Page 1CENSORSHIP PREVAILS POLITICAL DEADLOCK AND ECONOMIC TRANSITION I dịch - Page 1CENSORSHIP PREVAILS POLITICAL DEADLOCK AND ECONOMIC TRANSITION I Việt làm thế nào để nói

Page 1CENSORSHIP PREVAILS POLITICAL


Page 1
CENSORSHIP PREVAILS POLITICAL DEADLOCK AND ECONOMIC TRANSITION IN BURMA March 1995 © ARTICLE 19 ISBN 1 870798 77 5
Page 2
CONTENTS 1 Overview of Recent Events 1 2 Continuing Mechanisms of Censorship 5 3 New Developments in the State Media 11 4 Alternative Expression and the Private Sector Media 17 Business Publications 18 Film and Video 21 Literary Rallies 23 5 The SLORC's Political Reform Process 24 6 Academic Freedom and Education 29 7 Constraints on Freedom of Association and Movement 33 8 Ethnic Minority Languages and Literature 35 9 Foreign Media and Non-Governmental Organizations 38 10 Conclusion and Recommendations 41 Appendix Writers and Political Activists Imprisoned for the Peaceful Expression of Their Opinions 43
Page 3
ACKNOWLEDGEMENTS The report was written by ARTICLE 19's Burma consultant, Martin Smith. He is a journalist and specialist writer on Burma and South East Asia. ARTICLE 19 gratefully acknowledges the support of the Open Society Institute for this publication. ABBREVIATIONS ABFSU All Burma Federation of Students Unions AIR All India Radio ASEAN Association of South East Asian Nations BBC British Broadcasting Corporation BSPP Burma Socialist Programme Party CPB Communist Party of Burma EU European Union KIO Kachin Independence Organization KNU Karen National Union MIS Military Intelligence Service MP Member of Parliament MTA Mong Tai Army NCGUB National Coalition Government Union of Burma NGO non-governmental organization NLD National League for Democracy PSB Press Scrutiny Board SLORC State Law and Order Restoration Council UDHR Universal Declaration of Human Rights UN United Nations UNDP United Nations Development Programme UNESCO United Nations Educational Scientific and Cultural Organization UNICEF United Nations Children's Fund USDA Union Solidarity and Development Association VOA Voice of America
Page 4
1 OVERVIEW OF RECENT EVENTS Burma (Myanmar1) in 1995 presents a complex picture of a country trapped in political deadlock but undergoing uncertain, though increasingly rapid, economic change. As a reflection of these tensions, during the past year a number of conflicting signals have emerged from what remains one of the world's most secretive countries. However, despite frequent promises of democratic reform, over six years after the State Law and Order Restoration Council (SLORC) assumed power in a bloody military coup, Burma's many deep-rooted political, ethnic and social problems appear to be moving little nearer to a lasting solution. On the surface, at least, there were initial hopes during 1994 that the need for reconciliation and dialogue had finally been accepted by the ruling generals of the SLORC government. In February, the detained opposition leader and Nobel Peace Prize laureate, Daw Aung San Suu Kyi, was permitted by the SLORC authorities to meet with United States Congressman Bill Richardson after nearly five years under house arrest in Rangoon. Then, in September, and again in October, Suu Kyi met for the first time with senior government leaders, including the SLORC chairman, Gen. Than Shwe, and the SLORC secretary-one, Lt-Gen. Khin Nyunt, in scenes which were broadcast on state television. The go-between in arranging these latter meetings was the Venerable U Rewata Dhamma, a widely respected Buddhist monk and human rights advocate, who had lived for many years in exile. The SLORC's attitude towards Burma's long-running ethnic minority insurgencies has also been a cause for speculation. Under a cease-fire policy announced in "the name of national unity" in April 1992, by October 1994 the SLORC had successfully concluded military truces with as many as 13 of the country's armed ethnic opposition groups. After over four decades of armed conflict, huge doubts remained over the stability of these agreements. But, again, in what initially appeared to be another important change to the military intransigence of the past, the go-betweens in facilitating many of these talks were leaders of different Christian and Buddhist organizations in Burma who had previously been forced to remain quiescent. These developments were seen by an increasing number of foreign governments as indicating positive signs of change. In the international political arena, Burma under the SLORC continues to remain, in large part, a pariah state, its grievous human rights record the subject of repeated condemnation by the United Nations (UN) and other world bodies. At the same time, there has been a growing lobby, not least among the front-line states of the Association of South East Asian Nations (ASEAN), in favour of "constructive engagement", rather than isolation or confrontation, with the SLORC.2 The desire to develop business ties across long-closed frontiers is undoubtedly a prime motivation behind this policy. Economic relations have also continued to improve with Burma's largest trading partner, China, which reportedly agreed another massive US$400 million arms deal with the SLORC during 1994. In particular, the SLORC's increasing agreement of multimillion dollar contracts with international oil companies and the promotion of 1996 as Burma's "Year of the Tourist" are regarded as evidence that the SLORC's "open-door" economic policy, first announced in 1988, is now firmly here to stay. Despite the scale of international investment, speculation remains rife over who is really guiding government policy in the arcane world of Burmese military politics. The country's ailing 1 The renaming of Burma as "Myanmar" ("Myanma" as an adjective) by the SLORC in June 1989 is still disputed by most democratic opposition parties. Ethnic minority groups, in particular, reject "Myanmar" as a historic name of the Burman majority for the country. 2 In July 1994, in line with this policy, the SLORC was invited for the first time to attend some sessions in Bangkok of the annual Ministerial Meeting of the members of ASEAN: Brunei, Indonesia, Malaysia, the Philippines, Singapore and Thailand.
Page 5
military strongman, 83-year-old General Ne Win, is still widely believed to be a significant influence in the background. Yet, the SLORC's increasing concentration on international business development is generally interpreted as an indication that a younger generation of military officers, headed by Than Shwe and Khin Nyunt, are finally moving away from the isolation and style of Ne Win's Burma Socialist Programme Party (BSPP), which ignominiously collapsed during the 1988 democracy uprising after 26 years of disastrous one party misrule. Asian leaders, in particular, such as Singapore's Prime Minister Goh Chok Tong, who visited Rangoon in March 1994, and China's premier, Li Peng, who made an official trip the following December, see such economic changes as vindication for their policy of "constructive engagement" in encouraging reform. Democratic opposition groups, by contrast, claim such international recognition only lends the SLORC false encouragement to harden its attitudes and postpone political reform. Nonetheless, a number of Western governments have also considered changing their policy of human rights pressure and international ostracism of the SLORC, and appear increasingly interested in the potential economic opportunities in one of the most underdeveloped but mineral-rich countries in Asia. All Western and Japanese development aid to Burma was suspended in 1988 in protest at the SLORC's seizure of power; indeed, until now, most Western governments have continued to call for the SLORC's recognition of the result of the 1990 general election in which Aung San Suu Kyi's party, the National League for Democracy (NLD), won a landslide victory. Nevertheless, in an apparent change of policy, 1994 witnessed a number of exploratory missions to Rangoon by senior Western diplomats to talk for the first time with SLORC leaders. Unlike ASEAN's "constructive engagement", however, the policy of "critical dialogue" mooted by the European Union (EU), Australia and other Western governments will be based on a series of "benchmarks" (such as the release of Aung San Suu Kyi) by which the rate of reform will be assessed and responded to.3 Any early optimism over the success of these methods, however, appeared shattered by the disquieting events of January 1995. Not only was Aung San Suu Kyi not released and her period of detention extended by the SLORC for another six months, but army hard-liners once again appeared to revert to their policy of military confrontation. Taking advantage of a split between Buddhist and Christian Karens, the SLORC abrogated its own cease-fire policy and launched a major offensive against the Karen National Union (KNU), one of the few armed opposition groups with which it had not yet agreed cease-fire terms. Tragically, the consequence, as on so many occasions in the past when the Burmese army has been deployed against its ethnic minority opponents, is an escalating toll of deaths and injuries, the destruction of further homes and villages, and a new influx of refugees into neighbouring Thailand. Calling for Aung San Suu Kyi's release and an end to the offensive against the KNU, a US White House press statement of 28 January warned: Late last year, the United States offered the regime in Rangoon two visions of a future relationship: increased cooperation linked to positive developments by the regime on issues of importance to the international community, or heightened isolation if progress is not forthcoming. We urge the regime to avoid the path of 3 One such list of "benchmarks" was delivered by the EU to the SLORC in the form of an aide mémoire in Aug. 1994. Six areas of key EU concern were singled out: human rights improvements; the release of Aung San Suu Kyi and all political prisoners; meaningful political dialogue by the SLORC with democracy representatives; free access to international non-governmental organizations (NGOs); the liberalization of the economy; and progress on the cr
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trang 1Kiểm duyệt chiếm ưu thế bế tắc chính trị và kinh tế chuyển tiếp ở Miến điện Tháng ba 1995 © bài 19 ISBN 1 870798 77 5Trang 2Nội dung 1 tổng quan về các sự kiện gần đây 1 2 tiếp tục cơ chế kiểm duyệt 5 3 mới phát triển trong các phương tiện truyền thông nhà nước 11 4 biểu thức thay thế và các doanh nghiệp riêng lĩnh vực truyền thông 17 Ấn phẩm 18 phim và Video 21 văn học cuộc biểu 23 5 thiết của quá trình cải cách chính trị 24 6 học tự do và giáo dục 29 7 hạn chế về tự do Hiệp hội và phong trào 33 8 dân tộc Dân tộc thiểu số ngôn ngữ và văn học 35 9 truyền thông nước ngoài và các tổ chức phi chính phủ 38 10 kết luận và khuyến nghị 41 phụ lục nhà văn và nhà hoạt động chính trị bị giam giữ cho các Hòa bình biểu hiện của ý kiến của mình 43Trang 3Lời cảm ơn báo cáo đã được viết bởi điều 19 của tư vấn Miến điện, Martin Smith. Ông là một nhà văn nhà báo và các chuyên gia trên Miến điện và đông nam á. Bài viết 19 gratefully thừa nhận sự hỗ trợ của viện xã hội mở cho Ấn phẩm này. Chữ viết tắt ABFSU tất cả Miến điện liên bang của công đoàn sinh viên máy tất cả Ấn Độ Radio ASEAN Hiệp hội xã hội chủ nghĩa Nam đông á Liên hiệp BBC Anh tập đoàn truyền BSPP Miến điện Chương trình Đảng CPB Đảng Cộng sản của Miến điện châu Âu liên minh châu Âu KIO Kachin độc lập tổ chức KNU Karen National MIS liên minh quân sự tình báo dịch vụ MP thành viên của nghị viện MTA Mong Tổ chức phi chính phủ tai quân đội NCGUB quốc gia liên minh chính phủ liên minh của Miến điện ngô NLD liên đoàn quốc gia dân chủ PSB báo chí giám sát ban thiết nhà nước Pháp luật và trật tự khôi phục Tuyên bố của UNDP hội đồng nhân quyền liên hiệp quốc Liên Hiệp Quốc UNDP phát triển Liên Hiệp Quốc chương trình UNESCO Liên hiệp quốc giáo dục khoa học và văn hóa tổ chức UNICEF Trẻ em liên hiệp quốc Quỹ USDA liên minh đoàn kết và phát triển Hiệp hội VOA Voice of AmericaTrang 41 OVERVIEW OF RECENT EVENTS Burma (Myanmar1) in 1995 presents a complex picture of a country trapped in political deadlock but undergoing uncertain, though increasingly rapid, economic change. As a reflection of these tensions, during the past year a number of conflicting signals have emerged from what remains one of the world's most secretive countries. However, despite frequent promises of democratic reform, over six years after the State Law and Order Restoration Council (SLORC) assumed power in a bloody military coup, Burma's many deep-rooted political, ethnic and social problems appear to be moving little nearer to a lasting solution. On the surface, at least, there were initial hopes during 1994 that the need for reconciliation and dialogue had finally been accepted by the ruling generals of the SLORC government. In February, the detained opposition leader and Nobel Peace Prize laureate, Daw Aung San Suu Kyi, was permitted by the SLORC authorities to meet with United States Congressman Bill Richardson after nearly five years under house arrest in Rangoon. Then, in September, and again in October, Suu Kyi met for the first time with senior government leaders, including the SLORC chairman, Gen. Than Shwe, and the SLORC secretary-one, Lt-Gen. Khin Nyunt, in scenes which were broadcast on state television. The go-between in arranging these latter meetings was the Venerable U Rewata Dhamma, a widely respected Buddhist monk and human rights advocate, who had lived for many years in exile. The SLORC's attitude towards Burma's long-running ethnic minority insurgencies has also been a cause for speculation. Under a cease-fire policy announced in "the name of national unity" in April 1992, by October 1994 the SLORC had successfully concluded military truces with as many as 13 of the country's armed ethnic opposition groups. After over four decades of armed conflict, huge doubts remained over the stability of these agreements. But, again, in what initially appeared to be another important change to the military intransigence of the past, the go-betweens in facilitating many of these talks were leaders of different Christian and Buddhist organizations in Burma who had previously been forced to remain quiescent. These developments were seen by an increasing number of foreign governments as indicating positive signs of change. In the international political arena, Burma under the SLORC continues to remain, in large part, a pariah state, its grievous human rights record the subject of repeated condemnation by the United Nations (UN) and other world bodies. At the same time, there has been a growing lobby, not least among the front-line states of the Association of South East Asian Nations (ASEAN), in favour of "constructive engagement", rather than isolation or confrontation, with the SLORC.2 The desire to develop business ties across long-closed frontiers is undoubtedly a prime motivation behind this policy. Economic relations have also continued to improve with Burma's largest trading partner, China, which reportedly agreed another massive US$400 million arms deal with the SLORC during 1994. In particular, the SLORC's increasing agreement of multimillion dollar contracts with international oil companies and the promotion of 1996 as Burma's "Year of the Tourist" are regarded as evidence that the SLORC's "open-door" economic policy, first announced in 1988, is now firmly here to stay. Despite the scale of international investment, speculation remains rife over who is really guiding government policy in the arcane world of Burmese military politics. The country's ailing 1 The renaming of Burma as "Myanmar" ("Myanma" as an adjective) by the SLORC in June 1989 is still disputed by most democratic opposition parties. Ethnic minority groups, in particular, reject "Myanmar" as a historic name of the Burman majority for the country. 2 In July 1994, in line with this policy, the SLORC was invited for the first time to attend some sessions in Bangkok of the annual Ministerial Meeting of the members of ASEAN: Brunei, Indonesia, Malaysia, the Philippines, Singapore and Thailand.Trang 5military strongman, 83-year-old General Ne Win, is still widely believed to be a significant influence in the background. Yet, the SLORC's increasing concentration on international business development is generally interpreted as an indication that a younger generation of military officers, headed by Than Shwe and Khin Nyunt, are finally moving away from the isolation and style of Ne Win's Burma Socialist Programme Party (BSPP), which ignominiously collapsed during the 1988 democracy uprising after 26 years of disastrous one party misrule. Asian leaders, in particular, such as Singapore's Prime Minister Goh Chok Tong, who visited Rangoon in March 1994, and China's premier, Li Peng, who made an official trip the following December, see such economic changes as vindication for their policy of "constructive engagement" in encouraging reform. Democratic opposition groups, by contrast, claim such international recognition only lends the SLORC false encouragement to harden its attitudes and postpone political reform. Nonetheless, a number of Western governments have also considered changing their policy of human rights pressure and international ostracism of the SLORC, and appear increasingly interested in the potential economic opportunities in one of the most underdeveloped but mineral-rich countries in Asia. All Western and Japanese development aid to Burma was suspended in 1988 in protest at the SLORC's seizure of power; indeed, until now, most Western governments have continued to call for the SLORC's recognition of the result of the 1990 general election in which Aung San Suu Kyi's party, the National League for Democracy (NLD), won a landslide victory. Nevertheless, in an apparent change of policy, 1994 witnessed a number of exploratory missions to Rangoon by senior Western diplomats to talk for the first time with SLORC leaders. Unlike ASEAN's "constructive engagement", however, the policy of "critical dialogue" mooted by the European Union (EU), Australia and other Western governments will be based on a series of "benchmarks" (such as the release of Aung San Suu Kyi) by which the rate of reform will be assessed and responded to.3 Any early optimism over the success of these methods, however, appeared shattered by the disquieting events of January 1995. Not only was Aung San Suu Kyi not released and her period of detention extended by the SLORC for another six months, but army hard-liners once again appeared to revert to their policy of military confrontation. Taking advantage of a split between Buddhist and Christian Karens, the SLORC abrogated its own cease-fire policy and launched a major offensive against the Karen National Union (KNU), one of the few armed opposition groups with which it had not yet agreed cease-fire terms. Tragically, the consequence, as on so many occasions in the past when the Burmese army has been deployed against its ethnic minority opponents, is an escalating toll of deaths and injuries, the destruction of further homes and villages, and a new influx of refugees into neighbouring Thailand. Calling for Aung San Suu Kyi's release and an end to the offensive against the KNU, a US White House press statement of 28 January warned: Late last year, the United States offered the regime in Rangoon two visions of a future relationship: increased cooperation linked to positive developments by the regime on issues of importance to the international community, or heightened isolation if progress is not forthcoming. We urge the regime to avoid the path of 3 One such list of "benchmarks" was delivered by the EU to the SLORC in the form of an aide mémoire in Aug. 1994. Six areas of key EU concern were singled out: human rights improvements; the release of Aung San Suu Kyi and all political prisoners; meaningful political dialogue by the SLORC with democracy representatives; free access to international non-governmental organizations (NGOs); the liberalization of the economy; and progress on the cr
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Trang 1
Censorship chiếm ưu thế bế tắc chính trị VÀ CHUYỂN TIẾP KINH TẾ Ở Miến Điện Tháng ba 1995 © ĐIỀU 19 ISBN 1 870.798 77 5
Page 2
NỘI DUNG 1 Tổng quan về sự kiện gần đây 1 2 Tiếp tục các cơ chế của Censorship 5 3 mới phát triển trong nước Media 11 4 biểu hiện thay thế và các cá nhân Ngành Truyền thông 17 Business Publications 18 phim và video 21 Literary cuộc mít 23 5 Cải cách chính trị của SLORC Process 24 6 Tự do học thuật và giáo dục 29 7 Ràng buộc về Tự do Hiệp hội và phong trào 33 8 dân tộc Ngôn ngữ và Văn học 35 9 Ngoại Truyền thông dân tộc thiểu số và chức phi chính phủ 38 10 Kết luận và kiến nghị 41 Phụ lục Nhà văn và nhà hoạt động chính trị bị bỏ tù cho Expression yên bình của ý kiến của họ 43
Page 3
LỜI CẢM ƠN Báo cáo này được viết bởi Miến Điện Tư vấn Điều 19, Martin Smith. Ông là một nhà báo và nhà văn chuyên về Miến Điện và Đông Nam Á. ĐIỀU 19 chân thành cảm ơn sự hỗ trợ của Viện Xã hội mở cho ấn phẩm này. TẮT ABFSU Tất cả Miến Điện Liên đoàn Sinh viên Công đoàn AIR All India Radio Hiệp hội ASEAN của BBC British Broadcasting Corporation BSPP Miến Điện Đảng Chương trình xã hội chủ nghĩa CPB Đảng Cộng sản quốc gia Đông Nam Á của Miến Điện EU Châu Âu Tổ chức Độc lập Liên minh KIO Kachin KNU Karen National Union Service MIS quân Intelligence MP thành viên của Nghị viện MTA Mong Tai Army NCGUB Liên minh Quốc gia Liên minh Chính phủ Miến Điện NGO Tổ chức phi chính phủ NLD National League vì Dân chủ PSB Press giám sát Ban Pháp luật Nhà nước SLORC and Order Restoration Council UDHR Tuyên ngôn Nhân quyền giáo dục khoa học của Liên hợp quốc Liên hiệp quốc UNDP United Nations Chương trình Phát triển UNESCO của Liên Hợp Quốc và Tổ chức Văn hoá UNICEF United Nations Children của Quỹ USDA Liên minh Đoàn kết và Hiệp hội Phát triển VOA Tiếng nói Hoa Kỳ
Page 4
1 TỔNG QUAN VỀ SỰ KIỆN GẦN ĐÂY Miến Điện (Myanmar1) vào năm 1995 Quà một bức tranh phức tạp của một nước bị mắc kẹt trong thế bế tắc chính trị nhưng trải qua không chắc chắn, tuy nhiên, sự thay đổi kinh tế ngày càng nhanh chóng. Như một sự phản ánh của những căng thẳng đó, trong năm qua một số tín hiệu mâu thuẫn đã nổi lên từ những gì vẫn là một trong các quốc gia bí mật nhất thế giới. Tuy nhiên, bất chấp những lời hứa thường xuyên cải cách dân chủ, hơn sáu năm sau khi Hội đồng Phục Law and Order Nhà nước (SLORC) nắm quyền trong một cuộc đảo chính quân sự đẫm máu, nhiều vấn đề sâu xa về chính trị, dân tộc và xã hội của Miến Điện xuất hiện để được di chuyển chút gần hơn đến một giải pháp lâu dài. Trên bề mặt, ít nhất, đã có những hy vọng ban đầu trong năm 1994 rằng sự cần thiết cho sự hòa giải và đối thoại cuối cùng đã được chấp nhận bởi các tướng lĩnh cầm quyền của chính phủ SLORC. Trong tháng hai, lãnh đạo đối lập bị bắt giữ và giải Nobel Hòa bình, Daw Aung San Suu Kyi, được phép của cơ quan SLORC để đáp ứng với Hoa Kỳ Dân biểu Bill Richardson sau gần năm năm quản thúc tại gia ở Rangoon. Sau đó, vào tháng Chín, và một lần nữa vào tháng Mười, Suu Kyi đã gặp nhau lần đầu tiên với các nhà lãnh đạo cấp cao của chính phủ , trong đó có Chủ tịch SLORC, Tướng Than Shwe, và SLORC thư ký một, Lt-Gen. Khin Nyunt, trong những cảnh đó đã được phát sóng trên truyền hình nhà nước. Các đi-giữa trong việc sắp xếp các cuộc họp sau này là Hòa thượng U Rewata Dhamma, một tu sĩ và nhân quyền Phật giáo chủ trương tôn trọng rộng rãi, người đã sống nhiều năm sống lưu vong. Thái độ của SLORC hướng tới cuộc nổi dậy dân tộc thiểu số lâu dài của Miến Điện cũng đã là một nguyên nhân để đầu cơ. Theo một chính sách ngừng bắn công bố trong "danh đoàn kết dân tộc "vào tháng Tư năm 1992, bởi tháng 10 năm 1994 của SLORC đã kết thúc thành công truces quân sự với bao nhiêu là 13 của các nhóm đối lập dân tộc có vũ trang của nước này. Sau hơn bốn thập kỷ xung đột vũ trang, nghi ngờ rất lớn vẫn về sự ổn định của các hiệp định này. Nhưng, một lần nữa, trong những gì ban đầu dường như là một sự thay đổi quan trọng đối với sự không khoan nhượng quân sự trong quá khứ, đi-betweens trong việc hỗ trợ rất nhiều các cuộc đàm phán là các nhà lãnh đạo của các tổ chức giáo lẫn Phật giáo khác nhau ở Miến Điện, người trước đó đã bị buộc phải ở lại yên tĩnh. Những phát triển Nó đã được nhìn thấy bởi một số lượng ngày càng tăng của các chính phủ nước ngoài cho thấy dấu hiệu tích cực của sự thay đổi. Trong đấu trường chính trị quốc tế, Miến Điện dưới SLORC tiếp tục duy trì, một phần lớn, một nhà nước pariah, quyền con người đau thương của nó ghi lại các chủ đề của sự lên án lặp đi lặp lại của các Liên Hợp Quốc (UN) và các cơ quan khác trên thế giới. Đồng thời, đã có một sảnh rộng chứ không phải ít nhất trong số các quốc gia tiền tuyến của Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN), ủng hộ của "tham gia xây dựng", chứ không phải là cô lập hay đối đầu, với SLORC.2 Các mong muốn phát triển quan hệ thương mại qua biên giới dài đóng chắc chắn là một động lực chính đằng sau chính sách này. Quan hệ kinh tế cũng đã tiếp tục cải thiện với các đối tác thương mại lớn nhất của Miến Điện, Trung Quốc, mà báo cáo đã đồng ý khác lớn US $ 400,000,000 thỏa thuận vũ khí với SLORC trong năm 1994. Đặc biệt, thỏa thuận ngày càng cao của SLORC hợp đồng nhiều triệu đô la với các công ty dầu quốc tế và thúc đẩy của năm 1996 là "Năm của du lịch" của Miến Điện được coi là bằng chứng cho thấy "open- của SLORC cửa "chính sách kinh tế, đầu tiên công bố vào năm 1988, bây giờ là chắc chắn ở đây để ở. Mặc dù quy mô của đầu tư quốc tế, đầu cơ vẫn còn đầy rẫy ai là người thực sự hướng dẫn chính sách của chính phủ trong thế giới phức tạp của chính trị quân sự Miến Điện. Các quốc gia ốm yếu 1 đổi tên Miến Điện là "Myanmar" ("Myanma" như một tính từ) của SLORC trong tháng 6 năm 1989 vẫn còn gây tranh cãi bởi hầu hết các đảng đối lập dân chủ. Các dân tộc thiểu số, đặc biệt, từ chối "Myanmar" như một cái tên lịch sử của đa số người Miến Điện cho đất nước . 2 Trong tháng 7 năm 1994, phù hợp với chính sách này, SLORC được mời lần đầu tiên tham dự một số buổi ở Bangkok của Hội nghị Bộ trưởng hàng năm của các thành viên của ASEAN: Brunei, Indonesia, Malaysia, Philippines, Singapore và Thái Lan.
Trang 5
Quân Strongman, 83 tuổi Tướng Ne Win, được Vẫn rộng rãi cho là một ảnh hưởng đáng kể trong nền. Tuy nhiên, tăng nồng độ của SLORC về phát triển kinh doanh quốc tế chung đã giải thích như là một dấu hiệu cho thấy đó là một thế hệ trẻ tuổi của sĩ quan Quân đội , đứng đầu của Than Shwe và Khin Nyunt, cuối cùng đã được di chuyển ra khỏi sự cô lập và phong cách của Miến Điện đảng Xã hội Chương trình Ne Win (BSPP), mà ignominiously sụp đổ trong cuộc nổi dậy năm 1988 nền dân chủ sau 26 năm thảm họa vô tổ chức một bữa tiệc. lãnh đạo châu Á, trong đặc biệt, chẳng hạn như Thủ tướng Singapore Goh Chok Tong, người đã đến thăm Rangoon tháng 3 năm 1994, và Thủ tướng Trung Quốc, Li Peng, người đã thực hiện một chuyến đi chính thức trong tháng mười hai sau đây, nhìn thấy những thay đổi về kinh tế như sự xác minh cho chính sách của họ "tham gia xây dựng" trong việc khuyến khích cải cách. nhóm đối lập Dân chủ, ngược lại, đòi công nhận quốc tế đó chỉ cho vay khuyến khích sai SLORC cứng lại thái độ của mình và trì hoãn cải cách chính trị. Tuy nhiên, một số chính phủ phương Tây cũng đã xem xét việc thay đổi chính sách của họ về áp nhân quyền và tẩy chay quốc tế của SLORC, và xuất hiện ngày càng quan tâm đến các cơ hội kinh tế tiềm năng trong một trong những nước kém phát triển nhất nhưng giàu khoáng sản ở châu Á Tất cả các viện trợ phát triển phương Tây và Nhật Bản để Miến Điện đã bị đình chỉ vào năm 1988 để phản đối việc thu giữ điện ;. thực sự của SLORC, cho đến bây giờ , hầu hết các chính phủ phương Tây đã tiếp tục kêu gọi sự công nhận của SLORC về kết quả của cuộc tổng tuyển cử năm 1990, trong đó bên bà Aung San Suu Kyi, Liên đoàn Quốc gia vì Dân chủ (NLD), đã giành chiến thắng vang dội. Tuy nhiên, trong một sự thay đổi rõ ràng của chính sách năm 1994 đã chứng kiến một số nhiệm vụ thăm dò đến Rangoon các nhà ngoại giao cấp cao phương Tây để nói chuyện lần đầu tiên với các nhà lãnh đạo SLORC. Không giống như "tham gia xây dựng" của ASEAN, tuy nhiên, các chính sách "đối thoại quan trọng" tranh luận của Liên minh châu Âu (EU), Australia và các chính phủ phương Tây khác sẽ được dựa trên một loạt các "tiêu chuẩn" (chẳng hạn như việc phát hành của bà Aung San Suu Kyi) do đó tốc độ cải cách sẽ được đánh giá và trả lời to.3 Bất kỳ lạc quan sớm hơn sự thành công của phương pháp này, tuy nhiên , xuất hiện phá vỡ bởi những sự kiện đáng lo ngại của tháng Giêng năm 1995. Không chỉ là bà Aung San Suu Kyi không phát hành và thời hạn tạm giam mở rộng bởi SLORC thêm sáu tháng của cô, nhưng đội quân cứng rắn một lần nữa lại xuất hiện trở lại các chính sách của họ đối đầu quân sự . Lợi dụng sự chia rẽ giữa Phật giáo và Thiên chúa giáo Karens, các SLORC bãi bỏ chính sách ngừng bắn của chính mình và tung ra một cuộc tấn công lớn chống lại Liên Karen Quốc (KNU), một trong số ít các nhóm vũ trang chống đối mà nó vẫn chưa đồng ý ngừng về -fire. Buồn thay, hậu quả, như trên rất nhiều lần trong quá khứ khi quân đội Miến Điện đã được triển khai chống lại đối thủ của dân tộc thiểu số của mình, là một sự thiệt leo thang của cái chết và thương tích, hủy diệt thêm nhà cửa và làng mạc, và một mới . Dòng người tị nạn sang nước láng giềng Thái Lan kêu gọi phóng thích bà Aung San Suu Kyi và chấm dứt các cuộc tấn công chống lại các KNU, một thông cáo báo chí Nhà Trắng Mỹ của 28 tháng 1 cảnh báo: Cuối năm ngoái, Hoa Kỳ được cung cấp chế độ ở Rangoon hai tầm nhìn của một mối quan hệ trong tương lai: tăng cường hợp tác liên kết để phát triển tích cực của chế độ về các vấn đề quan trọng đối với cộng đồng quốc tế, hay sự cô lập cao nếu tiến bộ đó không sẵn Chúng tôi kêu gọi chính quyền để tránh những con đường của 3 Một danh sách như vậy của "tiêu chuẩn" đã được chuyển giao. EU cho SLORC trong các hình thức của một biên bản ghi nhớ vào tháng tám năm 1994. Sáu lĩnh vực then chốt quan tâm EU đã chỉ ra: cải thiện nhân quyền; việc phát hành của bà Aung San Suu Kyi và tất cả các tù nhân chính trị; đối thoại chính trị có ý nghĩa bởi các SLORC với các đại diện dân chủ; truy cập miễn phí cho các tổ chức quốc tế phi chính phủ (NGO); tự do hóa nền kinh tế và tiến bộ trên cr
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: