最近几天不知道阿霆在忙些什么,每天都是早出晚归的。早上姜希宇还没醒他就已经出门了,晚上等到他睡了,阿霆才回来。 眼巴巴地瞅着日历,已经有五天 dịch - 最近几天不知道阿霆在忙些什么,每天都是早出晚归的。早上姜希宇还没醒他就已经出门了,晚上等到他睡了,阿霆才回来。 眼巴巴地瞅着日历,已经有五天 Việt làm thế nào để nói

最近几天不知道阿霆在忙些什么,每天都是早出晚归的。早上姜希宇还没醒他就

最近几天不知道阿霆在忙些什么,每天都是早出晚归的。早上姜希宇还没醒他就已经出门了,晚上等到他睡了,阿霆才回来。



眼巴巴地瞅着日历,已经有五天没见到阿霆了。姜希宇撅着嘴不高兴地坐在沙发上发呆,连素描都不想画。



宁致远看到姜希宇闷闷不乐地样子,也觉得心疼。去书房看到屠苏正在赶稿子,便和他打了声招呼,下楼来准备带姜希宇出去走走。



“希宇,我们去逛街好不好?”宁致远趴在沙发背上,温柔地揉了揉他的头发。姜希宇抬起头来看了看他大哥,摇了摇头,又点了点头。



宁致远好笑地问他到底是要去还是不去啊?



“……希宇,怕出去了,阿霆回来了……”姜希宇委屈地抿了抿嘴唇,两手不停地互相抓着自己的手指,怯生生的样子。



宁致远歪头沉吟了一会,有些迟疑地开口道:“……那我带你去找阿霆好不好?……他最近新开了家酒吧……也许是在哪儿忙吧……”在脑内思索了下这几天跟安逸尘聊天时无意提起阿霆的事情,依稀记得他好像提起过阿霆才新开了家酒吧,也正好在快到郊区的那条街上。比起市中心来算是离他们家比较近了。



看到姜希宇双眼都放出期待的光来点了点头,宁致远便拍了拍他的头笑着让他快去换衣服。



两人换好衣服宁致远便开着车带姜希宇往市里走去。



屠苏在窗户边看着渐渐离去的轿车,默默掏出手机来给安逸尘和阿霆分别发了短信……刚才注意力比较集中没反应过来宁致远说了什么他就随便点了点头敷衍了下……等他反应过来他大哥说的好像是带姜希宇出去走走而冲下楼来的时候,他们已经出门了。



其实也不是不放心说宁致远会把姜希宇弄丢了,只是宁致远在几个弟弟长大后,又因为认识了安逸尘,从小隐藏起来的孩子性好像慢慢地浮了出来,有些小事情总会特别较真。而在宁致远的认知里,只要是就是欺负他弟弟的人就都不能放过……



想起前几年宁致远带姜希宇出门去买东西,然后有人不知道是不小心还是故意撞了姜希宇,把他撞到了一旁的货架上,胳膊上擦烂了。宁致远抓住人要他道歉,那人不乐意,他就二话不说把人拉过来揍了一拳。虽然这样的事情错本身不在宁致远,但是屠苏总是记得他们小时候宁致远为他们打架受伤的样子,所以对大哥打架有点心悸。



久而久之,他也就找了各种理由限制宁致远单独带姜希宇出门了。



毕竟他跟谁出去都会有人能阻止他一下,但是姜希宇肯定是没有那个能力上前阻止暴走状态的宁致远的。



宁致远自己也知道自己护弟心切,所以屠苏找的各种理由他也都一一接受了——当然包括屠苏说他是路痴这种蹩脚的借口,嗯,虽然他是真的有点儿路痴吧。



手机震了震,屠苏回过神来看了看短信。



From:逸尘哥



我知道了,别担心。我一会儿下班就去酒吧接他们。



看到安逸尘回复的短信,屠苏一颗心才放回了肚子里。看了看窗外,转身回书房去了。



宁致远记得那条街没有停车的地方,就在还有段距离的时候找了个停车场把车停下了,然后牵着姜希宇一边散步一边往记忆里的地址走去。



姜希宇其实很久没上过街了。



平时出门总是坐在车里看街道的,不管是多么有趣吸引人的风景都是在身边一眨眼的功夫就路过了。即使眼巴巴地转头往回张望,也只会看到越离越远。



他本人其实倒是挺喜欢到外面走走的。虽然他真的不太喜欢有很多人的地方,因为他不擅长与人交流。但是姜希宇很喜欢外面的世界,有花草树木,有高楼大厦,有蓝天白云,有很多新奇熟悉而又陌生的东西存在。



紧紧牵着宁致远的手,姜希宇忍不住便东张西望着看着街道上的风景。



这家的招牌颜色可好看了,那家不知道是干什么的门口有个大大的娃娃。还有店门口围满了小孩子,嘻嘻哈哈地互相递着五颜六色的氢气球,然后不知道谁没有抓住,一颗心形的氢气球便悠悠地飞上了天空。



越飞越远。



姜希宇不由自主地停下了脚步,目光紧紧追随着那颗气球,仰起头来露出了白皙的脖颈。



宁致远感觉到姜希宇停下脚步后,就奇怪地转头来看,然后看到他抬着头笑吟吟地望着天空,便随着他的视线一起抬起了头。



最后直到气球飞的看不到了,姜希宇在重新低下了头,然后就看到陪着他看了这几分钟的宁致远抬手捂着脖子呲牙咧嘴的。忙上前凑过去歪头问了问他:“……大哥……你没事儿吧……?”



“……没事没事……平时看电脑时间太长了,脖子有点儿僵硬……”宁致远苦笑着摇了摇头,然后活动了下脖子,便笑着看了看姜希宇,握了握两人牵着的手,指了指前面:“没事了,走吧。前面就快到阿霆那儿了。”



听到阿霆两个字,姜希宇眼睛里马上便闪烁起微微的光芒来。高兴地点了点头。



两人又走了一会,宁致远觉得已经走到地方了,环视了一圈却没看到类似酒吧的店铺,奇怪地挠挠头。转头看到一家冷饮店,便牵着姜希宇走过去像店主打听去了。



姜希宇看到宁致远趴在柜台上问路,自己就乖巧地站在一边,然后东张西望。



突然看到马路对面有个熟悉的身影站在那里,姜希宇愣了一下,笑着就要抬起手来打招呼,嘴还没张开,却看到那个人走出来的店里紧跟着出来一位穿着打扮十分性感的女性,走到那人身边,紧紧环住了他的胳膊。



宁致远感觉到牵着自己的姜希宇忽然用劲抓着自己,有些吃痛地转头,却看到姜希宇面色惨白,一动不动地看着对面。



“……希宇,怎么……了……”奇怪地抬手揉了揉姜希宇的头发,然后顺着他的目光望去,宁致远也愣在了那里。



马路对面那个搂着怀里的香软笑的开心的人不是阿霆又是谁。



大脑还没有什么反应,宁致远就已经要往前冲了,却被站在原地不动的姜希宇紧紧抓着手给拉住了。他回头看了看姜希宇,他却只是对着他,有些僵硬地摇了摇头。然后低下头看着自己的双脚,有些颤抖地说道:“……大哥,希宇,想回家……”宁致远张了张嘴,最后低低地叹了口气,紧紧回握了下姜希宇的手,伸手揉了揉他的头发,柔声道:“好,我们回家。”



屠苏看着出去不到一个小时就回来的两人正想上前表扬一下大哥,结果就看到两人都带着低气压一屁股坐到了沙发上一动不动。



……什么鬼。



出门走了一趟难道不是去霉的吗,怎么绕了一圈晒了晒太阳更发霉了,这不科学。



给两人分别倒了杯凉白开,然后洗了串葡萄放在果盘里端到茶几上,屠苏默默地坐到了两人身边:“……希宇,吃葡萄吗?均平朋友从新疆带的哦。”



姜希宇摇了摇头,小声嘟囔希宇不想吃。



“……出去碰到什么事情了?”屠苏无奈地皱了皱眉,转头去问宁致远。



宁致远抬起头来一脸凝重的表情,然后严肃地开口问屠苏:“……屠苏以你的经验来说,你说我先下手打哪儿阿霆才会反应不过来还手?”又歪头想了想,无视了屠苏一脸惊恐的表情继续问:“……哎你说我能打过阿霆吗?虽然我没学过打架吧,不我觉得我也挺能打的了,所谓无师自通……”



“停停停!你疯了吗要跟阿霆哥打架?”屠苏忍不住抚了抚额头。有时候真同意林皓说的,大哥是逆生长啊,不是指脸是指性格和智商啊。却突然觉得不对,愣了愣,抬头看着抱着自己双膝呆坐在沙发上的姜希宇,居然难得没有开口阻止宁致远说大哥不要欺负阿霆。



而宁致远又不是没有理由没事找事爱跟别人干架的人,如果宁致远有一天出手打人了,那理由一定是和他四个弟弟有关——嗯,如果有人敢对安逸尘下手的话,那应该也勉强算一个理由。



“……阿霆哥干什么了?”屠苏小心翼翼地问道。宁致远却摇了摇头,一副不想说的样子。



坐在一旁一直安安静静地姜希宇却突然出声了,带着点儿委屈:“……大哥,不要打架……希宇不喜欢,大哥打架……”



宁致远愣了愣,伸出手来搂住姜希宇的肩膀拍了拍他,轻声地嗯了一声:“……嗯,大哥答应希宇,不打架。”



结果屠苏还是一头雾水,完全没搞明白两人出门去到底发生了什么。耸了耸肩摇头叹了口气,正准备起身去厨房给两人那点甜食来缓解下心情,就听到大门砰的一声被撞开了。



屠苏嘴角不动声色地抽了抽,快步往玄关走去,想去看看又是哪个,他们家大门才换的新的好嘛?!天天这样撞门,家里再有钱也挡不住一天换个大门啊!结果他还没走到门口呢,阿霆和安逸尘两人就已经气喘吁吁地冲进了客厅,把屠苏给撞到一边去了。



“…………”在心里腹诽我还没说不让你们撞门呢怎么就来撞我了。



阿霆和安逸尘冲进客厅里,看到沙发上坐着的宁致远和姜希宇因为听到动静而奇怪地抬头递来了目光,就同时松了一口气。



安逸尘直接走到沙发边单膝跪了下来,一把拉住了宁致远的手放到脸边:“……还好你没事。”



感觉到安逸尘还在急促地喘气,宁致远奇怪地收回揽着姜希宇的手摸了摸他的额头:“……怎么了?发生什么事了?”



安逸尘摇了摇头,什么也没说,就只是紧紧拉着宁致远的手。



站在沙发边的阿霆看到姜希宇没事,也松了口气,微微笑了笑。却看到他眼神闪烁着躲开了他的目光,起身绕过沙发那边就要往楼梯口走。阿霆愣了一下,忙几步跨过去拉住了姜希宇的手腕:“……希宇?”



姜希宇也不说话,就只是躲躲闪闪地逃避着阿霆的目光,然后小心翼翼地伸手去扒他拉着自己手腕的手,想要让他放开。



阿霆眸色一暗,用劲抓住了姜希宇的手腕,使力把人往怀里一拉,紧紧抱住:“……你怎么了?”姜希宇还是不说话,眼眶却红了起来,挣扎着要离开阿霆的怀抱。但是他怎么可能比得过阿霆的力气。



“……姜希宇,你看着我!发生了什么?不许推开我!”阿霆放开一点怀里的人,紧紧抓着他的肩膀强迫他看自己。姜希宇却倔强地别开头去不看他。



不知道何时走过来的宁致远伸手一把扯起了阿霆的衣领,迫使他转头看向自己,然后低声对他说道:“……你再对希宇凶一下试试看。”转头看到姜希宇眼眶发红,宁致远的表情就更加凝重:“……放开希宇。你下午做了什么你自己清楚。”



阿霆皱着眉看着扯着自己衣领的宁致远,愣了下,转回头来问姜希宇:“……希宇,你看到了……?”



姜希宇小心翼翼地抬眼看了阿霆一眼,又移开了眼神,然后缓缓地点了点头。



“……希宇,没有不高兴,但是希宇……不舒服,不想……看到阿霆和别人一起……希宇,希宇……希宇不开心……”姜希宇小声地说着,声音有些哽咽,有些委屈,听的阿霆一阵心疼。



安逸尘上前把宁致远的手拉了下来紧紧攥住:“致远你误会大哥了……”



“啊……?”宁致远向安逸尘递去了一个疑惑的眼神,“……安逸尘你确定你知道我们再说什么吗?”



“废话,我提前下班去接你们了好吗?然后看到你们,就看到大哥和那个女的了。”



听到安逸尘说阿霆和那个女的,姜希宇不由自主地又轻颤了一下,阿霆一把将人揽到了怀里来,贴到他耳边叹了口气:“……我和她什么关系也没有啊。傻仔。她威胁我说你在她手上啊……”



宁致远愣了下,转头看安逸尘。后者严肃地点了点头。



原来阿霆一直在想办法将社团洗白,不再混黑道,所以才外面开了公司开了别的店,也找安逸尘介绍了客户,还有崔略商帮忙慢慢抽身。虽然这事还算顺利,消息也保密的很好。但是这世上没有不透风的墙,所以还是被道上的人知道了,今天专门来阿霆新开的酒吧找事。



阿霆在店里跟他们动了手就打算离开的时候却被那个女人追出来拉住了,而且很亲密地贴在他耳边说他最重要的人在她手上。



宁致远和姜希宇看到的那一幕正是这时候,阿霆会笑也完全是因为不相信她而已。



结果没想到那人把自己调查的清清楚楚,姜希宇的身份背景住在哪里相貌如何都一一报了出来,吓出了他一身冷汗后告诉他好好考虑。等安逸尘开车过来的时候,就看到面色惨白的阿霆。



两人倒是不相信姜希宇在家有屠苏宁致远的保护下会被人绑架走,但是又不能排除他们把三人一起打包带走的可能性。毕竟连他们住的地方都已经摸清楚了。安逸尘着急地给宁致远拨了个电话,谁知道他电话又正好关机了。



两人便给崔略商拨了个电话然后火急火燎地冲了回来。



“……希宇……希宇错怪阿霆了……对不起……”听完后姜希宇抬手回抱了阿霆。听着姜希宇哽咽的声音,阿霆埋在他的肩窝摇了摇头:“……道歉做什么,傻仔。你没事就好了……”



宁致远挠了挠头:“……抱歉阿霆,误会你了。”



难得看到宁致远道歉,在一旁一直围观的屠苏表示很惊讶。



安逸尘也很惊讶地伸手搂过了宁致远,笑着拍了拍他的腰:“……没事就好。”抬头看了眼安逸尘,理解了他刚才的举动为了什么,宁致远轻笑了声靠在了他怀里。



后来,道上的人真的派了人来到他们家门口,被带队埋伏的崔略商一举拿下,全部抓走了。



总算也是,有惊无险?
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Không biết những gì ating bận rộn trong ngày gần đây, mỗi buổi tối. Giang Trạch Dân Xiyu thức dậy vào buổi sáng, ông đã phải đi ra ngoài, khi ông ngủ vào ban đêm, ating trở lại. Helplessly xem lịch, không có nhìn thấy ating trong năm ngày. Giang Trạch Dân Xiyu bĩu không hài lòng để ngồi trên ghế trong một ngây người, sẽ không thậm chí vẽ hình ảnh. Ning tri viễn để xem Jiang Xiyu sẽ không hài lòng, cảm thấy đau khổ. Đi đến thư viện và xem rượu/mỗi hộ gia đình đang chờ là bản thảo, và ông đã tới để nói Xin chào, ở tầng dưới Jiang Xiyu đi. "Xiyu, không chúng tôi đi mua sắm? "Nhân dân tệ Zhi Ning, nằm trên ghế sofa, nhẹ nhàng xù mái tóc của mình. Giang Trạch Dân Xiyu lớn lên đầu và nhìn anh trai cả của ông, lắc đầu và nodded của mình. Nanjing tri viễn vui nếu ông là đi hoặc không đi? “…… Xiyu, sợ phải đi ra ngoài, ating trở lại... "Jiang Xiyu wronged pursed đôi môi của mình, nắm lấy bàn tay của mình ngón tay mỗi khác, Giữ, nhút nhát cách. Ning tri viễn đầu ngập ngừng một chút thời gian, nói một chút hesitantly: "...... Sau đó tôi sẽ đưa bạn đi tìm ating, OK? …… Ông gần đây đã mở một quầy bar...... Có lẽ nơi bận rộn... "não suy nghĩ trong vài ngày tiếp theo để trò chuyện với bụi dễ dàng đưa ating khi những điều dường như nhớ rằng ông chỉ có vẻ đề cập đến ating mở quán Bar, cũng giống như họ neared ở vùng ngoại ô của đường phố đó. Gần là tốt hơn so với Trung tâm thành phố từ nhà của họ. Nhìn thấy đôi mắt Jiang Xiyu phát hành dự kiến sẽ gật đầu, Ning tri viễn patted đầu, cười và để cho anh ta đi và nhận được mặc quần áo. Hai người ăn mặc khá Jiang tri viễn Xiyu mở cửa xe đã đi đến thành phố. Rượu/mỗi hộ gia đình đang chờ cửa sổ xem bắt đầu đi xe, kéo ra điện thoại của mình để bụi một cách dễ dàng và âm thầm ating tương ứng đã gửi một văn bản...... Sự chú ý là hơn tập trung vào những gì đã không phản ứng tri viễn Ning nói ông chỉ gật đầu làm cho có lệ...... Ông nói rằng nếu ông biết là khi Giang Trạch Dân Xiyu và đổ xô xuống cầu thang đi, họ phải đi ra ngoài. Không phải lo lắng rằng Nanjing tri viễn mất Jiang Xiyu, Ning tri viễn trong nhiều trẻ em lớn lên, và trong sự công nhận bụi dễ dàng, hide trẻ em dường như chậm nổi ra, là một số điều nghiêm túc. Thế giới Nanjing tri viễn, miễn là nó là một người em trai của ông bắt nạt là không thể bỏ qua...... Ning Zhi Yuan Jiang Xiyu, nhớ một vài năm trước đây để đi mua sắm, và đối với những người không biết nó là một tai nạn hoặc một cố ý nhấn Jiang Xiyu, ông nhấn một bên của kệ, cọ xát cánh tay của ông đã phá vỡ. Ning tri viễn nắm bắt người đàn ông xin lỗi ông, rằng mọi người không thích, ông đề nghị mọi người dừng lại trúng một cú đấm. Trong khi này chính nó không phải là sai lầm khi Ning Zhi nhân dân tệ, nhưng rượu/mỗi hộ gia đình đang chờ luôn luôn nhớ tốt hơn bằng cách xa nhất cách họ đã chiến đấu chấn thương, vì vậy để chống lại anh trai lớn một chút palpitation. Theo thời gian, ông đã tìm thấy các lý do khác nhau để hạn chế Ning Zhi Yuan Jiang Xiyu đã đi ra ngoài một mình. Sau khi tất cả, ông đã đi sẽ luôn luôn có những người có thể ngăn chặn anh ta, nhưng Jiang Xiyu không phải có khả năng ngăn chặn chạy trốn nhà nước của Nanjing tri viễn. 宁致远自己也知道自己护弟心切,所以屠苏找的各种理由他也都一一接受了——当然包括屠苏说他是路痴这种蹩脚的借口,嗯,虽然他是真的有点儿路痴吧。 手机震了震,屠苏回过神来看了看短信。 From:逸尘哥 我知道了,别担心。我一会儿下班就去酒吧接他们。 看到安逸尘回复的短信,屠苏一颗心才放回了肚子里。看了看窗外,转身回书房去了。 宁致远记得那条街没有停车的地方,就在还有段距离的时候找了个停车场把车停下了,然后牵着姜希宇一边散步一边往记忆里的地址走去。 姜希宇其实很久没上过街了。 平时出门总是坐在车里看街道的,不管是多么有趣吸引人的风景都是在身边一眨眼的功夫就路过了。即使眼巴巴地转头往回张望,也只会看到越离越远。 他本人其实倒是挺喜欢到外面走走的。虽然他真的不太喜欢有很多人的地方,因为他不擅长与人交流。但是姜希宇很喜欢外面的世界,有花草树木,有高楼大厦,有蓝天白云,有很多新奇熟悉而又陌生的东西存在。 紧紧牵着宁致远的手,姜希宇忍不住便东张西望着看着街道上的风景。 这家的招牌颜色可好看了,那家不知道是干什么的门口有个大大的娃娃。还有店门口围满了小孩子,嘻嘻哈哈地互相递着五颜六色的氢气球,然后不知道谁没有抓住,一颗心形的氢气球便悠悠地飞上了天空。 越飞越远。 姜希宇不由自主地停下了脚步,目光紧紧追随着那颗气球,仰起头来露出了白皙的脖颈。 宁致远感觉到姜希宇停下脚步后,就奇怪地转头来看,然后看到他抬着头笑吟吟地望着天空,便随着他的视线一起抬起了头。 最后直到气球飞的看不到了,姜希宇在重新低下了头,然后就看到陪着他看了这几分钟的宁致远抬手捂着脖子呲牙咧嘴的。忙上前凑过去歪头问了问他:“……大哥……你没事儿吧……?” “……没事没事……平时看电脑时间太长了,脖子有点儿僵硬……”宁致远苦笑着摇了摇头,然后活动了下脖子,便笑着看了看姜希宇,握了握两人牵着的手,指了指前面:“没事了,走吧。前面就快到阿霆那儿了。” 听到阿霆两个字,姜希宇眼睛里马上便闪烁起微微的光芒来。高兴地点了点头。 两人又走了一会,宁致远觉得已经走到地方了,环视了一圈却没看到类似酒吧的店铺,奇怪地挠挠头。转头看到一家冷饮店,便牵着姜希宇走过去像店主打听去了。 姜希宇看到宁致远趴在柜台上问路,自己就乖巧地站在一边,然后东张西望。 突然看到马路对面有个熟悉的身影站在那里,姜希宇愣了一下,笑着就要抬起手来打招呼,嘴还没张开,却看到那个人走出来的店里紧跟着出来一位穿着打扮十分性感的女性,走到那人身边,紧紧环住了他的胳膊。 宁致远感觉到牵着自己的姜希宇忽然用劲抓着自己,有些吃痛地转头,却看到姜希宇面色惨白,一动不动地看着对面。 “……希宇,怎么……了……”奇怪地抬手揉了揉姜希宇的头发,然后顺着他的目光望去,宁致远也愣在了那里。 马路对面那个搂着怀里的香软笑的开心的人不是阿霆又是谁。 大脑还没有什么反应,宁致远就已经要往前冲了,却被站在原地不动的姜希宇紧紧抓着手给拉住了。他回头看了看姜希宇,他却只是对着他,有些僵硬地摇了摇头。然后低下头看着自己的双脚,有些颤抖地说道:“……大哥,希宇,想回家……”宁致远张了张嘴,最后低低地叹了口气,紧紧回握了下姜希宇的手,伸手揉了揉他的头发,柔声道:“好,我们回家。” 屠苏看着出去不到一个小时就回来的两人正想上前表扬一下大哥,结果就看到两人都带着低气压一屁股坐到了沙发上一动不动。 ……什么鬼。 出门走了一趟难道不是去霉的吗,怎么绕了一圈晒了晒太阳更发霉了,这不科学。 给两人分别倒了杯凉白开,然后洗了串葡萄放在果盘里端到茶几上,屠苏默默地坐到了两人身边:“……希宇,吃葡萄吗?均平朋友从新疆带的哦。” 姜希宇摇了摇头,小声嘟囔希宇不想吃。 “……出去碰到什么事情了?”屠苏无奈地皱了皱眉,转头去问宁致远。 宁致远抬起头来一脸凝重的表情,然后严肃地开口问屠苏:“……屠苏以你的经验来说,你说我先下手打哪儿阿霆才会反应不过来还手?”又歪头想了想,无视了屠苏一脸惊恐的表情继续问:“……哎你说我能打过阿霆吗?虽然我没学过打架吧,不我觉得我也挺能打的了,所谓无师自通……” “停停停!你疯了吗要跟阿霆哥打架?”屠苏忍不住抚了抚额头。有时候真同意林皓说的,大哥是逆生长啊,不是指脸是指性格和智商啊。却突然觉得不对,愣了愣,抬头看着抱着自己双膝呆坐在沙发上的姜希宇,居然难得没有开口阻止宁致远说大哥不要欺负阿霆。 而宁致远又不是没有理由没事找事爱跟别人干架的人,如果宁致远有一天出手打人了,那理由一定是和他四个弟弟有关——嗯,如果有人敢对安逸尘下手的话,那应该也勉强算一个理由。 “……阿霆哥干什么了?”屠苏小心翼翼地问道。宁致远却摇了摇头,一副不想说的样子。 坐在一旁一直安安静静地姜希宇却突然出声了,带着点儿委屈:“……大哥,不要打架……希宇不喜欢,大哥打架……” 宁致远愣了愣,伸出手来搂住姜希宇的肩膀拍了拍他,轻声地嗯了一声:“……嗯,大哥答应希宇,不打架。” 结果屠苏还是一头雾水,完全没搞明白两人出门去到底发生了什么。耸了耸肩摇头叹了口气,正准备起身去厨房给两人那点甜食来缓解下心情,就听到大门砰的一声被撞开了。 屠苏嘴角不动声色地抽了抽,快步往玄关走去,想去看看又是哪个,他们家大门才换的新的好嘛?!天天这样撞门,家里再有钱也挡不住一天换个大门啊!结果他还没走到门口呢,阿霆和安逸尘两人就已经气喘吁吁地冲进了客厅,把屠苏给撞到一边去了。 “…………”在心里腹诽我还没说不让你们撞门呢怎么就来撞我了。 阿霆和安逸尘冲进客厅里,看到沙发上坐着的宁致远和姜希宇因为听到动静而奇怪地抬头递来了目光,就同时松了一口气。 安逸尘直接走到沙发边单膝跪了下来,一把拉住了宁致远的手放到脸边:“……还好你没事。” 感觉到安逸尘还在急促地喘气,宁致远奇怪地收回揽着姜希宇的手摸了摸他的额头:“……怎么了?发生什么事了?” 安逸尘摇了摇头,什么也没说,就只是紧紧拉着宁致远的手。 站在沙发边的阿霆看到姜希宇没事,也松了口气,微微笑了笑。却看到他眼神闪烁着躲开了他的目光,起身绕过沙发那边就要往楼梯口走。阿霆愣了一下,忙几步跨过去拉住了姜希宇的手腕:“……希宇?” 姜希宇也不说话,就只是躲躲闪闪地逃避着阿霆的目光,然后小心翼翼地伸手去扒他拉着自己手腕的手,想要让他放开。 阿霆眸色一暗,用劲抓住了姜希宇的手腕,使力把人往怀里一拉,紧紧抱住:“……你怎么了?”姜希宇还是不说话,眼眶却红了起来,挣扎着要离开阿霆的怀抱。但是他怎么可能比得过阿霆的力气。 “……姜希宇,你看着我!发生了什么?不许推开我!”阿霆放开一点怀里的人,紧紧抓着他的肩膀强迫他看自己。姜希宇却倔强地别开头去不看他。 不知道何时走过来的宁致远伸手一把扯起了阿霆的衣领,迫使他转头看向自己,然后低声对他说道:“……你再对希宇凶一下试试看。”转头看到姜希宇眼眶发红,宁致远的表情就更加凝重:“……放开希宇。你下午做了什么你自己清楚。” 阿霆皱着眉看着扯着自己衣领的宁致远,愣了下,转回头来问姜希宇:“……希宇,你看到了……?” 姜希宇小心翼翼地抬眼看了阿霆一眼,又移开了眼神,然后缓缓地点了点头。 “……希宇,没有不高兴,但是希宇……不舒服,不想……看到阿霆和别人一起……希宇,希宇……希宇不开心……”姜希宇小声地说着,声音有些哽咽,有些委屈,听的阿霆一阵心疼。 安逸尘上前把宁致远的手拉了下来紧紧攥住:“致远你误会大哥了……” “啊……?”宁致远向安逸尘递去了一个疑惑的眼神,“……安逸尘你确定你知道我们再说什么吗?” “废话,我提前下班去接你们了好吗?然后看到你们,就看到大哥和那个女的了。” 听到安逸尘说阿霆和那个女的,姜希宇不由自主地又轻颤了一下,阿霆一把将人揽到了怀里来,贴到他耳边叹了口气:“……我和她什么关系也没有啊。傻仔。她威胁我说你在她手上啊……” 宁致远愣了下,转头看安逸尘。后者严肃地点了点头。 原来阿霆一直在想办法将社团洗白,不再混黑道,所以才外面开了公司开了别的店,也找安逸尘介绍了客户,还有崔略商帮忙慢慢抽身。虽然这事还算顺利,消息也保密的很好。但是这世上没有不透风的墙,所以还是被道上的人知道了,今天专门来阿霆新开的酒吧找事。 阿霆在店里跟他们动了手就打算离开的时候却被那个女人追出来拉住了,而且很亲密地贴在他耳边说他最重要的人在她手上。 宁致远和姜希宇看到的那一幕正是这时候,阿霆会笑也完全是因为不相信她而已。 结果没想到那人把自己调查的清清楚楚,姜希宇的身份背景住在哪里相貌如何都一一报了出来,吓出了他一身冷汗后告诉他好好考虑。等安逸尘开车过来的时候,就看到面色惨白的阿霆。 两人倒是不相信姜希宇在家有屠苏宁致远的保护下会被人绑架走,但是又不能排除他们把三人一起打包带走的可能性。毕竟连他们住的地方都已经摸清楚了。安逸尘着急地给宁致远拨了个电话,谁知道他电话又正好关机了。 两人便给崔略商拨了个电话然后火急火燎地冲了回来。 “……希宇……希宇错怪阿霆了……对不起……”听完后姜希宇抬手回抱了阿霆。听着姜希宇哽咽的声音,阿霆埋在他的肩窝摇了摇头:“……道歉做什么,傻仔。你没事就好了……” 宁致远挠了挠头:“……抱歉阿霆,误会你了。” 难得看到宁致远道歉,在一旁一直围观的屠苏表示很惊讶。 安逸尘也很惊讶地伸手搂过了宁致远,笑着拍了拍他的腰:“……没事就好。”抬头看了眼安逸尘,理解了他刚才的举动为了什么,宁致远轻笑了声靠在了他怀里。 后来,道上的人真的派了人来到他们家门口,被带队埋伏的崔略商一举拿下,全部抓走了。 总算也是,有惊无险?
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Ah Ting ngày gần đây không biết gì bận rộn, mỗi ngày từ sáng đến tối. Giang Tây Yu đã không thức dậy vào buổi sáng, ông đã phải đi ra ngoài vào ban đêm cho đến khi con người ngủ, Ah Ting trở lại. Bất lực nhìn vào lịch, nó đã được năm ngày không nhìn thấy Ah Ting của. Giang Tây Yu bĩu môi không hạnh phúc ngồi trên chiếc ghế dài trong bàng hoàng, và thậm chí không muốn vẽ phác thảo. Giang Tây Yu Ning Zhiyuan rầu rĩ thích để xem, nhưng cũng cảm thấy đau khổ. Đi đến thư viện để xem Su Tu là để đón các bản thảo, và ông sẽ chào hỏi, sẵn sàng để đưa Giang Tây Yu đi xuống để có được ra ngoài. "Xiyu, chúng tôi đi mua sắm, OK?" Ning Zhiyuan nói dối trở lại trên ghế sofa, nhẹ nhàng xoa mái tóc của mình. Giang Tây Yu ngẩng đầu lên và nhìn anh trai mình, lắc đầu và gật đầu. Ning Zhiyuan vui để hỏi anh ta cuối cùng là đi hay không ah? "...... Xiyu, sợ đi ra ngoài, Ah Ting trở lại ......" Giang Tây Yu đối xử bất môi cô, bàn tay anh đã ôm chặt lấy nhau ngón tay của mình, cái nhìn rụt rè. Ning Zhiyuan nghiêng do dự một lúc, mở do dự: "...... Sau đó, tôi sẽ đưa bạn để tìm một tốt ...... Ah Ting gần đây đã mở nhà mới của mình nơi thanh đang bận ...... có lẽ nó ......" trong Brain内思索vài ngày tới khi các Ting vô tình đệ Một trò chuyện với những thứ安逸尘đề cập một cách mơ hồ nhớ rằng ông dường như Ah Ting đã mở một quán bar mới, cũng chỉ tiếp cận đó ngoại ô phố. So với các trung tâm thành phố để được đi từ nhà của họ tương đối gần. Giang Tây Yu mắt rất mong được nhìn thấy ánh sáng phát ra gật đầu, Ning Zhiyuan sau đó vỗ nhẹ vào đầu và cười của mình và để cho anh ta đi và thay quần áo. Huanhaoyifu Giang Tây Yu Ning Zhiyuan sau đó lái xe đến thành phố với một đi bộ. Su Tu nhìn vào cửa sổ và dần dần rời khỏi xe, lấy điện thoại di động của mình để cung cấp cho安逸尘âm thầm và được gửi một tin nhắn văn bản Ah Ting ...... chỉ không phản ứng sự chú ý tập trung hơn Ning Zhiyuan nói những gì ông chỉ gật đầu chiếu lệ By ...... cậu kịp phản ứng, anh nói rằng anh trai của ông có vẻ là ra ngoài đi dạo với姜希宇và vội chạy xuống cầu thang, họ phải đi ra ngoài. Trong thực tế, không phải để nói rằng đừng lo lắng Giang Tây Yu Ning Zhiyuan sẽ mất đi, nhưng sau một vài Ning Zhiyuan anh trai lớn lên, và ghi nhận những安逸尘, từ nhỏ tình dục trẻ em ẩn dường như chậm rãi nổi lên một số việc nhỏ luôn luôn đặc biệt nghiêm trọng. Trong Ning Zhiyuan nhận thức, miễn là đó là những kẻ bắt nạt người anh em mình không thể cho đi ...... nhớ một vài năm trước đây với Giang Tây Yu Ning Zhiyuan đi ra ngoài để mua những thứ, sau đó mọi người không biết là không phải vô tình hay cố ý nhấn Giang Tây Yu, ông nhấn bên thềm, tay chà thối. Ning Zhiyuan bắt người muốn anh ta phải xin lỗi, người đó không phải là hạnh phúc, anh sẽ kéo mọi người ngoài việc gì khác để đánh bại lên đấm. Trong khi điều này tự nó không phải là một điều sai Ning Zhiyuan, nhưng Tu Su Ning Zhiyuan luôn nhớ thời thơ ấu của họ khi họ chiến đấu theo cách thương, do đó, một em trai nhỏ để chống lại tim đập nhanh. Theo thời gian, ông sẽ tìm thấy một loạt các lý do giới hạn với Giang Tây Yu Ning Zhiyuan đi ra ngoài một mình. Sau tất cả, anh đã có thể ngăn chặn anh ta sẽ đi về, nhưng chắc chắn không có khả năng đó Giang Tây Yu bước về phía trước để ngăn chặn tình trạng bỏ trốn của Ning Zhiyuan. Ning Zhiyuan tự bảo vệ mình biết anh trai của họ háo hức, vì vậy hãy tìm một loạt các lý do Tu Su, ông cũng nhận được một một - tất nhiên bao gồm các Sư Tử cho biết ông là một cái cớ lame như Luchi, ah, mặc dù ông là thực sự loại cách điên nó. Sốc di động của trận động đất, Su Tu hồi nhìn tin nhắn. Từ: Yi Chen anh trai tôi biết, đừng lo lắng. Tôi sẽ đi đến các quầy bar để đón họ sau khi làm việc. Xem Anyi Chen trả lời tin nhắn, Su Tu tim đã trở lại vào dạ dày. Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, và quay trở lại để nghiên cứu. Ning Zhiyuan không nhớ nơi đậu xe đường phố, trong các bộ phim khi tìm kiếm một bãi đậu xe dừng xe lại, và sau đó trong khi giữ Giang Tây Yu trong khi đi bộ xung quanh để địa chỉ bộ nhớ. Giang Tây Yu trong thực tế, một thời gian dài đã không đi đến đường phố. Thông thường luôn luôn ngồi trong xe nhìn ra ngoài trên đường phố, không có vấn đề làm thế nào phong cảnh hấp dẫn nhiều niềm vui được đi ngang qua một cái chớp mắt. Thậm chí bất lực quay trở lại xung quanh, chúng ta sẽ thấy xa nhau. Trong thực tế, ông thực sự muốn đi bộ bên ngoài vào. Mặc dù anh có rất nhiều người thực sự không thích nơi này, bởi vì ông không giỏi giao tiếp với mọi người. Nhưng Giang Tây Yu thích thế giới bên ngoài, có hoa và cây cối, nhà cao tầng, bầu trời xanh và mây trắng, có rất nhiều thứ mới hiện diện quen thuộc và không quen thuộc. Ning Zhiyuan nắm chặt tay, Giang Tây Yu không thể không nhìn xung quanh cảnh quan sẽ xem xét các đường phố. Màu chữ ký này có thể nhìn tốt, không biết những gì các cửa nhà có một con búp bê lớn. Có những cửa hàng đầy đủ của trẻ em trên lối vào, cười và nói đùa với nhau với nhiều màu sắc giao bóng, sau đó tôi không biết ai đã không nắm bắt, một quả bóng hình trái tim sẽ để nó bay thẳng lên bầu trời. Họ đã bay xa hơn và xa hơn. Giang Tây Yu vô tình dừng lại, đôi mắt thực hiện nghiêm túc các bóng chìm, nhìn lên để lộ ra một cổ màu trắng. Giang Tây Yu Ning Tri Viễn cảm thấy sau khi dừng lại, quay lại và nhìn vào nó kỳ lạ, sau đó nhìn thấy đầu cao, mỉm cười, nhìn bầu trời, sau đó với đôi mắt của mình ngẩng đầu lên nhau. Cuối cùng, cho đến khi quả bóng bay thấy, Giang Tây Yu trong đầu của mình một lần nữa, và sau đó bạn nhìn thấy với anh ta một vài phút đọc này Ziyaliezui Ning Zhiyuan, giơ tay ôm chặt lấy cổ anh. Vội vã đi qua đầu nghiêng chúng tôi hỏi ông: "Anh ...... ...... ...... tất cả các bạn phải không?" "Được rồi được rồi ...... ...... thường nhìn vào máy tính quá lâu, một chút cứng cổ ......" Ning Zhiyuan một nụ cười gượng gạo và lắc đầu, sau đó các hoạt động dưới cổ, ông mỉm cười và nhìn姜希宇, lắc hai bàn tay nắm, mặt trước và chỉ: "Không sao, đi ở phía trước của nó xuất Ah Ting có. . " Ah Ting nghe lời, Giang Tây Yu mắt ánh sáng ngay lập tức sẽ nhấp nháy một chút để chơi. Chúc mừng gật đầu. Họ đã đi một thời gian, Ning Tri Viễn cảm giác đã đến nơi, nhìn xung quanh trong một vòng tròn không nhìn thấy một thanh tương tự như các cửa hàng, lạ gãi đầu. Tôi quay lại và thấy một tiệm kem, sau đó giữ Giang Tây Yu đã đi qua như một nhân viên bán hàng yêu cầu để đi. Giang Tây Yu Ning Zhiyuan nhìn thấy nằm trên quầy để hỏi đường, và rằng họ cư xử ở một bên, và sau đó nhìn xung quanh. Trên khắp đường đó đột nhiên nhìn thấy một con số quen thuộc đứng đó,姜希宇bị đóng băng trong một khoảnh khắc, anh mỉm cười và giơ tay chào hỏi cần thiết, miệng không mở, nhưng thấy người đàn ông đi ra khỏi cửa hàng sau ra khỏi một Bit váy phụ nữ rất gợi cảm, người đàn ông đi vòng quanh, chặt vòng tay anh sống. Ning Zhiyuan Giang Tây Yu đột nhiên cảm thấy mình đang nắm giữ Đẩy tay ​​nắm chặt của mình, một số ăn đau quay lại, nhưng thấy Giang Tây Yu nhạt, bất động, nhìn vào phía đối diện. "...... Xiyu, làm thế nào ...... một ......" lạ Giang Tây Yu, nâng cao tay và chà xát mái tóc của mình, sau đó nhìn xuống đôi mắt của mình, Ning Tri Viễn cũng bị đóng băng trong đó. Trên khắp các con đường ôm tay mặn người cười Ah Ting người hạnh phúc không phải là. Brain không có phản ứng, Ning Zhiyuan đã phải đi về phía trước, nhưng đã đứng bất động ôm chặt lấy Giang Tây Yu bắt đầu để kéo lên. Giang Tây Yu anh nhìn lại, ông lại ở phía trước của anh ta, một số khó nhọc lắc đầu. Sau đó nhìn xuống đôi chân của mình, run rẩy, ông nói: "...... Brother, Xiyu, muốn về nhà ......" Ning Zhiyuan Zhang của miệng, và tiếng thở dài cuối cùng thì thầm, lắc vững trở lại dưới Yu của Giang Tây tay, bàn tay xoa xoa mái tóc của mình, nhẹ nhàng: ". Vâng, chúng tôi về nhà" Tu Su nhìn ra ngoài ít hơn một giờ trên mặt sau của hai cống cho anh trai cô đã đi đến phía trước, bạn sẽ thấy cả hai kết quả Với áp lực thấp, cô ngồi xuống chiếc ghế sofa động. ...... Cái quái gì. Đừng đi tham quan một chuyến đi đến các khuôn mẫu cho bạn, làm thế nào mặt trời xung quanh vòng tròn của mặt trời bị mốc nhiều hơn, nó không khoa học. Họ rót một ly mở trắng mát mẻ, sau đó rửa sạch chùm nho trên đĩa trái cây trên bàn cà phê cuối cùng, Tu苏默默ngồi xuống xung quanh hai :? "...... Xiyu, nho bạn là phẳng với một người bạn từ Tân Cương oh . " Giang Tây Yu lắc đầu, thì thầm Xiyu không muốn ăn. "...... Out gì đánh nó?" Tu Su miễn cưỡng cau mày và quay sang hỏi Ning Zhiyuan. Ning Zhiyuan nhìn lên khuôn mặt biểu hiện trang trọng của mình, và sau đó bắt đầu hỏi nghiêm trọng Sư Tử: "...... Su Tu kinh nghiệm của bạn, bạn nói, nơi nào tôi bắt đầu phản ứng đầu tiên, tuy nhiên Ah Ting sẽ chiến đấu trở lại?" Và đầu nghiêng muốn những suy nghĩ, bỏ qua cái nhìn của kinh dị biểu Su Tu tiếp tục hỏi :? "...... hey bạn nói rằng tôi có thể làm trong khi tôi chơi Ah Ting không bao giờ học để chống lại nó, tôi không nghĩ rằng tôi có thể chơi khá được gọi là phi-chia tự học ...... " "Dừng lại, dừng lại! Cậu điên Ah Ting anh chiến đấu để giữ?" Tu Su không thể không hỏi các yêu cầu trán. Đôi khi chúng ta thực sự đồng ý với Lin Hao cho biết, các anh trai lớn là chống lại sự tăng trưởng, ah, tôi không có nghĩa là khuôn mặt có nghĩa là nhân vật và tình báo ah. Đột nhiên cảm thấy sai, lengleleng, giữ đầu gối của mình và nhìn lên ngồi trên chiếc ghế dài姜希宇thực sự không phải là hiếm mở để ngăn chặn Ning Zhiyuan nói Anh Ah Ting không bắt nạt. Và không phải không có lý do Ning Zhiyuan tình yêu với những người khác không làm gì khung hình tốt, và nếu một ngày bắn đánh bại Ning Zhiyuan, lý do đó phải được quan tâm với bốn anh em trai của ông - ah, nếu ai đó dám Anyi Chen bắt đầu, sau đó Nó hầu như không nên được coi là một lý do. "...... Ah Ting anh làm điều đó?" Tu Su hỏi một cách thận trọng. Ning Zhiyuan lắc đầu, một cái nhìn bạn không muốn nói. Ngồi lặng lẽ ở Giang Tây Yu có đột nhiên im lặng, và với một ít bị thiệt hại: "...... Brother, không chiến đấu ...... Xiyu không thích đánh nhau Big Brother ......" Ning Zhiyuan lengleleng, đưa tay ra để ôm sống Jiangxi Yu vỗ nhẹ vào vai anh, nhẹ nhàng Enliaoyisheng: ". ...... ah, anh hứa Xiyu, không chiến đấu" Su Tu dẫn hoặc mất, hoàn toàn không hiểu hai người đàn ông đi ra ngoài cuối cùng những gì đã xảy ra. Nhún vai và lắc đầu và thở dài, cô đã sẵn sàng để có được để đi vào nhà bếp để hai trỏ đồ ngọt để giảm bớt tâm trạng, tôi nghe thấy tiếng nổ cánh cửa bật mở. Su Tu miệng lặng lẽ bơm bơm, nhanh chóng đi về phía cửa ra vào, muốn xem được những gì s mới chỉ tốt cho cửa nhà của họ? ! Mỗi ngày Zhuangmen nhà một ngày này và sau đó tiền không thể tổ chức một cửa ah! Và anh ấy không đến với cánh cửa, A và Anyi Chen Ting đã có hai vụ nổ thở vào phòng khách, Sư Tử đánh một bên. "............" Tôi không nói rằng trong trái tim tôi sẽ không cho phép bạn Fufei Zhuangmen làm sao ông đánh tôi. Ah Ting và安逸尘vội vã vào phòng khách và thấy ngồi trên chiếc ghế dài và姜希宇Ning Zhiyuan kể từ khi phong trào nghe và nhìn giao hàng lạ mắt, nó là cùng một lúc thuyên giảm. An Yichen đi trực tiếp vào bên sofa quỳ xuống trên một đầu gối, kéo một tay Ning Zhiyuan trên một mặt :. "...... May mắn thay, bạn tất cả các quyền," Anyi Chen vẫn cảm thấy khó thở, Ning Zhiyuan lạ phục hồi ly hợp姜希宇tay chạm vào trán: "...... thế nào những gì xảy ra đã xảy ra ??" Anyi Chen lắc đầu và không nói bất cứ điều gì, chỉ cần nắm lấy tay ​​Ning Zhiyuan. Đứng trên các cạnh của ghế sofa để xem Jiangxi Yu Ting Ah phải, nhưng cũng nhẹ nhõm, anh mỉm cười nhẹ. Nhưng tôi thấy đôi mắt anh sáng hụp dưới mắt, đứng dậy ở đó sẽ bỏ qua sofa để đi vào cầu thang. Ah Ting bị đóng băng trong một khoảnh khắc, một vài bước qua quá khứ bận rộn kéo姜希宇cổ tay: "...... Xiyu" Giang Tây Yu không nói, chỉ cần né tránh để trốn tránh sự chú ý của A-ting, sau đó cẩn thận kéo anh để tiếp cận và sườn cổ tay của mình, muốn làm cho anh ta cho đi. Ah Ting màu mắt của một tối, Push nắm lấy cổ tay姜希宇, để các lực lượng của nhân dân vào vòng tay của một kéo, nắm chặt: "...... Bạn làm thế nào" Giang Tây Yu không nói gì, nhưng đôi mắt đỏ một lần nữa, đấu tranh Ah Ting rời khỏi vòng tay. Nhưng làm thế nào ông có thể giành được nhiều hơn nỗ lực Ah Ting. "...... Giang Tây Yu, bạn nhìn vào tôi! Điều gì đã xảy ra? Phải không đẩy tôi!" Ah Ting chút mở rộng vòng tay của người đàn ông, tay nắm chặt vai anh bắt anh phải nhìn vào bản thân mình. Giang Tây Yu đã bắt đầu ngoan cố không nhìn thấy anh ta. Không biết khi một bàn tay đến Ning Zhiyuan Palăng Ah Ting cổ áo, buộc anh quay lại nhìn mình, và sau đó thì thầm với anh và nói :. "...... Sau đó, bạn hãy cố gắng tìm khốc liệt Xiyu" mắt đỏ quay lại nhìn Giang Tây Yu, Ning Zhiyuan trông thậm chí còn nghiêm hơn :. ". ...... phát hành buổi chiều Xiyu bạn làm những gì bạn biết," Ah Ting nhăn ở cổ áo kéo mình Ning Zhiyuan , choáng váng, đầu quay姜希宇hỏi: "...... Xiyu, bạn nhìn thấy ......" Giang Tây Yu Ah Ting nhìn lên thận trọng trong nháy mắt, họ loại bỏ mắt, sau đó chậm rãi gật đầu. "...... Xiyu, không được buồn bã, nhưng Xiyu ...... khó chịu, không muốn nhìn thấy Ah Ting ...... ...... Xiyu với những người khác, Xiyu Xiyu không hạnh phúc ...... ......" Giang Tây Yu lặng lẽ nói, giọng nói nghẹn ngào, và một số bất bình, lắng nghe Ah Ting trong khi đau khổ. Mặt Anyi Chen Ning Zhiyuan của đi xuống Jinjinzuanzhu: "Bạn đang nhầm Zhiyuan anh trai lớn ......" "ah ......" Ning Zhiyuan đi安逸尘trao một cái nhìn bối rối, "...... Anyi Chen? Bạn có chắc chắn rằng bạn biết những gì chúng ta nói nó? "" Vớ vẩn, tôi về sớm để đón em, được không? Sau đó nhìn thấy bạn, để xem anh trai mình và người phụ nữ lên. " Ah Ting nghe Anyi Chen cho biết, và người phụ nữ , Giang Tây Yu không thể không hồi hộp của thời điểm này, A Ting chọn chúng để nắm lấy cánh tay, gắn vào tai của mình và thở dài :. "...... các mối quan hệ là gì cô ấy và tôi đã không ah Sha Zi cô đe dọa tôi Bạn trong tay ah ...... " Ning Zhiyuan choáng váng, quay lại nhìn Anyi Chen. Sau đó gật đầu nghiêm. Ah Ting đã cố gắng để làm trắng cộng đồng, không còn lẫn lộn với thế giới ngầm, do đó, nó bắt đầu một công ty bên ngoài mở các cửa hàng khác, khách hàng có thể tìm thấy Anyi Chen giới thiệu, cũng như giúp đỡ để từ từ rút Cui hơi các nhà cung cấp. Trong khi điều này khá tốt, bí mật tin tức tốt. Nhưng thế giới này không phải là một bức tường không thông gió, họ vẫn dẫn người dân biết được rằng ngày nay Ah Ting đặc biệt để tìm kiếm một công việc để mở quầy bar. Ah Ting, di chuyển bàn tay của mình trong cửa hàng với ý định để lại chúng trên khi ông đang đuổi theo người phụ nữ kéo ra, và rất mật thiết gắn vào tai anh, nói rằng anh là người quan trọng nhất trong tay. Giang Tây Yu Ning Zhiyuan và thấy cảnh đó là thời gian này, Ah Ting sẽ cười đơn giản vì cô không tin điều đó. Kết quả nghĩ của người đàn ông đó đặt mình vào cuộc điều tra rõ ràng,姜希宇bản sắc của nền như thế nào trông sống ra từng người một tờ báo, phải chịu một nỗi sợ hãi sau khi ông nói với ông để đưa vào tài khoản. Vv Anyi Chen lái xe theo thời gian, để xem nhạt Ah Ting. Tôi thực sự không tin rằng sẽ có người ở nhà Giang Tây Yu bắt cóc dưới sự bảo vệ屠苏宁Zhiyuan, nhưng không thể loại trừ khả năng rằng ba trong số họ đóng gói đi kèm. Sau khi tất cả, họ thậm chí có một nơi để sống có được một ý tưởng rõ ràng. Anyi Chen Ning Zhiyuan lo lắng để đặt trong một cuộc gọi, ai biết ông vừa tắt điện thoại. Họ đã cho Cui hơi nhà cung cấp trong một cuộc gọi và sau đó điên cuồng vội vã trở về. "...... ...... Xiyu Xiyu đối xử bất Ah Ting một ...... xin lỗi ......" Sau khi nghe姜希宇nâng tay lại để giữ Arab Ting. Nghe姜希宇nghẹn giọng, Ah Ting bị chôn vùi trong Jianwo ông lắc đầu: "...... gì xin lỗi, Shazi tất cả các bạn thích ......." Ning Zhiyuan gãi đầu: "Tôi xin lỗi ...... Ah Ting, hiểu lầm bạn ". Ning Zhiyuan là hiếm khi thấy một lời xin lỗi dành người xem Su Tu đã cho biết ông đã rất ngạc nhiên. 安逸尘rất ngạc nhiên khi đạt Louguo một Ning Zhiyuan, mỉm cười và vỗ nhẹ vào lưng của mình :. "...... Không có gì giống như" sự nổi lên liếc Anyi Chen, hiểu những gì ông đã phải di chuyển, Ning Zhiyuan chuckle âm thanh tựa vòng tay của mình. Sau đó, các dấu vết của những người thực sự đã cử người đến cửa nhà mình, được dẫn dắt phục kích Cui hơi nhà cung cấp chiến thắng, tất cả bị bắt. Cuối cùng, quá, gần vòng cấm địa?




































































































































































































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: