中国向来是礼仪之邦,不请自来的行为有失礼节,这是每位到访者要明白的最基本道理,但作为主人家来说,热情好客也是最根本的礼待之道。顾初敢向所有人 dịch - 中国向来是礼仪之邦,不请自来的行为有失礼节,这是每位到访者要明白的最基本道理,但作为主人家来说,热情好客也是最根本的礼待之道。顾初敢向所有人 Việt làm thế nào để nói

中国向来是礼仪之邦,不请自来的行为有失礼节,这是每位到访者要明白的最基

中国向来是礼仪之邦,不请自来的行为有失礼节,这是每位到访者要明白的最基本道理,但作为主人家来说,热情好客也是最根本的礼待之道。顾初敢向所有人发誓,她绝对是一个最秉承中华优良传统的姑娘,有朋自远方来不亦乐乎也是她最积极赞成的精神。这么多年来虽说她每天都背着重重的壳往前爬,但与人交往的乐观态度不曾改变。

如果,今天来的是别人,她不管怎样都是欢迎的。

没错,如果是别人,哪怕是那个曾经吓唬她的小警察。

但,就不能是陆北辰。

可他就这么明晃晃地来了,没有遵循什么上门会客之道,此时此刻就像皇城根儿下的太师爷似的坐在她家的沙发上,用悠哉的行径来告诉她,其实一切都成了她的错了。

“有关接机的事我可没答应过你。”顾初弱弱地为自己辩解一下。

家里冷不丁多了个男人会很奇怪,连房间的气息似乎都变了,像是沾染了他身上来苏水的味道,干净,却有点发冷。这似乎代表了一种气场,而他的气场,明显是伴着他今时今日的地位和事业的成就而强大。

“你会错意了,我没要你答应,我只是通知你。”陆北辰笑了笑,端起了茶几上的杯子,喝了一口水,然后眉头微微蹙了一下,跟她说,“冰糖放多了,少了柠檬的酸味。”

“我喜欢喝甜的。”顾初顶了他一句,心里自然是别扭,什么叫做“我只是通知你”?她又不是他的助理,凭什么就要听他的通知?

陆北辰没恼她的态度,点了下头,“小姑娘嘛,都喜欢甜腻的东西。”

“你今天来找我有什么事?”

“没什么事,过来讨口饭吃。”

顾初瞪着他,“你堂堂的法医教授,想要吃饭还不简单?只要一开口有多少人会前仆后继的?还至于到我家蹭饭?”

“吃别人请的客那叫受贿。”陆北辰双手一摊,“我只是不想给他们提供行贿的机会罢了。”

顾初死死咬着唇盯着他。

“再说,我这个人嘴巴一向很挑,如果吃了顿不合胃口的晚餐,那一定会影响我的工作状态。”陆北辰笑看着她,又补上了句,“死者为大,他们的事不能耽误。”

话毕,他环顾了下四周。

最传统的三居格局,中规中矩,不论是从楼的外观还是从内部结构来看,这里的年头的确不少了。但就是这样的老楼,一旦都是常住人口,就会沾上很多的生活气息。客厅不小,属南北通透,其他几个房间都是关着门的。客厅放有很大的书架,书架上的书花花绿绿的,其中医学书不少。沙发的式样看上去是老了些,却被她后期加工过,将沙发套做成了各种颜色的拼成,反而成了客厅里最抢眼的摆设。

纯实木的地板,看得出当年是花了不少钱装修,往往老物件都实在,搁多久只会染上岁月的厚重,不会出现质量问题。地板的颜色很舒服,深巧克力色,与房间其他摆设配搭相得益彰,茶几上摆放着一些干花,如数地散放在一只被清洗得很是干净的巴掌大螺壳里,米白色的壳,七色的花瓣,也充满了一种生活情趣。房北是厨房,进行了半封闭式处理,房南是一个落地的推门,然后是通透的阳台,阳台的面积还挺大,放有高高低低的花架子,上面摆有各种各样的绿植,有开花的,也有不开花的。

顾初见陆北辰在打量着房间,多少有点不自在。他的目光就这么沉定地扫视着一切,总会让她感觉如同一种解剖,像是他对待死者的尸体一样,用他的手术刀来发现所有不被人发现的真相。

“我没做多余的饭。”她挡住了他的视线。

“再做。”陆北辰说得云淡风轻,然后起身,走向阳台。

阳台的窗子是开着的,厨房那边也是开着窗,南北的户型这点最好,夏夜,清风徐来,不消用空调都会自清凉无汗。有风铃声,叮叮当当的,伴着晚风清脆悦耳。陆北辰抬头,是一串用细细的小贝壳穿成的风铃,风一过,小贝壳相互碰撞发出声音,不同于大贝壳声音的闷实,这类贝壳所发出的声音很细碎入耳。看得出是自己做的,贝壳形状不甚相同。

抬眼的同时也就看见了阳台上还有挂晒的衣服。

新洗半干的衣服,还透着干净的洗皂水味,有裙子,有碎花小上衣,还有……

“别看了。”顾初急了,喊了一嗓子。

他的眼睛在她**上打转,这种感觉糟糕透了。

陆北辰抿唇笑了。

顾初觉得又羞又怒的,干脆不搭理他了,转身回了厨房。岂料他也跟过来了,整个人靠在玻璃门边儿上,看着她在备菜,说了句,“别放香菜。”

“不好意思,我喜欢吃。”顾初终于找到他的弱点,扭头冲着他笑,故意说,“我特别特别地**吃香菜。”

“香菜的气味会盖住食材的原味,我只是在你的烹饪上给出合理化建议。”

“这是我的厨房,我**怎么做就怎么做。”顾初抓了几把香菜一股脑放进去,末了还觉得不够,又放了几把。

陆北辰“啧啧”了两声,无奈摇头,有点惨不忍睹,“这菜还能吃吗?”

“**吃不吃。”

她这种十分不客气的待客之道倒是没吓走陆北辰,耸耸肩膀,双臂交叉,做无所谓状。

良久后,他问,“没男士拖鞋,没烟灰缸,乔云霄不来你这儿?”

顾初抿了下唇,“这是我的私隐,我可以不回答。”

“在我面前你可以没有私隐。”

好大言不惭的口吻。

顾初心里想着,就是在你面前才要更有私隐。她没回话,懒得搭理。就这样,陆北辰一直看着她做完了饭,过程中很少说话,顾初虽说觉得做饭的时候一个大男人就那么在背后看着,十分不自在,但也知道现况难改,顺其自然了,又多蒸了米饭。

结果,陆北辰还真是毫不客气地吃得津津有味。

顾初手持着筷子,懊恼地看着他,“你不是不吃香菜吗?”

陆北辰挑眉,“我没说我不吃香菜。”

“你刚刚明明说了。”

陆北辰又盛了碗汤,慢悠悠地说,“你的中文理解能力令人堪忧啊,我只是建议你别放香菜,并没有说我不吃香菜。”

顾初真想从楼上跳下去。

果真是她理解错了,她还真以为是他不**吃香菜,故意为之,现在好了,香菜作为配菜放得比主菜还要多,她是觉得难以下咽了,他倒是吃得从容。

“有句话怎么说的来着。”陆北辰对汤的味道极其满意,喝了一口后点了点头,“叫做损人不利己,说的就是你。”

顾初真想把汤扣他头上。

但是,她还没这么胆。

吃了饭,陆北辰又得寸进尺,“没有餐后水果?”

顾初忍无可忍,问,“陆先生,你能告诉我今晚你来的目的吗?”

没这么上门算账的吧?他的存在已经严重影响了她的情绪。

陆北辰闻言后,笑了笑,朝沙发上一靠,指了指茶几上的袋子,“送你的。”

什么东西?

顾初迟疑,之前她一直没看这个袋子,通体的黑色硬质纸袋,里面装有一个包装甚是精美的盒子。见她面露疑色,陆北辰又说,“打开。”

她可不敢打。

万一里面是块人骨肉怎么办?他长期从事那么*的工作,性格变得扭曲也不是什么怪事。

陆北辰看穿了她的心思,不怒反笑,探身过去,干脆替她开了礼盒。打开,顾初只觉得眼睛被小小的光艳给刺痛了一下。

一条项链。

一条梵克雅宝的项链。

“过来。”

顾初坐着不动。

陆北辰直接起身,绕到她身后,刚要给她戴上,她伸手拦截了。

“我不能要。”

“为什么?”

“太贵重了。”她刚刚看得清楚,这条项链不是今年市面上看见的,图案特殊,应该是订制款。

陆北辰皱眉,硬是给她戴上了。

“我——”

“还不错。”陆北辰满意了。

“可是——”

“一个男人追求一个女人,总得有点诚意吧。”陆北辰打断了她的话,搭在她肩膀的大手缓缓下移,直到,与她的双手十指相扣。她的后背贴着他的胸膛,他的脸颊也微微贴着她的脸颊,这种姿势,有句成语形容得亦是恰当:耳鬓厮磨。

可顾初想得不是耳鬓厮磨的事儿,陆北辰的话令她猛地清醒,一下子想起件事儿来。没有回应他的*“告白”,她一把将他推开,进了卧室,陆北辰正愕然,她又出来了,手里多了东西。

“支票是你的吗?”不是乔云霄,那么她不认识什么有钱的朋友了,哦还有凌双,她很有钱,但一来凌双不会知道她现实的处境,二来,人家凭什么帮她还钱。

想来想去都想不到还有谁,刚刚陆北辰的那句话猛地提醒了她,如果这也是他的“诚意”之一呢?

陆北辰将支票接过来,看了一眼,随后给她,“这不是你自己的支票吗?”

“不是我的。”

陆北辰笑了,“你自己的签名。”

“我知道,是我的字,但是被人模仿的。”顾初盯着他。

陆北辰仔细打量了一下,沉默了会儿后抬眼看她,“你欠了这么多钱?”

一听这话顾初愣了,好半天又问,“真的,不是你的?”

“你到底欠了多少钱?”陆北辰面色严肃了。

顾初意识到自己摆了个大乌龙,一把夺过支票,转身回了卧室。陆北辰却没打算算完,跟着进了卧室。

“你干什么?出去。”卧室是最*的地方,他的闯入,如同是要硬生生地往她心里闯似的。

“顾家的外债不是已经还清了吗?”陆北辰逼问。

“这是我家的事。”顾初满心慌乱,她开始懊恼,也觉得自己在做这个行为之前欠了考虑。

顾家当年的确欠了不少钱,但姨妈帮着还钱也是以顾家的名义来还,这件事知道的人少,当年顾家卖了不少房产,外界的人都以为是她变卖家产才还上的外债。

身子就被陆北辰给强行扳了过来,“当年顾家到底欠了多少钱?”

顾初心烦意乱,一把拨开了他的手,“这不关你的事。”

陆北辰僵在原地,脸色有点铁青。

手机恰当地响了,救了顾初一命,她避开他审视的目光马上去接电话。

是姨妈打来了电话,还是问她工作的事儿。

“什么时候带那个专家来见我?”

顾初生怕被陆北辰听到,接着手机走远了些,陆北辰虽没跟上,但靠着门边看着她,眼神犀利。她被他盯得全身发毛,又觉得姨妈的这通电话咄咄逼人,便有种“前有虎后有狼”的强迫感。

“姨妈,还没回来呢。”

“既然你要做他的助理了,那他什么时候回来你应该知道吧。”

“我……”她上哪知道去,叹了口气,“大概还得一周左右时间吧。”

“你不是在骗我吧?”岑芸语气质疑,“我可告诉你啊,现在也就只有我才想着管你和思思,你对我撒谎的话,要是万一被我查出来了,我可不会轻饶了你。你以为你现在工作了翅膀就硬了是吧?才二十几岁的黄毛丫头你懂什么呀?好人坏人你会看吗?就你一天到晚傻了吧唧的,被人骗了怎么办?”

“我真的没有骗您。”顾初想挂了电话又不可能,回头瞅了一眼陆北辰,却发现他回了卧室,站在*头翻看一个笔记本,心里又急又慌,虽说那个笔记本就是记账用的,但他这么乱翻总会让她觉得不舒服。

“支票的事儿我可一直是半信半疑呢啊。”

“我知道我知道。”见他放下来笔记本,顾初稍稍松了一口气。

陆北辰走了出来,去没看她,走了次卧,刚要推门,顾初飞窜过去,挡在了他面前,说,“这是思思的房间,你不能进去。”

他却置若罔闻,将她拉开,闯了进去。

“喂——”

是女孩子的房间,陆北辰站在卧室门口,环视了一圈。

电话那头是岑芸拔高的嗓音,“谁进思思的房间了?你在跟谁说话呢?”

声音之大,令陆北辰回头瞅了她一眼。

她便赶忙退了出来,“没谁,姨妈,我这边还有事——”

“别跟我打岔,是不是乔云霄去你那了?”岑芸大声豪气的,“我可警告你啊,不准让他进屋,他们乔家怎么对待顾家的你不是不知道,还让他进门?你疯了吧?”

顾初百口莫辩,她压根就插不上嘴。

而陆北辰觉得这个房间没什么好看的,就出来了,走到另一个房间,打开,是洗手间。关了门,又顺势到了靠近客厅的一间房,房门紧闭。他在房门前站立了会儿,然后伸手扭了把手。

顾初倒吸了一口凉气,也顾不上跟姨妈解释了,通话键按断,就窜了过去。

“你够了。”她扯着他的手臂。

“三间卧室,一间你的,一间是顾思的,这间呢?”陆北辰面色又一贯的淡然,可攥着门把手的大手丝毫不退让。

“书房。”

“书房?”陆北辰挑唇,“你的书架是放在客厅里的。”

顾初第一次觉得,一个人观察了太强也不是什么好事,正想着怎么圆话,岑芸的电话又打来了,她不敢不接,姨妈的脾气她很了解,如果不接电话,不出二十分钟她家的门肯定会被姨妈给砸开。

“到底谁在你家呢?”第一句话,绝大的嗓门,“我告诉你啊,要是那个乔云霄的话,我现在就上门赶他走!”

顾初犹若整个人被人点着了,不知道该先扑灭哪头,陆北辰扭了一下门把手,上了锁。

他回头瞅着她,没管她在通电话,问,“钥匙呢?”

这边问话,那边也在问话,顾初如热锅上的蚂蚁,更可怕的是,岑芸听见了陆北辰的声音,情绪
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trung Quốc luôn luôn là một nhà nước của buổi lễ, hành vi không mong muốn là bên dưới các nghi lễ, đó là mỗi khách truy cập để hiểu lý do cơ bản nhất, nhưng như các máy chủ, khách sạn là cách cơ bản nhất của fingering. Gu Chu dám thề với tất cả, cô là một trong những nhất tôn trọng truyền thống tốt đẹp của cô gái Trung Quốc, có bạn bè từ xa là tích cực nhất ủng hộ tinh thần của mình. Trong những năm qua mặc dù thu thập dữ liệu của mình mỗi ngày mang theo một quả đạn pháo hạng nặng, nhưng đối phó với lạc quan của người dân đã không thay đổi. Nếu hôm nay là ai, cô được hoan nghênh anyway. Có, nếu một người nào khác, thậm chí sử dụng để đe dọa cảnh sát của cô. Tuy nhiên, nó không thể là một thần Lu. Nhưng ông là như vậy rõ ràng, không làm theo đường dẫn khách truy cập trang web, giống như thành phố dưới gốc cũng lúc này trong khi ngồi trên ghế sofa trong nhà của mình, với các hành vi nhàn nhã nói với cô ấy, trong thực tế tất cả mọi thứ là lỗi của cô ấy. "Về đón tôi không hứa với em. "Gu Chu yếu để bảo vệ mình. Trang chủ đột nhiên có một người đàn ông lạ, bầu không khí của phòng dường như đã thay đổi, chẳng hạn như hương vị của Lysol nước ô nhiễm cho anh ta, sạch sẽ, nhưng một chút lạnh. Điều này có vẻ như để đại diện cho một loại aura, nhưng aura của mình là rõ ràng là đi kèm với anh ta để thành tựu về tình trạng và sự nghiệp ngày nay và mạnh mẽ. "Bạn đang sai, tôi không muốn bạn để lời hứa, tôi chỉ cho bạn biết. "Lu thần cười, nhặt cốc trên bàn cà phê, uống uống nước, sau đó cau mày hơi frowning cho một thời điểm, nói với cô ấy," đường nhiều ít hơn nồng độ axit chanh. ” "Tôi muốn uống ngọt. "Gu Chu có mình câu được khó khăn, những gì được gọi là" tôi chỉ nói cho bạn? " Cô không phải là trợ lý của ông, ông sẽ thấy những gì? Lu thần không khó chịu Thái độ của mình, với một gật đầu, "những gì là cô gái nhỏ, được ngây thơ của những điều ngọt ngào. ” "Bạn sẽ tìm thấy tôi có chuyện gì? ” "Không có gì, đi ở đây cho bất cứ điều gì để ăn. ” Gu Chu glared vào anh ta, "bạn, giáo sư Pháp y, muốn ăn không phải là dễ dàng? Bao nhiêu người đã chiến đấu chỉ để nói chuyện? Cũng rub nhà tôi cho bữa ăn tối? ” "Ăn hối lộ được gọi là đấy. "Lu thần tay đứng," tôi chỉ không muốn cung cấp cho họ một cơ hội để hối lộ. ” Gu Chu vững chắc cắn cô môi và stared lúc anh ta. "Sau đó một lần nữa, tôi luôn luôn chọn người đàn ông của tôi miệng, nếu bạn ăn trong bữa ăn tối ngon miệng, nó sẽ ảnh hưởng đến công việc của tôi. "Lu thần cười và nhìn vào cô ấy, và bắt kịp trên cụm từ," chết là tuyệt vời, một cái gì đó họ không chậm trễ. ” Những từ này, ông nhìn xung quanh trong 4 tuần tiếp theo. Các truyền thống nhất của các mô hình ba, khá thỏa đáng, cả về bề ngoài và xét xử từ cấu trúc bên trong của tòa nhà, đó là số lượng đáng kể của năm. Nhưng là việc xây dựng mà một người cư trú, sẽ được bao phủ với rất nhiều của cuộc sống. Phòng sinh hoạt chung không phải là nhỏ, là phía Nam trong suốt, một số các phòng khác đằng sau cánh cửa đóng lại. Các kệ trong phòng khách của mình có một cuốn sách lớn, đầy màu sắc trên kệ, trong đó có nhiều sách y tế. Phong cách của ghế sofa trông cũ, nhưng cô sau đó xử lý, ghế sofa bộ thực hiện của các màu sắc khác nhau của chính tả, nhưng thay vào đó sẽ trở thành các đồ nội thất bắt mắt nhất trong phòng. Tinh khiết sàn gỗ vững chắc, tôi có thể thấy rằng năm nay chi tiêu rất nhiều tiền trang trí, những thứ cũ có xu hướng để nó, và đặt bao lâu sẽ bị từ năm nặng, không có không có vấn đề chất lượng. Sàn sô cô la rất thoải mái, tối màu sắc, và đồ nội thất khác để phù hợp với phòng bổ sung lẫn nhau, đặt một bảng cà phê, một số Hoa khô, lây lan trên một sạch sẽ bằng cách làm sạch nó là slap trong các mặt trong vỏ lớn, vỏ trắng kem, bảy cánh hoa, được làm đầy với các gia vị của cuộc sống. Phòng là nhà bếp ở phía bắc, đã bị đóng cửa, Fang Nan hạ cánh trên một cánh cửa, sau đó một ban công minh bạch, diện tích ban công là khá lớn, một phần là sặc sỡ, trên có rất nhiều vật, Hoa, không có không có hoa. Gu thấy Lu thần nhìn xung quanh phòng, hơi bị bệnh thoải mái. Đôi mắt của ông đã như vậy nặng để quét tất cả, luôn luôn làm cho cô ấy cảm thấy như một giải phẫu, như ông điều trị cơ thể người đã chết, bằng cách sử dụng con dao để sự thật có không để được nhìn thấy. "Tôi đã không làm các bữa ăn phụ. "Nó lại trong đôi mắt của mình. "Làm điều đó một lần nữa. "Lu thần nói gió nhẹ và phải lên, ban công. Ban công cửa sổ là mở, nhà bếp với các cửa sổ mở, Bắc và nam của căn hộ tốt nhất, đêm mùa hè, pulsing, ít hòa là mát mẻ và không có mồ hôi. Gió chuông, rung leng keng, với gió rõ ràng ngọt. Lu thần nhìn lên, là một chuỗi nhỏ ít đạn pháo vào wind chimes, gió, nhỏ vỏ đâm âm thanh, khác nhau từ khoan thực sự âm thanh của vỏ, âm thanh của vỏ là rất tốt tai. Xem cho chính mình, hình dạng vỏ không phải là khá như vậy. Nhìn lên và thấy có treo rửa trên ban công. Rửa bán Giặt quần áo mới, cũng cho thấy một mùi sạch xà phòng nước rửa, ăn, Hoa in nhỏ tops, và...... "Đừng nhìn vào. "Gu Chu kinh khủng, hét lên một giọng nói. Đôi mắt cô ấy ** xung quanh, cảm thấy khủng khiếp. Lu thần pursed đôi môi cười. Gu Chu cảm thấy xấu hổ và tức giận, chỉ đơn giản là không phải trả bất kỳ sự chú ý đến anh ta, quay trở lại nhà bếp. Tuy nhiên, ông đã đến, người đàn ông cúi chống lại cửa kính trên bờ, xem cô ấy trong thực phẩm, nói, "không đặt rau mùi. ” "Tôi xin lỗi, tôi thích ăn. "Gu Chu cuối cùng tìm thấy một điểm yếu, quay sang nụ cười lúc anh ta, nói," tôi đặc biệt ** phổ biến món ăn. ” "Hương vị của hương thơm cây caraway sẽ bao gồm các thành phần, tôi đã chỉ nấu ăn cho bạn gợi ý. ” "Đây là nhà bếp của tôi, tôi ** có thể làm những gì bạn làm. "Gu Chu đánh bắt một dòng của rau mùi trong nó, và cuối cùng đã cảm thấy, và có một vài. Lu thần "TUT" hai lần, nhưng lắc đầu, một chút mắt-tưới nước, "thực phẩm này, bạn có thể ăn? ” "** Ăn không ăn. ” Khách sạn rất hoan nghênh của cô đã không sợ hãi đi Lu thần, shrug, cánh tay vượt qua, không có vấn đề. Sau một thời gian dài, ông hỏi, "không có người đàn ông dép, gạt tàn không, Joe con lăn không đến? ” Gu Chu đã môi dưới, "đây là sự riêng tư của tôi, tôi không cần phải trả lời. ” "Bạn có không có bảo mật ở phía trước của tôi. ” Tốt giai điệu của thì. Gu Chu nghĩ, chỉ ở phía trước của bạn chỉ để có thêm sự riêng tư. Cô không trả lời, quá lười biếng để lý do. Bằng cách này, Lu thần theo dõi cô kết thúc bữa ăn của mình, nói chút trong tiến trình, Gu Chu nghĩ nấu ăn một con người tuyệt vời trong các xem lại, rất khó chịu, nhưng cũng biết tình trạng của khó khăn, cho phép Thiên nhiên có các khóa học, và cơm. Kết quả, Lu thần unceremoniously ăn với gia vị. Gu Chu với đũa của ông, đã xem với thất vọng như ông, "bạn không ăn rau mùi? ” Lu thần một lông mày, "tôi không nói rằng tôi không ăn rau mùi tây. ” "Bạn chỉ cần nói rõ ràng. ” Lu thần một lần nữa và một bát canh, từ từ nói, "sự hiểu biết của bạn về Trung Quốc là đáng lo ngại, tôi chỉ đơn thuần là đề nghị bạn là rau mùi, không nói rằng tôi không ăn rau mùi tây. ” Gu Chu thực sự muốn nhảy xuống từ các tầng trên. Nếu cô ấy là sai, cô nghĩ rằng ông thực sự ** không ăn rau mùi tây, cố ý, mùi tây tốt bây giờ, như một trang trí và đặt nó nhiều hơn các khóa học chính, cô ấy là khó nuốt, ông ăn uống bình tĩnh. "Làm thế nào để nói. "Lu thần soup thị hiếu great sự hài lòng, sau khi uống một gật đầu," gọi là manger, nói chuyện với bạn. ” Gu Chu muốn cung cấp cho các món canh một khóa trên đầu. Tuy nhiên, cô chưa bao giờ là rất mật. Có bữa ăn tối, Lu thần, insatiable, "không có trái cây sau bữa ăn? ” Gu Chu khó chịu, hỏi, "'Mr Lộc', có thể bạn cho tôi biết bạn đã làm đêm nay? ” Không phải như vậy có được cửa thậm chí, quyền? Sự hiện diện của ông đã ảnh hưởng của cô cảm xúc. Sau khi Lu thần mùi, cười, cúi về phía chiếc ghế dài, chỉ để túi trên bàn uống cà phê, "gửi cho bạn. ” Nó là cái gì? Gu Chu do dự, cô đã không bao giờ trước khi nhìn thấy này túi, túi giấy vật khó khăn đen có một bao bì hộp là tinh tế. Cô nhìn nghi ngờ, Lu thần nói thêm, "bật. ” Cô không thể chơi. Nếu có là một phần của xác thịt và máu của con người làm gì? Ông lâu đã được tham gia vào * việc làm, trở thành những điều kỳ lạ méo hoặc bất kỳ khác. Lu thần xem thông qua tâm trí của mình, đừng cười, nạc về phía trước, chỉ cần mở một món quà cho cô ấy. Mở, Gu Chu cảm thấy đôi mắt đã là ít guangyan đốt một chút. Một chiếc vòng cổ. Một chiếc vòng cổ Van Cleef Albemarle. "Lại đây. ” Gu Chu để ngồi yên. Lu thần trực tiếp lên và đi phía sau của mình, chỉ để đưa cô ấy, cô ấy đã đạt ra và dừng lại. "Tôi không muốn. ” "Tại sao?" ” "Là quá đắt. "Cô chỉ nhìn thấy nó rất rõ ràng, necklace chưa từng thấy trong thị trường năm nay, thiết kế đặc biệt, nó nên được đặt hàng. Lu thần nhăn, chỉ cho cô ấy để mặc. “我——” "Không phải là xấu. "Lu thần hài lòng. "Nhưng-" "Một người đàn ông wooing một người phụ nữ, luôn luôn chân thành một chút. "Lu thần gián đoạn cô, nghỉ ngơi trên tay vai của cô từ từ di chuyển xuống cho đến khi, với hai bàn tay và mười ngón tay. Cô ấy trở lại với ngực của mình, khuôn mặt của mình hơi đối với má của mình, tư thế này, một cụm từ để mô tả nó là thích hợp: ném. Gu Chu không phải zaps, Lu thần cô jerked tỉnh táo, đột nhiên nhớ lại cái gì. Đã không đáp ứng với anh ta * "xưng tội", cô sẽ đẩy anh ta vào phòng ngủ, Lu thần đã ngạc nhiên nó ra một lần nữa, những thứ trong tay. "Việc kiểm tra là chứ? "Bầu trời không phải là Joe, do đó, cô ấy không biết những gì người bạn giàu một, Oh Ling Shuang, nó phải rất phong phú, nhưng Ling đôi không biết tình hình thực tế của mình, và thứ hai, những gì làm cho người giúp cô trả tiền. Muốn đoán những người khác, Lu thần từ đột nhiên chỉ nhắc nhở cô ấy, nếu ông là "trong Đức tin tốt"? Lu thần đã chi phiếu, nháy mắt, sau đó với cô ấy, "nó không phải là kiểm tra của riêng bạn? ” "Không phải tôi. ” Lu thần cười, "chữ ký của riêng của bạn. ” "Tôi biết đó là lời của tôi, nhưng được bắt chước. "Gu Chu stared lúc anh ta. Lu thần trông một chút, được im lặng trong một thời gian chăm sóc của cô, "bạn nợ rất nhiều tiền? ” Nghe này Gu Chu Leng, hề hỏi, "thực sự, không bạn? ” "Bao nhiêu tiền bạn nợ? "Lu thần nhìn nghiêm trọng. Gu Chu nhận ra rằng ông đã đặt một con rồng đen lớn, lấy một kiểm tra, quay trở lại phòng ngủ. Lu thần sẽ không được hoàn thành, sau đó là vào phòng ngủ. "Bạn làm gì? Ra khỏi đây. "Phòng ngủ là nơi đặt *, ông đã phá vỡ vào, như là cứng cách để phá vỡ trái tim của cô. "Gia đình nợ được không trả hết chưa? "Lu thần ép. "Đây là nhà của tôi. "Gu Chu đã được lấp đầy với hoảng sợ, cô bắt đầu khó chịu hoặc cảm thấy owed trước khi xem xét hành vi này. Gia đình năm đó thực sự có nợ rất nhiều tiền, nhưng cô cũng đã giúp trong tên của gia đình tiền, ít người biết về nó, khi gia đình bán rất nhiều bất động sản, bên ngoài những người suy nghĩ là cô ấy cũng chỉ bán tài sản của họ trên nợ nước ngoài. Cơ thể bị buộc phải kéo lên bởi Lu thần, "trong những ngày họ nợ tiền? ” Gu Chu buồn bã, tay chải sang một bên, "nó là không có doanh nghiệp của bạn. ” Lu thần đông cứng tại chỗ, nhìn một chút Ashen. Điện thoại di động điện thoại đúng cách rang, Gu Chu cuộc sống đã được cứu sống, cô tránh anh ta kiểm tra mắt cùng một lúc để trả lời cuộc gọi. Là dì trên điện thoại, hoặc yêu cầu cô về. "Khi các chuyên gia đến để xem tôi? ” Gu Chu Lu thần sợ hãi của được nghe, theo sau là điện thoại di động đi, Lu thần không giữ, nhưng nhìn nghiêng của mình chống lại cửa, đôi mắt sắc nét. Cô stared anh ta tất cả đáng sợ và hách dì cuộc gọi này, "cựu hổ sói sau khi" cảm thấy bắt buộc. "Dì, đã không trở lại được. ” "Nếu bạn muốn có trợ lý của ông, bạn nên biết rằng khi ông trở lại. ” "Tôi..." cô không biết, và thở dài, "có lẽ một tuần hoặc lâu hơn. ” "Bạn không đang nằm với tôi? "Cen Yun giai điệu câu hỏi," tôi có thể nói với bạn, bây giờ tôi sẽ chỉ nghĩ của bạn và nghĩ rằng suy nghĩ bạn nói dối với tôi, nếu tôi phát hiện ra, tôi sẽ không làm phiền bạn. Bạn có nghĩ rằng bạn đang làm việc cánh cứng ngay bây giờ? Hơn 20 năm tuổi cô gái, bạn biết những gì? Người tốt làm bạn thấy? Bạn đang Baji tất cả ngu ngốc, là làm lừa? ” "Tôi sẽ không nói dối với bạn. "Gu Chu muốn treo điện thoại không thể, biến glanced Lu thần, nhưng tìm thấy rằng ông quay trở lại phòng ngủ, đứng * đọc một máy tính xách tay, trái tim của tôi và lo lắng và panicked, mặc dù máy tính xách tay kế toán, nhưng ông luôn luôn làm cho cô ấy cảm thấy khó chịu. "Kiểm tra tôi đã nghi ngờ về nó. ” "Tôi biết, tôi biết. "Ông đặt xuống máy tính xách tay của mình, Gu Chu hơi thuyên giảm. Lu thần đến ra, không nhìn vào cô ấy, Phòng ngủ thứ hai, chỉ muốn đẩy cửa, channeling Gu Chu bay qua, đã ở phía trước của anh ta, và nói, "đây là Sisi Phòng, bạn không thể vào đó. ” Ông biến một tai điếc, cô đã vẽ lại, phá vỡ trong. “喂——” Là một cô gái room, Lu thần đứng ở cửa phòng ngủ, có một cái nhìn xung quanh. Điện thoại là Cen Yun lớn lên giọng nói, "những người jinsisi phòng? Bạn đang nói chuyện với ai? ” Âm thanh tuyệt vời, Lu thần mỗi nháy mắt đằng sau đôi mắt của cô. Cô nhanh chóng kéo ra, "không có ai, dì của tôi, tôi phải đi..." "Không nói chuyện với tôi gián đoạn, là nó Joe bầu trời để bạn có? "Cen Yun anh hùng trong một giọng nói lớn," tôi đang cảnh báo bạn, đừng để anh ta vào nhà, làm thế nào họ đối xử với gia đình bạn biết JSTARS, hoặc để cho anh ta đi bộ trong cửa? Anh có điên không? ” Gu Chu khoảnh khắc, nó chỉ đơn giản là không thể có được miệng. Và Lu thần cảm thấy có là không có gì tốt trong căn phòng này, đi ra, đi vào một phòng khác, mở nó, là phòng tắm. Đóng cửa và đi đến một phòng gần phòng khách, cửa đóng cửa. Ông đứng ở phía trước của ngôi nhà trong một thời gian, sau đó đã đạt ra và xoắn các xử lý. Gu Chu đã thu hút một gasp, và cũng tham gia vào giải thích cho cô, gọi nút tắt, đổ xô qua. "Bạn có đủ. "Cô kéo xuống cánh tay của mình. "Ba phòng ngủ, một cho bạn, một Gu Si, Phòng này? "Lu thần da là và luôn luôn là vô tư, có thể giữ lên tay nắm cửa của tay không trở lại xuống. “书房。” “书房?”陆北辰挑唇,“你的书架是放在客厅里的。” 顾初第一次觉得,一个人观察了太强也不是什么好事,正想着怎么圆话,岑芸的电话又打来了,她不敢不接,姨妈的脾气她很了解,如果不接电话,不出二十分钟她家的门肯定会被姨妈给砸开。 “到底谁在你家呢?”第一句话,绝大的嗓门,“我告诉你啊,要是那个乔云霄的话,我现在就上门赶他走!” 顾初犹若整个人被人点着了,不知道该先扑灭哪头,陆北辰扭了一下门把手,上了锁。 他回头瞅着她,没管她在通电话,问,“钥匙呢?” 这边问话,那边也在问话,顾初如热锅上的蚂蚁,更可怕的是,岑芸听见了陆北辰的声音,情绪
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Trung Quốc đã luôn luôn được các nghi lễ, nghi thức hành vi không mời bên dưới, mà là mọi người thăm để hiểu được ý nghĩa cơ bản nhất, nhưng như một gia đình chủ nhà, lịch sự hiếu khách của cách cơ bản nhất. Gu đầu dám thề tất cả mọi người, cô ấy chắc chắn là một trong những nhất phát huy truyền thống tốt đẹp của các cô gái Trung Quốc, có những người bạn đến từ phương xa cũng là ủng hộ tinh thần tích cực nhất của cô. Trong những năm qua mặc dù cô đã mang theo một thu thập dữ liệu vỏ nặng về phía trước mỗi ngày, nhưng với sự lạc quan của người dân đã không thay đổi. Nếu hôm nay người nào khác, cô được chào đón anyway. Vâng, nếu nó là của người khác, ngay cả khi đó là người đàn ông sợ cảnh sát nhỏ của mình. Tuy nhiên, nó không thể là Beichen Lu. Shining nên anh đã đến, đã không làm theo những cách cửa phòng khách, tại thời điểm này như một nhân viên bán hàng dưới Huangchenggener quá như đang ngồi trên chiếc ghế sofa trong nhà của mình, với một hành động nhàn nhã để nói với cô ấy, trên thực tế, Mọi thứ trở nên cô sai. "Những điều về các pick-up tôi không thể hứa với bạn rằng." Gu sớm yếu yếu để bảo vệ mình trông. Ở nhà chứ không phải đột ngột hơn một người đàn ông sẽ rất kỳ lạ, thậm chí hơi thở của căn phòng dường như đã thay đổi, chẳng hạn như nước bị ô nhiễm trên người để hương vị của Liên Xô, sạch sẽ, nhưng một chút lạnh. Điều này dường như để đại diện cho một lĩnh vực khí đốt, và hào quang của mình, rõ ràng đi kèm với tình trạng hiện nay của ông và các thành tựu sự nghiệp và mạnh mẽ. "Em là tất cả sai, và tôi không muốn cậu hứa, tôi chỉ cho bạn biết." Beichen Lu mỉm cười, đặt ly trên bàn cà phê, nhấp một ngụm nước, sau đó chân mày hơi Weicu một lúc, anh nói với cô, " đặt quá nhiều đường, một chút chanh chua. " "Tôi thích uống ngọt. "Gu top đầu của câu nói của mình, trái tim tự nhiên là khó xử, những gì được gọi là" Tôi chỉ nói với bạn? " Cô ấy không phải trợ lý của ông, tại sao nên nghe thông báo của mình? Beichen Lu không trêu chọc thái độ của cô, gật đầu, "cô gái điều nhỏ bé, giống như công cụ ngọt ngào." "Bạn đến với tôi những gì đã xảy ra ngày hôm nay? "" không có gì, đến một cái gì đó để ăn. " Đầu tiên Gu stare anh ta, "dạy pháp y bạn đàng hoàng, muốn ăn không đơn giản? chỉ để nói chuyện, có bao nhiêu người sẽ được chiến đấu? Cengfan cũng coi nhà tôi?" " ăn thịt người khác mời khách gọi là hối lộ. "Beichen Lu tay, gian hàng, "Tôi chỉ không muốn để cho họ cơ hội để hối lộ không có gì." Gu đầu chặt chẽ cắn môi mình vào anh. "Bên cạnh đó, tôi đã luôn luôn được rất miệng để chọn người này, nếu thèm ăn kém chất lượng đã ăn bữa ăn tối, chắc chắn nó sẽ ảnh hưởng đến tình trạng công việc của tôi." Beichen Lu mỉm cười với cô, và tạo nên một câu, "người đã chết là rất lớn, họ không chậm trễ. " Khi nói điều này, ông đã lấy bốn tuần tiếp theo. Sanju mô hình truyền thống nhất, khá thỏa đáng, cho dù từ bên trong hoặc từ sự xuất hiện của cấu trúc sàn, làm nhiều năm ở đây. Nhưng là một tòa nhà cũ như vậy, một khi tất cả các cư dân, nhiều người sẽ được nhuộm với hơi thở của cuộc sống. Các phòng khách không phải là nhỏ, nó là một Nam trong suốt, một số phòng khác là cánh cửa đóng kín. Đặt một kệ phòng khách lớn, sách đầy màu sắc trên các kệ, nơi có rất nhiều sách y tế. Sofa phong cách có vẻ hơi cũ, nhưng cô đã có sau chế biến, các vật che phủ đã thực hiện một loạt các màu sắc chính tả, phòng khách đã trở thành màn hình bắt mắt nhất. Sàn gỗ rắn tinh khiết, tôi có thể nhìn thấy năm đó được trả tiền để cải tạo, thường các đối tượng cũ là thực sự, bao lâu sẽ chỉ đặt vấn đề nhiễm năm dày, không có chất lượng. Các màu sắc của sàn nhà là rất thoải mái, sô cô la đen, và đồ nội thất phòng khác phù hợp với nhau, đặt một số hoa khô trên bàn cà phê, hiển thị với phân tán để được làm sạch vào một vỏ cọ rất sạch sẽ, vỏ màu be , bảy màu sắc của cánh hoa, nhưng cũng đầy với một niềm say mê cho cuộc sống. Bắc phòng là nhà bếp, được chế biến nửa kín, phía Nam là một cánh cửa phòng hạ cánh, sau đó ban công trong suốt với các khu vực khá lớn, sặc sỡ lởm chởm đặt phía trên đặt một loạt các cây đã ra hoa, có được không ra hoa. Beichen Lu Gu đã có dấu hiệu trong phòng đều nhìn hơi khó chịu. Đôi mắt anh cố định trên như trong nháy mắt tất cả mọi thứ nặng nề, luôn luôn làm cho cô ấy cảm thấy giống như một cơ thể chia cắt của những người đã chết như thể anh đối xử như nhau, với con dao mổ của mình để khám phá tất cả những sự thật mà không bị phát hiện. "Tôi đã không làm các thực phẩm bổ sung." Cô đứng trong tầm nhìn của mình. "Đô" Beichen Lu đưa bầu trời rõ ràng, sau đó đứng dậy vào ban công. Cửa sổ ban công mở cửa, có cửa sổ nhà bếp mở, và phía nam của căn hộ thời điểm này mùa hè tốt nhất, gió nhẹ nhàng, không sử dụng điều hòa không khí sẽ được từ mát mẻ, không có mồ hôi. Có chuông gió, leng keng, kèm theo một làn gió sắc nét rõ ràng. Beichen Lu nhìn lên, một loạt các vỏ nhỏ với một chiếc chuông gió váy mỏng, gió đã qua, vỏ nhỏ va chạm âm thanh, khác nhau từ các âm thanh vỏ nghẹt sản lớn, âm thanh đó phát ra bởi rất mịn vỏ tai. Tôi thấy rằng họ làm, không hoàn toàn vỏ hình dạng tương tự của riêng mình. Nhìn lên đồng thời cũng nhìn thấy mặt trời trên ban công có treo quần áo. Bộ quần áo rửa bán khô mới, nhưng cũng cho thấy một hương vị nước xà phòng rửa sạch, có váy với áo hoa nhỏ, cũng như ...... "Đừng nhìn lên." Gu đầu lo lắng, hét lên một tiếng nói. ** Đôi mắt của ông về vòng tròn của mình, cảm thấy khủng khiếp. Hoa hậu North Star Minchun cười. Gu đầu cảm thấy xấu hổ và giận dữ, chỉ cần để ý đến anh ta, và quay trở lại bếp. Thật bất ngờ, anh cũng đến với toàn dân chống lại các con cửa kính, nhìn cô chuẩn bị thức ăn, ông chỉ nói: "Đừng có đưa rau mùi tây." " Tôi xin lỗi, tôi thích ăn. "Gu cuối cùng đã bắt đầu tìm thấy của mình điểm yếu, quẹo mỉm cười với anh, cố ý nói: "Tôi crypt đặc biệt đặc biệt ăn rau mùi tây.", "sẽ bao gồm các thành phần mùi hương rau mùi, tôi đang cho bạn các đề xuất hợp lý về nấu ăn. "" Đây là của tôi nhà bếp, ** thế nào tôi làm về cách làm. "Đầu tiên bắt một vài chăm sóc rau mùi tây rơi vào chúng, cuối cùng vẫn cảm thấy chưa đủ, và đặt một vài. Beichen Lu "Gee" hai lần, miễn cưỡng lắc đầu, một chút đau khổ, "Món này có thể ăn nó?" " ** ăn không ăn. " Cô ấy là rất cùn hiếu khách như vậy tôi đã không sợ Beichen Lu, Anh nhún vai, tay khoanh trước ngực, không có vấn đề như thế nào. Sau một thời gian dài, anh hỏi, "Không có dép đi trong nhà người đàn ông, không có gạt tàn thuốc,乔云霄bạn không đến đây?" Gu đầu nhâm nhi một môi dưới, "Đây là sự riêng tư của tôi, tôi không thể trả lời." "Tôi ở phía trước của bạn không có sự riêng tư. " khoe giọng tốt. Gu suy nghĩ ban đầu, mà là ở phía trước của bạn chỉ để được riêng tư hơn. Cô không trả lời, quá lười biếng để Dali. Bằng cách này, Beichen Lu nhìn cô kết thúc một bữa ăn, hiếm khi nói trong chăm sóc sớm dù rằng khi nấu một người đàn ông lớn ở phía sau xem nó như vậy rất khó chịu, nhưng tôi biết rằng tình hình hiện nay là rất khó thay đổi, cis bản chất của nó, và thêm cơm trắng. Kết quả là, Lu North Star thực sự là không lịch sự để ăn với hương vị. Gu đầu vũ trang với đũa, buồn bã nhìn anh, "Bạn không ăn rau mùi nó?" Beichen Lu nhướn mày, "Tôi không nói tôi không ăn rau mùi." "Bạn chỉ cần nói rõ ràng. " Hoa hậu Sao Bắc Đẩu đã lấp đầy một bát Tang, chậm rãi nói, "khả năng của bạn để hiểu đáng lo ngại Trung Quốc ah, tôi chỉ khuyên bạn không đặt rau mùi tây và rau mùi đã không nói tôi không ăn." Gu đầu thực sự muốn nhảy từ trên lầu. Cô ấy thực sự là một giải thích sai, cô thực sự nghĩ rằng nó đã được rằng ông đã không ăn rau mùi tây **, cố ý, bây giờ, mùi tây là một trang trí để đặt thậm chí nhiều hơn các khóa học chính, cô được tìm thấy nó khó nuốt, nhưng ông đã làm ăn một cách bình tĩnh. "Có một câu nói thế nào để nói đến." Beichen Lu hương vị của các món canh là cực kỳ hài lòng, sau một ngụm và gật đầu, "gọi là con chó trong máng cỏ, đó là bạn." Gu đầu thực sự muốn khóa súp đầu . Tuy nhiên, cô đã không phải như vậy mật. Ăn tối, Beichen Lu và vô độ, "Không có bữa ăn trái cây?" Gu đầu không thể chấp nhận, và hỏi, "ông Lu, bạn có thể cho tôi biết bạn đã đến mục đích tối nay?" không nên về nhà sau đó, phải không? Sự hiện diện của ông đã ảnh hưởng nghiêm trọng tâm trạng của cô. Sau Beichen Lu nghe, mỉm cười, và một của CHDCND Triều Tiên trên ghế sofa, chỉ vào cái túi trên bàn cà phê, "để gửi cho bạn." Điều gì? Gu do dự đầu, cô đã không bao giờ trước khi nhìn thấy chiếc túi này, toàn bộ cơ thể của túi giấy cứng màu đen, được trang bị với một gói là hộp rất đẹp. Nhìn thấy cô ấy một cái nhìn hoài nghi, Beichen Lu cho biết, "Open." Cô không dám. Trong trường hợp có một khối máu thịt của người làm thế nào để làm gì? Ông từ lâu đã được tham gia vào các công việc của rất * nhân vật trở nên méo mó là không có gì lạ. Beichen Lu thấy qua tâm trí cô, không giận dữ chống cười, nghiêng người về phía trước, chỉ cần mở một món quà cho cô. Open, chăm sóc mắt là sớm một chút chỉ cảm thấy "niềm tự hào để chích một chút. Một sợi dây chuyền. A Van Cleef & Arpels vòng cổ. "Lại đây." Gu đầu ít vận động. Beichen Lu thẳng lên, đi quanh phía sau cô, chỉ để cho cô ấy để mặc, cô đạt chặn. "Tôi không thể có được." "Tại sao? "" quá đắt. "Cô ấy chỉ nhìn thấy rõ ràng, vòng cổ này là không nhìn thấy trên thị trường trong năm nay, một mô hình đặc biệt, nó phải là mô hình tùy chỉnh. Beichen Lu cau mày, anh chỉ đưa cho cô mặc. "Tôi -" "Không tệ," Lu North Star hài lòng. "Nhưng -" "một người đàn ông theo đuổi một người phụ nữ, anh ta sẽ có một chút chân thành nó, "Lu North Star ngắt lời cô, nghỉ ngơi trên vai mình một bàn tay lớn từ từ xuống, cho đến khi, với hai bàn tay và các ngón tay của mình lồng vào nhau. Trở lại vào ngực anh, má anh nhẹ vào má cô, vị trí này, nói rằng thành ngữ cũng là thích hợp: Erbinsimo. Có thể không muốn để có được chăm sóc sớm điều Erbinsimo, Miss North Star, sau đó làm cho cô đột nhiên tỉnh dậy, đột nhiên nhớ ra điều gì trẻ em đi kèm. * Không đáp ứng với "lời thú tội" của mình, cô sẽ đẩy anh ra, vào phòng ngủ, Miss North Star tích cực bất ngờ, cô xuất hiện lần nữa, điều tay của mình nhiều hơn. "Việc kiểm tra là bạn?" Không Qiao Yunxiao, nên cô không biết bất kỳ người bạn giàu, oh có Ling đôi, cô ấy rất giàu có, nhưng một trong những không biết thực tế tình hình kép Atom của mình, và thứ hai, Tại sao phải trả lại số tiền để giúp đỡ gia đình cô. Sau khi thảo luận nhiều không thể nghĩ rằng những người khác, những lời chỉ Beichen Lu đột nhiên nhắc nhở cô, nếu điều này là "chân thành" của mình không? Beichen Lu đã kiểm tra, xem xét, và sau đó với cô, "Đây không phải là kiểm tra của bạn?" "không phải của tôi. " Beichen Lu mỉm cười, "chữ ký của bạn." " Tôi biết, là của tôi từ, nhưng để được bắt chước. "Gu đầu nhìn chằm chằm vào anh. Beichen Lu cẩn thận nhìn, sau một lúc im lặng nhìn cô, "Anh nợ nhiều tiền như vậy?" Thính chăm sóc sớm này choáng váng, khá trong một hỏi, "Thực sự, phải không?" " Bạn ở cuối bao nhiêu tiền ông nợ? "Miss North Star trông nghiêm nghị. Gu sớm nhận ra rằng ông đã đặt một mục tiêu riêng lớn, nắm lấy các kiểm tra, và quay trở lại phòng ngủ. Beichen Lu không có ý định để đếm xong, ông theo vào phòng ngủ. "Anh đang làm gì? Out". Các phòng ngủ là nhất * nơi ông đã đột nhập vào, như đột ngột đột nhập vào trái tim cô ấy như thế nào. "Gu nợ nước ngoài không được trả hết chưa?" Hoa hậu Beichen ép. "Đây là công việc của gia đình tôi." Gu đầu hoảng loạn đầy đủ, cô bắt đầu khó chịu, và cảm thấy rằng họ còn nợ trước khi làm hành vi này vào tài khoản. Gu thì chắc chắn nợ rất nhiều tiền, nhưng cũng để Gu dì giúp trả các tên nào, ít người biết về nó, sau đó Gu bán rất nhiều bất động sản, ngoài người nghĩ rằng nó là của mình chỉ để bán tài sản của mình Cũng trên nợ nước ngoài. Beichen Lu mình đã buộc phải dừng xe lại, "Gu sau đó cuối cùng bao nhiêu tiền nợ?" Gu đầu buồn bã, một xô bàn tay của mình, "Đó không phải là việc của bạn." Beichen Lu cứng tại chỗ , nhìn một chút tái mét. Điện thoại reo đúng, Gu bắt đầu cuộc sống lưu, cô tránh ánh mắt của anh ngay lập tức tìm đến nhấc điện thoại lên. Đó là cô gọi điện thoại, hoặc yêu cầu cô làm việc điều. "Những gì là thời gian để đưa các chuyên gia để gặp tôi?" Gu sợ hãi chính Beichen Lu nghe, tiếp theo là điện thoại xa một số đất, nó đã để theo kịp với các North Star, nhưng dựa vào cánh cửa và nhìn cô, đôi mắt sắc nét. Cô đã sợ hãi của cơ thể ánh mắt của anh, tôi cảm thấy dì gọi này hung hăng, họ có một "con hổ sau khi con sói trước đây", cảm giác bị ép buộc. "Dì ơi, sao chưa trở lại." "Bây giờ bạn phải làm gì để trợ lý của ông, và rằng ông nên trở lại bạn biết điều đó. " "Tôi ...... "Cô biết những gì đã đi vào, với một tiếng thở dài," có lẽ đã có một tuần thời gian về nó. "" Bạn đang đùa tôi không? "Cen Yun giọng hỏi," Tôi có thể nói với bạn, ah, nó chỉ bây giờ mà tôi nghĩ về bạn và Sisi ống, bạn đã nói dối tôi, sau đó, nếu trường hợp là Tôi đã kiểm tra ra, tôi không thể Qingrao bạn. Bạn nghĩ rằng bạn đang làm việc cánh cứng phải không? mươi Huangmaoyatou Bạn biết gì không? những người tốt và xấu, bạn sẽ nhìn thấy nó? Nó là bạn cả ngày dài Silly Baji, bị lừa như thế nào để làm gì? "" Tôi thực sự không nói dối bạn. "Gu sớm để treo điện thoại lên và có thể không, Beichen Lu liếc nhìn lại, nhưng thấy anh ta trở lại phòng ngủ, Trưởng ban thường trực * nhìn vào một bực tức hoảng sợ máy tính xách tay, trái tim, mặc dù các máy tính xách tay được sử dụng trong kế toán, nhưng ông luôn luôn làm cô cảm thấy rất khó chịu lục lọi. "Điều tôi kiểm tra là nghi ngờ nó có thể đã được ah." "Tôi biết những gì tôi biết. "Xem anh ta xuống máy tính xách tay, Gu đầu hơi nhẹ nhõm. Hoa hậu North Star ra, đã không đi đến nhìn thấy cô ấy, để đi phòng ngủ thứ hai, chỉ để đẩy cửa, Gu đầu qua feicuan, đứng trước mặt anh, nói: "Đây là phòng Sisi, bạn không thể đi vào." Ông là Ông đã biến một tai điếc để mở của cô, đột nhập vào nó. "Này -" căn phòng của một cô gái, đứng ở cửa phòng ngủ Beichen Lu, nhìn xung quanh trong một vòng tròn. Cen Yun overstating điện thoại là giọng nói, "người xem xét vào phòng? Bạn đang nói chuyện với nó?" âm thanh tuyệt vời, vì vậy mà đất lại để nhìn vào North Star cô. Sau đó, cô vội vã trở ra, "người không, dì, tôi có điều ở đây -" ? "Đừng có ngắt lời tôi, không乔云霄với bạn rằng "niềm tự hào của Cen Yun lớn tiếng," Tôi cảnh báo bạn, ah, không để cho anh ta vào nhà, cách họ đối xử với Gu Jia Cô không biết, hãy để anh cửa? Bạn có điên không? " Gu đầu một trăm nghe, cô hoàn toàn không ở cạnh nhau. Các Beichen Lu nghĩ rằng phòng này không phải là bất cứ điều gì, anh bước ra, và đã đi đến một căn phòng khác, mở ra phòng tắm. Đóng cửa, và tận dụng lợi thế của các căn phòng gần phòng khách, cánh cửa đóng lại. Ông đứng trước cửa phòng một lúc, rồi đưa cho các twist núm. Gu đầu hút xuống một cục lạnh, nhưng cũng tham dự với dì giải thích, các phím gọi được nhấn xuống, các kênh của quá khứ. "Cậu đủ." Cô kéo cánh tay của mình. "Ba phòng ngủ, một cho bạn, một là của Grossman, nó? Này" Miss North Star luôn là da không quan tâm, có thể bàn tay lớn nắm chặt tay nắm cửa không lùi bước. "Nghiên cứu". "nghiên cứu?" Hoa hậu North Star chọn môi, "là trên kệ của phòng khách của bạn." Gu đầu lần đầu tiên mà một người quan sát không phải là một điều tốt quá, đang suy nghĩ về việc làm thế nào quanh nó, gọi điện thoại Cen Yun, cô không dám đi, bình tĩnh dì cô biết, nếu bạn không trả lời điện thoại, và trong vòng hai mươi phút trên cửa nhà cô chắc chắn sẽ là dì mở ra được. "Ai trong các cuối cùng trong ngôi nhà của bạn?" Câu đầu tiên, đại đa số bằng giọng nói, "tôi nói với bạn, ah, nếu mà Qiao Yunxiao, tôi bây giờ sẽ về nhà để bắt anh ta!" Gu sớm vẫn mấy nếu mọi người ai thắp , tôi không biết những gì để đưa ra đầu tiên, Beichen Lu nắm cửa xoắn một chút, trên khóa. Anh nhìn cô ấy trở lại, đã không kiểm soát của mình trên điện thoại, và hỏi, "chìa khóa nó?" câu hỏi ở đây, đó cũng đang đặt câu hỏi, chăm sóc sớm như kiến trên chảo nóng, thậm chí còn đáng sợ hơn nữa đó là Yun nghe Cen giọng nói, tâm trạng Beichen Lu















































































































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: