Khoảng trống Truyện ngắn của Trần Mạnh Hùng Em đứng trước gương, tóc dài đến tận gối loà xoà trước mặt, được em vén lên để lộ gương mặt có nước da trắng mịn. Ý thức được vẻ đẹp của mình, cũng ý thức được số phận khốn khổ của bản thân mà tạo hoá đã trao gửi. Em ôm mặt tức tưởi. Thường những lúc thế này, em chốt cửa rất chặt. Em sợ tất cả.
đang được dịch, vui lòng đợi..