我们经常听人说,某人有学问,某人没学问。“学问”一词很吓人,可以打倒人,也可以因此被打倒。但什么是学问,众人的看法却不尽相同。我据说是个没学 dịch - 我们经常听人说,某人有学问,某人没学问。“学问”一词很吓人,可以打倒人,也可以因此被打倒。但什么是学问,众人的看法却不尽相同。我据说是个没学 Việt làm thế nào để nói

我们经常听人说,某人有学问,某人没学问。“学问”一词很吓人,可以打倒人

我们经常听人说,某人有学问,某人没学问。“学问”一词很吓人,可以打倒人,也可以因此被打倒。但什么是学问,众人的看法却不尽相同。我据说是个没学问的人,经常被火眼金睛的革命小将临空揪斗一番。但是俺没吃过猪肉也见过猪跑,自两槐夹井以来,毕竟跟大大小小真真假假有学问的人打过许许多多形形色色的交道,所以对“学问”一词也不免有几点个人的斟知拙见,下面就排在这里就教于方家。
一个人要“有学问”,首先必须“知道的事情多”。即多知、多闻。有些知识分子知道的事情很少,连灯泡都不会换,连邓丽君都没听过,连韭菜芹菜都分不清,不以为耻,反而宣称自己是“学者”,认为那些见多识广的人是“不务正业”,按照这样的逻辑,白痴就是最“务正业”的了,知识越多就越反动了。这真是学问的退化,文明的悲哀。
这里所说的“多知多闻”,可以是“知道很多领域的事情”,比如孔子,从朝拜礼仪到驾车射箭都知道,既懂军事,也懂“政治经济学”。这叫“广博”。今天的很多人,看见某人是数学系的教授,就以为他必定不懂建筑学,这是现代人的愚昧。我上大学时,数学系的朋友整天研究萨特和弗洛伊德,也没耽误他上博士,这就是综合性大学的优势。没有一定程度的“博”,是什么学问也谈不上的。
另外,多知多闻也可以指“在某个专门领域知道得比别人多”,这叫“专深”。例如我们大家都有些医学知识,但是医生就比一般人知道得更多,因此他在医学领域内就比我们“有学问”。即使他出了医疗事故,也仍然比我们外行有学问。千万不要发现了大作家的一个错别字,就汪汪狂吠,贬低其人格,觉得人家不如自己。现在的这种浅薄青年实在是太多了。再如刘心武讲《红楼梦》,许多人骂他是野狐禅,骂他无知,其实刘心武的研究可能比那些资深的红学家要弱一些,路子也未必正确,毕竟他是作家出身,但刘心武总比一般的中文系大学生有学问吧?他对《红楼梦》的熟悉程度我看也是超过许多古典文学教师的。刘心武至少称得上是《红楼梦》专家的。
需要注意,广博和专深并不是对立的。有些人可以在多个领域都很专深,古人往往如此,现代人也不少。所以,切不可认为一个铁匠做出的沙发就不如木匠。福柯、巴尔特这样的大师,我们能说他们是哪个专业的吗?一个在某一领域比较专深的人,对相邻领域也必然所知较多。举例来说,一个文史哲专业的大学者,应该在文学、语言、历史、哲学、宗教、艺术、心理、社会、政治、经济等诸方面都具有博士、至少是硕士的水平。所以,我们这些略有成就的小学者,没有任何骄傲的理由,我们距离真正的大师,还差得远呢。假如一个物理系的本科生想当然地在物理问题上随便教训一位化学系的教授,那就是不懂道理的“轻狂”了。
其次,多知多闻,可以算作有“学”。但光凭知道的事情多,还不能就算“有学问”。北京的出租车司机知道的事情都很多,上知中南海,下知八宝山,有些司机的渊博程度已经超过了外省的局长和教授,但他们多数不能称之“有学问”。为什么呢?因为必须把知道的事情消化整理为系统的“知识”,才能称“学问”。用老百姓的话讲,那得“说出来一套一套的”。有些人被取了外号叫“张大学问”、“李大学问”,就是因为他们的谈吐比较系统,所掌握的信息连成了体系。
现在网络发达,可以搜到很多信息,浏览很多文章,这表面看起来是好事,其实害处也很大,使很多基本功没练好的青少年胡乱吞咽了一些信息快餐后,就自以为很有学问啦,动不动就“豁然开朗”,然后就去趾高气昂地教训别人。说他们没有教养他们可能不爱听,其实就是分不清“信息”和“知识”。今天读点张爱玲,明天读点张恨水,并不等于就知道了“现代文学”。今天读点水浒,明天读点金庸,并不等于就掌握了“武侠文学”。信息必须经过加工处理才能转化为“知识”,不然我们花钱上学干啥?在家里自己读书不也能“获得信息”吗?大学里主要不是学“知识”,而是学“获得知识的方法”。我当年要考大学时,父亲很困惑:“《红楼梦》和《资本论》你都读了,难道世界上还有你不认识的字儿吗?”老人家以为大学生就是比中学生多认识五六百个字吧。为什么现代人如果不上大学就比较难成为“有学问”的人呢?就
因为现在的“信息”太多了,没有经过专业的训练,就不知道怎么“做学问”。所以大学里学什么专业并不特别重要,经过严格学术训练的人,研究什么都通。那种认为教育系毕业的就不能搞新闻、经济系毕业的就不能搞政治的人,一般属于学校里的可爱的白痴。还是普通老百姓看得准,给孩子请家教辅导数学,并不一定找数学系的,只要高考数学成绩好,历史系的也行。没有上大学的朋友也不必自卑,只要按照学术程序去自我修炼,一样可以成为大学者。梁漱溟、李泽厚就是榜样。不少高考落榜的朋友给我写信,我就是这么答复他们的。
再次,有了系统的知识,只能算“肚子里有学问”。那些知识必须能够灵活具体地运用,才算真的掌握了知识。背了五千个数学公式,却解不出五十道题,叫什么学问?拿了数学奥林匹克金牌,却算不清水电费,叫什么学问?背了三万个围棋定式,连孔庆东都赢不了,叫什么高手?一台电脑有八万G的硬盘,装得满满的都是“正确而严密的知识”,可是286的配置,什么都调不出来,一敲键盘就死机,那些知识就成了死知识。现在的很多学者就属于这种“肚子里有学问”的人。读书破万卷,下笔如见鬼。学问做了五十年,讲点常识都不会。写了一本又一本学术著作,除了评职称填表用之外,连责任编辑算上一共两个读者。当然,能够达到肚子里有学问也已经不错了,即使解决不了实际问题,也总算“茶壶煮饺子——心里有数”,一般不会过分迫害好人了。这也不全怪他们,应该怪他们的教育背景。
多知多学,博闻强记,自成系统,又能够灵活运用,这就叫“才学兼备”,已经可以说“有学问”了,区别只在学问大些还是小些而已。但对更高层次的真正追求学问的人来说,有才、有学还不够,更重要的是“有识”。即有“识见”,有发明,有创新。
你学了那么多的知识,却不能给这个世界增添一点新的思想,新的东西,你说的都是别人说过的话,引用的都是别人挖掘的材料,表演的都是师傅的节目,那未免有些对不起自己的生命。不过能够老老实实守成,在当今也算难得了。比如很多哲学系的学者,他们非常有自知之明,并不把自己叫做“哲学家”,他们只是“研究哲学”的人。知道黑格尔生于哪年,知道康德晚年写了什么著作,当然不能就算哲学家。什么人称得上哲学家,是不是一定要哲学系毕业,大家自己去想。鲁迅和郭沫若,都不是中文系、历史系出身的啊。
此处尤须注意,“有识”应该是建立在“有学”和“有才”的基础之上的。无学无才,却急功近利,非要追求“有识”,那只能是自欺欺
人的客里空。现在的很多酷评家和以骂人为英雄的老少爷们儿,其实是急于表现自己的“有识”心理造成的。今天骂骂钱钟书,明天骂骂查良镛,不想想自己吃过几碗干饭,只会像苍蝇一般在人家的饭碗上空盘旋。这样的“有识”往往暴露的正是自己的无学无才,无知无能。曾有学者根据我某篇荒诞作品里孔子念唐诗的情节,大骂“孔庆东连基本的历史常识都不懂,给北大丢脸”。我只有苦笑一声:真给北大丢脸啊。很多人羡慕鲁迅杂文深刻老辣的见识,便以为“敢打敢冲”就能写杂文,不知道鲁迅是积累了几十年的才学,杂文方写得那般空前绝后。要说勇猛锐利,现在的革命小将还能超过文革中的大字报水平吗?为什么大字报举而不久呢?没有才学做基础嘛。
所以,完整的学问应该包括才、学、识几部分。而为了获得才、学、识,又需要德、义、勇等几项人品素质,那就是另外一个问题了。
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
我们经常听人说,某人有学问,某人没学问。“学问”一词很吓人,可以打倒人,也可以因此被打倒。但什么是学问,众人的看法却不尽相同。我据说是个没学问的人,经常被火眼金睛的革命小将临空揪斗一番。但是俺没吃过猪肉也见过猪跑,自两槐夹井以来,毕竟跟大大小小真真假假有学问的人打过许许多多形形色色的交道,所以对“学问”一词也不免有几点个人的斟知拙见,下面就排在这里就教于方家。 一个人要“有学问”,首先必须“知道的事情多”。即多知、多闻。有些知识分子知道的事情很少,连灯泡都不会换,连邓丽君都没听过,连韭菜芹菜都分不清,不以为耻,反而宣称自己是“学者”,认为那些见多识广的人是“不务正业”,按照这样的逻辑,白痴就是最“务正业”的了,知识越多就越反动了。这真是学问的退化,文明的悲哀。 这里所说的“多知多闻”,可以是“知道很多领域的事情”,比如孔子,从朝拜礼仪到驾车射箭都知道,既懂军事,也懂“政治经济学”。这叫“广博”。今天的很多人,看见某人是数学系的教授,就以为他必定不懂建筑学,这是现代人的愚昧。我上大学时,数学系的朋友整天研究萨特和弗洛伊德,也没耽误他上博士,这就是综合性大学的优势。没有一定程度的“博”,是什么学问也谈不上的。 另外,多知多闻也可以指“在某个专门领域知道得比别人多”,这叫“专深”。例如我们大家都有些医学知识,但是医生就比一般人知道得更多,因此他在医学领域内就比我们“有学问”。即使他出了医疗事故,也仍然比我们外行有学问。千万不要发现了大作家的一个错别字,就汪汪狂吠,贬低其人格,觉得人家不如自己。现在的这种浅薄青年实在是太多了。再如刘心武讲《红楼梦》,许多人骂他是野狐禅,骂他无知,其实刘心武的研究可能比那些资深的红学家要弱一些,路子也未必正确,毕竟他是作家出身,但刘心武总比一般的中文系大学生有学问吧?他对《红楼梦》的熟悉程度我看也是超过许多古典文学教师的。刘心武至少称得上是《红楼梦》专家的。 需要注意,广博和专深并不是对立的。有些人可以在多个领域都很专深,古人往往如此,现代人也不少。所以,切不可认为一个铁匠做出的沙发就不如木匠。福柯、巴尔特这样的大师,我们能说他们是哪个专业的吗?一个在某一领域比较专深的人,对相邻领域也必然所知较多。举例来说,一个文史哲专业的大学者,应该在文学、语言、历史、哲学、宗教、艺术、心理、社会、政治、经济等诸方面都具有博士、至少是硕士的水平。所以,我们这些略有成就的小学者,没有任何骄傲的理由,我们距离真正的大师,还差得远呢。假如一个物理系的本科生想当然地在物理问题上随便教训一位化学系的教授,那就是不懂道理的“轻狂”了。 其次,多知多闻,可以算作有“学”。但光凭知道的事情多,还不能就算“有学问”。北京的出租车司机知道的事情都很多,上知中南海,下知八宝山,有些司机的渊博程度已经超过了外省的局长和教授,但他们多数不能称之“有学问”。为什么呢?因为必须把知道的事情消化整理为系统的“知识”,才能称“学问”。用老百姓的话讲,那得“说出来一套一套的”。有些人被取了外号叫“张大学问”、“李大学问”,就是因为他们的谈吐比较系统,所掌握的信息连成了体系。 现在网络发达,可以搜到很多信息,浏览很多文章,这表面看起来是好事,其实害处也很大,使很多基本功没练好的青少年胡乱吞咽了一些信息快餐后,就自以为很有学问啦,动不动就“豁然开朗”,然后就去趾高气昂地教训别人。说他们没有教养他们可能不爱听,其实就是分不清“信息”和“知识”。今天读点张爱玲,明天读点张恨水,并不等于就知道了“现代文学”。今天读点水浒,明天读点金庸,并不等于就掌握了“武侠文学”。信息必须经过加工处理才能转化为“知识”,不然我们花钱上学干啥?在家里自己读书不也能“获得信息”吗?大学里主要不是学“知识”,而是学“获得知识的方法”。我当年要考大学时,父亲很困惑:“《红楼梦》和《资本论》你都读了,难道世界上还有你不认识的字儿吗?”老人家以为大学生就是比中学生多认识五六百个字吧。为什么现代人如果不上大学就比较难成为“有学问”的人呢?就 因为现在的“信息”太多了,没有经过专业的训练,就不知道怎么“做学问”。所以大学里学什么专业并不特别重要,经过严格学术训练的人,研究什么都通。那种认为教育系毕业的就不能搞新闻、经济系毕业的就不能搞政治的人,一般属于学校里的可爱的白痴。还是普通老百姓看得准,给孩子请家教辅导数学,并不一定找数学系的,只要高考数学成绩好,历史系的也行。没有上大学的朋友也不必自卑,只要按照学术程序去自我修炼,一样可以成为大学者。梁漱溟、李泽厚就是榜样。不少高考落榜的朋友给我写信,我就是这么答复他们的。 再次,有了系统的知识,只能算“肚子里有学问”。那些知识必须能够灵活具体地运用,才算真的掌握了知识。背了五千个数学公式,却解不出五十道题,叫什么学问?拿了数学奥林匹克金牌,却算不清水电费,叫什么学问?背了三万个围棋定式,连孔庆东都赢不了,叫什么高手?一台电脑有八万G的硬盘,装得满满的都是“正确而严密的知识”,可是286的配置,什么都调不出来,一敲键盘就死机,那些知识就成了死知识。现在的很多学者就属于这种“肚子里有学问”的人。读书破万卷,下笔如见鬼。学问做了五十年,讲点常识都不会。写了一本又一本学术著作,除了评职称填表用之外,连责任编辑算上一共两个读者。当然,能够达到肚子里有学问也已经不错了,即使解决不了实际问题,也总算“茶壶煮饺子——心里有数”,一般不会过分迫害好人了。这也不全怪他们,应该怪他们的教育背景。 多知多学,博闻强记,自成系统,又能够灵活运用,这就叫“才学兼备”,已经可以说“有学问”了,区别只在学问大些还是小些而已。但对更高层次的真正追求学问的人来说,有才、有学还不够,更重要的是“有识”。即有“识见”,有发明,有创新。
你学了那么多的知识,却不能给这个世界增添一点新的思想,新的东西,你说的都是别人说过的话,引用的都是别人挖掘的材料,表演的都是师傅的节目,那未免有些对不起自己的生命。不过能够老老实实守成,在当今也算难得了。比如很多哲学系的学者,他们非常有自知之明,并不把自己叫做“哲学家”,他们只是“研究哲学”的人。知道黑格尔生于哪年,知道康德晚年写了什么著作,当然不能就算哲学家。什么人称得上哲学家,是不是一定要哲学系毕业,大家自己去想。鲁迅和郭沫若,都不是中文系、历史系出身的啊。
此处尤须注意,“有识”应该是建立在“有学”和“有才”的基础之上的。无学无才,却急功近利,非要追求“有识”,那只能是自欺欺
人的客里空。现在的很多酷评家和以骂人为英雄的老少爷们儿,其实是急于表现自己的“有识”心理造成的。今天骂骂钱钟书,明天骂骂查良镛,不想想自己吃过几碗干饭,只会像苍蝇一般在人家的饭碗上空盘旋。这样的“有识”往往暴露的正是自己的无学无才,无知无能。曾有学者根据我某篇荒诞作品里孔子念唐诗的情节,大骂“孔庆东连基本的历史常识都不懂,给北大丢脸”。我只有苦笑一声:真给北大丢脸啊。很多人羡慕鲁迅杂文深刻老辣的见识,便以为“敢打敢冲”就能写杂文,不知道鲁迅是积累了几十年的才学,杂文方写得那般空前绝后。要说勇猛锐利,现在的革命小将还能超过文革中的大字报水平吗?为什么大字报举而不久呢?没有才学做基础嘛。
所以,完整的学问应该包括才、学、识几部分。而为了获得才、学、识,又需要德、义、勇等几项人品素质,那就是另外一个问题了。
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chúng tôi thường nghe người ta nói rằng một người đã học được, có người không học. Từ "học tập" là rất đáng sợ, có thể đánh bại mọi người, do đó có thể bị lật đổ. Nhưng là những kiến thức, quan điểm của mọi người là không giống nhau. Tôi đã không nói là một người đàn ông đã học được, thường xâm nhập Jiudou mắt thiếu niên một cái gì đó mang tính cách mạng. Nhưng tôi đã không ăn thịt lợn, lợn chạy đã thấy, kể từ khi hai thư mục Huai tốt, sau khi tất cả, với lượng lớn và nhỏ, một nửa sự thật đã học được người đàn ông chơi nhiều loại giao dịch, do đó thuật ngữ "kiến thức" không thể giúp Có một số cá nhân được biết đến đổ quan điểm khiêm tốn, ở đây chúng tôi đến đây để dạy Fang.
Một người "học", người đầu tiên phải "biết điều gì đó nhiều hơn." Đó là những kiến thức, tin tức hơn. Một số trí thức biết điều chút, ngay cả những bóng đèn sẽ không thay đổi, thậm chí Teresa chưa bao giờ nghe, thậm chí cần tây và tỏi tây là khó để nói, không xấu hổ, nhưng tuyên bố mình là một "học giả" mà những người am hiểu người này là "vô giá trị", theo logic này, thằng ngốc là "ngành công nghiệp dịch vụ tích cực" nhất, những kiến thức hơn, phản động hơn. Nó đã học được suy thoái, nền văn minh buồn.
Thuật ngữ "mùi đa Chita" chưa "biết rất nhiều lĩnh vực," như Khổng Tử, từ bắn cung với nghi lễ thờ phượng để lái xe đều biết rằng không chỉ hiểu quân đội, nhưng cũng hiểu được "kinh tế chính trị." Điều này được gọi là "rộng rãi". Rất nhiều người ngày nay và thấy rằng ai đó là một giáo sư toán học, và nghĩ rằng anh ta sẽ không hiểu được kiến trúc, mà là một sự thiếu hiểu biết hiện đại. Khi tôi còn học đại học, một người bạn trong ngày Khoa Toán nghiên cứu Sartre và Freud, ông đã không trì hoãn các bác sĩ, đây là lợi thế của các trường đại học toàn diện. Nếu không có một mức độ nhất định "Bo", có thể không có kiến thức về những gì là.
Ngoài ra, nhiều kiến thức và tin tức khác cũng có thể có nghĩa là "trong một lĩnh vực chuyên môn biết nhiều hơn những người khác", được gọi là "đặc biệt sâu sắc." Ví dụ, tất cả chúng ta có một số kiến thức y học, nhưng các bác sĩ biết nhiều hơn người bình thường, vì vậy ông trong lĩnh vực y tế hơn chúng tôi "học". Mặc dù ông đã được ra khỏi sơ suất y tế, nó vẫn còn là nhiều hơn chúng ta học được giáo dân. Không bao giờ tìm thấy một lỗi đánh máy văn lớn, ông sủa sủa, coi thường nhân cách của họ, mọi người cảm thấy như là của riêng của họ. Bây giờ điều này là quá nhiều thanh niên nông cạn. Một ví dụ khác được gọi là A nói chuyện về "Dream of Red Mansions", nhiều người gọi ông là một Wildfox Zen, gọi anh ta không biết gì, trên thực tế, được gọi là Một nghiên cứu có thể cao hơn so với những người có kinh nghiệm trong các phần tiếp theo sẽ yếu hơn, con đường có thể không chính xác, sau khi tất cả, ông là một nhà văn được sinh ra, nhưng nói chung là tốt hơn so với Liu Xinwu Vụ sinh viên đại học Trung Quốc đã học được, phải không? Quen thuộc của mình với "Dream of Red Mansions" là nhiều hơn tôi nhìn thấy rất nhiều giáo viên văn học cổ điển. Liu Xinwu ít nhất được coi là "Dream of Red Mansions" chuyên gia.
Cần lưu ý, rộng và sâu không được phản đối cụ thể. Một số người có thể rất đặc biệt ở một số vùng sâu, người xưa thường các trường hợp, rất nhiều người dân hiện đại. Vì vậy, chúng ta không phải nghĩ rằng một người thợ rèn làm sofa không phải là thợ mộc là tốt. Masters như Foucault, Barthes, chúng ta có thể nói rằng họ là bất kỳ chuyên nghiệp không? Một tương đối sâu trong một lĩnh vực của những người đặc biệt, các khu vực lân cận đang bị ràng buộc để biết thêm chi tiết. Ví dụ, một trường đại học lịch sử và triết học chuyên nghiệp nên trong văn học, ngôn ngữ, lịch sử, triết học, tôn giáo, nghệ thuật, tâm lý học, xã hội, chính trị, kinh tế và các khía cạnh có một vị tiến sĩ hoặc ít nhất là cấp bằng thạc sĩ. Vì vậy, chúng ta những người thành tựu hơi chính, không có lý do để tự hào, chúng tôi có từ một bậc thầy thực sự, thậm chí không đóng. Nếu một bài học vật lý học tình cờ đưa cho các cấp trong vấn đề vật lý giáo sư của Khoa Hóa, mà không hiểu sự thật của "phù phiếm" này.
Thứ hai, ngày càng có nhiều tin tức cho biết, có thể được tính như "khoa học". Nhưng ngay cả với những thứ hơn để biết, thậm chí không "học được." Bắc Kinh trình điều khiển xe taxi biết rất nhiều thứ, Shangzhi Trung Nam Hải, được biết đến dưới Bát Bảo Sơn, một số trình điều khiển mức độ sâu sắc đã vượt quá các giám đốc và giáo sư các tỉnh, nhưng hầu hết trong số họ không thể gọi nó là "học". Tại sao? Bởi vì cần phải biết những gì sắp xếp của hệ thống tiêu hóa của "kiến thức" để nói "kiến thức". Với những lời nói của mọi người, nó phải "nói thẳng của tập hợp." Một số người đã chụp những biệt danh "Nữ hoàng của tri thức", "Lee University hỏi" vì hệ thống hội thoại so sánh, các thông tin sẵn có của mình và thậm chí đã trở thành hệ thống.
Bây giờ Internet phát triển, có thể tìm thấy rất nhiều thông tin, duyệt qua nhiều bài viết, đó dường như là một điều tốt, trên thực tế, tác hại cũng rất lớn, không làm cho rất nhiều các kỹ năng cơ bản cần thiết để đào tạo những người trẻ tuổi tình cờ ăn nhẹ sau khi nuốt một số thông tin, nó được cho là những người bạn rất am hiểu , bất cứ khi nào họ "đột nhiên" và sau đó đã đi phát sóng bài học cho những người khác. Ông nói rằng họ không muốn nghe sự dạy dỗ họ có thể, trên thực tế, nói cho "thông tin" và "kiến thức". Hôm nay đọc một số ốm yếu, Zhang Henshui điểm vào ngày mai đọc, không có nghĩa là bạn biết "văn học hiện đại." Margin nước điểm bài đọc hôm nay, ngày mai, đọc một số Jin Yong, không có nghĩa là họ sở hữu những "văn học võ thuật." Thông tin phải được xử lý có thể được chuyển đổi thành "kiến thức", hoặc chúng tôi chi tiêu trong trường làm gì? Đọc nó ở nhà cũng không thể "có được thông tin" nó? Các trường đại học không phải là chủ yếu để học "kiến thức", nhưng việc học "cách tiếp cận với tri thức." Để kỳ thi tuyển sinh đại học, tôi đã, cha tôi là rất bối rối :? "" Dream of Red Mansions "và" Das Kapital "Bạn đã đọc, là thế giới và con cái của bạn không biết từ" sinh viên trường đại học cũ nghĩ rằng học sinh trung học biết nhiều hơn năm trăm một từ của nó. Tại sao đại học hiện đại nếu không khó khăn hơn để trở thành một "học" được người dân? Chỉ
vì "thông tin" quá nhiều, không được đào tạo chuyên nghiệp, tôi không biết làm thế nào. "Học bổng." Vì vậy, các trường đại học không phải là đặc biệt quan trọng để tìm hiểu những gì, đào tạo học tập nghiêm khắc chuyên nghiệp nghiên cứu mọi thứ thông qua. Ý tưởng rằng Bộ Giáo dục sinh viên tốt nghiệp sẽ không thể tham gia vào các tin tức, Khoa Kinh tế học, những người không thể tham gia vào chính trị, nói chung là thuộc trường phái của thằng ngốc dễ thương. Hoặc những người bình thường nhìn thấy tiềm năng, toán học dạy kèm cho trẻ em, xin vui lòng, không nhất thiết phải tìm kiếm các khoa Toán, cung cấp một lối toán học trường đại học tốt, khoa lịch sử là cần thiết. Không có bạn bè học đại học không có lòng tự trọng thấp, chỉ cần làm theo các chương trình học tập để tự trồng trọt, và họ có thể trở thành một học giả. Liang Shuming, Li Zehou là một ví dụ. Nhiều tuyển sinh đại học kỳ thi bạn bè viết cho tôi, tôi đã rất trả lời chúng.
Một lần nữa, với hệ thống các kiến thức, chỉ có thể được coi là "bụng đã học được." Kiến thức đó phải được sử dụng bê tông linh hoạt, chúng tôi coi là thực sự làm chủ được kiến thức. Sao năm ngàn công thức toán học, nhưng không có giải pháp năm mươi câu hỏi, là những kiến thức? Olympic Toán học đoạt huy chương vàng, nhưng tiện ích Suanbu Qing, những kiến thức? Quay trở lại ba mươi ngàn bộ, thậm chí Qingdong không giành chiến thắng, những gì thầy? G tám mươi nghìn một ổ đĩa cứng máy tính, đóng gói đầy đủ của tất cả các "kiến thức đúng đắn và nghiêm túc", nhưng 286 cấu hình, những gì tôi không ra khỏi giai điệu, một đánh máy về vụ tai nạn, kiến thức mà đã trở thành kiến thức chết. Nhiều học giả bây giờ thuộc về này "bụng học được" người dân. Đọc cuộn nghỉ, nhận được như là địa ngục. Học để làm năm năm, chúng tôi sẽ không nói chuyện thông thường. Ông đã viết một cuốn sách khác học tập, ngoài việc làm đầy với những tựa đề bài bình luận bên ngoài, ngay cả những biên tập đếm tổng cộng hai người đọc. Tất nhiên, nó có thể đi đến dạ dày cũng đã học được khá tốt, thậm chí nếu không phải để giải quyết vấn đề thực tế, mà còn quản lý để "ấm trà bánh bao luộc - đã có một ý tưởng", nói chung là không quá tốt của cuộc khủng bố. Đây không phải là hoàn toàn đổ lỗi cho họ, nên đổ lỗi cho nền giáo dục của họ.
Tìm hiểu thêm kiến thức, kiến thức bách khoa, như một hệ thống, và có thể sử dụng, được gọi là "học bổng phòng thủ", đã có thể nói "học", và chỉ có sự khác biệt trong việc học một chút lớn hơn hay nhỏ hơn mà thôi. Nhưng đối với những người thực sự để theo đuổi một mức độ cao hơn về kiến thức, tài năng, phải học là không đủ, quan trọng hơn, nó là "kiến thức." Cụ thể là "kiến thức và kinh nghiệm", có sáng chế, có sự đổi mới.
Bạn học được rất nhiều kiến thức, không cho thế giới một chút ý tưởng mới, những điều mới, bạn nói người khác đã nói, trích dẫn của người khác khai quật nguyên liệu, biểu diễn các chương trình thạc sĩ, Điều đó phần nào tiếc cuộc sống của mình. Nhưng tôi có thể thành thật bảo thủ, cũng được coi là tình huống hiếm hoi trong ngày hôm nay. Ví dụ, nhiều học giả của các bộ phận triết học, họ rất tự biết, không coi mình được gọi là một "triết gia", họ chỉ "việc nghiên cứu triết lý" người dân. Biết rằng Hegel đã được sinh ra trong những năm, tôi biết những gì Kant trong những năm sau này của ông đã viết cuốn sách, tất nhiên, thậm chí không phải là một triết gia. Những gì mọi người gọi là triết học, không nhất thiết phải để triết học, tất cả chúng ta suy nghĩ về. Lu Xun và Guo, không phải là Trung Quốc, Khoa Lịch sử ra đời ah.
Chú ý ở đây đặc biệt, "biết" phải dựa trên một "học tập" và "tài năng" của nền móng. Không có học mà không có nó, nhưng thành công nhanh chóng, nhấn mạnh việc theo đuổi "cái nhìn sâu sắc", nó chỉ có thể là tự lừa dối hay bắt nạt
người đi trong không khí. Bây giờ nhiều Kuping nhà và nguyền rủa những người anh hùng của con người trẻ và già, trên thực tế, là mong muốn thể hiện "cái nhìn sâu sắc" nguyên nhân tâm lý của mình. Hôm nay Qian Mama, Mama Kim Dung vào ngày mai, không nghĩ về bát ăn của mình nấu cơm, chỉ như ruồi thường lơ lửng trên công ăn việc làm của người dân. Chẳng hạn "có kiến thức" được ông thường xuyên tiếp xúc mà không cần học mà không có nó, dốt nát và kém cỏi. Theo các học giả Nho giáo đã đọc một bài báo tôi Tang cốt truyện vô lý làm việc, cáo buộc "Qingdong ngay cả những kiến thức cơ bản của lịch sử không hiểu, để các ô nhục Bắc." Tôi chỉ có thể mỉm cười ngay: Đúng như Bắc xấu hổ ah. Nhiều người ngưỡng mộ tiểu luận của Lỗ Tấn tinh tế hiểu biết sâu sắc, nghĩ rằng "dám dám đấm" sẽ có thể viết các bài luận, không biết Lu Xun là sự tích tụ của nhiều thập niên học bổng, bài luận bằng văn bản là đảng nên chưa từng có. Tôi nói dũng cảm sắc nét, thiếu niên cách mạng bây giờ có thể vượt quá mức của các poster Cách mạng Văn hóa nó? Tại sao cho các áp phích và ngay sau đó? Cũng không có nền tảng học bổng.
Vì vậy, một kiến thức đầy đủ nên chỉ bao gồm, khoa học, kiến thức của một số bộ phận. Để có được nó, học hỏi và hiểu biết, chúng ta cần đạo đức, công bằng, can đảm và như vậy trên một số phẩm chất của nhân vật, và đó là một vấn đề khác.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: