第三十八章、我的世界里从来没有别人。只有你。周围像是都没有了声音。我在落地窗中看着他,想象着他下一步可能有的动作。也许他会上前质问,也许只是 dịch - 第三十八章、我的世界里从来没有别人。只有你。周围像是都没有了声音。我在落地窗中看着他,想象着他下一步可能有的动作。也许他会上前质问,也许只是 Việt làm thế nào để nói

第三十八章、我的世界里从来没有别人。只有你。周围像是都没有了声音。我在

第三十八章、我的世界里从来没有别人。只有你。

周围像是都没有了声音。我在落地窗中看着他,想象着他下一步可能有的动作。也许他会上前质问,也许只是若无其事地转身离开,也有可能是将这里的主管叫来,袖手旁观看着我们被请出门外。可是实际上我等了片刻,顾衍之什么都没有做。他站在那里,像是根本忘记了要做的事,只是一言不发地看过来。

李相南凑在我脸边不足十公分的地方,低声问:“需要我吻你么?”说完又立刻补充,“只是借位。”

我低下头,努力做出平静姿态。一面说:“你敢。”

李相南瘪着嘴看我。我说:“把你的手拿开。”

“顾衍之还在这里。”

“就是因为他在这里。”我垂着眼,说,“把你的手拿开。”

李相南委屈开口:“我又不是故意要吃你豆腐的。只不过你的目的差一点就要达到,难道现在你要功亏一篑吗?”

我说:“把你的手拿开。”

他偏过眼仔细看了看我,大概是觉得我的样子实在有些平淡,停顿了一下,还是拿开。我看到落地窗上顾衍之的身影往前迈了一步。又停顿住。我和他的距离已经这样近,近到我甚至可以看清楚他今天戴的衬衫袖扣。淡金色,正方形。恰是我在去年七夕时买下来送给他的那一对。我还记得清楚他当时收到礼物时,微微挑起眉尾的神情。那是我第一次真正意义上给他送礼物,前前后后暗暗准备了很久。本来是想亲手做一件东西,比如陶土或者围巾之类,然而最终证明难度略大,又不易隐瞒,只有作罢。最后挑来挑去选中一对袖扣,买下来后又觉得他可能不会喜欢,怀着这样忐忑的心情一直到七夕当天。晚上我终于将礼物递出去时心情其实很紧张,可是我的表情将我的心情掩饰得很好,仿佛很随意的模样跟他讲:“只是一个小玩意儿。你要是喜欢的话当然最好啊,你要是不喜欢的话……”

他说:“不喜欢的话会怎样?”

我轻飘飘地说:“不喜欢的话我就不送了呀。”说完就跳起来要把袖扣从他手心抠走,被顾衍之一把抱起腰身压进沙发上,接下来就是勾住下巴一通深吻,一直到喘不过气的程度。我揪住他的衣襟大口呼吸,听到他说:“这样的惊喜以后可以多一点。”

我仰脸看他舒展开的五官。眉眼含有影绰笑意,只这样看一看就让人觉得心里发软。我很想直接告诉他我真的很喜欢他。然而话到嘴边还是换了个方式:“你看,我买礼物其实是很认真的啊,钱也是我自己打工赚到的。你现在知道了这个,有没有觉得更感动了一点呢?”

我被他紧紧抱住,可以感受到他胸腔的温度。感觉到他不断亲吻我的脸,像是要融化一般。然后听到他柔声开口:“我想这样。可是早就已经满了,再多不了了,要怎么办?”

我眨了眨眼,努力想把眼眶渗出来的酸意消化掉。

面前落地窗中映出的修长身影沉吟片刻,终于还是朝着我的方向走了过来。我浑身绷紧,猛然抬眼,在落地窗中正对上他的视线。顾衍之的脚步顿了顿。我看着他的眼睛,那里面深沉看不见底,将所有情绪都掩住。我和他对视半晌,慢慢摸索到桌子上李相南的手,后者立刻会意,很快反手握住。又模样关切地安慰了两句。我看到顾衍之的视线落在手上半晌。突然他别开视线,转过身,脚下不停大步离开。

他的身影在落地窗上越来越远,也越来越小。直至背影拐过转台,再也不见。身后的随从不明所以,隔了片刻才慌忙跟上去。我捂住眼仰起头,想让眼泪统统倒退回去,脸颊却触到无名指上的一点硬意,那是我在二十岁生日那天,顾衍之在卧室美人榻边,套在我手上的戒指。指环里面刻有名字,指环外面钻石镶嵌,只稍稍一动,便璀璨得光芒耀眼。相同款式的一枚戒指套在顾衍之的无名指上,我曾经不止一次在看到女子同顾衍之搭讪时,上前一步跟他十指相扣,然后理直气壮地举起来宣布主权。

我们曾经幸福成这样。我们的回忆都这么好。

李相南在一旁看看我,突然有些着慌,手忙脚乱地要找纸巾给我擦脸,一面说:“哎你别哭别哭,你别哭啊。”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
第三十八章、我的世界里从来没有别人。只有你。周围像是都没有了声音。我在落地窗中看着他,想象着他下一步可能有的动作。也许他会上前质问,也许只是若无其事地转身离开,也有可能是将这里的主管叫来,袖手旁观看着我们被请出门外。可是实际上我等了片刻,顾衍之什么都没有做。他站在那里,像是根本忘记了要做的事,只是一言不发地看过来。李相南凑在我脸边不足十公分的地方,低声问:“需要我吻你么?”说完又立刻补充,“只是借位。”我低下头,努力做出平静姿态。一面说:“你敢。”李相南瘪着嘴看我。我说:“把你的手拿开。”“顾衍之还在这里。”“就是因为他在这里。”我垂着眼,说,“把你的手拿开。”李相南委屈开口:“我又不是故意要吃你豆腐的。只不过你的目的差一点就要达到,难道现在你要功亏一篑吗?”我说:“把你的手拿开。”他偏过眼仔细看了看我,大概是觉得我的样子实在有些平淡,停顿了一下,还是拿开。我看到落地窗上顾衍之的身影往前迈了一步。又停顿住。我和他的距离已经这样近,近到我甚至可以看清楚他今天戴的衬衫袖扣。淡金色,正方形。恰是我在去年七夕时买下来送给他的那一对。我还记得清楚他当时收到礼物时,微微挑起眉尾的神情。那是我第一次真正意义上给他送礼物,前前后后暗暗准备了很久。本来是想亲手做一件东西,比如陶土或者围巾之类,然而最终证明难度略大,又不易隐瞒,只有作罢。最后挑来挑去选中一对袖扣,买下来后又觉得他可能不会喜欢,怀着这样忐忑的心情一直到七夕当天。晚上我终于将礼物递出去时心情其实很紧张,可是我的表情将我的心情掩饰得很好,仿佛很随意的模样跟他讲:“只是一个小玩意儿。你要是喜欢的话当然最好啊,你要是不喜欢的话……”他说:“不喜欢的话会怎样?”我轻飘飘地说:“不喜欢的话我就不送了呀。”说完就跳起来要把袖扣从他手心抠走,被顾衍之一把抱起腰身压进沙发上,接下来就是勾住下巴一通深吻,一直到喘不过气的程度。我揪住他的衣襟大口呼吸,听到他说:“这样的惊喜以后可以多一点。”我仰脸看他舒展开的五官。眉眼含有影绰笑意,只这样看一看就让人觉得心里发软。我很想直接告诉他我真的很喜欢他。然而话到嘴边还是换了个方式:“你看,我买礼物其实是很认真的啊,钱也是我自己打工赚到的。你现在知道了这个,有没有觉得更感动了一点呢?”我被他紧紧抱住,可以感受到他胸腔的温度。感觉到他不断亲吻我的脸,像是要融化一般。然后听到他柔声开口:“我想这样。可是早就已经满了,再多不了了,要怎么办?”我眨了眨眼,努力想把眼眶渗出来的酸意消化掉。面前落地窗中映出的修长身影沉吟片刻,终于还是朝着我的方向走了过来。我浑身绷紧,猛然抬眼,在落地窗中正对上他的视线。顾衍之的脚步顿了顿。我看着他的眼睛,那里面深沉看不见底,将所有情绪都掩住。我和他对视半晌,慢慢摸索到桌子上李相南的手,后者立刻会意,很快反手握住。又模样关切地安慰了两句。我看到顾衍之的视线落在手上半晌。突然他别开视线,转过身,脚下不停大步离开。他的身影在落地窗上越来越远,也越来越小。直至背影拐过转台,再也不见。身后的随从不明所以,隔了片刻才慌忙跟上去。我捂住眼仰起头,想让眼泪统统倒退回去,脸颊却触到无名指上的一点硬意,那是我在二十岁生日那天,顾衍之在卧室美人榻边,套在我手上的戒指。指环里面刻有名字,指环外面钻石镶嵌,只稍稍一动,便璀璨得光芒耀眼。相同款式的一枚戒指套在顾衍之的无名指上,我曾经不止一次在看到女子同顾衍之搭讪时,上前一步跟他十指相扣,然后理直气壮地举起来宣布主权。我们曾经幸福成这样。我们的回忆都这么好。李相南在一旁看看我,突然有些着慌,手忙脚乱地要找纸巾给我擦脸,一面说:“哎你别哭别哭,你别哭啊。”
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chương 38, thế giới của tôi chưa bao giờ được một người nào khác. Chỉ có bạn mới. Khoảng thích không có âm thanh. Tôi nhìn anh trong sàn đến trần cửa sổ, và một số có thể tưởng tượng được hành động tiếp theo của mình. Có lẽ anh hỏi trước cuộc họp, có lẽ chỉ cần bình tĩnh quay đi, có thể có người giám sát ở đây gọi là, xin vui lòng đứng nhìn chúng tôi ra khỏi cửa. Nhưng trong thực tế, tôi đã chờ đợi một thời điểm, những gì nó đã không làm như vậy Gu Yan. Anh đứng đó như quên điều cơ bản để làm, nhưng không có một lời ở đây. Lee Sang cạo mặt phía nam của tôi, nơi ít hơn mười cm, thì thầm: "Tôi cần phải hôn em" Sau đó, ngay lập tức nói thêm, "chỉ mượn." Tôi nhìn xuống, cố gắng để thực hiện một thái độ bình tĩnh. Cô trả lời: "Bạn có dám." Lee Sang-Nam xì hơi môi tôi. Tôi nói: "Bỏ tay ra khỏi người tôi." "Gu Yan vẫn còn ở đây". "Bởi vì anh đã ở đây." Tôi nhìn xuống và nói: "Bỏ tay ra khỏi người tôi." Lee Sang-Nam làm điều sai trái lên tiếng: "Tôi không .? cố tình ăn đậu phụ mà bạn vừa đạt được mục tiêu của bạn gần như cần thiết, bây giờ bạn muốn rơi ngắn của nó ". tôi nói:". bỏ tay ra khỏi người tôi " anh ngoặt mắt nhìn kỹ tôi, có lẽ cảm thấy tôi thực sự thích một số ngu si đần độn, bị tạm dừng hoặc lấy đi. Tôi thấy bóng dáng của các cửa sổ kiểu Pháp Gu Yan bước một bước về phía trước. Và tạm dừng sống. Ông và tôi có một khoảng cách gần như vậy, gần đến tôi thậm chí có thể nhìn thấy anh ta mặc một chiếc khuy măng sét áo ngày hôm nay. vàng nhạt, hình vuông. Tôi chỉ cần mua nó cho ông đôi năm ngoái khi Tanabata. Tôi nhớ rất rõ thời gian khi ông nhận được một món quà, hơi Tiaoqi Mei Mei nhìn. Đây là lần đầu tiên tôi gửi cho anh một món quà đúng nghĩa, qua lại bí mật chuẩn bị cho một thời gian dài. Cá nhân tôi muốn làm một điều, như đất sét hoặc chiếc khăn và như thế, nhưng cuối cùng đã chứng minh một chút khó khăn hơn, nhưng cũng dễ dàng để ẩn, chỉ để cho lên. Cuối cùng chọn để chọn một cặp khuy măng sét, mua nó sau đó rằng ông có thể sẽ không thích nó là có cảm giác khó chịu cho đến khi Tanabata ngày hôm nay. Đêm khi cuối cùng tôi đã trao món quà tâm trạng rất căng thẳng, nhưng khuôn mặt của tôi để che giấu cảm xúc của tôi rất tốt, nhìn rất bình thường như thể nói với anh rằng :. "Chỉ cần một điều nhỏ nếu bạn thích, sau đó tất nhiên ah tốt nhất nếu bạn không thích nó ...... " ông cho biết:" Những gì không thích nó " tôi trôi nhẹ nhàng nói :." tôi không thích nó không gửi nó "Sau khi nhảy khuy măng sét nên kéo ra khỏi bàn tay của mình đi, Gu Yan đã được ép thành một trong những eo để chọn lên trên chiếc ghế dài, bước tiếp theo là để móc cằm hôn một đường chuyền cho đến khi mức của hơi thở. Tôi túm lấy hơi thở ve áo lớn miệng, nghe anh nói :. "Có thể là một chút ít sau khi một bất ngờ như vậy," tôi nhìn thấy anh ấy biến đặc điểm khuôn mặt khuôn mặt căng của mình. Phim có chứa đặc điểm khuôn mặt Chuo nụ cười, chỉ cần nhìn vào điều này để làm cho mọi người cảm thấy một chút yếu. Tôi muốn nói với anh ấy rằng tôi thực sự thích anh ấy. Tuy nhiên, lưỡi vẫn còn thay đổi cách: "Bạn thấy đấy, tôi đã mua một món quà thực sự là rất nghiêm trọng, ah, tiền là công việc riêng của tôi kiếm được bây giờ bạn biết điều này, làm bạn cảm thấy nhiều hơn một chút chạm vào nó.?" tôi đã bám vào anh ta, bạn có thể cảm nhận được nhiệt độ của ngực. Anh cảm thấy liên tục hôn lên mặt tôi, như thể để làm tan chảy nói chung. Sau đó, ông nghe thấy tiếng mở cửa nhẹ nhàng: ". Tôi nghĩ như vậy, nhưng đã là đủ, không nhiều hơn, và làm thế nào để làm" Tôi chớp mắt, cố gắng phấn đấu mắt rỉ axit có ý định để tiêu hóa. cửa sổ kiểu Pháp ở phía trước của các con số mảnh mai phản ánh suy nghĩ một lúc, cuối cùng di chuyển theo hướng của tôi đã qua. Tôi cảm thấy căng thẳng, đột nhiên nhìn lên, sàn đến trần cửa sổ trong Chiang Kai-shek gặp ánh mắt của anh. bước chân Gu Yan dừng lại. Tôi nhìn vào mắt anh, sâu bên trong mà không có đáy, tất cả các cảm xúc được giấu. Và đôi mắt của mình vào tôi trong một thời gian dài, các bảng từ từ mò mẫm Lee Sang-Nam tay, sau này ngay lập tức biết nắm sớm trái tay. Họ nhìn với lo ngại rằng một vài lời an ủi. Tôi thấy đôi mắt Gu Yan nghỉ ngơi trên tay trong một thời gian dài. Đột nhiên, ông phân biệt đường ngắm, quay lại, giữ bước chân đi. sự hiện diện của mình trên sàn đến trần cửa sổ xa hơn, nhận được nhỏ hơn và nhỏ hơn. Quay trở lại cho đến khi bàn xoay, không bao giờ nhìn thấy. Đằng sau đệ biết tại sao, sau một lúc trước khi vội vã theo dõi. Tôi che mắt cô nhìn lên, nước mắt đều ​​muốn quay trở lại trở lại, má nhưng muốn chạm vào một chút khó khăn trên ngón đeo nhẫn, đó là ngày sinh nhật thứ hai mươi của tôi ngày hôm đó, Gu Yan của vẻ đẹp Tabian trong phòng ngủ, đặt trong vòng tay tôi. Bên trong chiếc nhẫn có khắc tên của những viên kim cương vòng tròn bên ngoài, một động thái chỉ một chút, nó là sáng chói sáng. Cùng một phong cách của một chiếc nhẫn trên ngón tay đeo nhẫn của Gu Yan, tôi đã thấy nhiều hơn một lần trong người phụ nữ cùng tiếp cận Gu Dayan khi anh bước về phía trước với những ngón tay lồng vào nhau, sau đó nâng lên một cách tự tin tuyên bố chủ quyền. Chúng tôi đã được hạnh phúc để được như vậy. kỷ niệm của chúng tôi rất tốt. Lee Sang đến gặp tôi ở bên cạnh phía nam, đột nhiên hoảng hốt một số người, chạy vòng vòng tìm kiếm một mô để lau mình đối mặt với tôi, cô ấy trả lời :. "Này đừng khóc, đừng khóc, đừng khóc ah"




































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: