中国向来是礼仪之邦,不请自来的行为有失礼节,这是每位到访者要明白的最基本道理,但作为主人家来说,热情好客也是最根本的礼待之道。顾初敢向所有人 dịch - 中国向来是礼仪之邦,不请自来的行为有失礼节,这是每位到访者要明白的最基本道理,但作为主人家来说,热情好客也是最根本的礼待之道。顾初敢向所有人 Việt làm thế nào để nói

中国向来是礼仪之邦,不请自来的行为有失礼节,这是每位到访者要明白的最基

中国向来是礼仪之邦,不请自来的行为有失礼节,这是每位到访者要明白的最基本道理,但作为主人家来说,热情好客也是最根本的礼待之道。顾初敢向所有人发誓,她绝对是一个最秉承中华优良传统的姑娘,有朋自远方来不亦乐乎也是她最积极赞成的精神。这么多年来虽说她每天都背着重重的壳往前爬,但与人交往的乐观态度不曾改变。

如果,今天来的是别人,她不管怎样都是欢迎的。

没错,如果是别人,哪怕是那个曾经吓唬她的小警察。

但,就不能是陆北辰。

可他就这么明晃晃地来了,没有遵循什么上门会客之道,此时此刻就像皇城根儿下的太师爷似的坐在她家的沙发上,用悠哉的行径来告诉她,其实一切都成了她的错了。

“有关接机的事我可没答应过你。”顾初弱弱地为自己辩解一下。

家里冷不丁多了个男人会很奇怪,连房间的气息似乎都变了,像是沾染了他身上来苏水的味道,干净,却有点发冷。这似乎代表了一种气场,而他的气场,明显是伴着他今时今日的地位和事业的成就而强大。

“你会错意了,我没要你答应,我只是通知你。”陆北辰笑了笑,端起了茶几上的杯子,喝了一口水,然后眉头微微蹙了一下,跟她说,“冰糖放多了,少了柠檬的酸味。”

“我喜欢喝甜的。”顾初顶了他一句,心里自然是别扭,什么叫做“我只是通知你”?她又不是他的助理,凭什么就要听他的通知?

陆北辰没恼她的态度,点了下头,“小姑娘嘛,都喜欢甜腻的东西。”

“你今天来找我有什么事?”

“没什么事,过来讨口饭吃。”

顾初瞪着他,“你堂堂的法医教授,想要吃饭还不简单?只要一开口有多少人会前仆后继的?还至于到我家蹭饭?”

“吃别人请的客那叫受贿。”陆北辰双手一摊,“我只是不想给他们提供行贿的机会罢了。”

顾初死死咬着唇盯着他。

“再说,我这个人嘴巴一向很挑,如果吃了顿不合胃口的晚餐,那一定会影响我的工作状态。”陆北辰笑看着她,又补上了句,“死者为大,他们的事不能耽误。”

话毕,他环顾了下四周。

最传统的三居格局,中规中矩,不论是从楼的外观还是从内部结构来看,这里的年头的确不少了。但就是这样的老楼,一旦都是常住人口,就会沾上很多的生活气息。客厅不小,属南北通透,其他几个房间都是关着门的。客厅放有很大的书架,书架上的书花花绿绿的,其中医学书不少。沙发的式样看上去是老了些,却被她后期加工过,将沙发套做成了各种颜色的拼成,反而成了客厅里最抢眼的摆设。

纯实木的地板,看得出当年是花了不少钱装修,往往老物件都实在,搁多久只会染上岁月的厚重,不会出现质量问题。地板的颜色很舒服,深巧克力色,与房间其他摆设配搭相得益彰,茶几上摆放着一些干花,如数地散放在一只被清洗得很是干净的巴掌大螺壳里,米白色的壳,七色的花瓣,也充满了一种生活情趣。房北是厨房,进行了半封闭式处理,房南是一个落地的推门,然后是通透的阳台,阳台的面积还挺大,放有高高低低的花架子,上面摆有各种各样的绿植,有开花的,也有不开花的。

顾初见陆北辰在打量着房间,多少有点不自在。他的目光就这么沉定地扫视着一切,总会让她感觉如同一种解剖,像是他对待死者的尸体一样,用他的手术刀来发现所有不被人发现的真相。

“我没做多余的饭。”她挡住了他的视线。

“再做。”陆北辰说得云淡风轻,然后起身,走向阳台。

阳台的窗子是开着的,厨房那边也是开着窗,南北的户型这点最好,夏夜,清风徐来,不消用空调都会自清凉无汗。有风铃声,叮叮当当的,伴着晚风清脆悦耳。陆北辰抬头,是一串用细细的小贝壳穿成的风铃,风一过,小贝壳相互碰撞发出声音,不同于大贝壳声音的闷实,这类贝壳所发出的声音很细碎入耳。看得出是自己做的,贝壳形状不甚相同。

抬眼的同时也就看见了阳台上还有挂晒的衣服。

新洗半干的衣服,还透着干净的洗皂水味,有裙子,有碎花小上衣,还有……

“别看了。”顾初急了,喊了一嗓子。

他的眼睛在她**上打转,这种感觉糟糕透了。

陆北辰抿唇笑了。

顾初觉得又羞又怒的,干脆不搭理他了,转身回了厨房。岂料他也跟过来了,整个人靠在玻璃门边儿上,看着她在备菜,说了句,“别放香菜。”

“不好意思,我喜欢吃。”顾初终于找到他的弱点,扭头冲着他笑,故意说,“我特别特别地**吃香菜。”

“香菜的气味会盖住食材的原味,我只是在你的烹饪上给出合理化建议。”

“这是我的厨房,我**怎么做就怎么做。”顾初抓了几把香菜一股脑放进去,末了还觉得不够,又放了几把。

陆北辰“啧啧”了两声,无奈摇头,有点惨不忍睹,“这菜还能吃吗?”

“**吃不吃。”

她这种十分不客气的待客之道倒是没吓走陆北辰,耸耸肩膀,双臂交叉,做无所谓状。

良久后,他问,“没男士拖鞋,没烟灰缸,乔云霄不来你这儿?”

顾初抿了下唇,“这是我的私隐,我可以不回答。”

“在我面前你可以没有私隐。”

好大言不惭的口吻。

顾初心里想着,就是在你面前才要更有私隐。她没回话,懒得搭理。就这样,陆北辰一直看着她做完了饭,过程中很少说话,顾初虽说觉得做饭的时候一个大男人就那么在背后看着,十分不自在,但也知道现况难改,顺其自然了,又多蒸了米饭。

结果,陆北辰还真是毫不客气地吃得津津有味。

顾初手持着筷子,懊恼地看着他,“你不是不吃香菜吗?”

陆北辰挑眉,“
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
中国向来是礼仪之邦,不请自来的行为有失礼节,这是每位到访者要明白的最基本道理,但作为主人家来说,热情好客也是最根本的礼待之道。顾初敢向所有人发誓,她绝对是一个最秉承中华优良传统的姑娘,有朋自远方来不亦乐乎也是她最积极赞成的精神。这么多年来虽说她每天都背着重重的壳往前爬,但与人交往的乐观态度不曾改变。 如果,今天来的是别人,她不管怎样都是欢迎的。 没错,如果是别人,哪怕是那个曾经吓唬她的小警察。 但,就不能是陆北辰。 可他就这么明晃晃地来了,没有遵循什么上门会客之道,此时此刻就像皇城根儿下的太师爷似的坐在她家的沙发上,用悠哉的行径来告诉她,其实一切都成了她的错了。 “有关接机的事我可没答应过你。”顾初弱弱地为自己辩解一下。 家里冷不丁多了个男人会很奇怪,连房间的气息似乎都变了,像是沾染了他身上来苏水的味道,干净,却有点发冷。这似乎代表了一种气场,而他的气场,明显是伴着他今时今日的地位和事业的成就而强大。 “你会错意了,我没要你答应,我只是通知你。”陆北辰笑了笑,端起了茶几上的杯子,喝了一口水,然后眉头微微蹙了一下,跟她说,“冰糖放多了,少了柠檬的酸味。” “我喜欢喝甜的。”顾初顶了他一句,心里自然是别扭,什么叫做“我只是通知你”?她又不是他的助理,凭什么就要听他的通知? 陆北辰没恼她的态度,点了下头,“小姑娘嘛,都喜欢甜腻的东西。” “你今天来找我有什么事?” “没什么事,过来讨口饭吃。” 顾初瞪着他,“你堂堂的法医教授,想要吃饭还不简单?只要一开口有多少人会前仆后继的?还至于到我家蹭饭?” “吃别人请的客那叫受贿。”陆北辰双手一摊,“我只是不想给他们提供行贿的机会罢了。” 顾初死死咬着唇盯着他。 “再说,我这个人嘴巴一向很挑,如果吃了顿不合胃口的晚餐,那一定会影响我的工作状态。”陆北辰笑看着她,又补上了句,“死者为大,他们的事不能耽误。” 话毕,他环顾了下四周。 最传统的三居格局,中规中矩,不论是从楼的外观还是从内部结构来看,这里的年头的确不少了。但就是这样的老楼,一旦都是常住人口,就会沾上很多的生活气息。客厅不小,属南北通透,其他几个房间都是关着门的。客厅放有很大的书架,书架上的书花花绿绿的,其中医学书不少。沙发的式样看上去是老了些,却被她后期加工过,将沙发套做成了各种颜色的拼成,反而成了客厅里最抢眼的摆设。 纯实木的地板,看得出当年是花了不少钱装修,往往老物件都实在,搁多久只会染上岁月的厚重,不会出现质量问题。地板的颜色很舒服,深巧克力色,与房间其他摆设配搭相得益彰,茶几上摆放着一些干花,如数地散放在一只被清洗得很是干净的巴掌大螺壳里,米白色的壳,七色的花瓣,也充满了一种生活情趣。房北是厨房,进行了半封闭式处理,房南是一个落地的推门,然后是通透的阳台,阳台的面积还挺大,放有高高低低的花架子,上面摆有各种各样的绿植,有开花的,也有不开花的。 顾初见陆北辰在打量着房间,多少有点不自在。他的目光就这么沉定地扫视着一切,总会让她感觉如同一种解剖,像是他对待死者的尸体一样,用他的手术刀来发现所有不被人发现的真相。 “我没做多余的饭。”她挡住了他的视线。 “再做。”陆北辰说得云淡风轻,然后起身,走向阳台。 阳台的窗子是开着的,厨房那边也是开着窗,南北的户型这点最好,夏夜,清风徐来,不消用空调都会自清凉无汗。有风铃声,叮叮当当的,伴着晚风清脆悦耳。陆北辰抬头,是一串用细细的小贝壳穿成的风铃,风一过,小贝壳相互碰撞发出声音,不同于大贝壳声音的闷实,这类贝壳所发出的声音很细碎入耳。看得出是自己做的,贝壳形状不甚相同。 抬眼的同时也就看见了阳台上还有挂晒的衣服。 新洗半干的衣服,还透着干净的洗皂水味,有裙子,有碎花小上衣,还有…… “别看了。”顾初急了,喊了一嗓子。 他的眼睛在她**上打转,这种感觉糟糕透了。 陆北辰抿唇笑了。 顾初觉得又羞又怒的,干脆不搭理他了,转身回了厨房。岂料他也跟过来了,整个人靠在玻璃门边儿上,看着她在备菜,说了句,“别放香菜。” “不好意思,我喜欢吃。”顾初终于找到他的弱点,扭头冲着他笑,故意说,“我特别特别地**吃香菜。” “香菜的气味会盖住食材的原味,我只是在你的烹饪上给出合理化建议。” “这是我的厨房,我**怎么做就怎么做。”顾初抓了几把香菜一股脑放进去,末了还觉得不够,又放了几把。 陆北辰“啧啧”了两声,无奈摇头,有点惨不忍睹,“这菜还能吃吗?” “**吃不吃。” 她这种十分不客气的待客之道倒是没吓走陆北辰,耸耸肩膀,双臂交叉,做无所谓状。 良久后,他问,“没男士拖鞋,没烟灰缸,乔云霄不来你这儿?” 顾初抿了下唇,“这是我的私隐,我可以不回答。” “在我面前你可以没有私隐。” 好大言不惭的口吻。 顾初心里想着,就是在你面前才要更有私隐。她没回话,懒得搭理。就这样,陆北辰一直看着她做完了饭,过程中很少说话,顾初虽说觉得做饭的时候一个大男人就那么在背后看着,十分不自在,但也知道现况难改,顺其自然了,又多蒸了米饭。 结果,陆北辰还真是毫不客气地吃得津津有味。 顾初手持着筷子,懊恼地看着他,“你不是不吃香菜吗?” 陆北辰挑眉,“
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Trung Quốc đã luôn luôn được các nghi lễ, nghi thức hành vi không mời bên dưới, mà là mọi người thăm để hiểu được ý nghĩa cơ bản nhất, nhưng như một gia đình chủ nhà, lịch sự hiếu khách của cách cơ bản nhất. Gu đầu dám thề tất cả mọi người, cô ấy chắc chắn là một trong những nhất phát huy truyền thống tốt đẹp của các cô gái Trung Quốc, có những người bạn đến từ phương xa cũng là ủng hộ tinh thần tích cực nhất của cô. Trong những năm qua mặc dù cô đã mang theo một thu thập dữ liệu vỏ nặng về phía trước mỗi ngày, nhưng với sự lạc quan của người dân đã không thay đổi. Nếu hôm nay người nào khác, cô được chào đón anyway. Vâng, nếu nó là của người khác, ngay cả khi đó là người đàn ông sợ cảnh sát nhỏ của mình. Tuy nhiên, nó không thể là Beichen Lu. Shining nên anh đã đến, đã không làm theo những cách cửa phòng khách, tại thời điểm này như một nhân viên bán hàng dưới Huangchenggener quá như đang ngồi trên chiếc ghế sofa trong nhà của mình, với một hành động nhàn nhã để nói với cô ấy, trên thực tế, Mọi thứ trở nên cô sai. "Những điều về các pick-up tôi không thể hứa với bạn rằng." Gu sớm yếu yếu để bảo vệ mình trông. Ở nhà chứ không phải đột ngột hơn một người đàn ông sẽ rất kỳ lạ, thậm chí hơi thở của căn phòng dường như đã thay đổi, chẳng hạn như nước bị ô nhiễm trên người để hương vị của Liên Xô, sạch sẽ, nhưng một chút lạnh. Điều này dường như để đại diện cho một lĩnh vực khí đốt, và hào quang của mình, rõ ràng đi kèm với tình trạng hiện nay của ông và các thành tựu sự nghiệp và mạnh mẽ. "Em là tất cả sai, và tôi không muốn cậu hứa, tôi chỉ cho bạn biết." Beichen Lu mỉm cười, đặt ly trên bàn cà phê, nhấp một ngụm nước, sau đó chân mày hơi Weicu một lúc, anh nói với cô, " đặt quá nhiều đường, một chút chanh chua. " "Tôi thích uống ngọt. "Gu top đầu của câu nói của mình, trái tim tự nhiên là khó xử, những gì được gọi là" Tôi chỉ nói với bạn? " Cô ấy không phải trợ lý của ông, tại sao nên nghe thông báo của mình? Beichen Lu không trêu chọc thái độ của cô, gật đầu, "cô gái điều nhỏ bé, giống như công cụ ngọt ngào." "Bạn đến với tôi những gì đã xảy ra ngày hôm nay? "" không có gì, đến một cái gì đó để ăn. " Đầu tiên Gu stare anh ta, "dạy pháp y bạn đàng hoàng, muốn ăn không đơn giản? chỉ để nói chuyện, có bao nhiêu người sẽ được chiến đấu? Cengfan cũng coi nhà tôi?" " ăn thịt người khác mời khách gọi là hối lộ. "Beichen Lu tay, gian hàng, "Tôi chỉ không muốn để cho họ cơ hội để hối lộ không có gì." Gu đầu chặt chẽ cắn môi mình vào anh. "Bên cạnh đó, tôi đã luôn luôn được rất miệng để chọn người này, nếu thèm ăn kém chất lượng đã ăn bữa ăn tối, chắc chắn nó sẽ ảnh hưởng đến tình trạng công việc của tôi." Beichen Lu mỉm cười với cô, và tạo nên một câu, "người đã chết là rất lớn, họ không chậm trễ. " Khi nói điều này, ông đã lấy bốn tuần tiếp theo. Sanju mô hình truyền thống nhất, khá thỏa đáng, cho dù từ bên trong hoặc từ sự xuất hiện của cấu trúc sàn, làm nhiều năm ở đây. Nhưng là một tòa nhà cũ như vậy, một khi tất cả các cư dân, nhiều người sẽ được nhuộm với hơi thở của cuộc sống. Các phòng khách không phải là nhỏ, nó là một Nam trong suốt, một số phòng khác là cánh cửa đóng kín. Đặt một kệ phòng khách lớn, sách đầy màu sắc trên các kệ, nơi có rất nhiều sách y tế. Sofa phong cách có vẻ hơi cũ, nhưng cô đã có sau chế biến, các vật che phủ đã thực hiện một loạt các màu sắc chính tả, phòng khách đã trở thành màn hình bắt mắt nhất. Sàn gỗ rắn tinh khiết, tôi có thể nhìn thấy năm đó được trả tiền để cải tạo, thường các đối tượng cũ là thực sự, bao lâu sẽ chỉ đặt vấn đề nhiễm năm dày, không có chất lượng. Các màu sắc của sàn nhà là rất thoải mái, sô cô la đen, và đồ nội thất phòng khác phù hợp với nhau, đặt một số hoa khô trên bàn cà phê, hiển thị với phân tán để được làm sạch vào một vỏ cọ rất sạch sẽ, vỏ màu be , bảy màu sắc của cánh hoa, nhưng cũng đầy với một niềm say mê cho cuộc sống. Bắc phòng là nhà bếp, được chế biến nửa kín, phía Nam là một cánh cửa phòng hạ cánh, sau đó ban công trong suốt với các khu vực khá lớn, sặc sỡ lởm chởm đặt phía trên đặt một loạt các cây đã ra hoa, có được không ra hoa. Beichen Lu Gu đã có dấu hiệu trong phòng đều nhìn hơi khó chịu. Đôi mắt anh cố định trên như trong nháy mắt tất cả mọi thứ nặng nề, luôn luôn làm cho cô ấy cảm thấy giống như một cơ thể chia cắt của những người đã chết như thể anh đối xử như nhau, với con dao mổ của mình để khám phá tất cả những sự thật mà không bị phát hiện. "Tôi đã không làm các thực phẩm bổ sung." Cô đứng trong tầm nhìn của mình. "Đô" Beichen Lu đưa bầu trời rõ ràng, sau đó đứng dậy vào ban công. Cửa sổ ban công mở cửa, có cửa sổ nhà bếp mở, và phía nam của căn hộ thời điểm này mùa hè tốt nhất, gió nhẹ nhàng, không sử dụng điều hòa không khí sẽ được từ mát mẻ, không có mồ hôi. Có chuông gió, leng keng, kèm theo một làn gió sắc nét rõ ràng. Beichen Lu nhìn lên, một loạt các vỏ nhỏ với một chiếc chuông gió váy mỏng, gió đã qua, vỏ nhỏ va chạm âm thanh, khác nhau từ các âm thanh vỏ nghẹt sản lớn, âm thanh đó phát ra bởi rất mịn vỏ tai. Tôi thấy rằng họ làm, không hoàn toàn vỏ hình dạng tương tự của riêng mình. Nhìn lên đồng thời cũng nhìn thấy mặt trời trên ban công có treo quần áo. Bộ quần áo rửa bán khô mới, nhưng cũng cho thấy một hương vị nước xà phòng rửa sạch, có váy với áo hoa nhỏ, cũng như ...... "Đừng nhìn lên." Gu đầu lo lắng, hét lên một tiếng nói. ** Đôi mắt của ông về vòng tròn của mình, cảm thấy khủng khiếp. Hoa hậu North Star Minchun cười. Gu đầu cảm thấy xấu hổ và giận dữ, chỉ cần để ý đến anh ta, và quay trở lại bếp. Thật bất ngờ, anh cũng đến với toàn dân chống lại các con cửa kính, nhìn cô chuẩn bị thức ăn, ông chỉ nói: "Đừng có đưa rau mùi tây." " Tôi xin lỗi, tôi thích ăn. "Gu cuối cùng đã bắt đầu tìm thấy của mình điểm yếu, quẹo mỉm cười với anh, cố ý nói: "Tôi crypt đặc biệt đặc biệt ăn rau mùi tây.", "sẽ bao gồm các thành phần mùi hương rau mùi, tôi đang cho bạn các đề xuất hợp lý về nấu ăn. "" Đây là của tôi nhà bếp, ** thế nào tôi làm về cách làm. "Đầu tiên bắt một vài chăm sóc rau mùi tây rơi vào chúng, cuối cùng vẫn cảm thấy chưa đủ, và đặt một vài. Beichen Lu "Gee" hai lần, miễn cưỡng lắc đầu, một chút đau khổ, "Món này có thể ăn nó?" " ** ăn không ăn. " Cô ấy là rất cùn hiếu khách như vậy tôi đã không sợ Beichen Lu, Anh nhún vai, tay khoanh trước ngực, không có vấn đề như thế nào. Sau một thời gian dài, anh hỏi, "Không có dép đi trong nhà người đàn ông, không có gạt tàn thuốc,乔云霄bạn không đến đây?" Gu đầu nhâm nhi một môi dưới, "Đây là sự riêng tư của tôi, tôi không thể trả lời." "Tôi ở phía trước của bạn không có sự riêng tư. " khoe giọng tốt. Gu suy nghĩ ban đầu, mà là ở phía trước của bạn chỉ để được riêng tư hơn. Cô không trả lời, quá lười biếng để Dali. Bằng cách này, Beichen Lu nhìn cô kết thúc một bữa ăn, hiếm khi nói trong chăm sóc sớm dù rằng khi nấu một người đàn ông lớn ở phía sau xem nó như vậy rất khó chịu, nhưng tôi biết rằng tình hình hiện nay là rất khó thay đổi, cis bản chất của nó, và thêm cơm trắng. Kết quả là, Lu North Star thực sự là không lịch sự để ăn với hương vị. Gu đầu vũ trang với đũa, buồn bã nhìn anh, "Bạn không ăn rau mùi nó?" Lu North Star mày. "



















































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: