车子一路开, 经过一排排杨树, 上了座桥, 桥两侧都是工厂, 再往前, 又见杨树, 还有农田和山丘, 有时是一丛丛的绿, 有时是一地地的黄. dịch - 车子一路开, 经过一排排杨树, 上了座桥, 桥两侧都是工厂, 再往前, 又见杨树, 还有农田和山丘, 有时是一丛丛的绿, 有时是一地地的黄. Việt làm thế nào để nói

车子一路开, 经过一排排杨树, 上了座桥, 桥两侧都是工厂, 再往前,

车子一路开, 经过一排排杨树, 上了座桥, 桥两侧都是工厂, 再往前, 又见杨树, 还有农田和山丘, 有时是一丛丛的绿, 有时是一地地的黄.

天空亮堂, 雪花悄落.

后边的一个女孩儿非要开窗, 把手伸出去感受风雪, 寒气立刻冲进来, 她显然很兴奋: "这雪真美. . . . . ."

她的话都被风吹破了, 飘逸的长发在狂魔乱舞, 脸上表情却很陶醉.

阿崇喝着冰水, 被风一吹, 牙龈犯疼, 脸上却笑着: "美得过这车么, 仨美女呢, 啊呸呸, 说错了, 五个大美女呢, 走了什么好运啊, 都聚在这车里了!"

车上的女性都被逗笑了, 除了在前面开车的蒋逊.

女孩儿关上窗户, 理了理头发, 脸颊微红着问: "你们也是去明霞山旅游的? 就你们两个大男人啊?"

阿崇说: "啊, 就我们两个大光棍, 凑对去山上过年了."

"我们两家也准备去山上过年, 没想到今天下雪了, 也不知道能不能在上面玩." 又说, "我叫王潇, 你们叫什么啊?"

她问的是"你们" , 只有阿崇答了一句: "叫我阿崇就行."

王潇眼角瞟着前面的贺川, 嘴上说"哦" , 表情却不太满意.

瓜子壳装了一袋子, 中年妇女热情得分起了沙糖桔, 阿崇开心接过, 剥好了递给贺川, 贺川见一只男人的大手拿着一小颗红澄澄的桔子, 磨了磨牙后槽. 阿崇识趣得把整颗桔子塞进自己嘴里.

吃着吃着, 中年妇女和蒋逊搭讪起来.

"小蒋啊, 你做这个能赚多少啊, 门票本来就 120, 你就算载了一车的人, 这油钱也亏吧?"

蒋逊说: "亏不了, 我帮着买门票能打折, 再说了, 你们住的地方不是我介绍的么, 能拿回扣."

中年妇女笑着: "你倒是老实! 哎, 看你岁数不大啊, 跟我们潇潇差不多吧, 她今年刚大学毕业."

蒋逊说: "那我可比您女儿大多了."

"真的假的, 你多大了?"

"您猜啊."

问完年龄, 对方又问起蒋逊有没有男朋友, 以前在哪里读书, 蒋逊说: "您看我有男朋友么?" "您猜我像在哪儿读书的?"

没一句回答到点子上, 中年妇女却格外热衷问长问短, 聊到兴头上, 突然扫见蒋逊的右胳膊上用别针别着一块黑纱, 她脱口问: "你家里谁去了啊?"

车里聊天声小了下去.

顿了两秒, 蒋逊答: "我妈."

中年妇女又问: "哎哟, 这. . . . . . 去了几天了?" 后面一只胳膊扯了扯她, 是王潇, 她这才反应过来不该问.

蒋逊却若无其事地回答: "哦, 也没几天, 今天刚好第四天."

中年妇女有点脸红, 说了声"不好意思啊" , 车中也无人再说话, 大家都有些意兴阑珊.

临近明霞山, 车停到了路边.

阿崇问: "怎么停了?"

蒋逊下了车: "休息几分钟, 让车凉一下."

她掀开驾驶座的椅面, 底下一注注热气冒上来, 拧开一瓶矿泉水, 她慢慢地往里头倒了一些, 热气冒得更多了.

阿崇自认见多识广, 也没见过这样的, 扒着椅子探头看, 一股浓浓的柴油味扑鼻而来.

车里气味难闻, 蒋逊让大家下车逛逛, 对面是河, 边上还有饭店, 看风景借厕所, 大家都下了车.

只有贺川安然坐着.

蒋逊也不理他, 隔半分钟就往座椅里头加点水.

雪小了, 若有似无地飘着, 周围车来车往, 私家车, 小三轮, 摩托车在中间灵活地穿来穿去, 卖甘蔗的, 摊煎饼的, 大声说着话, 笑语不断.

蒋逊静静站在车门边, 低着头, 侧脸的轮廓像是炭笔勾勒出来的, 神情比之远处山峦更显静谧.

在她第三次加水时, 贺川开口了.

"诚心的?"

蒋逊看他一眼: "什么?"

贺川笑着: "他做了什么, 你逗他逗得这么开心?"

蒋逊笑了笑: "你想多了."

"是么?" 贺川靠向前, 递去一瓶矿泉水, "来, 帮我加热."

蒋逊: ". . . . . ."

贺川问: "不加?" 矿泉水一点点靠前, 很快就抵在了黑色羽绒服胸口的位置.

"他会做什么, 我不用猜也知道." 又靠前了一点.

"只会动动嘴皮子, 还能做什么?" 再往前, 贴住了.

"我跟他相反." 贴紧了, 顶了顶.

蒋逊面无表情.

又若有似无地碾了一下, 很轻, 像羽毛撩拨着, 羽毛落下了, 又慢慢地往里顶.

贺川声音低下来: "很软."

你妈. . . . . .

还顶着, 贺川说: "衣服不错." 瓶子离开了.

你大爷. . . . . .

贺川问: "还玩么?"

你祖宗. . . . . .

蒋逊一把抽过他手中的矿泉水, 放进车椅里, 低下头继续加水.

贺川笑了笑, 过了会儿打开车门下来, 把副驾地上的旅行包扔到了后面, 自己坐到了副驾上.

蒋逊没像赶阿崇那样赶他.

贺川没管蒋逊的脸色, 他靠着椅背, 懒洋洋地架着腿, 嘴角挂着笑, 明显非常愉快. 他想抽烟, 摸了下口袋才想起烟没了, 习惯性地掏出一个小糖罐抛着把玩.

直到一整瓶矿泉水见了底, 车椅不再冒烟了, 其他人才有说有笑地回来了.

王潇把一袋削好的甘蔗拎给蒋逊, 小声说: "给你." 又不好意思地加了一句, "你别不开心啊!"

蒋逊笑了笑, 也不客气. 王潇开心地上了车, 这才发现座位有变动, 大家随意说了两句, 倒没人介意, 后面两排照样拥挤.

关上车门, 蒋逊把矿泉水抛到了副驾. 瓶身温热油腻, 刚刚就浸在了冒烟的地方, 此刻落在贺川腿上.

贺川什么都没说, 把瓶子往后一抛, 砸到阿崇胸口, 阿崇惊呼: "什么东西!" 一抓一摸, "哎哟怎么这么油?"

贺川说: "你要的热水!"

阿崇心里咯噔一下, 东看西看不再多话.

车子再次启动, 后面热热闹闹, 前面死气沉沉.

离山越来越近, 远远就能看见云雾缭绕, 碧青的颜色渐渐清晰立体. 到达山脚, 随处可见饭店和私家车, 冬天是旅游淡季, 山上又湿寒, 但临近年关, 想来这里度假的人并不算少.

王潇很兴奋: "终于到了啊, 没想到还挺快的." 可这种兴奋没持续多久.

过了山脚, 往上就是盘山公路. 起初公路还算宽敞, 车来车往很平常, 渐渐的, 路面变窄了, 公路弯曲陡峭, 转弯又急, 才转了一次, 车上几人的面色便不太好, 只有阿崇和贺川平平静静.

王潇担心: "这路怎么那么窄啊, 而且好陡, 上面也这样吗?"

蒋逊说: "上去都是这样."

另几人嘱咐蒋逊开慢点.

从车窗望出去, 能看见连绵起伏的群山, 雪花落下来, 眨眼就不见了踪影. 一片绿色, 公路外侧深不见底, 车子一个不小心就会跌得粉身碎骨. 又拐了一个急弯, 车停了.

前面堵车.

几辆私家车挡在那里, 男男女女大声喊着话. 蒋逊摇下车窗, 声音随风传来.

"就这么往上开, 大家都这么开, 没事儿!"

"不行, 这路太陡了, 前面两个弯我已经过得哆哆嗦嗦了, 我刚打听了, 上面全是急转弯, 我开不好!"

"我也不敢开, 我雨刮器都坏了, 路都看不清!"

蒋逊喊: "喂 ——"

贺川朝她看了一眼.

前面的人正在争执, 听见有人喊"喂" , 没意识到在喊他们, 直到又听见两声, 才反应过来, 顺着声音望过去, 只见一辆白色 suv 里的女孩正探出头, 几粒雪落在她头发上.

她喊着: "几辆车不敢开?"

他们没听懂.

她又喊: "你们几个, 前面几辆车? 几辆车不敢开?"

他们明白过来, 回道: "两辆, 就两辆!"

蒋逊下了车, 朝他们走去. 这一看, 才发现上山下山的车都堵在了一道, 想往边上挪也挪不开, 罪魁祸首是中间两辆车, 司机一男一女. 蒋逊又回头, 短短几分钟, 她的车屁股后面已经堵了一溜车, 想掉头也来不及了.

蒋逊回到车上, 先往后面看了看, 视线从两个中年男人脸上扫过, 又落到阿崇脸上, 阿崇一脸惊喜地冲她笑, 她立刻挪开眼, 问后排两个男人: "叔叔, 你们会开车吗?"

"不会不会, 我们都不会开."

蒋逊问阿崇: "你能开盘山公路吗?"

阿崇说: "你太小看我了吧."

蒋逊直接说: "你跟我去开前面两部车." 转头对贺川说, "你开我的车."

贺川懒洋洋地靠着: "不."

蒋逊说: "他们前面堵着, 我们也上不去."

"那就等着."

车上的人说: "那要等到什么时候啊, 不如帮帮忙吧, 当做好人好事了!"

蒋逊看着贺川, 一言不发, 贺川也看着她, 过了会儿, 贺川下了车, 朝前面的人走去了, 阿崇也跳下车: "我不会开手动挡, 我去前面帮忙了!"

车流终于缓缓地动了起来, 没多久, 车距渐稀, 顺利前行. 蒋逊开得又快又稳, 几个急转弯下来, 车上的人又有了聊天的兴致.

贺川开着轿车, 边上的人在不断道谢, 他看了眼后视镜, 隔着一辆车, 他能看见白色的车头和车灯.

后排的人一直看着后方, 说: "那小姑娘开车开得真厉害, 车距都没变过."

那几人到达目的地, 车子停了下来, 蒋逊也跟着停了车. 阿崇和贺川回到车上, 车子继续行驶, 五分钟后终于停了.

车门打开, 山风迎面.

王潇站在观景台上, 叹道: "这地方, 简直神了!"

半山腰, 山顶上, 全是石头房, 花园院落, 民国别墅, 林林总总百余间, 躲过战乱, 安于和平年代, 和群山共存.

雪已经停了, 阳光拨开云层, 露出一圈圈温黄的光晕. 白云在头顶顺风而过, 落下一道道斑驳的影子, 阳光和阴影交错. 入目所及, 层峦叠嶂, 远处云雾缭绕, 一望无垠.

第 3 章 (www. 75txt. com)

行李一件件拿下车, 蒋逊倚着车头, 贺川侧靠着护栏, 低着头, 不知在想些什么.

蒋逊突然说: "喂 ——"

贺川看来一眼.

蒋逊笑着: "你不会开手动挡吧?"

她的笑容, 带着嘲讽, 带着笃定, 眯着眼, 坏透了.

贺川笑了声: "会又怎么样, 不会又怎么样?"

蒋逊说: "你等着."

含义不明.

山风舒凉, 吹久了, 凉变成冰, 山上气温比山下至少低 7, 8 度, 山下已经够冷了, 更妄论这里. 一行人等着蒋逊.

蒋逊指向山顶, 对阿崇说: "你们要去的 232 号别墅在那里, 慢走不送."

阿崇望过去, 远远的, 有一栋黑灰色的建筑隐藏在山林中, 一片云雾从中飘过.

这距离让人望而生畏.

阿崇差点跳起来: "你不送我们上去?"

蒋逊说: "我不是已经送你们上来了么?"

"还没送到家门口啊!"

"谁规定送到家门口的?"

"谁会送到半路上啊!"

蒋逊说: "记得我店门口的广告牌吗?"

阿崇不解: "记得."

"上面写了什么?"

"广告啊."

"嗯. . . . . . 上面写了, 明霞山一日游, 门票 120 元含车送." 蒋逊问, "这是哪里?"

阿崇张了张嘴: "明霞山. . . . . ."

蒋逊转身准备走了, 阿崇拦住她, 小声讨好: "你看你看, 我之前言语上冒犯了你, 但你忽悠了我一路, 也该消气了吧."

蒋逊说: "消气啦."

阿崇喜道: "那就送我们到家门口吧!"

"可现在得罪我的不是你啊."

"啊? 那谁得罪你了?"

蒋逊遥遥一指: "他."

那边, 贺川靠着栏杆, 手中抛着糖果罐, 左耳的耳钉闪了一下. 他一笑, 正对上蒋逊的手指.

蒋逊拎着她的旅行包走了, 阿崇忿忿地说: "小心眼子!" 拖着行李箱问贺川, "你怎么得罪她了?"

贺川凉凉地看他一眼.

阿崇当做没看见: "我们真的要徒步爬上去?"

"急什么." 贺川插着口袋朝前走, "先吃饭."

观景平台后方, 是丽人饭店, 一栋西式别墅, 建于民国时期, 山石堆砌而成.

蒋逊带着王潇她们去开房, 一晚房费 520 元, 两对夫妻两个女生, 一共开三间房. 拿到钥匙, 王潇悄悄问蒋逊: "你能拿多少回扣?"

蒋逊说: "一顿饭钱."

"一顿饭钱? 几十? 几百?"

边上的人喊她: "好了潇潇, 别耽误小蒋, 我们先上去."

王潇急急忙忙地又问: "刚才那两个人是住别墅吧? 别墅一晚多少啊?"

蒋逊笑着: "一年的饭钱!"

贺川和阿崇走进来, 正好听见这句话.

阿崇说: "你一年才吃这么点儿饭啊?"

王潇"呀" 了一声, 尴尬地躲上了楼. 蒋逊看向他们, 没吭声.

阿崇说: "我们没吃午饭, 先填饱肚子再上去."

蒋逊没理他们.

午饭叫了蕨菜, 石鸡锅, 鞭笋炒肉, 凉拌香椿, 南乳焖肉, 两个大男人饿了大半天, 阿崇吃得狼吞虎咽, 贺川吃得风卷残云.

还剩最后一块鸡肉, 阿崇说: "你嘴角粘酱油了!"

贺川不为所动, 夹走了那块鸡肉. 阿崇伤心欲绝地用剩下的汤汁拌了饭.

吃饱喝足, 贺川又想抽烟了, 摸了摸口袋, 不自觉地朝一处看去.

餐厅里, 两面都是落地格子玻璃窗, 黄色的窗框, 陈旧的气息. 蒋逊站在窗边, 拎着她的旅行包, 从里面拿出一包烟递给客人, 笑着收了钱, 有个女人喊她过去, 她又拿出了两包卫生巾.

她的旅行包里, 装满了香烟和卫生巾.

阿崇扒着饭, 也看着蒋逊, 说: "她怎么当起小贩了?"

贺川夹着食指和中指, 擦了擦, 说: "明霞山没超市."

"嗯?"

贺川难得耐性解释: "你没发现吗, 这里没怎么商业化, 山上没超市没小店, 想要买什么, 只能去山下买. 她只卖男人和女人必须用的东西."

阿崇咽下饭: "我真看出来了, 她不光小心眼, 还是个财迷, 卖出东西的时候笑得最好看."

服务员经过, 阿崇叫住她: "哎, 我们车坏了, 你们这儿有没有什么车能租给我们用用?"

服务员说: "没有呀."

"这里有没有什么租车公司? 不是有人包车旅游吗, 你有电话吗?"

服务员说: "我们这里没租车公司, 包车旅游倒是有, 都是镇上的居民, 不过快过年了, 有些人不干这个了, 你们不一定叫得到."

阿崇问: "你们饭店里总有车, 能不能先送我们一趟, 我们付钱."

服务员迟疑着: "空车倒是有一辆, 你们会开车吗?"

"能啊, 我们会开车!"

贺川突然开口: "这车. . . . . . 自动挡还是手动挡
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Xe lái xe thông qua hàng cây dương, trên một cây cầu, trên cả hai mặt cầu có các nhà máy, sau đó về phía trước, và poplar, cũng như đất nông nghiệp và ngọn đồi, đôi khi khối màu xanh lá cây, đôi khi màu vàng. Bầu trời tươi sáng, tuyết chỉ rơi. Đằng sau một cô gái không muốn để mở cửa sổ, Giữ trong tay của bạn để cảm thấy gió và tuyết, không khí lạnh vội vàng trong, cô đã rõ ràng là rất vui mừng: "tuyết là đẹp......" Từ của cô đã được thổi lên, chảy tóc dài trong hoang dã sự bân khuân ma thuật, biểu hiện trên khuôn mặt của mình là rất say. Achong uống nước đá, gió thổi, đau ở nướu răng thực hiện, nụ cười trên khuôn mặt của cô: "Hoa Kỳ đã có xe hơi, vẻ đẹp SA, Ah Bah Bah, sai, năm người phụ nữ đẹp, chúc may mắn, lên xe!" Phụ nữ được amused trên xe, ngoài việc lái xe ở phía trước của Giang Trạch Dân tấn. Cô gái đóng cửa sổ, thẳng tóc và má đỏ hỏi: "bạn cũng sẽ để du lịch minh xiashan? Cả hai người đàn ông lớn bạn?" Achong nói: "Oh, chỉ có 2 chúng ta một mình, lên đến dãy núi cho năm mới." "Chúng tôi đang chuẩn bị để đi đến dãy núi cho năm mới, nhưng nó snowed ngày hôm nay, không biết nếu tôi có thể chơi." nói, "tên tôi là Wang Xiao, những gì bạn gọi nó?" Cô đã được yêu cầu để "bạn", chỉ achong trả lời: "chỉ cần gọi tôi Ah-Chung." Wang Xiao Kagawa ở phía trước của mắt flicking, bạn chỉ cần nói rằng "Oh", không hài lòng với việc xem xét. Dưa vỏ nạp một túi, đường cát cam đã được điểm đam mê phụ nữ trung niên, Chong thú vị tiếp nhận, vỏ đã cho Kagawa, Kagawa, xem một người đang nắm giữ một màu đỏ da cam glistening nhỏ, mài răng hàm pit. Chong thơ cam vào miệng của bạn toàn bộ. Ăn và ăn uống, trò chuyện lên người phụ nữ trung niên và Jiang tấn. "Little Chiang Kai-shek, có thể bạn làm điều này bao nhiêu vé là 120, ngay cả khi bạn mất một xe hơi người, tiền dầu này?" Giang Trạch Dân tấn nói: "không, tôi có thể giúp mua vé bán, bên cạnh đó, là không nơi bạn sống: tôi có thể lấy quả." Các phụ nữ trung niên với một nụ cười: "bạn đã được trung thực! Hey, nhìn vào tuổi của bạn là không lớn, cho chúng tôi biết rất ít về nó, cô chỉ cần tốt nghiệp năm nay. " Giang Trạch Dân tấn nói, "rồi tôi lớn hơn nhiều so với con gái của bạn." "Thực sự, làm thế nào cũ bạn?" "Đoán". Yêu cầu tuổi, họ yêu cầu Jiang tấn có một bạn trai, đọc một nơi nào đó trước khi, Jiang tấn nói, "bạn thấy tôi có một bạn trai?" "Nơi nào bạn nghĩ rằng tôi muốn đọc?" Không có ai trả lời để điểm, người phụ nữ trung niên nhưng các câu hỏi quan tâm đặc biệt về cao, quét Jiang tấn đột nhiên gắn trên cánh tay phải với một tấm màn che đen, nói chuyện cô hỏi: "những người trong gia đình của bạn đi?" Giữ trên trò chuyện lặng lẽ trong xe. Sau hai giây, Giang Trạch Dân tuân trả lời: "mẹ tôi." Phụ nữ trung niên và hỏi, "Oh, điều này...... Đi cho một vài ngày? "một cánh tay kéo phía sau của cô là Wang Xiao, cô chỉ biết rằng nó không nên có yêu cầu. Giang Trạch Dân tấn bình tĩnh đã trả lời, "Oh, một vài ngày sau đó, chỉ cần thứ tư ngày hôm nay." Phụ nữ trung niên một blush ít, nói, "Tôi xin lỗi", và không có ai trong xe trước khi bạn nói, tất cả mọi người một số hotness. Gần minh xiashan, chưa sử dụng sang một bên. Achong hỏi: "Làm thế nào để bạn ngừng?" Giang Trạch Dân tuân theo xe: "phần còn lại cho một vài phút và để nguội." Cô mở chỗ ngồi của lái xe, theo một lưu ý lưu ý nhiệt độ tăng lên, mở một chai nước khoáng, cô từ từ đổ một số đi không khí nóng hơn. Achong xem xét bản thân thể biết, chưa bao giờ thấy như vậy, bám vào ghế nhìn, một mùi mạnh mẽ của nhiên liệu diesel. Xe hơi mùi, Giang Trạch Dân tấn cho tất cả mọi người nhận ra và đi bộ, băng qua sông, có khách sạn, tham quan đi nhà vệ sinh, tất cả mọi người đã nhận ra khỏi xe. Ngồi chỉ Kagawa. Tấn Giang Trạch dân không bao giờ nói chuyện với anh ta, với thủ phủ, cố gắng để thêm một ít nước mỗi nửa một phút. Tuyết đã nhỏ, không rõ ràng rung cánh, xe ô tô đến và đi xung quanh, xe ô tô, ba bánh nhỏ, xe gắn máy ở giữa sự linh hoạt để mặc để mặc, bán mía đường, bánh, reo hò, cười liên tục. Giang Trạch Dân tốn đứng lặng lẽ tại cửa, đầu, những đường nét của khuôn mặt giống như một bức phác hoạ than, hơn xa núi yên tĩnh hơn. Vào thứ ba của cô khi nước được thêm vào, Kagawa nói. "Chân thành?" Giang Trạch Dân tấn lúc anh ta: "những gì?" Kagawa cười: "những gì đã làm ông, chọc ghẹo anh ta làm cho bạn hạnh phúc vì vậy?" Giang Trạch Dân tấn cười: "bạn muốn biết thêm chi tiết." "Huh?" Kagawa và bàn giao một chai nước khoáng, "thôi nào, giúp tôi." 蒋逊: ". . . . . ." Kagawa nói, "không?" nước khoáng một chút về phía trước, sớm đi đến đen xuống áo ngực vị trí. "Anh ta sẽ làm, tôi không cần phải đoán hoặc biết." và chuyển tiếp một chút. "Chỉ có thể nói từ, những gì bạn có thể làm?" về phía trước, dính. "Tôi nói với anh ta đối diện." snap, trên đầu trang. Giang Trạch Dân tấn deadpan. Nếu có vẻ như để xay một chút, rất nhẹ, như chơi với một lông, lông xuống, và từ từ đầu. Kagawa thoại kéo: "rất mềm." 你妈. . . . . . Tuy nhiên, Kagawa nói: "quần áo." chai trái. Chú...... Kagawa nói, "chơi?" Cha của bạn...... Giang Trạch Dân tấn ông bơm nước, đặt nó trong ghế, cúi mình đầu tiếp tục thêm nước. Kagawa cười và sau một thời gian để mở cửa xe, ném đằng sau túi du lịch đồng thí điểm trên mặt đất, những người đã ngồi trên đồng thí điểm. Giang Trạch Dân tốn không thích achong, thoát khỏi anh ta. Giang Trạch Dân tấn Kagawa không ống khuôn mặt, ông cúi trở lại, với chân lazily, và đôi môi của mình, mỉm cười, rõ ràng là rất hạnh phúc. Ông muốn hút thuốc lá, khói không chỉ chạm vào túi, cá đã diễn ra một chút phía sau đường bát để chơi với. Cho đến khi kết thúc một chai nước khoáng, chỗ ngồi xe không khói, cười và tài năng khác trở lại. Wang Xiao mang một túi của cắt mía Jiang tấn và thì thầm: "cho bạn." sau đó sheepishly thêm một câu, "mày không hạnh phúc!" Giang Trạch Dân tấn cười, bạn đang chào đón. Wang Xiao hạnh phúc mặt đất xe, phát hiện những thay đổi chỗ ngồi, cảm thấy tự do để nói một vài từ, nhưng không ai chủ tâm, hai hàng phía sau rất đông đúc. Đóng cửa, Giang Trạch Dân tấn ném nước khoáng đồng thí điểm. Chai ấm dầu mỡ, chỉ đắm mình trong khói tại chỗ, bây giờ rơi vào vòng của Kagawa. Kagawa không nói gì và đặt chai trở lại và chia sẻ, trúng o Chong-ngực, achong kêu lên, "những gì!" ông nắm lấy một liên lạc, "oh tại sao dầu?" Kagawa nói, "bạn đang nóng!" Achong thumped, đông nhìn thấy West nhìn thấy, không nhiều. Xe bắt đầu một lần nữa, đằng sau nhộn nhịp, chết trước. Gần hơn và gần gũi hơn với núi, nay có thể thấy đám mây, màu xanh lá cây là màu sắc dần dần rõ ràng âm thanh stereo. Các núi ở khắp mọi nơi, khách sạn và xe ô tô, mùa đông là mùa thấp, lạnh và ẩm ướt trên núi, nhưng tiếp cận năm mới, những người muốn đến đây cho một kỳ nghỉ là không nhỏ ở tất cả. Wang Xiao đã vui mừng: "cuối cùng đã đến, không nghĩ rằng tôi đã có trên nhanh." nhưng sự phấn khích đã không kéo dài. Sau khi bàn chân, là trên con đường quanh co. Lúc đầu, con đường vẫn còn rộng, xe lái xe đến một phổ biến, và dần dần, đường narrows, đường cong steeper, chuyển một cách nhanh chóng, biến chỉ một lần, một số người trên xe buýt trông không tốt như vậy, chỉ có achong và Kagawa placidly. Wang Xiao: "đường như vậy thu hẹp và dốc, vì vậy trên?" Giang Trạch Dân tấn nói: "đó là." Một số người hỏi Jiang tấn để lái xe từ từ. Nhìn ra khỏi cửa sổ và có thể nhìn thấy các cán đồi, tuyết rơi, nhấp nháy đã biến mất. Một con đường màu xanh lá cây bên ngoài sâu, mà không phải trả xe sẽ rơi vào miếng. Và bật một uốn cong sắc nét, chiếc xe dừng lại. Ách tắc giao thông ở phía trước. Một vài chiếc xe ra khỏi đó, người đàn ông và phụ nữ khóc. Giang Trạch Dân tấn lăn xuống các cửa sổ và âm thanh đến từ gió. "Vì vậy mở lên, tất cả mọi người là rất mở, it's OK!" "Không, đường là rất dốc, uốn cong hai lần đầu tiên tôi đã có bậc lên, tôi chỉ tìm thấy ra, đó là đầy đủ của sharp biến, xấu của tôi!" "Tôi không thể mở wipers của tôi đã bị hỏng và đường không thấy!" Giang Trạch Dân tấn hét lên: "Hey..." Kagawa nháy vào cô ấy. Trước mặt mọi người là tranh cãi, tôi nghe ai đó kêu la "Hello", đã không nhận ra rằng gọi điện cho họ cho đến khi tôi nghe nói hai âm thanh, phản ứng, sau tiếng nói nhìn qua, tôi đã thấy một cô gái trong một chiếc SUV trắng đã bị mắc kẹt, một vài hạt tuyết rơi trên mái tóc của mình. Cô hét lên: "xe ô tô không thể lái xe?" Họ không hiểu điều đó. Cô cũng hét lên: "bạn, một vài chiếc xe ở phía trước? Một vài chiếc xe không thể đi?" Họ hiểu và trả lời: "hai, bạn hai!" Tấn Giang Trạch dân đã nhận ra khỏi xe và đi đối với họ. Điều này xem, chỉ để khám phá núi xe đã bị mắc kẹt trong một, muốn di chuyển sang một bên để di chuyển, thủ phạm là giữa hai xe ô tô, điều khiển và một người đàn ông và một phụ nữ. Giang Trạch Dân tấn một lần nữa, chỉ cho một vài phút, chiếc xe của mình phía sau đã chặn một chiếc xe, cố gắng để biến quá muộn. Giang Trạch Dân tấn quay lại xe, nhìn phía sau đầu tiên ra khỏi hai khuôn mặt trung niên nam giới, và mùa thu trên khuôn mặt của achong, Ah Chong cười của cô với một cái nhìn của bất ngờ, cô ngay lập tức gỡ bỏ đôi mắt của mình và yêu cầu hai người đàn ông ở phía sau: "chú, bạn sẽ lái xe một chiếc xe hơi?" "Sẽ không, và chúng tôi sẽ không." Giang Trạch Dân tấn achong yêu cầu: "bạn có thể mở con đường quanh co?" Achong nói: "bạn đánh giá thấp tôi." Giang Trạch Dân tấn nói trực tiếp: "bạn nói với tôi để bật trước hai chiếc xe." hóa Kagawa nói, "bạn có thể lái xe của tôi." Kagawa lounging: "Số" Giang Trạch Dân tấn nói, "chặn ở phía trước của họ, chúng tôi không đi." "Chỉ cần chờ đợi." Xe nói: "cho đến khi, chứ không phải giúp đỡ, làm việc tốt!" Giang Trạch Dân tấn nhìn Kagawa, im lặng, Kagawa và nhìn vào cô ấy, và sau một thời gian, Kagawa đã nhận ra khỏi xe và đi bộ về phía người đàn ông trước, achong đã nhảy ra: "tôi không thể lái xe một sự thay đổi thanh, tôi đã đi đến phía trước để giúp!" Lưu lượng truy cập từ từ di chuyển lên, nó không đi lâu dài, từ mỏng, mịn di chuyển. Jiang tấn mở nhanh và ổn định, một số sắc nét biến, người cư ngụ, đã từng có quan tâm trong trò chuyện. Kagawa xe limousine, cảm ơn những người thường xuyên ở rìa, ông thấy một mắt vào gương nhìn đằng sau, ngăn cách bởi một chiếc xe, ông có thể nhìn thấy đèn phía trước và trắng. Những người đã được tìm kiếm ở phía sau của phía sau, và nói, "mà lái xe các cô gái rất nhiều, xe ô tô đã không thay đổi." Rất ít người đạt được điểm đến của họ, chiếc xe dừng lại, Giang Trạch Dân tấn sau đó dừng lại. Achong và Kagawa đi lại cho chiếc xe, xe tiếp tục cuộc hành trình của mình, cuối cùng dừng lại sau năm phút. Cửa ra vào mở, gió vào mặt. Wang Xiao đứng trên nền tảng xem, kêu lên: "nơi này là Thiên Chúa!" Nửa đường lên núi, Hill, đầy đá, và Sân vườn, và Villa, nhiều trăm, sống sót sau chiến tranh, giữ hòa bình, cùng tồn tại và núi. Tuyết đã ngừng, mặt trời phá vỡ qua những đám mây, tiết lộ một vòng tròn của ánh sáng màu vàng ấm áp. Đám mây trong gió đầu, xuống một con đường của mottled bóng tối, ánh sáng mặt trời và bóng tối crisscross. Vào các tài khoản và, một số đỉnh núi chồng chéo, mây trong khoảng cách, một ốc đảo. Chương 3 (www. 75txt. com) Giữ hành miếng ra, Giang Trạch Dân tấn cúi chống lại phía trước, Kagawa bên nghiêng chống lại Lan can, đầu của mình xuống, không biết những gì để suy nghĩ. Giang Trạch Dân tấn đột nhiên nói "Hey..." Kagawa mắt. Giang Trạch Dân tấn cười: "bạn không thể lái xe một truyền dẫn sử dụng?" Nụ cười của cô, với một nhạo, chắc chắn, squinting, xấu. Kagawa cười: "những gì, không có gì?" Giang Trạch Dân tấn nói: "bạn chờ đợi." Có nghĩa là chưa biết. Núi thoải mái làm mát, một thời gian dài, băng lạnh, ít thấp hơn nhiệt độ trên 7 Hill, 8 độ, đủ lạnh xuống đồi và meditates ngày ở đây. Người đi bộ đợi Jiang tấn. Giang Trạch Dân tấn trỏ đến đỉnh núi, achong nói: "có bạn đi đến biệt thự số 232, chăm sóc không để gửi nó." Achong xem, xa, đó là một màu xám tối xây dựng ẩn trong rừng, một sương để thả nổi thông qua. Khó khăn này. Achong hầu như nhảy lên: "bạn không gửi cho chúng tôi?" Giang Trạch Dân tấn nói: "Tôi đã gửi bạn?" "Đã không được gửi đến cửa!" "Những người quy tắc gửi đến cửa?" "Những người sẽ được gửi đến trên đường!" Giang Trạch Dân tấn nói: "Billboard nhớ cửa hàng của tôi?" Chong puzzled: "nhớ." "Nó nói những gì?" "Quảng cáo". "嗯. . . . . . Đã viết, Ming xiashan ngày chuyến đi vé 120 với drive. "Jiang tấn yêu cầu," where's này? " Ah Chong miệng: "Minh xiashan..." Jiang tấn biến đi, achong dừng lại của mình, thì thầm xin vui lòng: "bạn thấy, bạn thấy, trước khi tôi bằng lời nói xúc phạm bạn, nhưng anh đã lừa dối tôi, cũng được đấy." Giang Trạch Dân tấn nói: "mát mẻ xuống." Achongxi cho biết: "nó sẽ đưa chúng tôi đến cửa!" "Nhưng bây giờ sin đối với tôi, không phải bạn." "Ah? Người xúc phạm bạn?" Giang Trạch Dân tấn ở khoảng cách "ông." Có, Kagawa nghiêng chống lại Lan can, ném kẹo bình trong bàn tay của mình, nhảy một bông tai trong tai trái của mình. Ông cười, Giang Trạch Dân tấn trên ngón tay. Giang Trạch Dân tấn mang túi xách của cô đi, Ah-Chung giận dữ nói, "nhỏ mọn!" kéo va li hỏi Kagawa, "Làm thế nào làm bạn xúc phạm cô ấy?" Kagawa lạnh để nắm bắt một cái nhìn thoáng qua của anh ta. Chong không thấy: "chúng tôi thực sự muốn leo lên trên chân không?" "Những gì là vội vàng." đi với túi ở Kagawa, "đầu tiên." Phía sau ngắm, một khách sạn vẻ đẹp, một biệt thự kiểu phương Tây, được xây dựng trong giai đoạn của Trung Hoa dân Quốc, đá chồng chất với nhau. Giang Trạch Dân tấn với Wang Xiao chúng vào phòng, Phòng 520 Yuan một đêm, hai cặp đôi hai sinh viên nữ, tổng cộng ba phòng. Lấy chìa khóa, Giang Trạch Dân tấn Wang Xiao lặng lẽ hỏi: "bạn có thể giảm giá bao nhiêu?" Giang Trạch Dân tấn nói, "một bữa ăn tốt." "Một bữa ăn tốt? Hàng chục? Hàng trăm của?" Người gọi cho cô ấy ở rìa: "tốt ít, không bỏ lỡ Xiao Jiang, chúng tôi đi lên." Wang Xiao nhanh chóng yêu cầu một lần nữa: "Villa chỉ hai người sống? Biệt thự một đêm?" Giang Trạch Dân tấn cười: "bữa ăn của năm!" Kagawa và achong đến trong và chỉ nghe nói từ này. Achong nói: "bạn chỉ được phép ăn rất nhiều gạo?" Wang Xiao "Ah" âm thanh, ẩn awkwardly trên sàn nhà. Giang Trạch Dân tấn tìm ra nước ngoài, không nói bất cứ điều gì. Achong nói: "chúng tôi không ăn trưa, lần đầu tiên lấp đầy dạ dày và sau đó." Tấn Giang Trạch dân bỏ qua chúng. Bữa trưa được gọi là dương xỉ, Partridge nồi, khuấy chiên thịt lợn và cành tre, shredded Toon, om thịt hầm, hai người đàn ông là đói nhất trong ngày, o Chong-ăn lợn, ăn fengjuancanyun Kagawa. Kéo miếng thịt gà, achong nói: "của bạn miệng dính nước sốt!" Kagawa đi trước và clip đi miếng thịt gà. O tim tôn thờ Jedi với súp còn lại trộn với gạo. Ăn và uống, Kagawa muốn hút thuốc lá, cảm thấy túi của mình, vô thức, một cái nhìn. Nhà hàng, cả hai bên đều sàn đến trần cửa, khung cửa sổ màu vàng, bầu khí quyển cổ xưa. Jiang tốn đứng ở cửa sổ, mang theo túi của mình, đã diễn ra một gói thuốc lá từ bên trong vượt qua để đánh, cười và mất tiền, một người phụ nữ hét lên đến quá khứ của cô, cô đã diễn ra hai gói của khăn giấy vệ sinh. Trong túi của mình, đầy với thuốc lá và khăn giấy vệ sinh. Bữa ăn tối bít tết Chong, theo dõi Jiang tấn, cho biết: "làm thế nào có thể cô ấy khi nhà cung cấp?" Kagawa của mình chỉ số và ngón giữa, cọ xát nó, nói: "minh xiashan không có siêu thị." "Hả?" Kagawa hiếm kiên nhẫn: "bạn nhìn thấy, có là không có thương mại, siêu thị không có, không có cửa hàng trên núi, những gì bạn muốn mua mà mua. Nó bán chỉ là một người đàn ông và một phụ nữ phải được sử dụng." O nuốt Chong gạo: "Tôi thực sự nhìn thấy nó, nó không chỉ nhỏ mọn, là một miser, cười khi bán một cái gì đó." Bồi bàn đi Ah-Chung được gọi là cô ấy: "Hey, xe của chúng tôi đã chia nhỏ, những gì loại xe bạn có không cho thuê cho chúng tôi?" Bồi bàn nói, "Không." "Không có công ty cho thuê xe hơi không? Làm không điều lệ du lịch, bạn có một điện thoại?" Bartender nói: "chúng tôi không thuê một công ty xe, Chartered tour du lịch, cư dân của tất cả thị trấn, Tuy nhiên, Trung Quốc năm mới, một số người không làm điều này, bạn có thể không." Achong hỏi: "bạn luôn luôn có một chiếc xe, chỉ cần gửi cho chúng tôi một ngày và chúng tôi trả tiền cho nó." Những người phục vụ lưỡng lự: "rỗng wagon có là một chiếc xe, bạn sẽ lái xe một chiếc xe hơi?" "Vâng, chúng tôi sẽ lái!" Kagawa đột nhiên bắt đầu để nói: "chiếc xe này...... Thiết bị tự động hoặc hướng dẫn sử dụng
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Xe tất cả các cách thức thông qua các hàng cây dương, trên cầu, cây cầu trên cả hai mặt của tất cả các nhà máy, và sau đó di chuyển về phía trước, bạn sẽ thấy cây dương, cũng như đất nông nghiệp và đồi, đôi khi những khối màu xanh lá cây, đôi khi một mặt đất sang màu vàng . bầu trời tươi sáng, tuyết rơi yên tĩnh Một cô gái phía sau cửa sổ nhấn mạnh, tay ra để cảm thấy tuyết, lạnh và ngay lập tức lao vào, cô rõ ràng là vui mừng: "tuyết này là quá đẹp ....." . Lời nói của cô đã bị phá vỡ bởi gió, mái tóc trong Spree Flurry, khuôn mặt của anh rất say Ah Chong uống nước đá, là gió, nướu răng đau tội, khuôn mặt của mình là một nụ cười: "đẹp Tại sao nó chiếc xe này, Sa vẻ đẹp, ah Pei Pei, sai, năm người đẹp nổi tiếng và mất những gì may mắn, ah, được tập hợp trong chiếc xe này đó! " Chiếc xe là phụ nữ thích thú, trừ Chiếc xe phía trước của Giang Tấn cô gái đóng cửa sổ lại, Lile tóc, đôi má hồng hào và hỏi: "Bạn cũng có đi Mingxia Mountain vào hai người đàn ông lớn ah ??" Ah Chong cho biết: "ah, cho chúng tôi hai đại học lớn, đi lên núi để tham gia trong năm mới. " "Chúng tôi cũng đã sẵn sàng để đi đến những ngọn núi hai năm mới, tôi không mong đợi tuyết, không biết không có thể chơi trên đó." ông nói, "Tôi là Wang Xiao, bạn ? Điều gì ah " cô hỏi là "bạn", Ah Chong chỉ trả lời một :. "Gọi tôi Ah Chong trên đường dây," Wang Xiao mắt lang thang trên các Kagawa trước đó, đôi môi nói, "Oh," không phải là rất hài lòng biểu . GuaZiKe cài đặt một bao tải, người phụ nữ trung niên từ số điểm đam mê ɳÌǽÛ, Ah Chong mất hạnh phúc, vỏ tốt tay Kagawa, Kagawa nhìn thấy bàn tay của một người đàn ông cầm một mảnh nhỏ của một màu đỏ Cheng Cheng lớn cam, mài răng túi phía sau. miếng ruột Ah Chong nhận được toàn bộ màu cam vào miệng. Ăn ăn uống, phụ nữ trung niên và Jiang Johnson đã tiếp cận họ. "Xiaojiang, ah, ah tiền bạn kiếm được làm điều này, vé ? 120 đã có, ngay cả khi bạn tải một chiếc xe, và tiền dầu này nhưng cũng mất nó, " Johnson Jiang cho biết: "Sự mất mát không thể, tôi đã giúp vé có thể được giảm giá, nói, bạn sống ở một nơi mà tôi đã không giới thiệu nó, . có thể nhận lại quả, " một người phụ nữ trung niên với một nụ cười: "Bạn muốn được trung thực hey, nhìn vào tuổi tác của bạn không phải là, ah, Xiaoxiao với chúng tôi về nó, cô vừa tốt nghiệp đại học năm nay". Giang Johnson cho biết: "Tôi so với hầu hết các con gái của bạn . " "Nếu đó là sự thật, bao nhiêu tuổi rồi" . "đoán của bạn ah" End tuổi, bên kia đã hỏi Jiang Tấn đã có bạn trai trước, nơi đọc sách, Giang Johnson cho biết: "Bạn thấy tôi có một người bạn trai Tại sao? "" Nơi nào bạn nghĩ rằng tôi thích đọc nó? " Không ai trả lời cho điểm, những phụ nữ trung niên nhưng fuss đặc biệt quan tâm, nói chuyện với Hing đầu, đột nhiên sweep thấy cánh tay phải của Giang Tấn gắn một miếng nhiểu đen Cô buột miệng hỏi: "Ai trong gia đình của bạn để đi ah?" nhí nhỏ xe xuống. Dayton hai giây, Giang Johnson trả lời: "Mẹ tôi." Người phụ nữ trung niên hỏi: "Ồ, điều đó .... .? đi cho một vài ngày "sau khi một cánh tay kéo cô, Xiao Wang, cô không nên hỏi câu trả lời này đến. Jiang Hudson đã bình tĩnh trả lời: "Oh, và một vài ngày, và ngày nay chỉ là thứ tư . ngày " người phụ nữ trung niên đỏ mặt một chút, và nói, "Xin lỗi ah", chiếc xe cũng không còn nói chuyện, chúng tôi đã có một chút xuống bụng. gần Mingxia Hill, đỗ vào lề đường. Một Chong hỏi: "làm thế nào để ngăn chặn ? các " Chiang Johnson ra khỏi xe: "nghỉ ngơi một vài phút, để cho xe cái nhìn mát mẻ". Cô mở chỗ ngồi của người lái xe của bề mặt ghế, dưới một nhiệt Note để mất, hãy tháo các chai nước khoáng, cô chậm rãi Wang Litou rót một ít, mất rất nhiều nhiệt hơn. Ah Chong coi mình là thông tin tốt, đã không nhìn thấy điều này, bám vào ghế thăm dò cho thấy, một mùi dày của mũi diesel. xe ngửi, Giang Tấn cho mọi người nhận ra mua sắm, đối diện sông, trên bờ cũng như các nhà hàng, nhìn vào khung cảnh thông qua nhà vệ sinh, chúng tôi ra khỏi xe. Chỉ Anh Chuanan sau đó ngồi. Jiang Xun không chăm sóc cho anh, mỗi nửa phút để đi ra ngoài vào ghế ghế thêm một ít nước bên trong. Tuyết là nhỏ, nếu nó xuất hiện tràn ngập xung quanh chiếc xe để lái xe ô tô cá nhân, ba chiếc xe máy nhỏ ở giữa sự linh hoạt để mặc để mặc để bán mía, bánh to nói chuyện, cười không ngừng. Jiang Johnson lặng lẽ đứng ở cửa, đầu cúi xuống, khuôn mặt trong hồ sơ như một phác thảo than phác thảo ra, và trông thậm chí còn yên tĩnh hơn so với các vùng núi xa xôi. Trong nước thứ ba của cô, . Kagawa nói "chân thành"? Jiang Xun nhìn anh: "Cái gì?" Kagawa nụ cười: "Anh đã làm những gì anh thích thú để trêu chọc bạn rất hạnh phúc," Johnson Jiang mỉm cười: "Bạn muốn nhiều hơn nữa a. " "Vậy sao?" Anh nghiêng người về phía trước Tứ Xuyên, giao cho một chai nước khoáng, "giúp tôi để làm nóng." Giang Johnson :. "....." Kagawa hỏi: "không có" spa tưới nước một chút về phía trước, và ngay đến vị trí ngực áo khoác màu đen. "Anh ta sẽ làm những gì tôi không đoán biết." và chuyển tiếp một chút. "chỉ những lời hoàn toàn, có thể làm gì?" Thậm chí trước đó, cây gậy. "Tôi nói với anh ta thì ngược lại." chụp đỉnh đầu. Jiang Johnson deadpanned. nhưng nếu nó xuất hiện để xay một chút, rất nhẹ, giống như một chiếc lông xúc động sâu sắc, đến một chiếc lông , sau đó từ từ bên trong đầu. Kagawa thấp giọng xuống: ". rất mềm" Mẹ ...... cũng mặc, Kagawa nói :. "quần áo tốt" chai trái. chú của bạn ... ... Ông Chuan hỏi: "vẫn chơi nó" cha của bạn ..... Giang Johnson hút một nước khoáng trong tay và đặt nó ở ghế xe, cúi đầu tiếp tục thêm nước. Kagawa mỉm cười, Sau một thời gian mở cửa xuống, các sĩ quan đầu tiên trên mặt đất phía sau túi ném mình ngồi trên hành khách phía trước. Jiang Tấn Ah Chong không thích vội vàng bắt kịp anh ta. Anh ta đã không quản lý mặt Chuan Giang Tấn, ông đã dựa vào trở lại, uể oải đeo chân, miệng treo nụ cười, rõ ràng là rất hạnh phúc. Anh muốn hút thuốc, chạm vào túi nhớ không hút thuốc, và thói quen ném một Sugar Bowl và lấy ra một vở kịch nhỏ. Cho đến một chai nước khoáng, xem Cuối cùng, chỗ ngồi xe không có khói lâu hơn, và những người khác nói chuyện và cười trở lại. Wang Xiao phải mang theo một túi gậy nhọn để Chiang Som, thì thầm :. "cho bạn" và bẽn lẽn nói thêm, "Bạn không hạnh phúc ah!" Jiang mỉm cười Johnson, cũng hoan nghênh. Wang Xiao hạnh phúc có, và tìm thấy chỗ ngồi có thể thay đổi, tất cả các bạn để nói một vài từ, không nhiều của một trong tâm trí, phía sau hai hàng vẫn đông đúc . kéo, nước khoáng Giang Johnson ném vào chai ấm nhờn Fujia., vừa đắm mình trong các lĩnh vực hút thuốc, bây giờ rơi vào lòng Kagawa. Kagawa nói gì trở lại và ném chai , nhấn ngực Ah Chong, Ah Chong kêu lên: "Cái gì," một liên lạc nắm bắt, "Oh dầu như thế nào như vậy?!" Kagawa cho biết: "Bạn có muốn uống nước nóng"! Ah Chong tim đập, Đông thấy phương Tây Nhìn không có nhiều từ hơn. Chiếc xe bắt đầu một lần nữa, đằng sau không có sự sống trước nhộn nhịp. từ núi nhận được gần hơn, bạn cũng có thể nhìn thấy sương mù, màu xanh lá cây màu xanh dần dần quan điểm rõ ràng. Về đến chân của khách sạn và một chiếc xe tư nhân ở khắp mọi nơi, Mùa đông là mùa thấp điểm du lịch, núi, ẩm ướt và lạnh, nhưng cách tiếp cận của năm, những người muốn đến đây vào kỳ nghỉ và không ít. Wang Xiao rất vui mừng: "cuối cùng đến ah, không mong đợi khá nhanh." phấn khích như vậy không thể kéo dài. Sau khi bàn chân, lên con đường quanh co nó là con đường khá rộng rãi đầu tiên, chiếc xe để lái xe rất phổ biến, dần dần, hẹp lại đường, đường cong lần lượt dốc và lo lắng, chỉ cần bật nó một lần, một vài người tìm kiếm xe nó không phải là rất tốt, chỉ lặng lẽ Ah Chong và贺川平cấp. Wang Xiao lo lắng: "Đây là cách làm thế nào ah quá hẹp và dốc tốt, nhưng cũng vì vậy ở trên nó," Johnson Jiang nói :. "đi lên như thế này," một số người khác Jiang hỏi Johnson lái xe chầm chậm. Nhìn ra ngoài cửa sổ, có thể nhìn thấy những ngọn đồi, tuyết rơi, chớp mắt đã mất tích. một con đường bên ngoài không đáy màu xanh lá cây, một chiếc xe bất cẩn sẽ rơi ra từng mảnh . và biến một đường cong sắc nét, xe buýt dừng lại. ở phía trước của một ách tắc giao thông. vài chiếc xe tư nhân đứng ở đó, người đàn ông và phụ nữ khóc ra lời. Jiang Tấn cuộn xuống cửa sổ, gió đến tiếng nói. "Đó là mở lên, tất cả chúng ta để mở, tất cả các quyền "! "Không, con đường này là quá dốc, hai góc phía trước tôi đã ruồi run rẩy, tôi chỉ hỏi thăm, và trên tất cả là một bước ngoặt, tôi bắt đầu xấu!" "Tôi không ! dám mở cần gạt nước của tôi là xấu, đường giao thông không rõ ràng, " Jiang Johnson hét lên: "Này -" Kagawa nhìn cô. trước mọi người là một tranh chấp, nghe ai đó hét lên "Hey," đã không nhận ra rằng gọi cho họ cho đến khi họ nghe thấy hai, để phản ứng, giảm âm thanh và nhìn qua, tôi thấy một chiếc SUV màu trắng nơi các cô gái đang ló đầu ra, một vài tuyết trên mái tóc của cô. Cô đã khóc: "một số xe ? không mở, " họ không hiểu. Cô hét lên: "Các bạn, một vài chiếc xe ở phía trước của một vài chiếc xe hơi không thể mở" ?? Họ đến để hiểu, ông trả lời: "hai, bạn có hai"! Jiang Tấn ra khỏi xe, đi về phía họ. Nhìn này, chỉ để thấy xuống núi đang bị mắc kẹt trong một chiếc xe hơi, muốn di chuyển cạnh cũng di chuyển không mở, thủ phạm là hai chiếc xe trung, người lái xe và một phụ nữ Chiang Johnson và quay trở lại, chỉ cần một vài phút, chiếc xe phía sau mông của cô đã bị chặn một chiếc xe trượt, để biến quá muộn. Jiang Johnson trở lại xe, tôi nhìn đầu tiên vào mặt sau của đường nhìn từ hai người đàn ông trung niên quét khuôn mặt của mình , Ah Chong và rơi trên khuôn mặt của mình, một cái nhìn bất ngờ Ah Chong vội vã cười của cô, cô lập tức đẩy để mắt, và hỏi hai người đàn ông ở phía sau: "Bác, bạn sẽ lái xe bạn,?" "Không, không, chúng tôi sẽ không . Trên " Jiang Chong Ah Johnson hỏi: "con đường quanh co bạn lái xe," Ah Chong cho biết: ". Bạn đánh giá thấp tôi" Jiang Johnson trực tiếp, ông nói :. "Bạn nói với tôi để mở lần lượt phía trước hai chiếc xe ' Trưởng Kagawa nói, "bạn lái xe của tôi." Kagawa uể oải chống :. "không", Johnson Jiang nói :. "Duzhe trước mặt họ, và chúng tôi không thể đi" . "sau đó chờ đợi" người trong xe, cho biết: "Đó là để chờ đợi cho đến khi ah, tốt hơn để giúp đỡ, như những việc làm tốt nó!" Giang Xun nhìn Kagawa, im lặng, Kagawa nhìn cô, và sau một thời gian, HE sông ra khỏi xe, đi về phía trước mọi người, và Arab Chong cũng nhảy: "Tôi sẽ không mở một hộp số tay, tôi đi đến giúp đỡ phía trước" giao thông cuối cùng đã từ từ lên trái đất, không khoảng cách dài từ chiếc xe dần dần pha loãng mịn phía trước. Jiang Tấn mở quá nhanh và ổn định, một vài cú ngoặt xuống người trong xe có một cuộc trò chuyện với lãi suất. Sau Kagawa lái xe ô tô, người dân liên tục trên các cạnh của cảm ơn, anh liếc Gương, trên xe, anh ta có thể nhìn thấy ánh đèn phía trước và trắng. mặt sau của người dân đã được tìm kiếm ở phía sau, nói :. "Đó là cô gái đã lái xe quá thật sự mạnh mẽ, chiếc xe vẫn không thay đổi từ" mà một vài người đạt được điểm đến của họ, chiếc xe dừng lại, Johnson đi theo Giang để dừng xe. Ah Chong và Kagawa trở lại xe, chiếc xe tiếp tục đi, năm phút sau, anh dừng lại. cửa mở, khuôn mặt núi. Wang Xiao đứng xem nền tảng, thở dài: "Nơi này, chỉ Thiên Chúa," sườn đồi, trên đỉnh đồi, đầy đủ các ngôi nhà bằng đá, sân vườn, Nhà đảng Cộng hòa, và nhiều trăm phòng, thoát khỏi chiến tranh, nội dung với hòa bình, và nhóm Hill cùng tồn tại. Tuyết đã dừng lại, mặt trời gạt đi bóng tối, để lộ ra một vòng tròn ấm quầng vàng. Baiyun theo hướng gió và qua trong đầu, thả một đường vằn bóng, ánh nắng mặt trời và bóng râm loạng choạng. vào đầu Kết quả là, một số cao điểm chồng chéo, khoảng cách mù sương, một ốc đảo. Chương 3 (75txt www.. com) để giành chiến thắng một phần của hành lý xe, dựa vào phía trước của Giang Tấn, Kagawa bên chống lại hàng rào, đầu gục xuống, tôi không biết phải nghĩ gì. Giang Johnson đột nhiên nói: "Này -" ý kiến Kagawa tại. Chiang Johnson mỉm cười: "Bạn không nên mở một hộp số tay, phải không?" Nụ cười của cô, mỉa mai, với một thư giãn, đôi mắt nheo lại, xấu đủ. Ông Tứ Xuyên cười âm thanh: "Sẽ gì, không phải vì vậy những gì" Jiang Johnson cho biết: ". Bạn chờ đợi" . nhằng Shu núi gió mát, thổi một dài, lạnh biến thành băng, nhiệt độ so với chân núi ít nhất Low 7, 8 độ, ngọn núi đã được lạnh đủ, nhưng ở đây một người đi bộ chờ đợi để nhảy vào Johnson Chiang. Chiang Johnson chỉ lên trên, để A Chong cho biết: "Bạn muốn đi vào đó, 232 căn biệt thự, đi bộ chúng. " . Ah Chong tìm trong quá khứ, tốt, có một tối tòa nhà màu xám xây dựng ẩn trong núi, một đám mây từ trôi đi . Khoảng cách này khó khăn Ah Chong gần như nhảy dựng lên: "Bạn đừng đem chúng tôi lên," Johnson nói Giang : "Tôi không có để gửi cho bạn dậy chưa" "Không để cửa ah"! "Ai cung cấp trước cửa nhà của?" Ai gửi nửa chừng ah "!" Giang Johnson cho biết: "Tôi nhớ cửa hàng của tôi ? biển quảng cáo làm ". Ah Chong bối rối: ". Tôi nhớ" "? Nó nói gì" . "quảng cáo ah" "ah đã viết ở trên, tour du lịch núi Mingxia, vé với giá 120 nhân dân tệ kể cả các xe ..... .? gửi "Jiang Johnson hỏi," Nó ở đâu " Ah Chong Zhang miệng :. "..... Mingxia Mountain" Johnson Giang quay đi, Ah Chong ngăn cô, thì thầm với lòng: "Bạn thấy đấy, bạn thấy ., xúc phạm tôi bằng lời nói trước khi bạn, nhưng bạn lừa tôi tất cả các cách, và cũng mát xuống nó, " Johnson Jiang nói: "hạ nó". 阿崇喜cho biết: "Sau đó gửi nó trước cửa nhà,"! "bây giờ có thể xúc phạm Tôi không phải là ah bạn " "?? ah Ai xúc phạm bạn," Johnson Jiang xa một ngón tay :. "anh" ở đó, Kagawa chống lại sự lan can, tay ném một cái lọ kẹo, trái tai bông tai lóe Anh mỉm cười, đối diện Chiang ngón Johnson Johnson Giang, mang theo túi xách của cô đi, Ah Chong nói chua chát: "Con trai hẹp hòi!" kéo vali Kagawa hỏi, "làm thế nào để bạn xúc phạm cô ấy?" Kagawa mát mẻ để nhìn anh. Ah Chong đã không nhìn thấy như: "Chúng ta thực sự muốn leo lên trên chân" "là gì khẩn cấp", Kagawa bị mắc kẹt trong túi để đi về phía trước, "ăn đầu tiên".. xem nền tảng phía sau, nhà hàng Beauty, một biệt thự kiểu phương Tây, được xây dựng tại Cộng hòa của Trung Quốc, được xây dựng trên đá. Jiang Wang Xiao Xun với họ để mở phòng, một đêm tiền 520 nhân dân tệ, hai cặp vợ chồng hai cô gái, mở tổng cộng ba phòng. có được Keys, Wang Xiao Jiang lặng lẽ hỏi Johnson: "Làm thế nào nhiều giảm giá, bạn có thể nhận được", Johnson Jiang cho biết: "Các bữa ăn bữa ăn." "hàng chục hàng trăm bữa ăn bữa ăn" ??? cạnh của người đàn ông gọi vợ: ​​"Vâng, . những mưa phùn, đừng trì hoãn Xiaojiang, cho đi, " Wang Xiao vội vàng hỏi: "?? chỉ cần hai người sống trong biệt thự Villa nó một số muộn ah" Johnson Jiang mỉm cười: "Một bữa ăn năm ! " Ah Chong Kagawa và đi vào chỉ để nghe một cái gì đó như thế này. Ah Chong cho biết: "bạn một năm để ăn thức ăn quá ít ah" Oh, "một tiếng kêu, ẩn trên sàn vụng Jiang Xiao Xun Wang." nhìn vào họ, không nói bất cứ điều gì. Ah Chong cho biết: ". Chúng tôi không có ăn trưa, sau đó đi lên để lấp đầy dạ dày của họ" . Giang Tấn đã không chăm sóc cho họ ăn trưa được gọi là dương xỉ, chim đa đa nồi, roi thịt lợn với măng, salad toon, Hàn . sữa thịt hầm, hai người đàn ông lớn đói nhất trong ngày, Ah Chong ăn sói, Kagawa ăn một quét sạch lại những mảnh cuối cùng của gà, Ah Chong cho biết: "miệng nước sốt dính của bạn với" Kagawa không động đậy, cắt đi một miếng thịt gà. Ah Chong đau khổ trộn gạo với nước sốt còn lại. ăn cho no, Kagawa muốn hút thuốc, và đã kiểm tra túi của mình, một cách vô thức nhìn về phía một nơi. nhà hàng, cả hai bên có cửa sổ lưới sàn, khung cửa sổ màu vàng, bầu không khí cũ. Jiang Johnson đứng bên cửa sổ, mang theo túi xách của cô, lấy ra một gói thuốc lá từ bên trong cho các vị khách, cười tiền của chúng tôi, có một . Người phụ nữ la hét quá khứ của cô, cô đã đưa ra hai gói băng vệ sinh . túi du lịch của cô, đầy thuốc lá và băng vệ sinh Ah Chong bám lúa, Giang nhìn Johnson, cho biết: "làm thế nào cô ấy đã trở thành một người bán hàng rong ? " Kagawa kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa, lau, nói: "Không có núi Mingxia siêu thị". "ah?" Kagawa kiên nhẫn hiếm có để giải thích: "Bạn đã không tìm thấy nó, không làm thế nào được thương mại hóa ở đây, những ngọn núi không siêu thị cửa hàng, mua những gì bạn muốn, chỉ để bán núi để mua người đàn ông của mình và người phụ nữ phải có một cái gì đó. ". Tôi thực sự nhìn thấy nó, cô không chỉ hẹp hòi, hay một kẻ hà tiện, bán những thứ: Ah Chong nuốt thức ăn " Nhìn cười tốt nhất ". waiter đi Ah Chong ngăn cô lại: "hey, chúng tôi xe chết máy, làm bạn không có xe có thể được thuê ra chúng tôi sử dụng"? người phục vụ nói :. "Không có cách nào". "Không có ?? xe gì các công ty cho thuê không có người du lịch điều lệ, làm bạn có một chiếc điện thoại, " người phục vụ nói: "Chúng tôi không có công ty cho thuê xe, xe du lịch hiện có, là cư dân của thị trấn, nhưng năm mới đến gần, một số người bỏ thuốc lá này, . Bạn sẽ không có được gọi là " Ah Chong hỏi: "Bạn luôn luôn có các xe hàng, một chuyến đi có thể được gửi cho chúng tôi, chúng tôi phải trả". waiter ngần ngừ: "trống rỗng không có một chiếc xe, bạn có thể lái nó '? " ! Có thể ah, chúng tôi sẽ lái xe, " Kagawa đột nhiên nói: "xe tự động hoặc thủ công truyền này ......



















































































































































































































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: