Suet là thích hợp nhất cho mỡ qua phần dầu dư lượng ít hơn nhiều. Sẽ được cắt thành các dải heo chất béo đầy đủ vào nước sạch và có lẩu, Hoắc Anling mượn một đèn lung lay sẽ tốt vì khí nóng tăng từ dầu với một spatula vào crock, chảy dầu khô đun sôi một bên vào bát-trong-dầu khác là ăn được. Trên thực tế đầu tiên Hoắc Anling cũng nghĩ của việc sử dụng dầu thực vật, nhưng sau đó ông đã không biết các triều đại có dầu thực vật, nhưng nó là các tinh chỉnh của tía tô. Tía tô là một loại thuốc, sử dụng nó để sản lượng dầu là rườm rà và tốn kém và không có nhiều, ngoài trắng đến một người rất khá giả để hiển thị ra thùy linh tinh dầu của họ như thực phẩm, thường là chỉ đơn giản là có thể không đủ khả năng. Dầu đậu phộng dầu mè dầu canola...... Vẫn không biết trong đó ẩn trong góc. Mỡ luộc cũng đóng gói và sẽ chảy dầu thu nhập cho ngày mai làm các món ăn trong tủ, Hoắc Anling nhà bếp mở cửa sổ, chờ đợi cho đến khi mùi dầu mỡ của họ trong Gió đêm thổi sau khi ánh sáng trước khi họ đi qua các phòng chính vào phòng ngủ. Không buồn ngủ đã 1.1 sẽ được khôi phục. Bằng cách xem các lựa chọn chân trần, có lẽ vì thời gian chế biến, đã trở nên ít sưng. Nói Ji Fuzi, và một hai hoặc ba ngày sẽ tốt hơn. "Ôi, Ah ling..." cuộn mắt của bạn, chọn lên một ngáp lớn, "Ling bạn hoàn thành nó? ” "Vâng, tôi sẽ kick bạn làm sạch cơ thể," Hoan Ling dám không để chọn lên để có một bồn tắm, "sau khi bạn đánh răng của bạn. ” “阿陵吃这个……”阿拾顺着霍安陵的力道站起来靠在桌子上,然后拿出那根糖葫芦,上面还有一颗,“给阿陵留着的,你吃。” “阿拾吃吧,我不喜欢吃这个的。”霍安陵看着阿拾一边说一边咽口水的样子,不由得失笑道。 “咦?不喜欢吃?明明这么好吃的。”阿拾有些怀疑地看了霍安陵一眼,对他来说,这种酸酸甜甜的味道很让人流口水啊。 “嗯,我不喜欢吃,这是专门给阿拾买的,快,把这个吃了去刷牙。” 霍安陵说完,就见阿拾眼睛一亮将最后一个糖葫芦一脸幸福地吃了进去。 果然,阿陵还是很喜欢自己的~ 这可是“专门”给我买的哎——一边享受着冰糖葫芦的酸甜口味的阿拾一边陶醉地想到。 第二天上午,霍安陵准备将昨晚上没弄完的事情继续做完,突然就听到院子里的三毛叫了起来。 走出门去,就见到以个穿着蓝底白花布裙,有着一张可爱娃娃脸的少女站在院子篱笆外,见到自己露出一个甜甜的笑容:“霍大哥。” “小翠,你怎么来了?外面太阳晒,快进来坐吧。”农村的姑娘和那些大门不出二门不迈的大小姐不一样,所以村子里的人也并不会因为一个未婚姑娘去另一个单身男人家里会有什么——毕竟是大白天嘛! 而且,村子里有点儿经验的人都知道小翠对霍安陵有点儿意思,只是霍安陵不知道罢了。 “霍大哥,天气热了,我给你纳了一双薄底鞋,夏天穿凉快。”小翠脸蛋儿红红的,不知道是因为被太阳晒的还是因为羞涩,一边跟着霍安陵走进堂屋,一边从怀里拿出一双青布鞋。 看着小姑娘眼含期待地看着自己,霍安陵瞬间觉得亚历山大——虽然他不太懂古代人男女之间的事情,但是他觉得,送这个鞋子什么的……似乎是有点儿…… “那个,小翠,麻烦你了,不过我还有鞋子……”霍安陵还是挺喜欢小翠的,不过是作为妹妹的喜欢——就算他自恋一把认为小姑娘对自己有意思,可自己也不能下手啊。毕竟这个小姑娘才十五岁……十五岁啊,还在上初中的年纪。 小翠并不笨,听到霍安陵这句话,也有些明白了他的意思,不过,要让她收回去却是不可能的:“哎呀,霍大哥你就别推辞了,其实……其实我是给我爹纳的鞋子,但是不小心纳大了,所以……” 听到小翠这席很有漏洞的话,霍安陵也觉得如果自己不答应的话,也有点儿说不过去,毕竟人家姑娘都说了不是专门给自己做的,只是怕浪费而已。 所以霍安陵支吾了一声,正要说些什么,一个清朗的声音就响了起来:“你是谁!你要对阿陵做什么?” 话音未落,拄着拐杖的阿拾就像只小鸭子一样有些摇摆地走了出来,脸上还带着明显的怒气和敌意看着小翠。 不得不说,虽然阿拾的记忆缺失了,但是一旦生气,怒气也不是一般人可以承受的。 至少小翠就觉得自己有些喘不过气来,脸色也有些发白。 “阿拾!对客人礼貌点儿!”霍安陵对着气鼓鼓的阿拾说道。 “……”哼、哼哼!不知道自己为什么莫名其妙地气愤得不得了的阿拾扁扁嘴,然后眯起眼睛很挑剔地打量小翠。 而在阿拾打量小翠的时候,小翠也强撑着微微颤抖的身体看着阿拾——精致的容貌,细白的皮肤…… 这就是刘叔说的那个被霍大哥救回来的人吗? 即使是明显看得出是男人,也好漂亮好漂亮…… 就是不知道,霍大哥是不是喜欢他——虽然男子之间也可以成亲,但是,男子是不能生孩子的,所以……自己还是有机会的吧? 小翠强压下因为对方的容貌气势而激起的几分不安,勉强露出一个笑容:“霍大哥,这位小哥是……”
đang được dịch, vui lòng đợi..
