Anh cười một tiếng, nhận lấy, mở nắp bút ra.<br>Thư Điềm nhìn mặt anh, động tác trong tay không tự chủ dừng lại, quên thu dọn cặp sách.<br>Cô nhìn hàng mi rủ xuống của anh, bị ánh mặt trời chiếu vào phòng học mạ một lớp vàng, cằm nhọn, đường nét sườn mặt ưu mỹ, khóe miệng nhếch lên cười.<br>Cô lại nhìn về phía tay anh.
đang được dịch, vui lòng đợi..