơn. "Bốn trẻ... Bốn thầy trẻ tuổi đến người vợ thứ hai của quan âm là... Đã phá vỡ... "cô gái đó nhẹ nhàng hơn, cho những gì fear Thạc sĩ một sự tức giận tức giận trên cơ thể của mình. "Cái gì?" "Chang đã đi gió đứng dậy từ giường, bước xuống. Trước khi dài, ồn ào kêu la đi từ văn phòng mặt trận và âm thanh của lòng thương xót. "Bạn là con trai unfilial không bao giờ thay đổi! Bạn... Bạn đã phá vỡ quan âm mà! Làm thế nào bạn có thể độc ác như vậy? Là bạn nguyền rủa anh trai của bạn! ” "Tôi không! Cậu bé... Cậu bé đã là chỉ là một sự tò mò, nhưng... Trẻ em thực sự không có nghĩa là nó... " "Tôi đã giết anh trai unfilial! ” "Nó. Cha kêu gọi, tôi thực sự không có ý..." Jin nhìn ở phía trước của bộ phim truyền hình, miệng không tự nguyện để cuộc biểu tình. Giang Trạch dân đã thấy cô ta cười trên môi của cô, và CU nhăn. "Kim, tất cả điều này là bạn? ” Jin trở về Thiên Chúa, và đi về phía mẹ mình. "Mẹ và con gái là chỉ là một ngày mưa. Nhà thanh, đã buộc phải loại bỏ một chướng ngại vật. ” Giang nhìn để thư giãn, đột nhiên cảm thấy một số không hiểu các cô gái. Jin của cô là chỉ mới 14 tuổi! Trẻ, vô cùng tính toán người khác kỹ năng. Cô ấy nên vui hay buồn? Cô coi là một đứa trẻ vô tư, nhưng có một nơi dành cho cô ấy, phải chịu một gánh nặng. Mẹ của cô là thực sự sucks! "Kam..." "Mẹ không bao giờ..." là nói, Chang hoàn thành cháy gió đến. Nhìn thấy Giang nhìn đầy nước mắt, Chang phong là đau khổ. "Những gì tốt đẹp để khóc về? Là chỉ là một đoạn video khái niệm, một ngày tôi đã đi đến ngôi đền đang tìm kiếm một trở lại, con em chúng ta sẽ bị phạt! ” Giang Trạch dân biết ông là sai, nhưng nó đã không tiết lộ, chỉ cần một người cảm thấy dejected. Jin Jiang dần dần ổn định tâm trạng, không không có mối quan tâm, với Chang gió thông báo một bài phát biểu, đi lại với mận. Trong một sân, chờ đợi cho con trai những tin tức tốt Wu, cũng đứng dậy sớm vào buổi sáng. Cô fidgets đi bộ đến và fro trong phòng đã trống. “娘啊…呜呜…你可要为孩儿做主…” 吴氏还没看清楚怎么回事呢,一个人影就扑进了她的怀里。当看清儿子身上那些淤青和血痕之时,吴氏便忍不住尖叫了起来。 “呀,青儿,你这是怎么了?谁这么狠心,打了你?” 她的心肝宝贝她自己都舍不得碰一下,哪个该死的居然对她的儿子下这么重的手,简直是不知死活! “儿啊,你告诉娘,是谁把你打成这样的?是不是江氏那个贱妇?”心疼儿子的吴氏胡乱的猜测道。 她的青儿一大早就去了江氏那边,这身上的伤肯定是她叫人打的! 司徒青捂着脸,身上的伤痛怎么都不比心里的痛来的锐利而厚重。那是一向最疼他的爹爹下的手啊,这叫他如何能够接受的了? 他不过是打破了一件东西而已,又损失不了多少钱。爹爹为何生那么大的气,还亲手痛打他一顿? 越想越委屈的司徒青此时顾不了什么少爷的面子和做派了,像个小孩子一样哭了起来。“娘啊…孩儿真的很委屈…为什么爹爹变得跟以前不一样了?爹爹不是最疼孩儿的,不舍得孩儿吃一点儿苦头的吗?为何他会为了这么点儿小事,就动手打孩儿…呜呜…” 吴氏听完他断断续续的叙述,总算是明白了。儿子原来是被老爷给打了!可是无缘无故的
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 3:[Sao chép]
Sao chép!
Đầu tiên là Vol 53 cả không thương lượng."Mẹ...Anh nói gì vậy?Anh muốn tôi đi cho con điếm đó thăm hỏi?Mẹ anh là không phải là nhầm lẫn rồi! " đang nghe lời khuyên của Ngô thị đột ngột từ ghế sau. Nhảy lên.La Thành là con trai bị nhầm lẫn, Ngô thị lòng thật là đen.Cô ấy vừa vất vả can gián, có vẻ như là võ công vô ích rồi.Cô ấy phải làm việc vất vã nuôi nấng con trai này, khi nào trở nên cứng đầu?Cô ấy vẫn còn cái gì cũng không nghe đi!Cứ như vậy mãi mãi, đó có phải không?Nếu sau này đã cưới vợ, nhưng vẫn không đưa cô ấy cái này làm mẹ sau lưng đi rồi.Không, cô ấy chắc chắn phải kiên định, giữ hắn lại.Quyết tâm rồi, Ngô thị bèn lại tận tình khuyên bảo của nói: "...Tôi có cái này làm mẹ, sẽ làm cho anh không?Bây giờ, anh bố sẽ giữ ở trong lòng bàn tay bị đau, con nghĩ mẹ biết à?Nhưng Nhi à, cô còn phải biết.Mẹ gọi cho anh đi thỉnh an, không thật sự muốn anh đi lấy lòng vào cô ấy, chỉ là đóng kịch, ít nhất hãy để anh bố nghĩ, mày là một đứa trẻ ngoan.Vậy thì, anh sẽ để lại giành được ưa thích, sẽ là cái phong cảnh vô hạn bốn đại hiệp.Anh không hiểu mẹ khổ tâm à? "Tư đồ với tính khí như thế này nghe Ngô thị qua đó mới nguôi. Nguôi giận."Hóa ra mẹ là muốn tôi đi đóng kịch, sao không nói sớm?Làm tôi hiểu lầm rồi! "Ngô thị mặc dù có một tấm ba tấc lưỡi, nhưng đối với con trai đó không chú ý ra thì vẫn cảm thấy có chịu không nổi.", mẹ sẽ chỉ có thể trông cậy vào anh!"Ngô Thị nắm tay con trai, lã chã dục khấp.Thấy cô ấy điềm đạm đáng yêu đó thế nào, cũng đã nhượng bộ."Được rồi, được rồi, con trai. Mọi thứ đều nghe bạn, được không?Nhanh lên, đừng khóc nữa... "Ngô thị đó, lấy nước mắt.Ở cửa đứng một giờ, sẽ ở lại đây. không nói đó là nhạy cảm nhất người đờn bà, nên chống lại chứ?Ông đã uất ức tự, ở ngoài kia, đứng lâu, cũng không thấy cô ấy gọi người đến mời anh ta vào, đó là những gì đang diễn ra!Nó sạch sẽ thái sư phủ lôi cuốn, lại rất bị sỉ nhục, hắn đâu chịu được!"Anh sẽ thông báo, vào trong một tiếng, nói rằng cuốn cậu đến rồi!"Vì, Tư đồ Thanh vẫn chưa trực tiếp đột nhập vào nhà đi, nhưng hãy để một người đi ngang qua và vẫn còn vào bẩm báo.Kết quả đó tớ gái vào ngày sau đó, không ra ngoài, và trong đó cũng không có gì chuyển động.Nó có thể làm tư đồ Thanh chỉ vậy một chút kiên nhẫn cho thịt xong, cho dù ba mươi bảy một trong những thứ hai sẽ vào trong đó."Các ngươi dám cản tôi?Cẩn thận các da! "Tư đồ đi trong một ngôi nhà đã bị đột nhập, và vẫn còn cô gái cho đã chặn đường, cậu ấm nóng lên, sẽ bắt đầu tức giận rồi. ở nhà nghe bên ngoài đang chuyển động, không thể tránh được những lo lắng."Cẩm Nhi, làm thế với anh, sẽ không đi quá xa rồi?""Mẹ nghĩ, anh ta thật sự là để cho bạn thăm hỏi chứ?10 năm qua ông không bước vào sân, bây giờ cho là vội đến, nhưng mẹ vẫn không thấm không? "Không phải cô ấy chống, Tư đồ Thanh đột nhiên trở nên siêng năng đứng dậy, hoàn toàn không có ích gì.. miệng, sẽ không còn nói được nữa.Cẩm Nhi nói hay lắm, Ngô thị chưa bao giờ đặt cô ấy là chị em họ của mẹ con, luôn thích nói châm chọc, thì sao sẽ tốt cho cô ấy đến thăm hỏi nữa, E trong đó có quan hệ tình dục không?Ngoài kia đang nghịch nổi khủng thì sao, Tư đồ đang tiến bước tới và vui vẻ.Thấy thằng con bất hiếu lại nghịch đến lối này, sẽ có bộ mặt xấu xí."Anh không ở trong căn nhà này, suy nghĩ về điều đó, đến đây để làm gì?" gặp Tư đồ, bỗng nhớ lại dặn dò của Ngô Thị, sẽ cúi đầu xuống đi, làm ra vẻ một phó ngoan ngoãn. Đạo: "hài nhi...Pseudostellaria đây vài ngày ở trong căn nhà này, suy nghĩ, đã biết sai rồi.Vậy nên...Nên hôm nay, tôi đã đến cho hai mẹ An, và yêu cầu hai chị tha thứ. "Nghe hắn nói như vầy, Tư đồ. Vẻ mặt hơi nới lỏng một số."Anh vẫn không thể nghĩ là ngu ngốc, cho hai cô chị xin lỗi.Là một đại sáng sớm, anh ở đây ồn ào., giống như gì?Nếu làm phiền đến ông hai mẹ nuôi của cô mang thai, được chứ? "Bị Tư đồ vậy lệnh vớ vẩn từ một bữa, mặt thật là xấu hổ.Ông ấy muốn đến đây chỉ là đóng kịch, nhưng không ngờ đã phải cho hắn một thổi, để hắn đã chờ quá vài giờ, bây giờ bố lại nói nó ồn quá, làm phiền đến nghỉ ngơi đi.Như vậy vô ơn chuyện, anh ta thật là quá đủ rồi. trong nhà cũng đã nghe giọng nói của tư đồ, đang định nói, nhưng bị Tư đồ cẩm đã cướp đi trước."Mẹ...Lên giường nằm đi. ""Tại sao?Tôi vừa mới mặc được áo quần. " có bối rối. nắm tay cô ấy, đi đến trước mặt giường, thuần thục thì sẽ thúc đẩy. Khăn trải giường, truyền các tớ gái mình được. Ống miệng sau đó mới nói." hãy ngủ đi, còn lại để cho tôi." mặc dù nghi ngờ, nhưng con gái sắp xếp, vẫn phải làm bất cứ điều gì."Eh, là bố đây rồi?"Từ cửa đặc vụ mà đến, gặp Tư đồ khi mà là mặt hài lòng.Thấy con gái ngày càng tươi đẹp của cái khác kìa. Và thái độ của quá khứ, tư đồ giận cũng dần dần lắng xuống.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: