Đất nước Nhật Bản không chỉ được biết đến với vẻ đẹp thanh nhã của những cánh hoa anh đào, những bông tuyết tung bay trang hoàng cho ngọn núi Phú Sĩ hay nét e ấp của những cô gái trong trang phục Kinomo truyền thống,… Đất nước ấy còn được biết đến bởi sự dụng mãnh của tinh thần võ sĩ đạo – Samurai!
Samurai (hay bushi) là những chiến binh Nhật Bản cận đại. Họ được hình thành sau này bởi tầng lớp quân sự thống trị mà cuối cùng đã trở thành tầng lớp xã hội cao nhất của thời kì Edo (1603-1867). Samurai sử dụng một loạt vũ khí như cung tên, giáo và súng, nhưng biểu tượng cũng như vũ khí chính của họ là kiếm.
Trở về thời xa xưa, khi mà gạo được xem là lương thực chủ yếu trên những hòn đào ở phóa đông châu Á, khoảng 5000 năm trước. Người ta đã bắt đầu sinh sống bằng nghê nông qua trồng trọt, săn bắn, nuôi gia súc, từng bước làm chủ đất đai, vườn tược. Tập hợp lại thành một nhóm, con người lập nên những cộng đồng để chia sẻ, trao đổi và tự bảo vệ lẫn nhau, chống lại những áp lực bên ngoài. Theo sự phát triển của cuộc sống, việc bảo vệ lãnh thổ, đất đai đã là chuyện tất yếu và chiến tranh trở thành mối đe dọa khủng khiếp mà con người phải gánh chịu. Ngược lại dòng lịch sử Nhật Bản, Samurai là một giai cấp chiến binh thị vệ đầu tiên do triều đại Mạc Phủ Đằng Nguyên ( thế kỉ 12 ) thiết lập nhằm tạo ra một giai cấp chiến binh trung thành để bảo vệ ngo bị Shogun ( Tướng quân ) của dòng họ Đằng Nguyên. Người nào muốn trở thành Samurai thì phải hội đủ các yếu tố : Chính trực và công bằng - Can đảm – Nhân ái – Lễ độ - Lương thiện – Tự trọng – Trung thành. Để gìn giữ các yếu tố này một cách tuyệt đối, có trách nhiệm, các samurai phải qua những chuẩn bị cần thiết để có thể đương đầu với kẻ thù. Họ được tập luyện kiếm cung từ nhỏ, thực hành trà đạo, thi ca với hội họa. Từ đó, tinh thần võ sĩ đạo đã dần dần thấm nhuần vào tư tưởng hành động của các Samurai. Cũng vào thời gian trước đó ít thế kỉ, tư tưởng Phật giáo, nhất là tinh thần an nhiên của Phật giáo Thiền tong vốn chuộc sự đơn giản và tĩnh lặng cũng ảnh hưởng mnahj đến xã hội Nhật đương thời. Sự an nhiên tạo cho các Samurai sự bình tĩnh và bình thản trước mọi tình huống. Sự đơn giản giúp cho Samurai nhìn nhận ngay cả sự sống chết cũng là một sự đơn giản, một sự nhẹ nhàng tựa như đời sống của hoa Anh Đào. Anh Đào là loài cây thường nở hoa vào cuối tháng 3 hàng năm. Hoa Anh Đào chỉ nở khi thời tiết đã ấm lên. Khi trời trở lạnh đúng vào dịp nụ đã căng thì cũng sẽ giữ hoa lại không nở cho đến khi trời ấm lên lại. Hoa nở bung ra ít ngày, rồi một trận gió thổi qua hay một trận mưa xuân nhẹ đến, từng cánh hoa anh đào mỏng manh nương theo làn gió lìa hoa, lìa cành. Đời sống của những đóa hoa Anh Đào thật ngắn ngủi, nhưng có hai lần trở thành tuyệt đẹp: khi hoa nở rực rỡ dưới ánh nắng xuân và khi hoa bay theo làn gió lìa cành. Samurai tự ví đời sông mình đẹp như dời sống của đóa hoa anh đào. Ở đó, sự sống và sự chết đều có nét đẹp khác nhau. Sự can đảm đã tạo dựng cho các samurai xem cái chết như là một điều vinh dự, một cái đẹp của cánh hoa rơi. Kẻ mạnh bao giờ cũng được tôn sùng bởi kẻ yếu, nhớ chiến đấu giỏi họ bảo vệ được quyền lợi của kẻ yếu. Những biệt tài đó nâng kẻ mạnh thành người hùng, thành những chiến sĩ, kiếm sĩ lỗi lạc.
Trong tiếng Nhật, ý nghĩa của samurai gần như có liên hệ đến từ “ phục vụ “. Nghĩa là người võ sũ đạo là người phục vụ, phục tùng các lãnh chúa. Theo lịch sử Nhật thì hầu hết các cuọc tranh quyền đoạt vị của các bị lãnh chúac trông coi nhiều vùng đất rộng, đông dân. Bên cạnh đó có những võ sĩ đạo không trực thuộc một đạo quân nào gọi là ronin tức những võ sĩ đạo không có người lãnh đạo, không có lãnh chúa hoặc người cần đầu. Điều này có thẻ xảy ta khi lãnh chúa của họ qua đời. những người ronin trung thành, không còn ai phục vụ sau đó trở về làm ruộng, đi tu,…
Người võ sĩ đạo có nhiều đặc quyền. Họ có thể mang hai thanh kiếm khác nhau ở bên trái, một dài ( katana hoặc tachi ) một ngắn ( wakisashi ) và có thể thêm một con dao nhỉ được gọi là tanto, thông thường dùng để mổ bụng tự sát. Tất cả những vũ khí này đã được sử dụng vào cuối thời Kamakura ( 1185 – 1333 ), trước đó cung tên là vũ khí chính. Người dân bình thường không được phép mang các loại vũ khí đó và có thể bị chém nếu có ý định chống đối võ sĩ đạo.
Một số Samurai có liên hệ khá mật thiết với giai cấp thống trị,số còn lại được các Daimiyo (chủ đất phong kiến) thuê mướn. Họ luôn trung thành tuyệt đối với các chủ đất , đổi lại họ được nhận đất đai và chức vụ. Các Daimyo tuyển dụng các Samurai để bảo vệ đất đai ,phát triển quyền lực.
Cùng thời gian đó, có nhiều chiến binh được thuê bởi các địa chủ giàu có đã phát triển độc lập từ chính quyền trung ương và xây dựng quân đội bảo vệ riêng của họ.
Hai gia tộc mạnh nhất trong số những gia tộc địa chủ, Minamoto và Taira, cuối cùng cũng đã thách thức chính quyền trung ương và gây hấn lẫn nhau để giành quyền lực tối
thượng trên cả nước. Minamoto Yoritomo đã giành chiến thắng và thành lập chính quyền quân đội mới năm 1192, dẫn đầu bởi các shogun hay chỉ huy quân đội tối cao. Samurai sẽ thống trị Nhật Bản trong vòng hơn 700 năm tới.
Trong thời kì hỗn loạn của các quốc gia hiếu chiến ở thế kỉ thứ 15 và 16, Nhật Bản tan đàn xẻ nghé thành hàng chục quốc gia độc lập thường xuyên gây hấn với nhau. Bởi vậy, nhu cầu của các chiến binh tăng cao. Đó cũng là thời đại khi các ninja, chiến binh chuyên về chiến tranh trái tập tục, hoạt động tích cực nhất.
Ngày nay tại Nhật Bản, tuy võ sĩ đạo không còn vai trò chủ đạo trong xã hội nhưng nó vẫn sáng ngời và hiện diện như một niềm tin kiêu hãnh trong những gia đình còn mang đậm phong cách truyền thống Nhật. Giờ đây, thế hệ trẻ đang bị ảnh hưởng mạnh vì văn minh Âu Mỹ đang xâm lấn vào trong nếp sống của người Nhật. Chúng ta đang có cơ hội nhìn xem con thuyền Nhật Bản sẽ như thế nào trong những thập niên tới. Giao cấp samurai cuối cùng đã tan rã hơn 130 năm nay nhưng tinh thần võ sĩ đạo của samurai vẫn mãi còn tiềm tang trong tinh thần Nhật Bản.
đang được dịch, vui lòng đợi..
