[鼠猫]轮回的距离楔子)世界上最遥远的距离是鱼与飞鸟的距离一个在天下一个却深潜在海底西王母的御阶下,有一只青鸟,终日翔于晴天皓月瑶池仙琳之中 dịch - [鼠猫]轮回的距离楔子)世界上最遥远的距离是鱼与飞鸟的距离一个在天下一个却深潜在海底西王母的御阶下,有一只青鸟,终日翔于晴天皓月瑶池仙琳之中 Việt làm thế nào để nói

[鼠猫]轮回的距离楔子)世界上最遥远的距离是鱼与飞鸟的距离一个在天下一

[鼠猫]轮回的距离

楔子)
世界上最遥远的距离
是鱼与飞鸟的距离
一个在天下
一个却深潜在海底
西王母的御阶下,有一只青鸟,终日翔于晴天皓月瑶池仙琳之中;
东海观音的莲池里,有一尾红鲤,终日游于碧水寒波佛光清华之地。
很偶然的一次,青鸟飞过莲池。
它看见那嬉戏于盛开的金莲边的红鲤,那惊灼胜日的颜色,就痴痴的想,为什么我不是一尾鱼呢?那样我就可以和它在一起,闲时听经于莲下,倦时相依于碧波,自由自在无拘无束,那是多么的快乐!可我只是一只鸟。它的心被什么东西刺了一下,忽然再也飞不动了。
那红鲤瞥见那渺远天空里的青鸟,那自在不羁的身形,也痴痴的想,为什么我不是一只鸟,那样我就可以和它在一起,闲时掠云翱天,倦时相依于梧桐,自由自在无拘无束,那是多么幸福!可我只是一尾鱼。它的心被什么东西刺了一下,忽然再也游不动了。
大慈大悲的观世音菩萨悲悯的看着这一对水天相隔的鱼鸟,低垂下秀眉,拈指喃喃自语:鱼归于水,鸟归于天,情障情孽啊。
她手一指,那青鸟与红鲤便坠下尘间,应情劫化生而去。
一、
世界上最遥远的距离,不是生与死的距离,而是我就丫在你面前,你知道我爱你。
天色缓缓的暗了下来,展昭望着渐暗渐黑的天色,心情有些沉郁。
白玉堂一直到现在还没有回来。
这不正是自己所要的结果么?
他束了束腰间的衣带,看着腰间的巨阙,唇边微微露出一丝苦笑。
玉堂,如果我此去还能生还,我一定告诉你,我的心意。
不让你再去猜,也不让你再受思量之苦。
然而,我还能回来么?
他知道答案十之八九都是否定的,不然,他决不会这么做。
展昭和白玉堂之间,有着太多太多只能意会不能言传的痛苦。
他轻轻的纵上墙头,消失在迷茫的夜色里。
白玉堂仰起头来,望着那座在夜色里依稀也能感觉得到一种压抑的冲宵楼。
这就是那只猫天天想着的地方,不,确切的说,展昭想要的,只不过是里面的一卷纸,对,一卷纸,那是襄阳王的盟书,有了这个,就能把那个老奸巨滑的家伙扳倒。
也许这是我为你做的最后一件事了。
猫儿,如果我能活着把盟书交给你,希望你不要再让我猜,你的心意,好吗?
他转动着大门的机关,走了进去。
大门里黑洞洞的,把白玉堂潇洒倜傥的身影吞噬了。
他沿着楼梯,缓缓的走着。
心里,不知道为什么,有点酸酸的。
自展昭一发现冲宵楼的大门半开着的时候,他就有一种不祥的预感。
一路走来,这种感觉就越发的强烈。
他紧紧的握住手里的巨阙,巨阙那如雪的剑身闪着微弱的寒光,让他看清了那一段段令人惊心的痕迹,那细长的剑痕,除了白玉堂画影的狠准,再不会有第二个人留下这种痕迹。
他的心一直向上提向上提,向上提。
玉堂,为什么你会在这里?
一阵近于疯狂的飞箭的声音。
展昭急向楼上蹿了过去。
然而
一切都结束了。
白玉堂已经倒在了血泊里,鲜血染红了他的衣衫,他的眼睛失去了往日的明亮,手里还紧紧的攥着那件他认为对展昭来说最重要的东西。
“玉堂!”展昭扑了过去,把他紧紧的抱在怀里,这是他们之间的第一次亲密的拥抱,却也只能是最后一次。
“给你。”白玉堂把那个东西交给了展昭,他望着展昭流下的泪水,温柔的笑了笑。
似乎又回到了与展昭初相识的时候。
那时候的他率性而为,纵马江湖,那时候的他,温润机敏,侠骨铮铮,三月的风,真的很温暖。巨阙与画影相交一错,两道剑光如电。
那一刻起,他就深深爱上了那双明澄如猫的眼睛。
“不!玉堂,你不要死,不要死,我还没有告诉过你,我----我---我爱你!”展昭的声音渐渐的哽咽起来。
是的,也许白玉堂至死都不知道,他深深埋在心底对白玉堂的那感情。从前他竟然不知道,那份感情如此强烈,强烈他无法承受失去后的痛苦。
他抱起白玉堂,向外面走去。
是夜,展昭将盟书交回开封府后,因与襄阳府死士交战时受伤过重而死,他一直抱着白玉堂的身体没有放手。
云海袅袅里,观音看着青鸟,“你可知道那种刺伤你的心的东西是什么了么?”
“弟子知道,是爱情。”
“那你可悟了?”
青鸟回头看着水里的红鲤,正痴痴的望着自己,他摇了摇头。
观音也摇了摇头,“荷钱榆荚,飞来都作青蚨,柔玉温香,观想可成白骨。这个道理,你们还是不懂么?”她手指一挥,两个再次回归红尘。
(二)
世界上最遥远的距离,不是我不能我爱你,而是想你痛彻心脾,却只能埋在心底。
展昭望着迷离的夜色。
不知道为什么,他总是有些心神不宁似的。
“想什么呢?傻猫。”白玉堂笑嘻嘻的调侃。
展昭习惯的向窗前望去,白玉堂正坐在窗台上。
“是不是在想你白爷爷我啊?”凑了过来,当他这样近的贴近的时候,展昭总会有些慌张。
“想得美。”展昭顺势坐回到桌边。
“来来,今天白爷爷心情好,猫儿,陪我喝两杯。”白玉堂自窗台上跳了下来,展昭才发觉他手里多了一把酒壶。
还是有些不安。
伸缩不定的烛光照着白玉堂俊秀的脸,白玉堂今晚的神情有些特别。
他喝起酒来的时候很慢,看着展昭的眼神太过专注。
“你干嘛这么看着我?”
“看你长得好看呗。”白玉堂的回答还是一如即往的吊儿啷当,他靠了过来,“猫儿,今天我有没有说过我爱你啊?”
这人,真是-----展昭脸红了一下,别了过去,任白玉堂在他耳边轻轻的说着,“猫儿,我爱你。那你爱不爱我?”
“这个---明天再说好不好?”
“不好,我现在就想知道。猫儿~~~”
“嗯。”
“嗯?嗯是什么意思?”白玉堂不依不饶。
展昭回过头来,“你怎么了?”
“没什么,真的没什么,我只是忽然想起你似乎从来都没有说过你爱我呢。”白玉堂固执的抓着这个问题不放。
展昭盯着白玉堂有些微醉了的眼睛,那眉毛,那鼻子,还有那嘴唇,心里一阵轻轻的悸动,他微动了动嘴唇,低低却足以令白玉堂听得清楚,“嗯就是-----爱。”
腰上一紧,白玉堂已经抱住了自己,接着,双唇相接。
展昭低低的呻吟了一声,玉堂,对不起,他回手抱住了白玉堂。
白玉堂的腰上一麻,他惊愕的看着展昭。
展昭将他抱到了床上,盖好被子,温柔的在他耳边说,“等我,玉堂,我一定会回来的。”
展昭!你这个混蛋!
然而展昭再也听不到白玉堂心里的叫骂了。
因为,他再也没有回来。
他永远的失陷在了冲宵楼里。
观音看着水里的红鲤,那红鲤正看着万丈红尘里的白玉堂,他执了巨阙剑,正向自己的胸膛刺去。
不,不要。
它的泪水与池水溶在了一起。
“这就是你想要的结果么?”
“不是。”
“你明白了么?”
红鲤痴痴的望着缓缓飞回云海里的青鸟,摇了摇头。
观音叹息了一声,手指一挥。
两个还是回到了红尘之中。
(三)
世界上最遥远的距离,不是我不能说我想你,而是彼此相爱,却不能够在一起。
还是一样的夜。
白玉堂站在窗外看着展昭。
心里就有一种说不出的痛。
不知道为什么,对于这个夜晚,他有着一种,也许是前世带来的,令他不安的感觉。到底是为了什么,他说不上来。
其实,他只是想和猫儿在一起。
和那只看起来温润,却动不动就对他耍脾气的猫儿在一起。
如果这就是爱情的话,他宁愿沉沦,包括为之付出他的生命。
展昭并没有说过,可是他知道,猫儿是爱他的。
猫儿瞪起眼睛对着他生气的时候,
用巨阙指着他的时候,
受伤时叫着他的名字的时候,
夜里缩在他怀里睡着的时候
他的心总会钝钝的痛起来,爱的滋味,有时候和痛是一样的,让你的心总是揪着,缩着,被什么东西扎着。
猫儿没有睡,在等着他。
他知道,他的猫儿在今晚要去冲宵楼。
那种危险的地方,也许,猫儿去了就回不来了。不让他去,那也是决不可能的,猫儿不向他,心里只有爱人,猫儿的心里,还有着开封府,包大人,百姓。太多太多的东西和责任。
“想什么呢?”他自窗子外跳了进来。
“想你。”展昭露出一个微笑,让白主堂的心几乎停止了跳动。
他嗅了嗅,空气里一股浓郁的酒香,“怎么今天这么乖?”他倾了一杯,那琥珀的颜色让人看了就有微微的有了醉意。更不要说,陪他喝酒的是展昭。
“猫儿,今天我有没有说过,我爱你?”爱煞了他脸红的样子。
展昭微微别过脸去。
“猫儿,我爱你,你呢,你爱不爱我?”这样说着,心里总是会酸酸的,涩涩的,猫儿,就当最后一次吧。
“嗯。”
“嗯?”
展昭转回目光来,今夜他似乎和每天不一样,眼睛异常明亮,也异常的温柔,“爱。玉堂,我一直都爱你。”
白玉堂微叹息了一声,伸手抱住展昭的腰。
展昭闭上了眼睛。
然而,白玉堂并没有吻他,他腰上一麻,被白玉堂点住了要穴,他吃惊的看着白玉堂的脸。
“对不起,猫儿,回来我一定好好向你陪罪。”白玉堂向他额上亲了亲,把他放在了床上,盖好被子,“你一定等我回来。”
然而,白玉堂第一次失约了。
他再也没有回来。
他永远的失陷在冲宵楼里。
观音与青鸟一起看着红尘里的展昭,他失去了笑的能力,那曾经俊美的脸,苍白如纸。那曾经敏捷如猫的身姿,失却生气。
“这就是你给他的幸福?”观音问青鸟。
青鸟痛苦的摇了摇头。
无端饮却相思水,不信相思想杀人
“你还是执意要如此么?”
青鸟痴痴的望着展昭,“弟子明白了。”
观音叹息了一声,即是如此,漫漫红尘,生之何苦,你们好自为之吧。
她挥了挥手。
青鸟再次坠入红尘之中。
慈悲筏济人出相思海
恩爱梯接人下离恨天
(四)
如果一定要说,世界上有这样一种距离,那我相信,我与你之间的爱,也能把它缩成零。
夜。
还是那样一个夜晚。
和平日的夜,没有什么不同。
白玉堂依旧站在窗外,看着窗内的展昭。
猫儿,无论如何,我不会再丢下你。
只是,我希望,你也不要再丢下我才好。
他跳进了窗子。
“玉堂?你回来了?”
“怎么?一直在等我对不对?”白玉堂望着展昭。
展昭也望着白玉堂。
那种一直以来的不安,不知道为什么,在两相凝视里,就那样不见了。
灯光摇曳不定,照着两张同样俊秀的脸,一个安静,一个热情,一个如月,一个如日。
白玉堂上下打量着展昭,“猫儿,告诉我,你今晚要去哪里?”
“哪里?”展昭怔了一下,微抿了一下嘴。
“你想一个人去冲宵楼对不对?”
那凌厉的目光让展昭有点不自然的别开眼光。
“我要你看着我。”白玉堂走近了,他的气息吹过来,暖暖的。
“猫儿,我今天有没有说过我爱你?”
“你---”白玉堂的热度让展昭的脸有些发红。
“猫儿----我爱你。”白玉堂的告白如叹息,让展昭的心再一次痛起来,他望着白玉堂认真的眼睛。
“那你爱不爱我?”
爱不爱?
“嗯。”
“那好,我们一起去。我不能忍受失去你。我知道,你也一样不能忍受失去我对不对?”白玉堂握住展昭的手,展昭的手有些凉。
展昭迟疑了一下,还是缓缓的点了点头。他从来不能想像,失去白玉堂,他要怎么活下去。
“让我们一起去。谁也不要丢下谁,就是死,也不会有遗憾。放心,猫儿,我不会让你一个人活着,我也不会让你一个人死。你在哪里,我就在哪里。我求你,不要太想着我,失去你,我会活不下去。”
展昭轻轻的回握着白玉堂的手,“我也是。”
这简简单单的三个字。
却凝结了多少痛苦与甜蜜。
观音望着红尘里的一对,终于也缓缓的点了点头。
或许这就是凡人所说的爱情的力量,竟然让人如此痴迷。
他们都活着,那就好好的活下去。
为了爱情。
“猫儿,你看,今晚的月色多好啊---”
“你想说的不是月色吧?”
“其实,我是想说-----”
“什么?”
“~~~”
“你能不能大点声啊-----唔~~~你-----”
月光温柔的照着两个相拥而吻的爱人身上。
幸福
如期而至。


[EG鼠猫]七五内情之揭密之违章建筑

东京城在兴过养狗,包二奶后,近来不知道怎么回事,居然又兴起了大建土木之风。一座座大大小小形状各异的亭阁楼台,如雨后春笋般的在东京本来就显得有些拥挤的土地上冒了出来。本来天子对此事也没怎么注意到,本来嘛,人家都是在自家的院子里建房子,都是用的自己个的钱,关皇帝什么事。可是谁知道这些人越盖越来劲,不但盖,还非要相互攀比,谁家的亭院豪华,谁家的楼阁雄壮。高,可是攀比里的一个硬指标,于是一座楼赛着一座楼的高起来,一直到,有一有座奇高比无的楼居然隐隐有高过了皇城的架势。一大清早,赵桢站在了楼台上那么一看,咦,天天清晨能看到的朝阳,怎么不不见了?再细看,原来是前面多了一座气像巍峨的大楼,挡住了阳光!不由怒由心中来,恶向胆边生:好大胆子,敢与皇家一比高低!
于是早朝时,这件事就成了当天的首要政事,第二天,开封时报上的首版首条霍然有一列令人心惊胆颤的朱红大字:违章建筑欲与皇楼试比高,当今圣上亲下令一拆到底!
折子批到了开封府。
包大人的行动是众所周知的雷厉风行。一收到御批马上招集手下开了一个紧急会议。参加会议的人并不多,除了包大人自己之外只有三个,却是整个开封府的精英中的精英,骨干里的骨干,这三个人就是大名鼎鼎的:公孙先生,展昭,白玉堂。
包大人清了一下嗓子:“今天我们来讨
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
[Chuột con mèo] chu kỳ khoảng cáchNêm)Khoảng cách xa nhất trên thế giớiLà khoảng cách giữa cá và gia cầmMột thế giớiMột là tiềm năng vào biểnTheo bộ đế quốc của nữ hoàng mẹ, một Bluebird, bay tất cả các ngày trong nắng mặt trăng Yao chí-Lin;Nữ thần biển của ao sen, một cá chép màu đỏ tất cả các ngày dài, bơi trong nước sạch và sóng lạnh của Đức Phật đại học Tsinghua.Thỉnh thoảng, chim bay Lotus.Nó thấy chơi trong nở Lotus bàn chân của màu đỏ cá chép phổ biến, nó bắt đầu đốt màu thắng Nhật bản, ngu ngốc, tại sao tôi không phải là một con cá? Vì vậy, tôi có thể mang nó theo các nỗ lực có ý thức dưới Yu Lian, phụ thuộc vào những con sóng khi mệt mỏi, miễn phí miễn phí, mà đã làm thế nào hạnh phúc! Nhưng tôi chỉ là một con chim. Trái tim của nó bị mắc kẹt trong một cái gì đó, đột nhiên có thể không bay nữa.Cá chép đỏ bắt gặp trong con chim màu xanh bầu trời vô hạn, cuộc sống thoải mái của hình dạng, stupid, tại sao tôi không một chim, vì vậy tôi có thể mất nó với nỗ lực có ý thức xuôi Yun Ao, phụ thuộc vào Indus khi mệt mỏi, miễn phí miễn phí, mà đã làm thế nào hạnh phúc! Nhưng tôi là chỉ cần một cá. Trái tim của nó bị mắc kẹt trong một cái gì đó, đột nhiên không thể bơi nữa.Tâm bi mẫn, Bồ tát của lòng từ bi để xem các cặp con chim của nước ngoài, giảm của lông mày, trong số đó và Whispers: cá với nước, và các loài chim do các Khuyết tật cảm xúc NIE Ah.Cô ấy chỉ là con chim màu xanh với cá chép màu đỏ rơi ra khỏi bụi, và Rob IM đi.Một trong nhữngKhoảng cách xa nhất trên thế giới không phải là khoảng cách giữa sự sống và cái chết, nhưng tôi đã phải ở phía trước của bạn, bạn biết tôi yêu bạn.Nó đã nhận được tối hơn chậm xuống, Chan Chao nhìn bầu trời màu đen tối, một số tâm trạng chán nản.Trắng ngọc Hall đã không trở lại.Điều này là không chính xác những gì kết quả?Ông mất giữa chùm eo, nhìn eo trở về tháp khổng lồ, đôi môi hơi tiết lộ một nụ cười wry.Khổ, nếu tôi có thể sống sót này, tôi phải cho bạn biết, trái tim tôi.Không cho phép bạn để đoán, không cho phép bạn để những rắc rối của tư duy.Tuy nhiên, tôi có thể vẫn còn trở lại?Ông biết câu trả lời trên mười là tiêu cực, nếu không, ông sẽ không bao giờ làm điều đó.Triển lãm giữa Showa trắng ngọc Hall, có quá nhiều nỗi đau chỉ tacit.Ông nhẹ nhàng trên một bức tường thẳng đứng, biến mất trong sự nhầm lẫn của đêm.Trắng ngọc Hall nhìn lên, xem rằng đêm vẫn có thể cảm nhận một sự trầm cảm rửa đêm xây dựng.Đây là nơi mà những con mèo mỗi ngày suy nghĩ, không chính xác nói Chan Chao muốn, chỉ cần bên trong một cuộn giấy, cuộn giấy, đó là vua của Xiangyang Hiệp ước của liên minh, và với điều này, sẽ có thể lật đổ người Fox.Có lẽ nó là điều cuối cùng tôi có thể làm cho bạn.Mèo, nếu tôi sống để đưa Hiệp ước liên minh với bạn, tôi hy vọng bạn không để tôi đoán, tâm trí của bạn, OK?Ông bật cửa và năm.Cửa trong tối tăm, suave hình chìm trắng ngọc Hall sang trọng.Ông đã đi bộ xuống cầu thang, đi từ từ.Trung tâm, tôi không biết tại sao, một chút chua.Bootstrapping zhaoyi rush đêm tầng cấp cửa ajar khi ông đã có một cảm giác xấu về điều này.Trên đường đi, tôi cảm thấy mạnh mẽ hơn và nhiều hơn nữa.Ông tổ chức chặt chẽ trong tay của các tháp khổng lồ, khổng lồ tháp tuyết lưỡi sáng với yếu lạnh, để hắn thấy dấu vết của đó đáng báo động, mỏng thanh kiếm biểu tượng, ngoài hội trường ngọc trắng sơn bóng, sẽ có không có người thứ hai để lại dấu ấn này.Trái tim của ông đã được tăng lên, lên.Khổ, tại sao các bạn ở đây?Một âm thanh một chút điên cuồng của mũi tên.Chan Chao vội vàng lên cầu thang để nhảy qua.Tuy nhiênNó là tất cả hơn.Trắng ngọc Hall đã sụp đổ trong một hồ bơi của máu, máu nhuộm áo sơ mi của mình, đôi mắt của mình bị mất trong tươi sáng, chặt chẽ cắp trong bàn tay của mình về những gì ông nghĩ là quan trọng nhất để Chan Chao.Dòng "!" Chan Chao phải vội vàng trong quá khứ, đang nắm giữ anh ta chặt chẽ trong cánh tay của tôi, đây là ôm hôn thân mật đầu tiên của họ, nhưng cũng có thể thời gian qua."Cung cấp cho nó cho bạn. "Trắng ngọc Hall cho thành Long Chao, ông nhìn vào Chan Chao nhà kho nước mắt, cười nhẹ nhàng.Có vẻ là trở lại với chương trình khi zhaochu đã gặp.Sau đó ông plopped, ngựa Lake, khi ông thừa nhận rằng thông minh, lòng zhengzheng ngày gió, thực sự ấm áp. Tháp khổng lồ và bóng tối sơn giao nhau một sai lầm, hai thanh kiếm của ánh sáng.Thời điểm này, ông là sâu sắc trong tình yêu với minh Cheng là một đôi cat's mắt."Không!" Dòng, bạn không muốn chết, không chết, tôi không bao giờ nói với bạn tôi---tôi---tôi yêu bạn! "Giọng nói Chan Chao bắt đầu sob.Vâng, có lẽ trắng ngọc Hall để chết không biết rằng những cảm giác ông chôn sâu trong trái tim của Hall ngọc trắng. Một lần khi một thời gian ông không thậm chí biết, rằng cảm giác rất mạnh mẽ, đau dữ dội sau khi ông có thể không đủ khả năng để mất.Ông nhặt Ngọc Hall trắng, đã đi đến bên ngoài.Đêm đó, sau khi trở về khai phong Fu Chan Chao một hiệp ước liên minh, do chấn thương và hướng dương House chết vì chiến tranh chết, ông đã và đang nắm giữ Hall ngọc trắng của cơ thể đã không để cho đi.Đám mây cán trong, nữ thần của xem chim, "bạn có biết rằng đau tim của bạn đã làm gì? ”"Các môn đệ biết rằng tình yêu là. ”"Sau đó bạn nhận ra? ”Con chim màu xanh nhìn cá chép màu đỏ trong nước là stupid nhìn của mình, ông bắt đầu.Âm cũng bắt, "Hà Lan tiền và elms, thanh Fu, bay, mềm của mình lần indivisibly, hình dung của xương. Điều này, bạn vẫn không hiểu? "Với một làn sóng của ngón tay của cô, hai mặt sau của mortals.(B)Khoảng cách xa nhất trên thế giới, không phải là tôi yêu bạn, nhưng sau khi nhìn vào trái tim của bạn và lá lách, nhưng chỉ có thể được chôn ở dưới cùng.Chan Chao nhìn mờ vào ban đêm.Tôi không biết tại sao, ông luôn luôn là một chút khó chịu."Anh đang nghĩ gì? Con mèo stupid. "White Ngọc Hall grinning banter.Chan Chao nhìn ra khỏi cửa sổ thói quen, trắng ngọc Hall đã ngồi trên cửa sổ sill."Ông nội của bạn suy nghĩ cho tôi? "Vượt qua, khi ông gần gần với thời gian khi, Chan Chao luôn luôn flustered."Tốt đẹp thử. "Vi lượng đồng căn ngồi Chan Chao quay trở lại bảng."Đi, màu trắng ông bà trong một tâm trạng tốt hôm nay, mèo, tôi uống hai ly. "Trắng ngọc Hall đã nhảy xuống trên cửa sổ sill, Chan Chao tìm thấy một jug trong bàn tay của mình.Đó là một số unease.Biến mở rộng của nến như màu trắng ngọc Hall và khuôn mặt đẹp trai, trắng ngọc Hall nhìn một cái gì đó đặc biệt đêm nay.Ông đồ uống trong khi chậm, quá xem Chan Chao mắt tập trung.“你干嘛这么看着我?”“看你长得好看呗。”白玉堂的回答还是一如即往的吊儿啷当,他靠了过来,“猫儿,今天我有没有说过我爱你啊?”这人,真是-----展昭脸红了一下,别了过去,任白玉堂在他耳边轻轻的说着,“猫儿,我爱你。那你爱不爱我?”“这个---明天再说好不好?”“不好,我现在就想知道。猫儿~~~”“嗯。”“嗯?嗯是什么意思?”白玉堂不依不饶。展昭回过头来,“你怎么了?”“没什么,真的没什么,我只是忽然想起你似乎从来都没有说过你爱我呢。”白玉堂固执的抓着这个问题不放。展昭盯着白玉堂有些微醉了的眼睛,那眉毛,那鼻子,还有那嘴唇,心里一阵轻轻的悸动,他微动了动嘴唇,低低却足以令白玉堂听得清楚,“嗯就是-----爱。”腰上一紧,白玉堂已经抱住了自己,接着,双唇相接。展昭低低的呻吟了一声,玉堂,对不起,他回手抱住了白玉堂。白玉堂的腰上一麻,他惊愕的看着展昭。展昭将他抱到了床上,盖好被子,温柔的在他耳边说,“等我,玉堂,我一定会回来的。”展昭!你这个混蛋!然而展昭再也听不到白玉堂心里的叫骂了。因为,他再也没有回来。他永远的失陷在了冲宵楼里。观音看着水里的红鲤,那红鲤正看着万丈红尘里的白玉堂,他执了巨阙剑,正向自己的胸膛刺去。不,不要。它的泪水与池水溶在了一起。“这就是你想要的结果么?”“不是。”“你明白了么?”红鲤痴痴的望着缓缓飞回云海里的青鸟,摇了摇头。观音叹息了一声,手指一挥。两个还是回到了红尘之中。(三)世界上最遥远的距离,不是我不能说我想你,而是彼此相爱,却不能够在一起。还是一样的夜。白玉堂站在窗外看着展昭。心里就有一种说不出的痛。不知道为什么,对于这个夜晚,他有着一种,也许是前世带来的,令他不安的感觉。到底是为了什么,他说不上来。其实,他只是想和猫儿在一起。和那只看起来温润,却动不动就对他耍脾气的猫儿在一起。如果这就是爱情的话,他宁愿沉沦,包括为之付出他的生命。展昭并没有说过,可是他知道,猫儿是爱他的。猫儿瞪起眼睛对着他生气的时候,用巨阙指着他的时候,受伤时叫着他的名字的时候,夜里缩在他怀里睡着的时候他的心总会钝钝的痛起来,爱的滋味,有时候和痛是一样的,让你的心总是揪着,缩着,被什么东西扎着。猫儿没有睡,在等着他。他知道,他的猫儿在今晚要去冲宵楼。那种危险的地方,也许,猫儿去了就回不来了。不让他去,那也是决不可能的,猫儿不向他,心里只有爱人,猫儿的心里,还有着开封府,包大人,百姓。太多太多的东西和责任。“想什么呢?”他自窗子外跳了进来。“想你。”展昭露出一个微笑,让白主堂的心几乎停止了跳动。他嗅了嗅,空气里一股浓郁的酒香,“怎么今天这么乖?”他倾了一杯,那琥珀的颜色让人看了就有微微的有了醉意。更不要说,陪他喝酒的是展昭。“猫儿,今天我有没有说过,我爱你?”爱煞了他脸红的样子。展昭微微别过脸去。“猫儿,我爱你,你呢,你爱不爱我?”这样说着,心里总是会酸酸的,涩涩的,猫儿,就当最后一次吧。“嗯。”“嗯?”展昭转回目光来,今夜他似乎和每天不一样,眼睛异常明亮,也异常的温柔,“爱。玉堂,我一直都爱你。”白玉堂微叹息了一声,伸手抱住展昭的腰。展昭闭上了眼睛。然而,白玉堂并没有吻他,他腰上一麻,被白玉堂点住了要穴,他吃惊的看着白玉堂的脸。“对不起,猫儿,回来我一定好好向你陪罪。”白玉堂向他额上亲了亲,把他放在了床上,盖好被子,“你一定等我回来。”然而,白玉堂第一次失约了。他再也没有回来。他永远的失陷在冲宵楼里。观音与青鸟一起看着红尘里的展昭,他失去了笑的能力,那曾经俊美的脸,苍白如纸。那曾经敏捷如猫的身姿,失却生气。“这就是你给他的幸福?”观音问青鸟。青鸟痛苦的摇了摇头。无端饮却相思水,不信相思想杀人“你还是执意要如此么?”青鸟痴痴的望着展昭,“弟子明白了。”观音叹息了一声,即是如此,漫漫红尘,生之何苦,你们好自为之吧。她挥了挥手。青鸟再次坠入红尘之中。慈悲筏济人出相思海恩爱梯接人下离恨天(四)如果一定要说,世界上有这样一种距离,那我相信,我与你之间的爱,也能把它缩成零。夜。还是那样一个夜晚。和平日的夜,没有什么不同。白玉堂依旧站在窗外,看着窗内的展昭。猫儿,无论如何,我不会再丢下你。只是,我希望,你也不要再丢下我才好。他跳进了窗子。“玉堂?你回来了?”“怎么?一直在等我对不对?”白玉堂望着展昭。展昭也望着白玉堂。那种一直以来的不安,不知道为什么,在两相凝视里,就那样不见了。灯光摇曳不定,照着两张同样俊秀的脸,一个安静,一个热情,一个如月,一个如日。白玉堂上下打量着展昭,“猫儿,告诉我,你今晚要去哪里?”“哪里?”展昭怔了一下,微抿了一下嘴。“你想一个人去冲宵楼对不对?”那凌厉的目光让展昭有点不自然的别开眼光。“我要你看着我。”白玉堂走近了,他的气息吹过来,暖暖的。“猫儿,我今天有没有说过我爱你?”“你---”白玉堂的热度让展昭的脸有些发红。“猫儿----我爱你。”白玉堂的告白如叹息,让展昭的心再一次痛起来,他望着白玉堂认真的眼睛。“那你爱不爱我?”爱不爱?“嗯。”“那好,我们一起去。我不能忍受失去你。我知道,你也一样不能忍受失去我对不对?”白玉堂握住展昭的手,展昭的手有些凉。展昭迟疑了一下,还是缓缓的点了点头。他从来不能想像,失去白玉堂,他要怎么活下去。“让我们一起去。谁也不要丢下谁,就是死,也不会有遗憾。放心,猫儿,我不会让你一个人活着,我也不会让你一个人死。你在哪里,我就在哪里。我求你,不要太想着我,失去你,我会活不下去。”展昭轻轻的回握着白玉堂的手,“我也是。”这简简单单的三个字。却凝结了多少痛苦与甜蜜。观音望着红尘里的一对,终于也缓缓的点了点头。或许这就是凡人所说的爱情的力量,竟然让人如此痴迷。他们都活着,那就好好的活下去。为了爱情。“猫儿,你看,今晚的月色多好啊---”“你想说的不是月色吧?”“其实,我是想说-----”“什么?”“~~~”“你能不能大点声啊-----唔~~~你-----”月光温柔的照着两个相拥而吻的爱人身上。幸福如期而至。 [EG鼠猫]七五内情之揭密之违章建筑
东京城在兴过养狗,包二奶后,近来不知道怎么回事,居然又兴起了大建土木之风。一座座大大小小形状各异的亭阁楼台,如雨后春笋般的在东京本来就显得有些拥挤的土地上冒了出来。本来天子对此事也没怎么注意到,本来嘛,人家都是在自家的院子里建房子,都是用的自己个的钱,关皇帝什么事。可是谁知道这些人越盖越来劲,不但盖,还非要相互攀比,谁家的亭院豪华,谁家的楼阁雄壮。高,可是攀比里的一个硬指标,于是一座楼赛着一座楼的高起来,一直到,有一有座奇高比无的楼居然隐隐有高过了皇城的架势。一大清早,赵桢站在了楼台上那么一看,咦,天天清晨能看到的朝阳,怎么不不见了?再细看,原来是前面多了一座气像巍峨的大楼,挡住了阳光!不由怒由心中来,恶向胆边生:好大胆子,敢与皇家一比高低!
于是早朝时,这件事就成了当天的首要政事,第二天,开封时报上的首版首条霍然有一列令人心惊胆颤的朱红大字:违章建筑欲与皇楼试比高,当今圣上亲下令一拆到底!
折子批到了开封府。
包大人的行动是众所周知的雷厉风行。一收到御批马上招集手下开了一个紧急会议。参加会议的人并不多,除了包大人自己之外只有三个,却是整个开封府的精英中的精英,骨干里的骨干,这三个人就是大名鼎鼎的:公孙先生,展昭,白玉堂。
包大人清了一下嗓子:“今天我们来讨
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
[Rat mèo] khoảng cách luân hồi nêm) khoảng cách xa nhất trên thế giới là khoảng cách giữa cá và chim một trên thế giới nhưng một đáy biển sâu tiềm năng dưới Western Nữ hoàng Hoàng gia tự, có một Bird Blue, ngày nắng trong cổ tích trăng sáng Xiang Lin được; ao East China Sea Guanyin, có một con cá chép đỏ, bơi trong nước rõ ràng tất cả các ngày đất Hanbo Phật học Thanh Hoa. Thời gian rất tình cờ, Bluebird bay Lotus. Nó thấy chơi ở mép nở hoa sen cá chép đỏ, và rằng sợ đốt màu thắng trong ngày, bạn mơ mộng tự hỏi tại sao tôi không phải là một con cá nó? Vì vậy, tôi có thể với nó lại với nhau, sau khi nghe lúc giải trí hoa sen, khi mệt mỏi phụ thuộc vào màu xanh, không bị trói buộc tự do, hạnh phúc như thế nào nó được! Tôi có thể chỉ là một con chim. Trái tim của nó là một cái gì đó đau nhói một chút, đột nhiên không thể bay được nữa. Đó là cá chép đỏ bắt một cái nhìn thoáng qua của bầu trời mơ hồ và xa Bluebird, tự do phóng túng tầm vóc đó, cũng đang hành trình đi tự hỏi tại sao tôi không phải là một con chim, vì vậy tôi có thể với nó cùng nhau, giải trí quét đám mây Ao ngày, mệt mỏi phụ thuộc trong Indus, miễn phí không bị trói buộc, rằng làm thế nào hạnh phúc! Tôi có thể chỉ là một con cá. Trái tim của nó là một cái gì đó đau nhói một chút, đột nhiên biết bơi không còn nữa. Bồ Tát thương xót của lòng từ bi trên mặt nước nhìn vào bầu trời ngoài Ichthyornis, thuộc lông mày, xoắn nói lẩm bẩm: Cá quy cho nước, chim do ngày, cảm giác Qingnie khiếm ah. Cô đã được trỏ, Bird mà và cá chép đỏ rơi vào giữa bụi thì nên chuyển sản vô tội đi. Đầu tiên, các khoảng cách nhất trên thế giới từ xa, không phải cuộc sống và cái chết của khoảng cách, nhưng tôi đang đứng trước bạn, bạn biết tôi yêu em. Sky dần tối, Chan Chao nhìn bầu trời tối trở nên đen tối, tâm trạng có phần ảm đạm. TƯƠNG TÁC đến bây giờ đã không trở lại. Đây không phải là chính xác những gì bạn muốn kết quả của nó? Ông chùm eo giữa các cây thông, xem Juque eo, đôi môi anh nụ cười hơi gượng gạo. Yutang, nếu tôi có thể sống sót đi này, tôi phải nói với bạn, trái tim tôi. Đoán không cho bạn đi, đừng để bạn nghĩ về nó còn cay đắng. Tuy nhiên, tôi có thể trở lại nó? Ông biết câu trả lời rất có thể là tiêu cực, nếu không, ông sẽ không bao giờ làm như vậy. TƯƠNG TÁC giữa Chan Chao và chỉ có cảm giác không thể giải thích bằng lời đau đớn. Anh nhẹ nhàng trên một bức tường thẳng đứng, bị mất trong sự nhầm lẫn đêm. TƯƠNG TÁC nhìn lên, nhìn cao trong đêm có thể cảm thấy mơ hồ cho một tòa nhà đêm đỏ dồn nén. Đây là nơi mà mỗi ngày suy nghĩ về con mèo, không, chính xác là, Chan Chao muốn, chỉ cần bên trong của một cuộn giấy trên một cuộn, nó là liên minh Xiangyang cuốn sách của nhà vua, với điều này, Bạn sẽ có thể mang xuống anh chàng uốn lượn. Có lẽ đây là những gì tôi làm cho bạn điều cuối cùng. Cát, nếu tôi có thể sống liên minh và gửi nó cho bạn, tôi hy vọng bạn không cho tôi đoán, tâm trí của bạn, phải không? Anh quay các cánh cửa của cơ quan, và đi vào trong. Cửa trong bóng tối, sự sang trọng tinh tế và con số TƯƠNG TÁC nuốt. Anh đi dọc theo cầu thang, đi chậm. Trái tim, tôi không biết tại sao, một chút chua. Chan Chao phát hiện từ một màu đỏ đêm tầng cánh cửa khép hờ, ông đã có một ý nghĩa của điềm gở. Trên đường đi, cảm giác này nhiều hơn và mạnh hơn. Ông nắm chặt tay Juque, Juque rằng lưỡi tuyết sáng lạnh mờ nhạt, để cho anh ta nhìn thấy các phần của những dấu hiệu rất đáng báo động, mà Slender Jianhen, ngoài màu trắng Giáo Hội nở tàn nhẫn chính xác, sẽ không có người thứ hai để lại dấu vết như vậy. Trái tim anh đã được di chuyển lên di chuyển lên, di chuyển lên. Ngữ Đường, tại sao cậu lại ở đây? Trong khi gần như mũi tên điên âm thanh. Chan Chao sàn lo lắng để nhảy lên trong quá khứ. Tuy nhiên, nó đã được hơn tất cả. TƯƠNG TÁC đã được xuống trong vũng máu, quần áo dính máu, mắt bị mất sáng trước đây của nó, nắm chặt thật chặt trong tay, các mảnh bộ phim truyền hình mà ông coi là điều quan trọng nhất Chan Chao. "Ngữ Đường!" Chan Chao vội vàng chạy lại và đưa anh thật chặt trong vòng tay của mình, nó là một trong những đầu tiên của cái ôm thân mật của họ, nhưng chỉ có thể là cuối cùng. "Ở đây bạn đang có." TƯƠNG TÁC đặt rằng điều để các Chao Chan, ông rơi nước mắt nhìn vào Chao Chan, nụ cười dịu dàng. Nó dường như được trở lại với thời gian Chan Chao Chu Xiangshi. Vào thời điểm đó, ông tưởng bất chợt, con ngựa đã chết, sau đó anh, nhẹ nhàng thông minh, Clank hào hiệp, March gió, thực sự ấm áp. Phim ảnh và Video Juque giao nhau là một sai lầm, hai Jianguang như điện. Thời điểm này, anh đã yêu với một cặp Ming Cheng như đôi mắt của một con mèo. "Không! Yutang, bạn không chết, không chết, tôi đã không nói với bạn, tôi ---- Tôi --- Em yêu anh!" Giọng Chan Chao nghẹn ngào dần. Vâng, có lẽ TƯƠNG TÁC chết không biết, ông được chôn sâu trong trái tim của INTERACTIVE cảm giác đó. Trước đây anh không biết, đó là cảm xúc rất mạnh mẽ rằng ông không thể chịu đựng nỗi đau mất đi một bài mạnh. TƯƠNG TÁC ông nhặt lên, đi ra bên ngoài. Sau đêm đó, Chan Chao sẽ UNITA trở về Khai Phong cuốn sách, bởi vì khi cuộc chiến bị thương và bị giết Xiangyang Prefecture chết quá nặng, ông đã được giữ cơ thể TƯƠNG TÁC không cho đi. Mây cuộn tròn, Goddess of Mercy Ngắm chim, "Bạn có biết những loại tổn thương trái tim của bạn mà là?" "Đệ tử biết, là tình yêu." "Vâng, bạn nhận ra nó?" Bird nhìn lại các nước cá chép đỏ, đang nhìn mơ mộng của mình, ông lắc đầu. Guanyin cũng lắc đầu, "tiền elm Hà Lan, bay cả hai như những con bọ cánh cứng màu xanh lá cây, Rou Yu Wen Hồng, hình xương có thể trở thành. Sự thật này, bạn vẫn không hiểu được nó?" Cô vẫy tay ​​một ngón tay, hai một lần nữa trở lại với Red . (B) các khoảng cách xa nhất trên thế giới, không phải tôi có thể tôi không yêu bạn, nhưng nghĩ rằng bạn đã phá vỡ trái tim và lá lách của chúng tôi, nhưng chỉ có thể được chôn trong trái tim tôi. Chan Chao nhìn đêm mờ. Tôi không biết tại sao, anh luôn thích một số khó chịu. "Nếu bạn muốn con mèo ngu ngốc gì?." Cười toe toét TƯƠNG TÁC cười. Chan Chao quen với các cửa sổ và nhìn xuống những ánh đèn TƯƠNG TÁC tích cực. "Không phải là muốn bạn trong ông trắng của tôi ah?" Bắt trên đường, khi anh ấy gần gần, khi Chan Chao luôn có một số hoảng loạn. "Ya." Chan Chao vi lượng đồng căn ngồi lại vào bàn. "Thôi nào, ông trắng trong một tâm trạng tốt ngày hôm nay, con mèo với tôi một vài đồ uống." TƯƠNG TÁC nhảy xuống từ cửa sổ, Chan Chao đã được tìm thấy nhiều hơn một số ít các jug tay. Hoặc một số khó chịu. Kính thiên văn dưới ánh nến không chắc chắn sáng TƯƠNG TÁC khuôn mặt đẹp trai, nhìn TƯƠNG TÁC tối nay cái gì đó đặc biệt. Ông uống rượu đến rất chậm, xem mắt Chan Chao của quá tập trung. "Tại sao anh lại nhìn tôi?" "Nhìn thấy bạn nhìn đẹp hát". Phản ứng TƯƠNG hoặc như là treo con kêu vang khi anh cúi xuống, "con mèo, hôm nay tôi đã không nói tôi yêu em ah? "Người đàn ông này thực sự là ----- Chan Chao đỏ mặt một chút, không trong quá khứ, bất kỳ TƯƠNG TÁC nhẹ nhàng nói vào tai anh," con mèo, tôi yêu bạn. Đó là bạn yêu thích tôi không? "" Đây --- để nói ngày mai, được không? "mèo ~ ~ ~" "Oh, tôi muốn biết bây giờ." ah. "" ah? ah nghĩa là gì? "ton TƯƠNG TÁC gạch. Chan Chao trở lại, "làm thế nào bạn?" "Không có gì, thực sự không có gì, tôi chỉ đột nhiên nghĩ của bạn dường như có bao giờ nói anh yêu em." TƯƠNG TÁC giữ kiên quyết nắm chặt của vấn đề này. Chan Chao nhìn TƯƠNG TÁC hơi ngà ngà say mắt, lông mày mà, cái mũi, đôi môi, trái tim tôi nhói nhẹ nhàng, anh hơi mấp máy môi của mình, thì thầm nhưng đủ để làm cho TƯƠNG TÁC nghe rõ ràng, "----- ah là tình yêu." eo một TƯƠNG TÁC chặt chẽ đã ôm chầm lấy mình, sau đó hôn. Chan Chao tiếng rên bị bóp nghẹt, Yutang, tôi xin lỗi, anh ấy ôm counterassaulted TƯƠNG TÁC. TƯƠNG TÁC eo một linen, ông có vẻ ngạc nhiên Chan Chao. Chan Chao sẽ giữ anh ta đến trải giường, chăn, cô nói nhỏ vào tai anh, "Khi tôi, Ngữ Đường, tôi sẽ trở lại." Chan Chao! Bạn khốn! Tuy nhiên, Chan Chao TƯƠNG TÁC trái tim không còn nghe thấy tiếng la hét. Bởi vì ông không bao giờ trở lại. Ông luôn luôn rơi trong tòa nhà đêm đỏ. Xem các nước Guanyin cá chép đỏ, cá chép đỏ đã được nhìn vào Red ngõ TƯƠNG cao cả, ông đã thực hiện thanh kiếm Juque, đập ngực mình về phía trước. Không, tôi không biết. Nước mắt chứa nước và hồ bơi với nhau. "Đây là kết quả bạn muốn nó?" "Không." "Đừng có hiểu không?" Cá chép đỏ mơ mộng nhìn những đám mây từ từ bay trở lại Bluebird, và lắc đầu. Guanyin tiếng thở dài, sóng ngón tay. Trong số hai quay trở lại Hồng. (C) các khoảng cách xa nhất trên thế giới, không phải tôi không thể nói tôi muốn bạn, nhưng yêu nhau, họ không thể ở bên nhau. Vẫn cùng một đêm. TƯƠNG TÁC Chan Chao đứng nhìn ra ngoài cửa sổ. Trái tim tôi có một nỗi đau không thể diễn tả. Tôi không biết tại sao, đêm nay, anh đã có một loại, có thể là một cuộc sống quá khứ đã mang đến cảm giác khó chịu của mình. Cuối cùng nó là gì, ông không thể nói. Trong thực tế, anh chỉ muốn con mèo với nhau. Và con chim trông ấm áp, nhưng tại mỗi lần lượt của mèo nóng nảy của mình với nhau. Nếu đây là tình yêu, sau đó anh thà chìm, bao gồm cả chi trả cuộc sống của mình. Chan Chao đã không nói, nhưng ông biết rằng con mèo rất yêu anh. Mèo Dengqi vào đôi mắt giận dữ của ông, với Juque chỉ vào anh, gọi tên anh khi bị thương, thu nhỏ đêm ngủ trong vòng tay anh và trái tim anh sẽ luôn luôn cùn cùn đau tình yêu, yêu thích hương vị, và đôi khi cơn đau là như nhau, để trái tim của bạn luôn luôn kéo, tụ tập, đang mặc một cái gì đó. Con mèo đã không ngủ, chờ đợi anh. Ông biết rằng con mèo của mình trong đêm tối nay sẽ đỏ sàn. Đó là nơi nguy hiểm, có lẽ, con mèo đã trở lại. Hãy để anh ta đi, đó là không bao giờ có thể, không phải là con mèo với anh ta, và trái tim của tôi chỉ là tình yêu, mèo trái tim, có một Kaifeng, kể cả người lớn, người dân. Quá nhiều điều và trách nhiệm. "Bạn đang nghĩ gì?" Ông nhảy từ bên ngoài cửa sổ. "Tôi muốn cậu." Chan Chao một nụ cười, hãy để Baizhu Tang tim gần như ngừng đập. Ông hít không khí trong rượu vang phong phú, "làm thế nào tốt như vậy ngày hôm nay?" Anh rót một ly, mà mọi người nhìn vào màu sắc của hổ phách đã hơi say. Không đề cập đến, đi cùng ông đến uống Chao Chan. "Cát, hôm nay tôi đã không nói rằng tôi yêu em?" Aisha anh đỏ mặt nhìn. Chan Chao nhìn ra xa một chút. "Cát, anh yêu em, như thế nào về bạn, bạn có yêu anh không?" Vì vậy, nói rằng, trái tim tôi sẽ luôn luôn là chua, làm se, mèo, chỉ khi người cuối cùng của nó. "Ah." "Ah?" Chan Chao mắt trở lại, tối nay anh có vẻ không giống nhau mỗi ngày, bất thường đôi mắt sáng, cũng là cực kỳ nhẹ nhàng, "tình yêu. Yutang, tôi đã luôn luôn yêu anh." TƯƠNG TÁC vi thở dài , tay Chan Chao bám vào eo. Chan Chao nhắm mắt lại. Tuy nhiên, TƯƠNG và không hôn anh, vòng eo của mình một cây gai dầu, các điểm chính là để sống điểm TƯƠNG TÁC, anh nhìn khuôn mặt TƯƠNG TÁC ngạc nhiên. "Tôi xin lỗi, con mèo, tôi sẽ trở về với bạn Peizui tốt." TƯƠNG TÁC đến trán và hôn anh, đưa anh vào giường, vỏ chăn, "Bạn phải đợi tôi quay trở lại." Tuy nhiên, các TƯƠNG đầu tiên một khi chúng ta đã thực hiện nó. Ông không bao giờ trở lại. Ông luôn luôn rơi trong tòa nhà đêm đỏ. Ngắm chim cùng với Red Goddess of Mercy trong Chao Chan, ông mất khả năng để cười, gương mặt đẹp trai một lần, tái nhợt như một tờ giấy. Điều đó một lần nhanh nhẹn như một tư thế mèo, mất tức giận. "Đây là hạnh phúc bạn cho anh ta?" Nữ thần hỏi Bluebird. Đau Bluebird và lắc đầu. Acacia uống vô tận nhưng nước, không tin vào giết chết giai đoạn Thought "Bạn vẫn nhấn mạnh vào nó như vậy?" Mơ mộng Bluebird tìm Chan Chao, "đệ tử hiểu." Guanyin thở dài, đó là trường hợp, dài Hồng, sinh ra tại sao, bạn có được cho mình vào. Cô vẫy tay. Bluebird lại bị rơi vào Red. Người Mercy Phanxicô ra khỏi giai đoạn Den đi bè xuống truy cập thang yêu Lihen ngày (d) Nếu bất cứ điều gì, có một khoảng cách trên thế giới, sau đó tôi tin rằng tình yêu giữa tôi và bạn, nó cũng có thể bị thu hẹp về không . Night. Hoặc như một đêm. Và đêm các ngày trong tuần, không khác nhau. TƯƠNG TÁC vẫn đứng bên ngoài cửa sổ, xem Chan Chao trong cửa sổ. Cát, dù sao, tôi sẽ không để lại cho bạn. Nhưng, tôi hy vọng rằng bạn không bao giờ muốn để lại cho tôi để làm. Ông nhảy vào cửa sổ. "Yutang? Bạn quay trở lại?" "Như thế nào? Đã chờ đợi cho tôi, đúng không?" TƯƠNG TÁC tìm Chan Chao. Chan Chao cũng nhìn TƯƠNG TÁC. Đó luôn luôn là khó chịu, tôi không biết tại sao, trong hai giai đoạn nhìn bên trong, chỉ vì nó biến mất. Nhấp nháy đèn, theo hai mặt đều ​​đẹp trai, yên tĩnh, một niềm đam mê, một mặt trăng, một như ban ngày. TƯƠNG TÁC Chan Chao nhìn lên và xuống, "con mèo, cho tôi biết, anh sẽ đi đâu tối nay?" "Ở đâu?" Chan Chao giật mình một chút, nhẹ vỗ lên miệng cô. "Bạn muốn có một người để đi sàn đêm đỏ, phải không?" Đó là đôi mắt sắc nét để cho Chan Chao tầm nhìn sắc hơi không tự nhiên. "Tôi muốn bạn nhìn vào tôi." TƯƠNG TÁC đến gần, hơi thở của anh thổi, ấm áp. "Cat, tôi đã không nói tôi yêu bạn ngày hôm nay?" "Bạn ---" Chan Chao TƯƠNG TÁC nhiệt hãy đối mặt với một số mẩn đỏ. "Mèo ---- Tôi yêu em." Xưng tội TƯƠNG như một tiếng thở dài, để cho Chan Chao đau tim lên một lần nữa, anh nhìn TƯƠNG TÁC mắt tha thiết. "Điều gì làm anh yêu em?" Dù là yêu nước? "Ah." "Vâng, chúng tôi đến. Tôi không thể chịu để mất bạn. Tôi biết bạn không thể chịu để mất tôi, quá, phải không?" Nắm giữ TƯƠNG TÁC tay Chan Chao, tay Chan Chao hơi mát mẻ. Chan Chao do dự, vẫn chậm rãi gật đầu. Ông không bao giờ có thể tưởng tượng mất TƯƠNG TÁC, làm thế nào anh ta muốn sống. "Chúng ta đi. Đừng để bất cứ ai đã chết, sẽ không xin lỗi. Hãy yên tâm, con mèo, tôi sẽ không làm cho bạn một người đàn ông còn sống, tôi sẽ không cho phép bạn chết một mình. Anh đang ở đâu, Tôi sẽ đi. Tôi cầu xin bạn, đừng nghĩ rằng tôi quá nhiều, bạn bị mất, tôi sẽ sống. "Chan Chao nhẹ nhàng nắm tay TƯƠNG TÁC trở lại," tôi. "đơn giản ba ​​này từ. Nhưng bao nhiêu đau đớn và ngọt đậm đặc. Nhìn vào Red Goddess of Mercy trong cặp cuối cùng cũng gật đầu từ từ. Có lẽ đây là sức mạnh của con người gọi tình yêu, ngay cả những người bị ám ảnh. Họ còn sống, nó là tốt để sống. Đối với tình yêu. "Cát, bạn nhìn thấy, tuyệt vời làm sao ánh trăng đêm nay ---" "Bạn muốn nói nó không phải là ánh trăng?" "Thực ra, tôi muốn nói -----" "Cái gì?" "~~ ~ "" Can you to hơn ah ~ bạn Vâng ----- ----- "ánh trăng dịu dàng chiếu sáng hai người yêu ôm và hôn anh. Hạnh phúc Ruqierzhi. [EG chuột mèo] các vấn đề của việc xây dựng bất hợp pháp của Seventh Bên trong thành phố Tokyo trên những con chó Hindu, sau khi tình nhân, gần đây không biết làm thế nào, thực sự có sự gia tăng của các công trình dân dụng và xây dựng của gió. Một kích thước chỗ ngồi và hình dạng của tháp gian hàng, đã mọc lên như nấm ở Tokyo đã dường như một chút đông đúc trên đất chạy ra ngoài. Nguyên hoàng đế đã không có vấn đề làm thế nào ghi chú ban đầu Vâng, mọi người trong sân riêng của họ để xây dựng một ngôi nhà, tất cả đều có điểm riêng của họ về tiền bạc ra khỏi hoàng đế những gì đã xảy ra. Nhưng càng có nhiều người biết rằng những trải thú vị hơn, không chỉ bao gồm, nhưng cũng có thể so sánh với những ngôi nhà sang trọng Pavilion nhau, ai đó, ai hùng vĩ gian hàng. Cao, nhưng so sánh trong một mục tiêu cố định, do đó, các trận đấu với một tầng của một tòa nhà cao lên, cho đến khi, một lẻ một chỗ ngồi cao hơn sàn mà không thực sự mờ nhạt so với các tư thế của đế quốc. Sáng sớm, Zhao Zhen đứng trên ban công nên một cái nhìn, hey, mỗi ngày vào buổi sáng sớm để nhìn thấy mặt trời, như thế nào còn thiếu? Một cái nhìn gần hơn, hóa ra là ở phía trước của hơn một khí như cao chót vót xây dựng, che khuất mặt trời! Không thể không giận dữ từ trái tim, phía ác của túi mật: Tốt son đậm, dám với Hoàng gia đánh giá bằng! Vì vậy, khán giả là khi nó đã trở thành vấn đề chính trị đầu tiên trong ngày, ngày hôm sau, các ấn bản đầu tiên của đầu tiên được mở vào Ceremonial dress Times có một danh sách các chữ màu đỏ rất ism: Đối với việc xây dựng bất hợp pháp và Wong sàn tầm vóc, Dangjinshengshang pro ra lệnh cho một phân chia cuối cùng! Zhezi cấp đến Khai Phong. Gói dành cho người lớn được gọi hành động mạnh mẽ và kiên quyết. Một người đàn ông tuyển dụng nhận được thuận ý hoàng gia lập tức mở một cuộc họp khẩn cấp. Không nhiều người tham dự cuộc họp, ngoài ra bên ngoài riêng của gói chỉ có ba người lớn, nhưng nó là toàn bộ Khai Phong tinh hoa của tầng lớp thượng lưu, là xương sống trong xương sống, ba người đàn ông là người nổi tiếng: Ông Kung-sun, Chan Chao, TƯƠNG TÁC. Người lớn gói hắng giọng: "Hôm nay chúng ta thảo luận

































































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: