半年了,至今我都无法忘记每一处细节,仿佛时光并没有在流逝里淡化任何痕迹,它就依旧保留在我脑海里,让我每每想起,便如鲠在喉,似乎那一切,即使已 dịch - 半年了,至今我都无法忘记每一处细节,仿佛时光并没有在流逝里淡化任何痕迹,它就依旧保留在我脑海里,让我每每想起,便如鲠在喉,似乎那一切,即使已 Việt làm thế nào để nói

半年了,至今我都无法忘记每一处细节,仿佛时光并没有在流逝里淡化任何痕迹

半年了,至今我都无法忘记每一处细节,仿佛时光并没有在流逝里淡化任何
痕迹,它就依旧保留在我脑海里,让我每每想起,便如鲠在喉,似乎那一切,即
使已无踪迹可循,但仍能将我吞噬……或者,未来,会慢慢淡化,但也会是我终
其一生的记忆,永远无法磨灭。然而,生活仍是有希望,我每天站在靠北的窗台,
遥望北方不远处的那个鱼米之乡,守候着她的归来,而且我想,她一定会回来,
一切,不会遥远。
2014年3月,壬申日,龙抬头,北方某小县城。
溪水释寒,旧山薄青,春意盎然,万物生机,无论是城市还是农村,走在路
上,路边不远处即可看到一层层隐隐的嫩绿,偶尔相间着红或白的花,泥土一解
冰冻的僵硬,变得温湿松软,一切正在混沌中归醒,等待的是那一声惊蛰之鸣,
万物将在轮回里欣欣向荣。本是一年最美好的时光,于我,却是痛苦的开始,或
者是结束。
我离婚了,在忍受了三年来的不断发生的矛盾和调和后,矛盾还是在不断的
调和中慢慢扩大,就像癌症,每化疗一次,病情暂时被压制,但隐藏在健康面下
的毒瘤,却比之前更加疯狂,这是一种饮鸩止渴的方式,却成了我三年生活里的
主题。一切终还是有了一个明确但不美好的结局,因为孩子还小,法院判给了她,
相对于孩子,如果我施法夺来,无疑是对她最大的摧残,我还是下不了这么大的
狠心,就忍着痛没有上诉。
但凡好聚好散的事,那都是小说里才有的,判决完的当天,她一言不发地收
拾了东西,义无返顾地踏上了前往江西的列车。从此,千里之外,还有我的亲人。
是的,我视她为我的亲人,因为还有孩子,无论他们将来怎样,我们仍将一
世不能脱离这种关系。为什么要离婚?为什么这些年离婚率这么高?为什么如今
的离婚已经从早些年的偶然现象变成一种社会问题?我想,这不仅是人性的问题,
更要从社会的根本制度与矛盾中寻求答案。我一直不赞成过得不合就离婚,尤其
是在有了孩子以后。遇到朋友们有离婚的念头的,我也一直在旁边尽力劝阻,大
小道理一遍又一遍地讲,而今,我却经历了。
这是个笑话,我又何尝不是生存在一起满是笑话的时代?!
因为刚刚离婚心情郁闷,但辞了工作,当时只是觉得自己想好好静下心来,
没事出去走走,寻求人生的另一个途径,后来才知道,这是个多么轻率的做法。
在家里闲了一段时间,但再闲不下去了,离婚前后的几年让我在每个深夜失
眠,翻起身点支烟,过往一切在脑中翻来覆去地揉了不计其数遍,终于,碎了。
我翻身下床,走到阳台上,望着十楼下面大片的黑暗,只有星星点灯,早春二月
的萧寒依旧,我缩了缩脖子,微抬头便望见小县城往东的高山上的夜空,微微泛
着红黄,那是被大城市的灯火映亮的。
也许我该出去走走,离开这间满是回忆的屋子。
第二天,我联系了远在深圳的表哥,说了我想出去的想法,表哥犹豫了一下
说现在深圳也不怎么好混,人才太过于饱和,满街都是大学生,不比早些年了。
我说无所谓,指不定也不用找工作,做个小生意也可以。表哥说那你过来吧,
过来再说。
跨过千山万水,在别离四年后,我再一次踏上这块激情的土地,时光啊时光,
仿佛四年前的别离,只是为了今天的回归做铺垫吗?我无法理解轮回,但不得不
再一次相信它的力量,失去的,终将回来,只不过是从头开始。这个城市造就了
无数的离合悲欢,曾无数次站在那些欢笑眼泪之外把这些当故事看,最后才发现,
原来自己不知不觉也已成为了故事。
2014年3月初,深圳上梅林的街头多了一个背着旅行包,神情黯淡,胡
须拉碴的男人。
工作还是好找的,没几天便在一个电子厂通过了面试,搬进了集体宿舍。十
几年没有过集体生活了,刚开始住进宿舍的时候竟然还有一些兴奋与向往。想着
学生时代的宿舍,毕业后的多年,这些舍友们仍然比一般的同学关系要亲密,于
是便认为这里会有那种温情的回归,可惜我错了。仅仅是住了不超过一个礼拜,
我就受不了宿舍的嘈杂与味道。我是个稍有点小洁癖的男人,汗味脚臭味随地一
口浓痰跑马的腥味半夜里磨牙的声音是无法忍受的,终于,一个礼拜时间,我逃
也似地搬出了集体宿舍,在厂子附近租了一个大概有30平方的单间,一厨一卫,
有阳台,主要是干净。
又回归到一个人的孤独,可能是因为习惯了的缘故,我反而有些小激动。看
来我这辈子注定不能结婚,要不然怎么会这么喜欢这种独处的生活?!
这里离表哥有些远,他在关外,我在关内,这是一大片居民楼,住的都是外
来务工的,几乎仍和多年前一个样,年轻人居多,每到夜里,便无比热闹,相比
白天的冷清,真是天地之别。我住的这幢楼一共六层,我住的是四楼,每层四个
房间,其中两套是两房一厅,所以单间的面积也比较大,价格适中,住下的第二
天我便拉了网线,买了套简易的电脑桌椅和简单的几样做饭家伙,一切就这么就
下了绪。
搬进来的第一个夜晚,我竟然失眠了。那晚脑子很乱,我
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
半年了,至今我都无法忘记每一处细节,仿佛时光并没有在流逝里淡化任何痕迹,它就依旧保留在我脑海里,让我每每想起,便如鲠在喉,似乎那一切,即使已无踪迹可循,但仍能将我吞噬……或者,未来,会慢慢淡化,但也会是我终其一生的记忆,永远无法磨灭。然而,生活仍是有希望,我每天站在靠北的窗台,遥望北方不远处的那个鱼米之乡,守候着她的归来,而且我想,她一定会回来,一切,不会遥远。 2014年3月,壬申日,龙抬头,北方某小县城。 溪水释寒,旧山薄青,春意盎然,万物生机,无论是城市还是农村,走在路上,路边不远处即可看到一层层隐隐的嫩绿,偶尔相间着红或白的花,泥土一解冰冻的僵硬,变得温湿松软,一切正在混沌中归醒,等待的是那一声惊蛰之鸣,万物将在轮回里欣欣向荣。本是一年最美好的时光,于我,却是痛苦的开始,或者是结束。 我离婚了,在忍受了三年来的不断发生的矛盾和调和后,矛盾还是在不断的调和中慢慢扩大,就像癌症,每化疗一次,病情暂时被压制,但隐藏在健康面下的毒瘤,却比之前更加疯狂,这是一种饮鸩止渴的方式,却成了我三年生活里的主题。一切终还是有了一个明确但不美好的结局,因为孩子还小,法院判给了她,相对于孩子,如果我施法夺来,无疑是对她最大的摧残,我还是下不了这么大的狠心,就忍着痛没有上诉。 但凡好聚好散的事,那都是小说里才有的,判决完的当天,她一言不发地收拾了东西,义无返顾地踏上了前往江西的列车。从此,千里之外,还有我的亲人。 是的,我视她为我的亲人,因为还有孩子,无论他们将来怎样,我们仍将一世不能脱离这种关系。为什么要离婚?为什么这些年离婚率这么高?为什么如今的离婚已经从早些年的偶然现象变成一种社会问题?我想,这不仅是人性的问题,更要从社会的根本制度与矛盾中寻求答案。我一直不赞成过得不合就离婚,尤其是在有了孩子以后。遇到朋友们有离婚的念头的,我也一直在旁边尽力劝阻,大小道理一遍又一遍地讲,而今,我却经历了。 这是个笑话,我又何尝不是生存在一起满是笑话的时代?! 因为刚刚离婚心情郁闷,但辞了工作,当时只是觉得自己想好好静下心来,没事出去走走,寻求人生的另一个途径,后来才知道,这是个多么轻率的做法。 在家里闲了一段时间,但再闲不下去了,离婚前后的几年让我在每个深夜失眠,翻起身点支烟,过往一切在脑中翻来覆去地揉了不计其数遍,终于,碎了。我翻身下床,走到阳台上,望着十楼下面大片的黑暗,只有星星点灯,早春二月的萧寒依旧,我缩了缩脖子,微抬头便望见小县城往东的高山上的夜空,微微泛着红黄,那是被大城市的灯火映亮的。 也许我该出去走走,离开这间满是回忆的屋子。 第二天,我联系了远在深圳的表哥,说了我想出去的想法,表哥犹豫了一下说现在深圳也不怎么好混,人才太过于饱和,满街都是大学生,不比早些年了。 我说无所谓,指不定也不用找工作,做个小生意也可以。表哥说那你过来吧,过来再说。 跨过千山万水,在别离四年后,我再一次踏上这块激情的土地,时光啊时光,仿佛四年前的别离,只是为了今天的回归做铺垫吗?我无法理解轮回,但不得不再一次相信它的力量,失去的,终将回来,只不过是从头开始。这个城市造就了无数的离合悲欢,曾无数次站在那些欢笑眼泪之外把这些当故事看,最后才发现,原来自己不知不觉也已成为了故事。 2014年3月初,深圳上梅林的街头多了一个背着旅行包,神情黯淡,胡须拉碴的男人。 工作还是好找的,没几天便在一个电子厂通过了面试,搬进了集体宿舍。十几年没有过集体生活了,刚开始住进宿舍的时候竟然还有一些兴奋与向往。想着学生时代的宿舍,毕业后的多年,这些舍友们仍然比一般的同学关系要亲密,于是便认为这里会有那种温情的回归,可惜我错了。仅仅是住了不超过一个礼拜,我就受不了宿舍的嘈杂与味道。我是个稍有点小洁癖的男人,汗味脚臭味随地一口浓痰跑马的腥味半夜里磨牙的声音是无法忍受的,终于,一个礼拜时间,我逃也似地搬出了集体宿舍,在厂子附近租了一个大概有30平方的单间,一厨一卫,有阳台,主要是干净。 又回归到一个人的孤独,可能是因为习惯了的缘故,我反而有些小激动。看来我这辈子注定不能结婚,要不然怎么会这么喜欢这种独处的生活?! 这里离表哥有些远,他在关外,我在关内,这是一大片居民楼,住的都是外来务工的,几乎仍和多年前一个样,年轻人居多,每到夜里,便无比热闹,相比白天的冷清,真是天地之别。我住的这幢楼一共六层,我住的是四楼,每层四个房间,其中两套是两房一厅,所以单间的面积也比较大,价格适中,住下的第二天我便拉了网线,买了套简易的电脑桌椅和简单的几样做饭家伙,一切就这么就下了绪。 搬进来的第一个夜晚,我竟然失眠了。那晚脑子很乱,我
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Sáu tháng, và cho đến nay tôi không thể quên từng chi tiết, như thể thời gian không phai mờ trong đoạn văn mà bất kỳ
dấu vết của nó vẫn đọng lại trong tâm trí của tôi, tôi thường nghĩ, giống như một khối u trong cổ họng, dường như tất cả những gì
không có dấu vết của make để làm theo, nhưng vẫn muốn ăn nuốt tôi ...... hoặc trong tương lai, sẽ dần dần phai nhạt, nhưng nó sẽ là cuối cùng của tôi
những kỷ niệm của cuộc đời mình, không bao giờ có thể quên được. Tuy nhiên, cuộc sống vẫn là một hy vọng rằng mỗi ngày tôi đã đứng về phía bắc của cửa sổ bay,
nhìn ra phía bắc không xa đất của rất nhiều, chờ đợi sự trở lại của mình, và tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ trở lại,
mọi thứ sẽ không còn xa nữa.
Tháng 3 năm 2014, Ren Shen ngày, đầu rồng, một thị trấn phía bắc nhỏ.
Thả suối lạnh, cũ màu xanh lá cây ánh sáng núi, mùa xuân, cả cuộc đời, cho dù thành thị hay nông thôn, đi bộ trên đường
, lề đường không xa để nhìn thấy một lớp màu xanh lá cây nhạt, đôi khi màu trắng với hoa màu đỏ hoặc màu trắng , một đất giải pháp
đông lạnh cứng, nhiệt độ và độ ẩm trở nên mềm mại, tất cả mọi thứ là sự hỗn loạn trong trở lại tỉnh táo, chờ đợi những âm thanh đó Jingzhe nhà Minh,
tất cả mọi thứ sẽ được thịnh vượng trong luân hồi. Đây là thời gian tốt nhất trong năm, với tôi, đó là một sự khởi đầu đau đớn, hoặc
người đó đã qua.
Tôi đã ly dị, phải chịu đựng ba năm của những cuộc xung đột đang diễn ra và hòa giải sau xung đột hoặc không ngừng
mở rộng từ từ hòa giải, như ung thư, hóa trị liệu mỗi khi dịch bệnh đã tạm thời bị ức chế, nhưng ẩn trong một khuôn mặt khỏe mạnh
của bệnh ung thư , hơn điên hơn trước, đây là một tác hại cách hơn là tốt, nhưng nó đã trở thành ba cuộc sống của tôi
chủ đề. Tất cả cuối cùng vẫn có một rõ ràng, nhưng không phải là một kết thúc có hậu, bởi vì các con vẫn còn nhỏ, tòa án trao tặng bà
đối với đứa trẻ, nếu tôi làm hỏng sự kỳ diệu, chắc chắn là hủy diệt lớn nhất của cô, tôi vẫn không thể làm lớn đến như vậy
nhẫn tâm , bạn phải chịu đựng những nỗi đau đã không hấp dẫn.
Bất cứ khi nào nghỉ về những điều độc đáo vào cuốn tiểu thuyết, phán xét ​​toàn của cùng một ngày, cô ấy không nói gì để thu thập
những thứ nhặt, tung thật ra bắt tay vào một tàu thăm Giang Tây. Kể từ đó, hàng ngàn dặm, và những người thân yêu của tôi.
Có, tôi coi cô như gia đình tôi, bởi vì có những đứa trẻ, không có vấn đề làm thế nào họ là tương lai, chúng tôi sẽ tiếp tục là một
thế giới không ra khỏi mối quan hệ này. Tại sao họ nên ly hôn? Tại sao tất cả những năm này tỷ lệ ly hôn cao như vậy? Tại sao bây giờ
ly hôn đã trở thành một vấn đề xã hội từ những năm đầu của hiện tượng tình cờ? Tôi nghĩ rằng đây không chỉ là một câu hỏi về bản chất con người,
hệ thống cơ bản hơn cho câu trả lời và những mâu thuẫn xã hội. Tôi đã ở trong lợi của một vụ ly dị không đạt tiêu chuẩn tốt đẹp, đặc biệt là
trong việc sinh con sau này. Bạn bè của tôi đã gặp phải những ý tưởng về ly hôn, tôi đã cố gắng để ngăn lớn tiếp theo
ít lý do để nói chuyện một lần nữa và một lần nữa, và bây giờ, tôi đã có kinh nghiệm.
Đây là một trò đùa, tôi là đầy đủ của nó không sống chung với nhau là một trò đùa của thời đại? !
Bởi vì vừa ly dị, tâm trạng chán nản, nhưng bỏ công việc của mình, chỉ cảm thấy giống như một điểm dừng tốt,
không có gì để nhận ra và tìm một cách khác của cuộc sống, thì hãy biết rằng đây là những gì một cách tiếp cận táo bạo.
Lúc nhàn rỗi nhà một thời gian, nhưng sau đó lại không miễn phí nữa, vì vậy tôi đã mất một vài năm ly dị trước và sau mỗi đêm
ngủ, bật lên một điếu thuốc, trong quá khứ trên một lần nữa trong tâm trí cọ xát nhiều lần, và cuối cùng, bị hỏng.
Tôi lăn ra khỏi giường, đi đến ban công, nhìn vào bóng tối lớn dưới tầng thứ mười, chỉ Xingxingdiandeng, đầu tháng Hai
của Xiao Han vẫn còn, tôi co cổ co lại, nhìn lên và thấy phía đông thị trấn nhỏ vi của núi đêm, hơi chảo
với màu đỏ và màu vàng, nó được thắp sáng bởi ánh đèn của thành phố lớn.
Có lẽ tôi nên nhận ra và rời khỏi căn nhà này đầy kỷ niệm.
Ngày hôm sau, tôi liên lạc với họ hàng xa ở Thâm Quyến, ông cho biết ý tưởng tôi muốn đi ra ngoài, anh em họ do dự
để nói bây giờ không phải là cách tốt mix Thâm Quyến, tài năng quá bão hòa là, các đường phố là sinh viên đại học, không giống như trước đó năm.
Tôi nói rằng nó không quan trọng, Zhibuding không tìm thấy một công việc, là một doanh nghiệp nhỏ có thể được. Cousin nói rằng bạn đến,
đến nói.
Qua hàng ngàn dặm, trong bốn năm sau khi chia tay, tôi lại một lần nữa đặt chân lên mảnh đất này của niềm đam mê, thời gian ah,
như thể chia tay cách đây bốn năm, được đặt nền móng cho ngày nay lại nó? Tôi không thể hiểu luân hồi, nhưng đã để
lại một lần nữa tin vào sức mạnh của nó để mất, cuối cùng sẽ trở lại, nhưng là bắt đầu từ đầu. Thành phố này đã tạo ra
nhiều niềm vui và nỗi buồn ly hợp, đã nhiều lần đứng bên ngoài những giọt nước mắt của tiếng cười để nhìn thấy chúng khi những câu chuyện, và cuối cùng đã tìm thấy
bản gốc mình vô tình đã trở thành câu chuyện.
Đầu tháng Ba năm 2014, các đường phố của Merlin của Thâm Quyến nhiều hơn một túi đựng, nhìn ảm đạm, Hu
người đàn ông phải kéo dằn.
Làm việc hoặc tìm kiếm tốt, một vài ngày sẽ ở trong một nhà máy điện tử thông qua các cuộc phỏng vấn, ông chuyển vào một ký túc xá. Mười
năm không có cuộc sống tập thể, và chỉ bắt đầu sống trong ký túc xá khi thậm chí một số hứng thú và khát khao. Hãy suy nghĩ của
một ký túc xá sinh viên, trong nhiều năm sau khi tốt nghiệp, các sinh viên ký túc xá hơn bạn tình của tôi vẫn còn là mối quan hệ thân mật, trong
sự ấm áp mà họ nghĩ rằng sẽ có loại đó trở lại, nhưng tôi đã lầm. Chỉ cần sống không quá một tuần,
tôi không thể chịu được quý ồn ào và hương vị. Tôi là một chút trên đầu trang của một người đàn ông nhỏ, mùi mồ hôi chân bất cứ nơi nào một
miệng đờm mùi nửa đêm đua ngựa âm thanh mol là không thể chấp, và cuối cùng, một lần trong tuần, tôi bỏ chạy
điên cuồng ra khỏi ký túc xá, trong Chúng tôi thuê một nhà máy gần đó khoảng 30 vuông phòng duy nhất, một nhà bếp và phòng tắm,
ban công, chủ yếu là sạch.
Và trở lại của một người cô đơn, có lẽ vì quen gây ra cho tôi một số nhỏ, nhưng vui mừng. Nhìn
cho tôi trong cuộc sống này đã không đi đến kết hôn, hoặc người nào khác làm thế nào để có thể yêu cuộc sống này một mình? !
Dưới đây là một số anh em họ xa, hải quan của mình, tôi đã ở trong hải quan, mà là một tòa nhà dân cư lớn, được sống bên ngoài
nhập cư, hầu như vẫn còn, và nhiều năm trước, một loại, chủ yếu là trẻ, mỗi đêm, sau đó rất sống động So
vắng vẻ trong ngày, thực sự cực ngoài. Tôi sống trong tòa nhà này có tổng cộng sáu, tôi sống ở tầng thứ tư, một trong bốn
phòng, hai trong số đó là hai phòng ngủ, phòng đơn nên khu vực là tương đối lớn, giá cả phải chăng ở lại trong lần thứ hai
ngày tôi sau đó kéo cáp mạng, tôi đã mua một bộ máy tính bảng đơn giản và nấu một vài anh chàng đơn giản, vì vậy tất cả mọi thứ chỉ
xuống các chủ đề.
Chuyển đến đêm đầu tiên, tôi đã không ngủ. Đêm tâm bối rối, tôi
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: